Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn binh

Tiểu thuyết gốc · 1537 chữ

Trở lại Vạn An thành, Trần Sơn chết đi để lại một lỗ hổng phòng thủ rất lớn, khiến Từ Sách dù là quân sư cũng phải tự mình đứng ra đảm nhiệm vị trí đó. Mất đi Thiên Khiển quân cùng Trần Sơn, nhưng thế trận hai bên vẫn đang giữ ở thế cân bằng. Điều này phần lớn là do Trần Sơn, việc hắn có thể tiến sâu tới gần Phàn thành hiển nhiên không phải may mắn, số binh lính mà Trần Sơn giết đến đã gần 1 vạn, 4 tướng lĩnh Bằng quốc cũng phải chết dưới đao của hắn. Bằng quốc trong trận chiến này đã phải chịu tổn thất lớn hơn so với Tần quốc rất nhiều, nhưng Bằng quốc còn đại quân lớn hơn đang tiến đến, đối với bọn hắn tổn thật này không đáng là bao

-Dã Trường bực tức:’Tại sao, Thiên Khiển quân cùng Trần Sơn đã chết, vậy mà đến giờ chúng ta vẫn không thể chiếm đến tường thành. Đã vậy cuộc tấn công của chúng ta đều bị Trần Khiêm chặn đánh không thể tiến lên được’

Dương Tô Bá quan sát bản đồ, nhàn nhạt lên tiếng

-‘Dã Trường bình tĩnh, những ngày qua binh lính ta đã tiêu hao không ít, cổ nhân đã từng nói:’Để công thành đòi hỏi số binh lính ít nhất gấp 3 lần kẻ địch’ mà giờ đây binh lính của ta còn chưa đến gấp 2 lần Tần quốc, kết quả như vậy chính là bình thường’

-Dã Trường:’Mạt tướng hiểu rõ, vậy chẳng lẽ bây giờ chúng ta phải chờ đại quân đến?’

-Dương Tô Bá:’Đó cũng là một cách, nhưng có một điều Dã Trường ngươi đã nói sai. Không phải là Trần Khiêm chặn đứng quân ta, mà là chính ta cố tình để Trần Khiêm làm vậy’

-Dã Trường vẻ mặt khó hiểu:’Mạt tướng ngu muội, mong đại tướng quân giải thích’

-Dương Tô Bá:’Dã Trường ngươi nghĩ thế nào gọi là tàn binh’

Đối mặt với câu hỏi bất ngờ, Dã Trường ngẫm nghĩ một lúc sau đó lên tiếng

-‘Theo mạt tướng, tàn binh chỉ là một nhóm binh lính bại trận không còn khả năng chiến đấu, phải tháo chạy’

-Dương Tô Bá:’ Vậy ý ngươi trên chiến trường tàn binh không cần phải để ý đến?’

-Dã Trường:’ Hiển nhiên không phải như vậy, nếu tàn binh đó có số lượng đủ lớn vẫn có thể tái lập với nhóm quân khác, vì vậy vẫn cần truy binh đuổi giêt’

-Dương Tô Bá:’Vậy nếu chỉ là số ít thì không cần?’

-Dã Trường suy nghĩ một hồi, sau đó lưỡng lự đáp:’Nếu chỉ là số ít thì không cần’

-Dương Tô Bá:’Đúng vậy, nếu chỉ là 1, 2 kẻ trên chiến trường hỗn loạn này sẽ có ai mà nhọc lòng để ý đến bọn họ. Vậy nếu xuyên suốt chiến trường này, trong mỗi nhóm quân, trong mỗi trận đánh đều có 1,2 kẻ như vậy thì sao’

Chiến tranh đã trải qua hơn 2 tháng, trong khoảng thời gian đó bọn hắn đã tổ chức hàng trăm cuộc tấn công quy mô lớn nhỏ. Nghĩ tới đây Công Dã Trường dường như đã hiểu ra điều gì đó lập tức lên tiếng

-Dã Trường:’Đại tướng quân, chẳng lẽ đó là lý do tại sao hai bọn hắn vẫn chưa quay trở lại!’

-Dương Tô bá gật đầu, giọng nói ý vị chắc chắn:’Không sai lệch lắm bây giờ số lượng có lẽ đã đủ. Ngay ngày mai thôi chúng ta sẽ đánh đổ Vạn An thành’

Phàn thành cùng Vạn An thành chỉ cách nhau 30 dặm, một khoảng cách quá gần. Sở dĩ điều đó xảy ra, bởi vào thời kì Tần quốc thịnh vượng nhất, binh lực lớn mạnh có thể sánh ngang Bằng quốc. Vạn An thành không còn đủ sức chứa, vua Tần quốc bấy giờ quyết định trả một cái giá không nhỏ mời Tuệ Tĩnh, đại sư điêu khắc nổi tiếng bấy giờ xây nên Phàn thành

Phàn thành kiên cố nhờ sự to lớn, còn Vạn An thành dựa vào địa thế. Xung quanh Vạn An thành là ngọn núi, sơn cốc hình thành tự nhiên, theo đó có 3 còn đường có thể vượt qua Vạn An thành. Thứ nhất chính là đánh đổ Vạn An thành trực tiếp tiến thẳng vào, thứ hai là vòng qua bên cánh trái cũng có thể tiến vào, thứ 3 là bên cánh phải. Dù vậy với địa thế tự nhiên hiểm trở, cả hai cánh trái và phải đều tạo nên những sơn cốc tự nhiên nhỏ, hẹp khiến cho việc tiến công số lượng lớn là không khả thi. Ngược lại Tần quốc chỉ cần số lượng ít binh lính có thể dễ dàng phòng thủ được. Việc tiến công từ 2 cánh có thể coi còn khó hơn nhiều lần so với tiến đánh thẳng đến Vạn An thành

Lưu Tốn, Lưu Hà 2 bọn họ là anh em song sinh, cảnh giới đều võ tướng lục trùng, là một trong những thuộc hạ đắc lực nhất của Dương Tô Bá. Nhìn 400 binh lính xếp hàng ngưỡng mộ đối với đại tướng quân trong hắn càng tăng lên. Từ khi cuộc chiến bắt đầu Dương Tô Bá đã bắt đầu chuẩn bị, hướng đến phía bên trái Vạn An thành mà công phá.

Phần lớn kẻ đều nghĩ rằng đó là bất khả thi, là tìm đường chết. Nhưng chính vì vậy Dương Tô Bá biết rằng số lượng binh lính ở đó hẳn sẽ không lớn, chỉ có phía trước là sơn cốc hiểm trở, phía sau đó nơi Tần quốc đóng binh chính là đồng bằng. Vậy chỉ cần có thể chiếm được nơi đó Bằng quốc binh lính có thể dễ dàng tập hợp, tiến lên được.

Vậy làm thế nào để có thể tiến tới gần được, chiếm được nơi Tần quốc đóng quân. Câu trả lời chính là nhóm binh lính này, 400 binh lính này tất cả đều là tàn binh, từ khi bắt đầu cuộc chiến mỗi đợt tấn công Dương Tô Bá đã cho bọn họ lẫn vào, nhân lúc chạy trốn hỗn loạn để tập hợp. Mỗi lần như vậy, để tránh bị phát hiện bọn họ chỉ có từ 1-2 người, cuối cùng sau hàng trăm cuộc tấn công thất bại một đội quân mà Tần quốc lẫn Trần Khiêm đều không ngờ được đã được sinh ra

Lưu Tốn lên tiếng âm thanh không lớn nhưng đủ để binh lính nghe rõ

-‘Ta sẽ nhắc lại, nhiệm vụ của chúng ta giờ đây sẽ là tiến công bất ngờ vào cánh trái, nơi binh lính Tần quốc đóng quân. Chiếm lấy nơi đó, đại quân cũng sẽ theo đó mà tiến lên cùng với đó là sự sụp đổ của Vạn An thành. Đến lúc đó các ngươi đều sẽ là anh hùng của Bằng quốc,’

Để tránh bị phát hiện binh lính không một ai lên tiếng, bọn họ đều biết rõ việc cần phải làm. Lưu Tốn nhìn ánh mắt binh sĩ, kiên định gật đầu hài lòng lên tiếng

-‘Toàn quân di chuyển’

Cạo Bản đứng trên tháp canh không ngừng quan sát, hiện tại đang là chiến tranh hắn không muốn để lỡ bất cứ động tĩnh gì. Người lính bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của hắn lên tiếng:

-‘Cạo Bản không cần cẳng thẳng như vậy, cậu mới đến có lẽ còn chưa rõ. Với địa hình nơi đây Bằng quốc nếu dám tiến đến chính là tìm chết’

Nghe lời nói của tiền bối, Cạo Bản tâm trạng mới thả lỏng muốn lên tiếng nhưng có âm thanh truyền đến đã ngắt lời hắn

-Tiếng báo động vang lên :‘Choeng, choeng’

Tiếp đó là tiếng hô lớn’Quân địch tấn công, Bằng quốc tấn công, binh lính Bằng quốc đã xuất hiện ở trước Sơn cốc’

Binh lính Tần quốc lập tức tập hợp vào tư thế chiến đấu, Cạo Bản cùng tên lính cũng vậy. Tên lính cảm giác bị chế nhạo không khỏi tức giận lên tiếng

-‘Ngu dốt, nếu các ngươi đã muốn chết như vậy để lão tử thành toàn cho các ngươi’

Vạn An thành trung tâm chiến trường, Từ Sách không ngừng nghỉ đưa ra mệnh lệnh. Theo chỉ đạo của hắn bất cứ vị trí trống nào trên tường thành đều được lấp vào nhanh chóng, dù vậy đợt tấn công của binh lính Bằng quốc không suy giảm mà ngày càng dữ dội. Từ Sách lập tức nhận ra bất thường, binh lính Bằng quốc hiện tại chênh lệch với Tần quốc không còn lớn. Dương Tô Bá hiển nhiên cũng sẽ biết được với số binh lực như vậy việc công phá Vạn An thành là không thể nào, trừ khi hắn có mục đích khác

-Từ Sách trong lòng bất an, bỗng dường như hiểu ra điều gì đó vội vàng lên tiếng:’Người đâu thả khói hiệu, lập tức tìm Trần Khiêm đại tướng quân quay trở về’

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.