Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy Cấp

Tiểu thuyết gốc · 1319 chữ

Mũi tên va chạm cùng luồng khí, bị đánh lệch sang một bên vẫn không dừng lại, tiếp tục đâm sâu xuống sau đó tại chỗ phát nổ

-‘Bùm’

Dương Tô Bá nhìn cái hố sâu tạo nên từ vụ nổ không khỏi cảm giác lạnh lẽo, nếu không phải phản ứng kịp thời, chỉ sợ hắn không chết cũng bị thương rất nặng

Công Dã Trường hốt hoảng chạy đến, xác nhận Dương Tô Bá không sao hắn mới an tâm, lên tiếng nói

-‘’Ngưng khí hóa hình’Đại tướng quân chẳng lẽ ngài đã đạt đến võ hoàng cảnh giới’

Dương Tô Bá lắc đầu, thứ mà hắn thể hiện ra so với ‘ngưng khí hóa hình’ còn lâu mới bằng được, hắn vẫn chưa đạt đủ điều kiện để đột phá tới cảnh giới võ hoàng

-Công Dã Trường thấy vậy trầm ngâm lên tiếng:’Trần Khiêm được xưng là đệ nhất thiên tài vậy mà 30 năm nay vẫn luôn chưa thể đột phá được võ hoàng cảnh, đủ để thấy cảnh giới này khó đạt thế nào’

Dương Tô Bá không tiếp tục vấn đề này, có một điều mà hắn muốn biết hơn chính là kẻ bắn mũi tên là ai, đã chết chưa, nếu chưa hắn cần phải tiêu diệt mối họa này thật sớm

-‘Dã Trường ngươi còn nhớ kẻ đã bắn mũi tên này hay không, lập tức xác định xem hắn ta còn sống hay đã chết’

Hiểu ý Công Dã Trường lập tức dùng ưng nhãn tìm kiếm

-‘Không thể tìm thấy, khắp nới xác chết chồng lên nhau để xác định là không thê’

Dương Tô Bá đang cân nhắc muốn cho quân đội tiến vào để xác định, bỗng âm thanh tiếng trống truyền tới

-‘Tùng, Tùng, tùng’ âm thanh này chính là hiệu lệnh phát hiện Trần Khiêm đuổi tới

Trần Khiêm khuôn mặt tràn đầy tức giận, hắn không ngờ Dương Tô Bá dám dùng chính cách của hắn, tự mình rời bỏ Phàn Thành chỉ để vây bắt Thiên Khiển quân. Một tòa thành đổi một nhóm quân nào có ai dám làm như vậy, nếu trong tình thế khác Trần Khiêm sẽ lập tức lấy xuống Phàn Thành chỉ là bây giờ chưa tới lúc, Phàn Thành chưa thể lấy lại được

-‘Bẩm đại tướng quân, phía trước có tiếng trống. Thiên Khiển quân có lẽ ở đó’

Trần Khiêm gật đầu lập tức ra lệnh toàn quân hướng theo 2 bên sơn cốc mà xông lên. Trần Khiêm đã phát hiện bóng dáng binh lính Bằng quốc, từ phía trên sơn cốc nhìn xuống Thiên Khiển quân toàn quân đã bị tiêu diệt, mũi tên trải đẩy trong sơn cốc găm chi chít trên người Thiên Khiển quân khiến Trần Khiêm lửa giận càng lớn thêm, tăng tốc dẫn đầu lao vào phía binh lính Bằng quốc

Binh lính Bằng quốc lập tức vào tư thế nghênh chiến, muốn đón đầu Trần Khiêm đang 1 mình lao đến. Nhìn thấy kẻ thù muốn chắn đường mình Trần Khiêm lập tức hét lớn

-‘Dương Tô Bá tên khốn chết, các ngươi nghĩ là ai mà dám cản đường ta’

Nếu âm thanh lúc trước của Dương Tô Bá giống như hổ gầm thì âm thanh của Trần Khiêm giống như một con mãnh thú đáng sợ tràn đầy tức giận. Binh lính Bằng quốc đối mặt với Trần Khiêm lập tức trở nên sợ hãi, cơ thể trở nên co cứng không thể cử động được, đến khi bọn họ kịp nhận ra Trần Khiêm đã lao đến một kiếm giết chết bọn họ.

Trần Khiêm không dừng lại tiếp tục giết đến, mục đích của hắn chính là Dương Tô Bá chỉ cần có thể giết được hắn thế cục lần nữa sẽ trở lại thuộc về Tần quốc. Binh lính 2 bên sơn cốc phần lớn là cung binh, đối mặt với Trần Khiêm đang phẫn nộ là không có khả năng

‘Lão già này vẫn lớn mồm như mọi khi’Dương Tô Bá cũng không có ý định dây dưa, thu hoạch ngày hôm nay đã là quá đủ, dù sao kẻ địch là Trần Khiêm hắn cũng không thể coi thường lập tức ra hiệu lệnh rút quân

Trần Khiêm nhận ra kẻ địch đang muốn rút lui liền tăng tốc truy đuổi, binh lính Bằng quốc chết dưới tay Trần Khiêm đã lên tới con số gần trăm người. Công Dã Trường nhận thấy tình hình không ổn lên tiếng

-’ Đem vũ khí ta tới đây’

Binh lính bên cạnh hiểu ý, lập tức đem dàn lao tới đặt bên cạnh hắn. Công Dã Trường cầm lao lên, hít một hơi thật sâu nhắm chuẩn hướng Trần Khiêm ném tới

Mũi lao được làm hoàn toàn bằng sắt kết hợp cùng ưng nhãn của hắn đem theo uy lực cực lớn giúp hắn có thể tiêu diệt kẻ địch từ khoảng cách rất xa. Nhận thấy có thứ gì đang lao đến Trần Khiêm nhanh chóng né tránh, mũi lao mất đi mục tiêu găm sâu xuống mặt đất tạo một cái hố

Mũi lao thứ 2, thứ 3 bay đến Trần Khiêm vẫn có thể dễ dàng né tránh nhưng Dã Trường đã đoán được từ trước, mũi lao lần này không cắm xuống đất mà bay đến găm thẳng đầu những tên lính Tần quốc phía sau. Mũi lao vẫn tiếp tục bay đến, Trần Khiêm lần này không còn né tránh lập tức nhảy lên bắt lấy mũi giáo đang bay đến

Công Dã Trường nhìn thấy Trần Khiêm dễ dàng bắt lấy mũi lao của hắn có hơi bất ngờ muốn tiếp tục tấn công. Trần Khiêm dù không có ưng nhãn nhưng hắn có thể đoán được vị trí từ hướng mũi lao bay đến, chỉ thấy Trần Khiêm lùi chân, vươn vai, lấy đà ném mũi lao đi sau đó hét lớn

-‘Dã Trường tiểu nhi, tìm chết’

Công Dã Trường nhìn thấy hành động của Trần Khiêm có hơi khó hiểu, đến khi nhận ra thì đã không kịp, mũi lao đã nhanh chóng lao tới.

-‘Rầm’

Rất may cho Dã Trường trước khi mũi lao găm vào hắn, Dương Tô Bá đã đẩy hắn ra xa dù vậy Công Dã Trường sắc mặt vẫn trở nên trắng bệch, hơi thở không đều. Dương Tô Bá lên tiếng

-‘Đủ rồi, Trần Khiêm đã xuống ngựa không thể đuổi theo nữa. Chúng ta không cần quan tâm đến hắn, lập tức rút lui’

Binh lính Bằng quốc đã thoát chạy, để lại một nửa số binh lính canh chừng. Trần Khiêm đã xuống tới sơn cốc, nhìn Thiên Khiển quân xác chết được di chuyển khiến cơn giận của hắn càng tăng thêm

-Hạ Hầu Công:’ Bẩm đại tướng quân. Thiên Khiển quân 2000 binh, chỉ còn chưa đến 150 người sống sót trong đó phần lớn đều bị thương rất nặng không còn khả năng có thể chiến đấu’

Nói tới đây Hạ Hầu Công dừng lại một chút chờ phản ứng Trần Khiêm, thấy Trần Khiêm không nói gì hắn mới tiếp tục lên tiếng

-Hạ Hầu Công:’ Còn Bồ Hải tướng quân cùng kỵ binh toàn quân đều đã bị diệt, từ vết tích cho thấy bọn họ đều đứng phía trước che chắn cho Thiên Khiển quân, Dương Tiễn đại nhân cũng nhờ vậy vẫn còn sống’

-Trầm Khiêm sắc mặt không được tốt lên tiếng:’Ta đã biết’

Thu dọn xong Trần Khiêm lập tức ra lệnh lui quân trở về. Trước cổng Vạn An Thành Từ Sách đứng ngồi không yên, nét mặt ngưng trọng lo lắng, nhìn thấy Trần Khiêm trở về vội vàng chạy đến, hơi thở chưa kịp ổn định hớt hải lên tiếng

-‘Đại tướng quân. Trần, Trần Sơn tướng quân đã tử trận’

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.