Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế Sách

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

- ‘Cấp báo, cánh trái đã bị xuyên thủng, Trần Khiêm đang không ngừng tiến lên’

Dương Tô Bá sắc mặt không thể nào tệ hơn, những tin báo như vậy không ngừng tăng lên, từ khi Trần Khiêm xuất hiện trận chiến hoàn toàn đảo chiều. Trần Khiêm bây giờ đã tiến sâu vào phía trong, hết cách hắn chỉ còn cách ra lệnh thu quân trở về truy sát Trần Khiêm.

Trần Khiêm toàn thân đẫm máu, nhận thấy kẻ địch có hành động lạ lập tức ra lệnh

-Trần Khiêm: ‘Kẻ địch đang muốn bao vây chúng ta, lập tức rút lui’

Giết trở ra, kèm theo sự hỗ trợ từ quân Vạn An Thành, Trần Khiêm đã an toàn rút lui thành công.

-‘Bẩm tướng quân, quân số hiện tại 3424, tử thương 1576, Thiên Khiển Quân không ai thiệt mạng’

Trần Khiêm gật đầu, con số này ít hơn nhiều trong dự tính của hắn, với 5000 quân hắn dường như đã có thể chạm đến đại bản doanh của Bằng quốc. Tất cả điều này phần lớn đều nhờ bệ hạ, vũ khí giáp trụ không chỉ trở nên nhẹ hơn mà còn cứng chắc hơn rất nhiều. Không chỉ vậy với Thiên Khiển Quân bọn hắn có thể hạ gục tướng địch ở một khoảng cách kẻ địch không lường trước được, vì vậy Trần Khiêm có thể tiến sâu vào quân đội Băng quốc gây đủ uy hiếp khiến bọn họ phải lui binh trở về. Trần Khiêm rất hài lòng với kết quả ngày hôm nay, mối nguy Vạn An Thành đã tạm thời được giải.

Doanh trại của Bằng quốc, trong tướng bồng Dương Tô Bá cùng toàn bộ tướng lĩnh tâm trạng đều rất tệ. Bọn họ chỉ thiếu chút nữa đã đánh đổ được Vạn An Thành, nhưng Trần Khiêm trở về chỉ với 5000 quân đã đẩy lùi bọn họ, không chỉ vậy còn gây ra thiệt hại rất lớn cho bọn họ.

-Dương Tô Bá: ‘Ngươi hãy kể lại mọi thứ một cách thật chi tiết, không được bỏ sót bất cứ điều nào’

A Xạn là một tên lính dưới trướng của Lạc Kha, nghe được câu hỏi hắn không hề giấu diếm kể về toàn bộ mọi thứ hắn thấy

-‘tiếp đó Trần Khiêm cùng quân lính của hắn lao thằng vào truy sát Lạc Kha tướng quân, Lạc Kha tướng quân bị thương nặng chỉ có cách chạy trốn, mặc dù người đông nhưng không hiểu saoTrần Khiêm vẫn có thể nhanh chóng tìm được vị trí Lạc Kha tướng quân. Lạc Kha tướng quân bị Trần Khiêm chém đầu kết quả là như ngài đã thấy’

-Dương Tô Bá gật đầu: ‘Đến lượt các ngươi’

Nghe được lời kể từ những tên lính sống sót, toàn trướng bồng trở nên im lặng. Dương Tô Bá mặc dù biết việc Trần Khiêm bây giờ mới xuất hiện chắc chắn có chuẩn bị, nhưng hắn không ngờ mọi việc xảy ra như vậy.

-Hoắc Hằng: ‘Cung tên bắn hơn 400 m, không thể nào. Dù cho Bằng quốc bây giờ cũng chỉ đạt được tầm bắn lớn nhất 200 m, điều này là không thể nào’

Không có ai đáp lại lời hắn, chính bọn hắn cũng không muốn tin điều như vậy có thể xảy ra. Chỉ có Dương Tô Bá lên tiếng

-Dương Tô Bá: ‘Mặc dù điều này có vẻ khó tin, nhưng không hắn là không thể. Người đâu đem lên đây’

Theo mệnh lệnh, áo giáp cùng vũ khí của quân đội Trần Khiêm tử trận được đưa vào. Nhìn điều này mọi người trong trướng bồng đều cảm thấy khó hiểu.

-Dương Tô Bá lên tiếng giải thích: ‘Đây là áo giáp và vũ khí mà Trần Khiêm để lại, Hoắc Hùng người hãy kiểm tra thử xem’

-Hoắc Hùng tiến đến, nhặt một thanh đao lên: ‘Rất nhẹ, nhẹ hơn so với bình thường, vũ khí như này chỉ sợ không chặn được mấy đao đã gãy vụn’

-Dương Tô Bá: ‘Vậy ngươi thử xem’

Hoắc Hùng lấy thanh đao từ bên hông ra đây là thanh đao ưa thích của hắn, sau đó dùng thanh đao của Tần quốc chém xuống ‘Choeng’, tiếng gãy nát vang lên. Nhưng hoàn toàn khác xa so với suy nghĩ của hắn, thứ bị gãy lại là thanh đao của hắn còn thanh đao kia không tổn hại gì

-Hoắc Hùng: ‘Không thể nào’

-Dương Tô BÁ: ‘Ngươi có thể tiếp tục thử’

Hoắc Hùng không ngừng thử, cuối cùng hắn chỉ có thể lên tiếng chấp nhận

-Hoắc Hùng: ‘Không thể nào, không chỉ là vũ khí mà áo giáp của bọn họ hoàn toàn vượt trội hơn chúng ta. Thanh đao của chúng ta bây giờ nếu không dùng toàn lực rất khó xuyên thủng áo giáp của bọn họ, còn vũ khí bọn họ chỉ cần chém trúng đã có thể gây tổn thương lớn tới bên ta’

-Dương Tô Bá: ‘Đúng vậy, không muốn thừa nhận nhưng chỉ sợ rằng vũ khí của bọn họ đã vượt trên chúng ta. Nhưng loại vũ khí như này ta đoán chế tác rất khó, vì vậy có lẽ chỉ có số lượng ít binh lính Tần quốc được trang bị nếu như vậy thì vấn đề không lớn’

-Hoắc Hùng:’ Nếu bọn họ có số lượng lớn thứ này thì’

-Dương Tô Bá: ‘Nếu vậy trận chiến này không dễ dàng như chúng ta nghĩ’

Vạn An Thành, Trần Khiêm trở về không chỉ như vậy còn khiến cho Bằng quốc nhận thua thiệt lớn, khiến cho sĩ khí Tần quốc gần chạm đáy bây giờ đã quay trở lại

-Trần Sơn: ‘Đại tướng quân ngài đã trở về, ở kinh thành mọi chuyện đã thành công’

-Trần Khiêm vui mừng đáp: ‘Cực kỳ thành công’

-Trần Sơn: ‘Vậy còn kế hoạch, bệ hạ ý nghĩ thế nào’

-Trần Khiêm: ‘Đương nhiên là bệ hạ không đồng ý’

Trần Sơn khó hiểu, nếu bệ hạ không đồng ý thì toàn bộ chuẩn bị của bọn họ đều sẽ đổ sông đổ bể nhưng đại tướng quân nét mặt vẫn đem theo cười đùa

-Trần Khiêm lên tiếng:’ Bệ hạ không đồng ý tại vì người đã có kế hoạch khác, thay vì kế hoạch ban đầu hiện tại chúng ta chỉ cần trấn thủ nơi này mọi việc còn lại bệ hạ sẽ giải quyết. Hiện tại viện binh đã đang trên đường chỉ cần 3-4 ngày nữa là đến nơi đây’

-Trần Sơn không biết ở kinh thành đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cảm nhận được Trần Khiêm hoàn toàn tin tưởng bệ hạ: ‘Viện binh, theo như tin báo 45 vạn quân Bằng quốc đang tiến đến. Không biết bệ hạ phái đến bao nhiêu quân’

-Trần Khiêm: ’15 vạn’

-Trần Sơn có phần hơi thất vọng: ‘Chỉ 15 vạn quân’

Trần Khiêm hiểu được lo lắng của Trần Sơn, Bằng quốc hiện tại có hơn 40 vạn quân chưa tính viện binh, nếu là trước đây hắn cũng sẽ nghĩ rằng con số này là quá ít nhưng bây giờ 15 vạn binh này đều được trang bị vũ khí mới nhất, vì vậy Trần Khiêm hoàn toàn tự tin đáp: ‘Chỉ cần 15 vạn quân’

Nhờ bản đồ Vương Lâm có thể thấy được mọi chuyện xảy ra tại Vạn An Thành, biết được Vạn An Thành đã tạm thời ổn định viện binh cũng đã gần đến nơi. Vương Lâm biết được kế hoạc của Trần Khiêm hắn không thể nào đồng ý, nếu xét theo tình trạng Tần quốc lúc trước thì kế hoạc của Trần Khiêm có thể coi là hi vọng cuối cùng của Tần quốc, nhưng Tần quốc bây giờ so với 5 tháng trước đã hoàn toàn khác

-‘Quốc lực:533260, khí vận:160, cảnh giới: hậu thiên ngũ trọng, thọ mệnh: 1 năm 130 ngày’

Trần Khiêm mưu tính 10 năm, hắn không ngừng nghỉ tạo một thông đạo phức tạp nối Vạn An Thành cùng với Phàn thành, từ Phàn thành tiếp tục thông tới địa phận Bằng quốc. Kế hoạch ban đầu của Trần Khiêm chính là nhân lúc toàn bộ đại quân Bằng quốc tiến sâu vào Tần quốc, Trần Khiêm cùng với quân lính theo thông đạo trực tiếp tiến đánh Bằng quốc lấy đầu Bằng Thái Công. Vương Lâm biết về kế hoạch của Trần Khiêm hắn không khỏi câm lặng, kế hoạch này về cơ bản chính là lấy hắn làm mồi câu. Không nói đến việc quân đội Tần quốc có thể chống cự được bao lâu nếu không có Trần Khiêm, thì từ Phàn Thành cho đến kinh đô Bằng quốc khoảng cách lớn hơn rất nhiều so với từ Phàn Thành cho đến Vương Lâm. Chỉ sợ Trần Khiêm chưa tới được Bằng quốc, Vương Lâm đã bị quân lính Bằng quốc bắt được rồi, nếu không phải điểm trung thành của Trần Khiêm là 100 hắn không khỏi cảm thấy có lẽ lão cũng muốn mưu phản.

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.