Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng quà gặp mặt!

Phiên bản Dịch · 1472 chữ

- Các ngươi thay ta tán gái à?

Tiếu Nhiên cười nhạt, đám nữ nhân của mình thật quá phóng khoáng a.

Người ta đều chỉ muốn chiếm đoạt nửa kia của mình, kết quả nữ nhân của Tiếu Nhiên lại tốt, các nàng cảm thấy Lăng Tiêu điện quá mức vắng vẻ nên mới thay hắn tìm kiếm thêm tỷ muội!

- Được tiện nghi còn khoe mẽ, ngươi hãy thu đi, dù sao chúng ta cũng không thiếu tài nguyên tu luyện, nàng cũng có thể trưởng thành trong thời gian ngắn!

Ngoan Nhân Nữ Đế giận trách nói!

- Đúng vậy, để ngươi thu ngươi còn không vui đúng không, ta cảm thấy nàng rất không tệ, thân thể mềm mại yêu kiều!

Cẩn Huyên cũng cười lớn nói.

Có thể nói Cẩn Huyên là người vui vẻ nhất trong chúng nữ, cũng là người thích náo nhiệt nhất, dĩ nhiên nàng chỉ mong Tiếu Nhiên thu thêm mấy người!

- Ta cũng đồng ý, nàng là người duy nhất ở thế giới này mà chúng ta thấy hợp mắt!

Thanh Giác cũng cười nói.

- Ta cũng không có ý kiến gì! Các ngươi đều thích là được, hơn nữa càng nhiều người thì càng có cảm giác mới mẻ, tránh cho người này chơi chán chúng ta!

Nam Cung Dư cũng cười nói.

Đương nhiên đây chỉ là nói đùa mà thôi, các nàng đều là nhóm người mà Tiếu Nhiên quen biết sớm nhất, các nàng cũng rất rõ Tiếu Nhiên tuyệt đối sẽ không để các nàng chịu uất ức.

Sở dĩ các nàng nói như vậy là vì để Tiếu Nhiên buông tay chân ra mà làm việc, không quản Tiếu Nhiên có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, các nàng cũng sẽ không để ý!

Lúc này Phong Sơ Tuyết càng nghe càng cảm thấy khiếp sợ.

Thu mình?

Đây là ý gì?

Để mình làm tiểu thiếp hay sao?

Nàng sinh ra ở thế giới phàm nhân nên thấy rất nhiều người có thê thiếp thành đoàn, kết quả giữa những thê thiếp kia xảy ra đủ loại minh tranh ám đấu, nhưng đám thê thiếp của thiếu niên anh tuấn này không ngờ vừa hòa thuận vừa không để ý đối phương tìm thêm nữ nhân?

- Ngươi cũng nghe rồi đấy, ta cho ngươi cơ hội đi theo ta, ngươi có đồng ý hay không?

Tiếu Nhiên nói một cách lãnh đạm.

Nói thật, chỉ một nữ nhân mà thôi, hắn cũng không để vào mắt, nhưng nếu đám người Ngoan Nhân Nữ Đế cảm thấy không tệ thì thu cũng được, Tiếu Nhiên cũng không ghét bỏ mình có nhiều nữ nhân.

- Ta đương nhiên nguyện ý!

Phong Sơ Tuyết trả lời một cách dứt khoát.

Bây giờ thời thế vô cùng hỗn loạn, nàng chỉ là một nữ nhân mà thôi, cũng đã sớm mệt mỏi, nếu không phải luyến tiếc sản nghiệp thì nàng đã sớm tìm một nơi thế ngoại đào nguyên để ẩn cư.

Mà bây giờ đám người Tiếu Nhiên là Tiên Nhân, có thể theo bên người Tiếu Nhiên thì cho dù làm tỳ nữ cũng được, không chừng còn có thể trường sinh bất lão gì đó, so với trông coi điểm sản nghiệp này tốt hơn rất nhiều, trong lòng Phong Sơ Tuyết dĩ nhiên là tình nguyện một ngàn lần.

- Vậy thì ngươi chỉ có thể làm tiểu thê.

Tiếu Nhiên nổi hứng trêu ghẹo nàng!

- Tiểu thê?

Phong Sơ Tuyết lại đờ đẫn lần nữa, vốn dĩ nàng cho rằng mình có thể làm tỳ nữ cũng không tệ, dù sao ở loạn thế địa vị nữ nhân sẽ không cao.

Đừng xem nàng là Thành Chủ mỹ thực thành, chỉ cần một câu nói của những người quyền quý kia, cái gì nàng cũng không phải.

Nhưng Tiếu Nhiên lại đồng ý để nàng làm tiểu thê, điều này thật sự khiến nàng vô cùng ngoài ý muốn.

- Không hài lòng sao?

Tiếu Nhiên tựa như cười mà không phải cười nói.

- Làm sao có thể, rất hài lòng nên hơi không phản ứng kịp.

Phong Sơ Tuyết nói lời thật lòng!

- Ha ha ha, ngươi thật thú vị, nếu vậy thì chuyện này cứ quyết định thế đi, Nữ Đế, các ngươi nên tới biểu thị gì đó đi!

Tiếu Nhiên cười nói.

- Chuyện này thì đơn giản, ta tới trước đi!

An Nhược Hi cười một cách yêu mị, sau đó nàng trực tiếp lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Phong Sơ Tuyết.

- Cầm đi, đây là lễ vật tỷ tỷ cho ngươi.

An Nhược Hi nhét một chiếc nhẫn vào tay Phong Sơ Tuyết!

- Nhẫn?

Phong Sơ Tuyết hơi kinh ngạc, nàng không nghĩ tới An Nhược Hi lại sẽ tặng lễ vật cho mình, hơn nữa còn là một chiếc nhẫn.

Những nữ tử trước mắt này thật tốt, không hề tỏ ra xem thường mình, loại thái độ này khiến nàng rất là ngoài ý muốn.

- Hảo muội muội, đây cũng không phải là nhẫn thông thường.

An Nhược Hi cười nói:

- Đây chính là Không Gian Giới Chỉ!

- Không Gian Giới Chỉ? Là cái gì?

Phong Sơ Tuyết càng hiếu kỳ hơn, là một người bình thường, tự nhiên nàng không tiếp xúc tới những thứ này.

- Bên trong Không Gian Giới Chỉ tự thành một không gian, bản thân chiếc nhẫn này không đáng giá, đáng giá là đồ vật bên trong nó!

An Nhược Hi cười nói.

- Tự thành không gian còn không đáng tiền?

Lúc này Phong Sơ Tuyết có chút như gặp mộng.

Trước đây nàng cũng chưa từng nghe nói qua thứ này, nhưng có vẻ là đồ vật siêu cấp lợi hại, nhưng An Nhược Hi lại nói thứ này không đáng giá?

- Đúng vậy, chúng ta tùy tiện ném đi cũng không sao, nhưng bên trong nó chứa truyền thừa của Diệu Dục Am chúng ta, còn có tài nguyên tu luyện ta chuẩn bị cho ngươi!

An Nhược Hi cười nói.

- Ý ngươi là chiếc nhẫn này chứa tiên pháp?

Phong Sơ Tuyết trừng mắt tròn xoe.

Mỹ nữ trước mắt này lại muốn truyền tiên pháp cho mình?

Thật khó để Phong Sơ Tuyết tin tưởng đây là sự thật.

- Đúng vậy, đến đây, gọi tỷ tỷ, tỷ tỷ tên là An Nhược Hi!

An Nhược Hi yêu mị cười nói!

- Cám ơn Nhược Hi tỷ tỷ!

Phong Sơ Tuyết nói một cách ngọt ngào, sau đó nàng nhận lấy Không Gian Giới Chỉ từ trên tay An Nhược Hi!

- Công pháp ngươi đã có, tỷ tỷ sẽ tặng ngươi một bộ thần binh đi!

Ngoan Nhân Nữ Đế cười cười, sau đó cũng lấy ra một cái không gian giới chỉ đưa cho Phong Sơ Tuyết.

- Thần binh? Đây chính là pháp bảo của tiên nhân trong truyền thuyết?

Phong Sơ Tuyết lại trừng lớn con ngươi lần nữa!

- Pháp bảo của tiên nhân? Ngươi cũng có thể hiểu như vậy đi!

Ngoan Nhân Nữ Đế cười cười.

Tất nhiên Ngoan Nhân Nữ Đế sẽ không đưa ra đồ vật cấp thấp như vậy, Thần Binh chính là thứ càng đáng sợ hơn, chờ Phong Sơ Tuyết tu vi đủ mạnh mẽ thì sẽ hiểu.

- Ngươi có thể gọi ta Ngoan Nhân tỷ tỷ!

Ngoan Nhân Nữ Đế cười nói!

- Cám ơn Ngoan Nhân tỷ tỷ!

Phong Sơ Tuyết liền vội vàng nói.

- Hai người các ngươi đã tặng công pháp và thần binh, ta chỉ có thể tặng ngươi thần thông a.

Nam Cung Dư cười nói.

Sau đó Nam Cung Dư lấy ra một chiếc nhẫn đặt trong tay Phong Sơ Tuyết!

- Ngươi có thể gọi ta Nam Cung tỷ tỷ, sau này chúng ta chính là người một nhà!

- Cám ơn Nam Cung tỷ tỷ!

Phong Sơ Tuyết liền vội vàng đáp lại, lúc này nàng đang suy nghĩ thần thông chắc là các loại thủ đoạn của Tiên Nhân như Tát Đậu Thành Binh, biến đá thành vàng,...

Nhưng trên căn bản nàng cũng không biết thủ đoạn cấp thấp kia trên căn bản cũng không tính là gì.

Nếu tu luyện những thần thông này tới cực hạn thì tiện tay là có thể hủy diệt Thiên Địa này!

- Ba người các ngươi thực sự là... Cái gì có thể tặng cũng đã tặng, chúng ta tặng cái gì bây giờ?

Cẩn Huyên nói với vẻ bất đắc dĩ.

- Đơn giản, ta thay nàng sửa đổi thân thể đi, tư chất nàng không tệ, nhưng tuổi tác quá lớn, ta sẽ giúp thể chất nàng tăng lên tới tốt nhất!

Thanh Giác vừa nói xong liền vung tay lên đánh ra một vệt ánh sáng vào trong cơ thể Phong Sơ Tuyết!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.