Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sông xanh còn đó, nước biếc chảy dài!

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Máu tươi văng khắp nơi, bàn tay của tên kia bỗng bị một vệt kiếm quang đánh nát thành phấn vụn!

- Là ai!

Hắn bộc phát ra tiếng gầm gừ tức giận, phải biết hắn đã đạt đến cấp độ tiệm cận nhảy ra dòng sông Thời Gian, nhưng bây giờ lại bị người khác dùng thủ đoạn đáng sợ như vậy chặt đứt bàn tay mình!

Loại chuyện này phát sinh ở trên người mình khiến hắn vô cùng tức giận!

Không chỉ thế, trong lòng hắn còn có một loại cảm giác kiêng kỵ rất sâu đậm!

Rốt cuộc là ai mà lại có thể dễ dàng trực tiếp chặt đứt một tay của hắn như thế!

- Là ta!

Bỗng nhiên Tiếu Nhiên xuất hiện ở trước mặt đối phương, mà ở bên người hắn còn có đám người Thanh Linh!

- Đại tỷ!

Đám người Thanh Linh thấy Thanh Bình mang khí tức uể oải liền vội vàng tiến lên, sau đó ai cũng tỏ ra tức giận nhìn chằm chằm tên kia!

- Là các ngươi!

Lúc này Thanh Bình cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tiếu Nhiên!

Trên căn bản nàng cũng không nghĩ rằng Tiếu Nhiên sẽ xuất thủ cứu mình, càng không nghĩ tới thực lực Tiếu Nhiên lại mạnh mẽ tới mức này, hắn lại có thể dễ như trở bàn tay chém xuống cánh tay của kẻ địch mà nàng vô lực chống lại!

- Ngươi là ai, vì sao nhúng tay vào chuyện của ta?

Tên kia nói với vẻ lạnh lùng, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng khó chịu!

- Việc của ngươi thì không thể nhúng tay sao?

Tiếu Nhiên nhìn đối phương với vẻ lãnh khốc, đó là một lão giả râu tóc bạc phơ, nhưng huyết khí của hắn lại cực kì cường thịnh, Đại Đạo trong cơ thể thì ầm ầm di động khiến cả dòng sông Thời Gian cũng vì đó vặn vẹo!

Ngay cả Niếp Nhân Long thì ở trước mặt hắn cũng kém hơn rất nhiều, căn bản không phải là đối thủ!

- Ngươi...

Lão giả kia nổi nóng, đến cảnh giới như bọn họ thì giữa hai bên đều mang nhiều ít kiêng kỵ, nhưng thanh niên trước mắt thật phách lối và tự phụ, giống như đối phương cũng không để hắn vào trong mắt!

- Ngươi cái gì ngươi, ngươi không thấy ta mang đến những người này đều gọi nàng là đại tỷ sao, ngươi động đến nàng vậy thì bây giờ ta động đến ngươi lại có vấn đề gì?

Tiếu Nhiên cũng không chờ lão giả nói xong mà trực tiếp cắt đứt với giọng điệu khinh miệt khiến sắc mặt lão giả càng xanh mét!

- Sông xanh còn đó, nước biếc chảy dài, có ngày chúng ta sẽ gặp lại!

Lão giả vừa nói xong đã khẽ động thân hình muốn xông vào con đường kia!

Hắn hiểu rõ rằng đối phương có thể chém xuống một cánh tay của hắn thì chứng tỏ thực lực đối phương tuyệt đối không kém hắn, nếu hắn chưa đứt tay thì có lẽ còn có thể giao đấu với đối phương, nhưng bây giờ một cánh tay của hắn đã bị Tiếu Nhiên chém rụng, thực lực giảm mạnh, nếu lại cùng Tiếu Nhiên liều chết thì cực kỳ không lý trí!

Mà nếu hắn muốn đi thì chắc đối phương sẽ không ngăn cản, dù sao đến tu vi bực này, một khi liều mạng thì ai cũng không biết được hậu quả thế nào!

- Ở trước mặt ta mà ngươi còn muốn đi?

Tiếu Nhiên thấy vậy thì bật cười, sau đó bàn tay hắn chợt vươn vào trong hư không, chỉ thấy một bàn tay óng ánh trong suốt chợt xuất hiện rồi lao về phía lão giả!

- Chẳng lẽ ngươi còn muốn bắt lại bản tôn hay sao!

Lão giả giận dữ, hắn xoay người lại rồi sử dụng một dây xích nặng nện về phía Tiếu Nhiên!

Dây xích óng ánh trong suốt lao xuống nhất thời khiến Đại Đạo vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt, khí tức Đại Đạo bên trong dây xích bị bàn tay óng ánh trong suốt không ngừng phai mờ, sau đó nó cũng không dừng lại mà hung hăng bắt giữ lão giả kia tại lòng bàn tay!

Lúc trước lão giả lấy một tay bắt lấy Thanh Bình, bây giờ Tiếu Nhiên “lấy đạo của người trả lại cho người”, hắn cũng dùng một tay bắt lấy lão giả rồi kéo tới!

- Mở!

Lão giả lộ ra vẻ kinh sợ, sau đó lực lượng Đại Đạo trong cơ thể hắn ầm ầm bùng nổ rồi không ngừng đánh vào bàn tay kia hồng tránh thoát ra ngoài!

Nhưng mà vẫn vô dụng!

Nếu Tiếu Nhiên xuất thủ vậy thì tuyệt đối sẽ không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, tùy ý lão giả mãnh liệt giãy giụa trong bàn tay hắn nhưng từ đầu đến cuối đều không thể tránh thoát ra ngoài!

- Rốt cuộc ngươi là người nào, làm sao sẽ có thực lực mạnh mẽ như thế!

Lúc này trong lòng lão giả cũng đang phát run!

Thực lực của hắn đủ để tung hoành bao nhiêu dòng sông Thời Gian chưa gặp được địch thủ, nhưng lần này hắn lại bị đối phương trực tiếp trấn áp!

Chẳng lẽ đối phương đã nhảy ra dòng sông Thời Gian ?

Nhưng điều này là không thể nào!

Nếu đối phương đã nhảy ra dòng sông Thời Gian thì nên sớm rời đi nơi này mới đúng, tại sao hắn còn lưu lại ở dòng sông Thời Gian?

- Ta là ai thì có quan hệ gì với ngươi!

Tiếu Nhiên bĩu môi, hắn cứ như vậy nắm lão giả trong tay, cuối cùng bàn tay hắn chợt nắm chặt, nhất thời thân hình tên kia bị đánh nát rồi trực tiếp “phi hôi yên diệt”!

- Ngươi không sao chứ!

Giải quyết xong lão giả, Tiếu Nhiên đạp không đi tới trước mặt Thanh Bình rồi khẽ cười nói!

- Ta không sao... Đa tạ ân cứu mạng của ngươi, lúc trước là ta lỗ mãng, thật xin lỗi!

Thanh Bình đưa ánh mắt phức tạp nhìn Tiếu Nhiên, sau đó nàng chợt cúi đầu xuống nói!

Không nghĩ tới Tiếu Nhiên sẽ cứu nàng, hơn nữa kẻ địch khiến nàng vô lực chống cự lại bị Tiếu Nhiên nháy mắt tiêu diệt, đến cùng đối phương sở hữu dạng gì tu vi?

Hơn nữa lúc này trong lòng Thanh Bình cũng rất lúng túng!

Thực lực đối phương mạnh mẽ như vậy, trên căn bản cũng không cần phải lừa dối Thanh Linh, thậm chí nếu người ta muốn thì hoàn toàn có thể trực tiếp trấn áp Thần Binh giới các nàng!

- Lần sau đừng lỗ mãng như vậy là được!

Tiếu Nhiên khoát khoát tay, hắn cũng đã bỏ qua chuyện này, mặc dù hành động của đối phương lúc trước khiến hắn có hơi khó chịu, nhưng thấy nữ nhân này cũng khá hợp khẩu vị của hắn nên Tiếu Nhiên cũng không quá để ý!

Về phần đến cứu Thanh Bình thì chẳng qua Tiếu Nhiên cảm thấy muốn kiểm soát sinh linh ở dòng sông Thời Gian này thì cũng phải do bản thân hắn kiểm soát, lão giả kia là thứ gì mà cũng dám tới nơi này gây chuyện!

- Tỷ tỷ, ta nói không sai đi, lòng dạ chủ nhân rộng lớn, hắn tuyệt đối sẽ không so đo với ngươi!

Thanh Linh chợt vui vẻ nói.

- Ừ, tỷ tỷ đã trách lầm chủ nhân nhà ngươi!

Thanh Bình hơi đỏ mặt, chắc là do hành động lỗ mãng lúc trước của mình nên trên mặt nàng nhất thời lộ ra vài tia đỏ ửng.

- Thanh Bình, ngươi có hứng thú nhận ta làm chủ nhân hay không?

Lúc này Ngoan Nhân Nữ Đế chợt mở miệng nói, nàng cũng cực kỳ thưởng thức tính cách của Thanh Bình, vốn dĩ nàng đã định thu phục Thanh Bình, bây giờ gặp lại thì dĩ nhiên nàng muốn cho Thanh Bình một cơ hội!

- Ngươi muốn thu ta?

Thanh Bình hơi kinh ngạc nhìn Nữ Đế, trong lòng nàng có chút khó hiểu.

- Ừ, tính cách của ngươi rất hợp với “khẩu vị” của ta, chúng ta có thể cho ngươi một cơ hội, nhưng nếu ngươi không nguyện ý thì chúng ta cũng sẽ không miễn cưỡng!

Nữ Đế nói!

- Tỷ tỷ, ở lại đây đi, như vậy tỷ muội chúng ta cũng không cần tách ra!

- Đúng vậy, chúng ta cũng rất nhớ đại tỷ, ngươi ở lại đây đi, dù sao chúng ta có thể chất đặc biệt, một khi bị những sinh linh khác gặp phải thì nếu thực lực không bằng đối phương sẽ bị trấn áp!

Mấy người Thanh Linh cũng bận rộn khuyên bảo, tất cả các nàng đều hy vọng Thanh Bình có thể ở lại!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.