Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta làm việc còn không cần giải thích với các ngươi!

Phiên bản Dịch · 1491 chữ

“Nếu ngươi đã thần phục vậy thì sau này theo ta cùng thao luyện binh sĩ!”

Xi Vưu Vu Thần vung tay lên nói!

“Vâng!”

Thần sắc Khổng Tuyên vô cùng cổ quái nhìn Xi Vưu Vu Thần!

Đối phương đánh bại mình rồi để mình cùng hắn thao luyện binh mã?

Nhìn kiểu gì cũng cảm thấy cổ quái!

“Không... Không tệ a... tiềm lực của Xi Vưu Vu Thần cũng không yếu, nếu lần này vận khí tốt thì không chừng có thể “nhất phi trùng thiên”!”

Lúc này Tiếu Nhiên vừa hưởng thụ chúng nữ phục vụ vừa cười nói!

“Đúng vậy, còn có Khổng Tuyên cũng không tệ, nội tình của hắn rất kinh người!”

Ngoan Nhân Nữ Đế vừa biểu diễn Nghê thường vũ y khúc vừa cười đáp lại, bây giờ nàng sử dụng mấy tuyệt kĩ cực kỳ thành thạo, thậm chí nàng có thể dựa vào thân thể mạnh mẽ của mình “độc chiến” Tiếu Nhiên!

“Đúng vậy!”

Tiếu Nhiên cũng khẽ gật đầu!

“Ngươi gọi Khổng Tuyên đúng không, bây giờ ta giao cho ngươi một nhiệm vụ trước, ngươi đến các vùng phụ cận chiêu mộ binh lính, chừng này quân sĩ trên căn bản cũng không đủ nhìn!”

Xi Vưu Vu Thần liếc mắt nhìn binh lính Kim Kê Lĩnh rồi xị mặt nói!

Kim Kê Lĩnh là nơi đóng quân của Văn Thái Sư, binh lính ở đây khoảng chừng một trăm ngàn người, nhưng mà chút binh mã này trong mắt Xi Vưu Vu Thần căn bản cũng không đủ dùng!

Xi Vưu Vu Thần cực kỳ giỏi bài binh bố trận, một trăm ngàn binh mã quả thực quá ít, ngay cả trận pháp kém cỏi nhất thì chút người này vẫn chưa đủ!

“Vâng!”

Khổng Tuyên bất đắc dĩ!

Hắn đường đường chính là cao thủ Kim Tiên cảnh, bây giờ lại bị người khác phái đi chiêu mộ binh mã, hơn nữa bản thân hắn là tổng binh của Tam Sơn Quan, bây giờ bỗng nhiên đầu nhập vào Xi Vưu Vu Thần rồi đi chiêu mộ người của Trụ Vương, trong lòng hắn ít nhiều cũng có chút chán nản!

một câu chửi tục, thu một là thu, thu mười cũng là thu, lão tử thu hết binh lính của Tam Sơn Quan cho ngươi xem!”

Trong lòng Khổng Tuyên nảy sinh ý nghĩ ác độc!

Trước mắt hắn nhất định không thể đi, không bằng mang theo bộ hạ cũ của hắn trực tiếp tạo phản là được!

Bản thân Khổng Tuyên vốn là người hung ác điên cuồng, bây giờ quyết định của hắn cũng đơn giản thô bạo dũng mãnh!

Khổng Tuyên khẽ động thân hình rồi chợt hóa ra bản thể che khuất bầu trời, sau đó hắn chạy tới Tam Sơn Quan!

“Ùng ục!”

Quả thật tốc độ của Khổng Tuyên rất nhanh, thân hình khổng lồ của hắn bay ngang qua bầu trời mau chóng tới Tam Sơn Quan!

Quét!

Khổng Tuyên không nói hai lời, hắn trực tiếp sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang quét qua, tất cả binh lính của Tam Sơn Quan bất kể già trẻ mạnh yếu đều bị Khổng Tuyên mang đi!

“Chuyện gì xảy ra?”

“Khổng Tuyên, ngươi đang làm gì?”

“Khổng Tuyên, chẳng lẽ ngươi bị điên hay sao?”

Tiếng gầm gừ tức giận không ngừng truyền ra từ Tam Sơn Quan, sau đó có ba bóng người bay lên trời!

Ba người kia đều mặc quân trang, bọn hắn chính là ba gã thủ quan của Tam Sơn Quan: Đặng Cửu Công, Trương Sơn, Hồng Cẩm!

Ba người thấy Khổng Tuyên mang đi tất cả binh lính của Tam Sơn Quan thì đều hoảng sợ, rồi rống lên một cách giận giữ!

“Ta làm việc còn không cần giải thích với các ngươi!”

Lúc này đã không còn đường để Khổng Tuyên quay về, hắn không nói hai lời mà tiếp tục sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang đánh về phía ba người kia!

Hoặc là không làm, hoặc là làm triệt để, Khổng Tuyên cũng không phải người dong dài, hắn quyết định mang đi cả ba vị tướng lĩnh này!

“Khổng Tuyên là một diệu nhân a!”

Mà lúc này Tiếu Nhiên đang bí mật quan sát Khổng Tuyên bỗng cảm thán!

Vốn dĩ Tiếu Nhiên còn nghĩ Khổng Tuyên có thể mượn cơ hội này chạy trốn hay không, nhưng bây giờ xem ra gia hỏa này sau khi thần phục cũng rất ngoan độc, hắn lại định dời hết toàn bộ Tam Sơn Quan!

Tam Sơn Quan chính là một cửa ải vô cùng trọng yếu, nếu binh lính thủ quan bị thanh trừ sạch sẽ thì Triều Ca giống như một ngôi nhà không có cửa vậy, ai cũng có thể tiến vào!

“Muốn trách thì hãy trách các ngươi vận khí không tốt!”

Khổng Tuyên thu lại tất cả quân sĩ tướng lĩnh Tam Sơn Quan rồi quay đầu rời đi, lưu lại một vùng đất xốc xếch!

“Trời ơi! Tất cả mọi người ở Tam Sơn Quan đều Khổng Tuyên thu sạch đi?”

“Loạn, loạn!”

Mà lúc này bách tính bốn phía Tam Sơn Quan đều như gặp mộng, thật khó tưởng tượng nổi chủ soái Tam Sơn Quan lại sẽ làm việc này!

“Ngươi nhìn những người này xem đã hài lòng chưa?”

Rất nhanh thì Khổng Tuyên đã trở về Kim Kê Lĩnh, hắn chợt vung tay lên đem tất cả binh sĩ tướng lĩnh vứt ra!

“Ha ha ha, hài lòng hài lòng! Số người này có thể bố trí được mấy cái trận pháp!”

Xi Vưu Vu Thần vô cùng vui vẻ, thủ quân Tam Sơn Quan nhiều hơn gấp mười lần Kim Kê Lĩnh, chí ít trăm vạn đại quân, có nhiều binh lính như thế gia nhập thì có thể làm tốt hơn việc Tiếu Nhiên giao cho hắn!

“Tất cả các ngươi đều nghe đây, sau này các ngươi chính là binh sĩ của ta, ai dám không nghe lời thì ta sẽ trực tiếp nuốt sống!”

Xi Vưu Vu Thần trực tiếp huyễn hóa ra pháp tướng Thiên Địa, dáng vẻ dữ tợn kia cộng thêm khí tức hung lệ đã dọa sợ tất cả mọi người, hai chân bọn họ đều run rẩy, ai cũng cảm giác ngực mình giống như bị một ngọn núi lớn đè ép!

“Chúng ta...”

Lúc này đám người Đặng Cửu Công cũng đều như gặp mộng!

Bọn họ nhìn Khổng Tuyên khoanh tay đứng ở một bên, lại nhìn Xi Vưu Vu Thần triển khai pháp tướng kinh người kia, nhất thời trong lòng ba người đều bi thương!

Chỉ một mình Khổng Tuyên đã đủ để đối phó bọn họ!

Bây giờ nhìn tình huống xem ra Khổng Tuyên còn phải nghe lệnh tên kia để làm việc, có lẽ bọn họ muốn không nhận mệnh cũng không thể!

Xi Vưu Vu Thần chấn nhiếp mọi người xong thì bắt đầu thao luyện binh mã!

Ngược lại Tiếu Nhiên thì vô cùng vui vẻ!

Cái gì hắn cũng không cần làm, chỉ cần yên tâm hưởng thụ chúng nữ phục vụ là được, sau đó bình tĩnh chờ đợi người sau lưng tự đưa tới cửa!

“Đại... Đại vương, không tốt, Thống soái Tam Sơn Quan Khổng Tuyên làm phản, bây giờ hắn đã mang đi toàn bộ binh lính ở đó rồi biến mất không thấy gì nữa!”

Mà lúc này tin tức đã truyền lại Triều Ca, Trụ Vương tức giận đập mạnh mặt bàn trước mặt nát bét!

“Ngươi nói cái gì? Khổng Tuyên làm phản?”

Lúc này Trụ Vương tức giận như muốn điên lên!

Hắn cảm giác từ khi mình trêu đùa Nữ Oa thì tai ách cứ theo nhau mà đến!

Đầu tiên là thủ quân Kim Kê Lĩnh Văn Trọng bị người khác đánh chết, Kim Kê Lĩnh thất thủ, sau đó có người thần bí bắt đi “vưu vật” mà Phí Trọng hiến tặng cho hắn, hắn lại phái ra Khổng Tuyên đi thu hồi Kim Kê Lĩnh, ai ngờ bây giờ chẳng những Khổng Tuyên làm phản, hơn nữa còn mang đi tất cả thủ vệ ở Tam Sơn Quan!

“Vâng, Đại vương!”

Lúc này tên thái giám kia cũng chảy ròng mồ hôi lạnh sau lưng, hắn cúi đầu ngậm mồm không dám thở mạnh, Trụ Vương nổi danh hung lệ tàn bạo, bây giờ lại đang bực bội trong người, sơ ý một chút thì đầu hắn cũng không gánh nổi!

“Đem phế vật này kéo xuống chém cho ta!” ( =))))) )

Quả nhiên, Trụ Vương không nói hai lời liền xử trảm hắn, ngay lập tức thái giám tê liệt ngã xuống, ngay cả sức lực mở miệng cầu xin tha thứ cũng không có!

“Đại vương không cần tức giận, thần có kế sách này…!”

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.