Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiếm khi phách lối một lần

Phiên bản Dịch · 1398 chữ

"Ùng ục!"

Tiêu Viêm thất thủ đạo tâm do đó đã không áp chế được nghiệt cắn trả, vào lúc này thân thể hắn trở nên vặn vẹo mơ hồ, đại đạo không ngừng tiêu tan, trở về với Thiên Địa!

"Thủ đoạn thật đáng sợ!"

"Tiêu Viêm hoàn toàn bị người trẻ tuổi này bức chết!"

Những tu sĩ khác thấy vậy, trong lòng mỗi người đều dâng lên tí ti rùng mình.

Cái gì gọi là sát nhân tru tâm(*)?

(*)sát nhân tru tâm: giết người này để đe dọa những người khác

Hành động của Tiếu Nhiên liền được gọi là sát nhân tru tâm!

Tiêu Viêm có tính cách như thế nào?

Nói thẳng ra đó là tự cao tự đại, hắn vẫn luôn tin rằng nếu bản thân chịu cố gắng, sớm muộn hắn sẽ có được tất cả những gì mình muốn!

Vì vậy khi gặp phải khuất nhục, Tiêu Viêm mới thốt lên câu: 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây.

Nhưng bây giờ thì sao?

Đan Đạo vẫn luôn bị bản thân hắn lấy làm kiêu ngạo lại bị Tiếu Nhiên xem là rẻ mạt không đáng giá một đồng, mà sau đó người ta còn hết lần này tới lần khác chứng minh rằng chỉ tùy tiện lấy ra một viên đan dược cũng quý giá hơn toàn bộ đan dược mà hắn luyện chế được!

Sau đó Tiếu Nhiên lấy ra từng món trân bảo đáng sợ đến mức tận cùng, mỗi cái đều đủ để cho bất kỳ Nghiệt Cảnh nào đều đỏ con mắt!

Mỗi món đều giống như một tòa núi lớn đè xuống trong lòng Tiêu Viêm.

Mà câu nói “nghèo khó hạn chế tưởng tượng” của Tiếu Nhiêu thì giống như cọng cỏ cuối cùng hoàn toàn ép vỡ tâm cảnh Tiêu Viêm!

Nếu ở chỗ khác, cho dù tâm cảnh vỡ nát, nhiều nhất bị thương một chút, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian, sau đó vượt qua Tâm Ma là được.

Nhưng đây là Kỷ Nguyên Cổ Giới!

Vị trí Tiêu Viêm đang đứng có Nghiệp Lực cộng hưởng đáng sợ đến mức tận cùng, do đó thất thủ tâm cảnh cùng tự sát không khác nhau gì cả!

"Ta hận a!"

Tiêu Viêm phát ra tiếng gầm gừ thê lương, nhưng trên căn bản không thay đổi được gì.

Hắn chỉ có thể nhìn thân thể mình từng điểm từng điểm bị nghiệt cắn trả, sau đó phai mờ, dần dần tiêu tan ở trong trời đất!

"Chửi chết! 35 Nghiệt Cảnh lại bị người ta chửi đến độ tâm thần thất thủ, sau đó bị nghiệt cắn trả mà chết!"

"Không đúng! Không phải chửi chết, mà là bị hắn dùng tiền đập chết!"

"Tuổi quá trẻ a! Chỉ có thể nói tên kia tuổi còn quá trẻ!"

Lúc này tất cả tu sĩ đều trợn mắt hốc mồm, cho tới bây giờ bọn họ vẫn không thể nghĩ rằng đánh chết một Nghiệt Cảnh lại sẽ đơn giản như vậy.

Thử nghĩ một chút, nếu như bọn họ là Tiêu Viêm thì có thể gánh nổi sao?

"Có mà gánh cái rắm, lão tử chỉ đứng xem thôi mà vừa rồi tâm cảnh cũng thiếu chút nữa thất thủ, nếu đặt bản thân vào hoàn cảnh đó, bây giờ mộ phần đoán chừng cỏ đều đã mọc cao hai trượng!"

Có tu sĩ không nhịn được nói thầm một câu.

"Haizz, mới thế này đã chết, ta còn có nhiều đồ tốt chưa lấy ra a!"

Lúc này Tiếu Nhiên tỏ vẻ đầy tiếc nuối, hiếm khi mình mới phách lối một lần, kết quả người này ngay cả đợt thứ nhất cũng không gánh được.

"Ùng ục!"

Nhưng mà vào lúc này, một tòa Vô Lượng Sơn bộc phát ra tiếng nổ, sau đó dáng người lung linh của Nguyệt Thần bỗng lao ra.

Một cổ khí tức hủy Thiên diệt Địa khuếch tán khắp Tầng 35!

Lúc này sau lưng Nguyệt Thần có 35 đạo thần hoàn bay lượn, không ngừng có đại đạo buông xuống từ bên trong thần hoàn, mang theo uy năng kinh khủng ngập trời!

Mà tội nghiệt trên người Nguyệt Thần sớm đã biến mất không thấy gì nữa!

"Đây là năng lực của Tẩy Nghiệt Trì sao?"

Lúc này Tiếu Nhiên có chút giương mày lên.

Tội nghiệt trong cơ thể Nguyệt Thần bị rửa sạch đi, mà 35 đạo thần hoàn trên đầu nàng, mỗi đạo đều tương đương với một tầng Nghiệp Lực, điều này mang ý nghĩa nàng tùy thời đều có thể thông qua thần hoàn bộc phát ra sức mạnh của 35 Nghiệt Cảnh!

"Ầm!"

Sau Nguyệt Thần, Diệp Phàm cũng lao ra Vô Lượng Sơn.

Tình huống của hắn cùng Nguyệt Thần lại có sự khác nhau.

Tội nghiệt trên người hắn cũng bị rửa sạch đi.

Nhưng đỉnh đầu hắn lại nhiều hơn 35 tầng trời, có hiệu quả giống như thần hoàn của Nguyệt Thần vậy!

Thanh Giác!

Nam Cung Dư!

Tất cả mọi người trước sau hiện thân, tội nghiệt trên người các nàng đều bị rửa sạch đi, có người dưới chân nhiều hơn một đài sen, có người trong tay nhiều hơn một thanh thần binh!

Hiển nhiên, mỗi tu sĩ ở bên trong Tẩy Nghiệt Trì có phương thức rửa đi tội nghiệt không giống nhau.

Đặc biệt là Thanh Giác!

Thanh kiếm gãy của nàng bây giờ đã bị tu bổ, chỉ cần khẽ run kiếm sẽ có uy năng tuyệt thế phiêu đãng!

"Thật rửa sạch đi tội nghiệt!"

"Vô Lượng Sơn thật hữu dụng a!"

Lúc này tất cả tu sĩ có mặt đều đỏ mắt!

Từng người tâm động vô cùng, nhưng có vết xe đổ của Tiêu Viêm, bọn họ cũng không biết nên mở miệng như thế nào.

"Tiền bối, còn xin ban cho chúng ta cơ hội tiến vào Tẩy Nghiệt Trì, chỉ cần tiền bối đồng ý, sau này chúng ta tự nguyện làm trâu làm ngựa!"

"Tiền bối, ta cũng đồng ý làm trâu làm ngựa, chỉ cầu được một cơ hội!"

Những tu sĩ kia đều cầu khẩn van xin Tiếu Nhiên.

Bọn họ biết cái gọi là bảo vật trên người mình, Tiếu Nhiên khẳng định sẽ coi thường chúng, duy nhất có điểm thực dụng có lẽ là thực lực bọn hắn!

"Tiền bối, ta là Nghịch Thương Hàn, đa tạ tiền bối ân cứu mạng, ta nguyện lấy đại đạo thề độc suốt đời đi theo tiền bối, quyết không đổi ý!"

Lão giả dùng Cửu Chuyển Kim Đan kia bây giờ đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Hắn càng là trực tiếp quỳ xuống, tuyên thệ hiệu trung với Tiếu Nhiên.

"Ngươi muốn đi theo ta cũng không phải không được."

Tiếu Nhiên cười nói.

Ấn tượng của Tiếu Nhiên Đối với Nghịch Thương Hàn này vẫn không tệ.

"Tôn thượng cứ nói!"

Nghịch Thương Hàn là một người biết điều, có ân tất báo, hắn dập đầu nghe Tiếu Nhiên nói tiếp.

"Vậy thì ngươi tiến vào tòa Vô Lượng Sơn kia đi!"

Tiếu Nhiên nói xong liền đem tòa Vô Lượng Sơn mà Diệp Phàm vừa mới dùng qua ném cho Nghịch Thương Hàn.

Còn lại Luân Hồi Điện thì sao?

Ha ha!

Đó đều được nữ nhân của hắn dùng qua, làm sao còn có thể cho người khác dùng!

"Đa tạ tôn thượng!"

Nghịch Thương Hàn cảm kích đến rơi nước mắt.

"Mẫu thân, Thanh Giác, các ngươi đem những tòa Vô Lượng Sơn này cất đi! Lúc này thời gian không còn sớm, chúng ta cũng nên rời đi nơi này!"

Tiếu Nhiên cười nói.

Hắn đương nhiên sẽ không ở chỗ này chờ Nghịch Thương Hàn tẩy rửa tội nghiệt, mang hắn đi theo là được!

"Ai là Tiếu Nhiên ?!"

Nhưng mà vào lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang vọng ra, sau đó một cổ khí tức đáng sợ từ xa cuốn tới, bóng người một nữ tử vô cùng xinh đẹp liền xuất hiện ở cách đó không xa!

Ngoan Nhân Nữ Đế!

Rốt cuộc nàng cũng đuổi tới nơi này, ánh mắt vắng lặng của nàng quét qua mọi người, rồi sau đó dừng lại trên người Tiếu Nhiên!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.