Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Hoạch

Tiểu thuyết gốc · 1287 chữ

Ngô Thần chỉ thấy khung cảnh xung quanh lại thay đổi, khi hắn kịp nhìn thấy mọi thứ thì hắn phát hiện hắn vậy mà trở lại cái đêm hôm đó.

Nhìn công viên được bao phủ bởi một màn đen tối tăm, Ngô Thần cười nhạt, thì thào:"Vậy mà trở lại hệt như lúc đó, xem ra hệ thống rất thần kỳ".

[Hệ thống đương nhiên là rất cường đại, túc chủ không cần phải khen]

Ngô Thần chỉ cảm thấy buồn cười, hệ thống này quá nhân tính hóa rồi.

Nhìn bảng số liệu, Ngô Thần khẽ thở dài một hơi, việc tiếp theo là phải kiếm điểm thôi diễn rồi.

[Tên: Ngô Thần

Điểm Thôi Diễn: 0

Tu Vi: Phàm Nhân

Đã lưu trữ: 《Zombie Vương xuất thế》].

Rời đi công viên, Ngô Thần trở về nhà trọ của mình.

Một đêm không ngủ, Ngô Thần trằn trọc suy nghĩ về 《Zombie Vương xuất thế》.

Hắn cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, chính xác là chức năng của hệ thống hơi cùi bắp.

Nghĩ như vậy, Ngô Thần hỏi:"Hệ thống, ngươi có quên thứ gì không?".

[Túc chủ đợi một chút để hệ thống kiểm tra lại…..]

1 phút sau.

[Hệ thống có chút quên về phần thưởng sau khi thôi diễn, túc chủ xin hãy nhận lấy các vật phẩm sau: 《Thuốc biến đổi gen 1.0 x1》 《Mẫu phân tích tế bào của Zombie Vương》]

"Ồ, có các thứ này rồi thì mình có thể tăng cường thực lực bản thân". Ngô Thần thì thào.

"Nhưng mà…..chỉ có một lần tiêm thuốc, có lẽ mình nên tìm người nào đó để tiêm vào thử xem…..dù sao sau này sẽ có thuốc biến đổi gen cấp cao hơn, khoan hãy dùng vậy".

Ngô Thần làm ra quyết định, hắn lấy điện thoại ra vào mục danh bạ, tìm đến trang cuối cùng.

Gọi cho số cuối cùng ở danh bạ.

"Reng reng reng reng". Qua 4 tiếng chuông, đầu dây bên kia cũng chịu tiếp.

"Ngô Thần đó hả? Tìm tao có gì không mày?".

Ngô Thần nói:"Lục Kiệt! Mày qua nhà tao đi, có thứ này hay lắm".

"Có thứ đồ gì mà hay? Rồi đợi tao chút". Đầu dây kia cúp máy.

Ngô Thần cười cười, Lục Kiệt là bạn thân nhất với hắn hồi ở trại mồ côi, sau khi lên cấp 2 thì Lục Kiệt rời khỏi đó bắt đầu ra xã hội làm ăn bươn chải.

Sau vài lần xông pha đầy nguy hiểm,( cụ thể là gì thì mình cũng không biết) Lục Kiệt trở nên giàu có, đến hiện tại hai người vẫn còn liên hệ với nhau dù cho thân phận hai người như trời với đất.

Từ đó đến nay Lục Kiệt vẫn luôn là một người bạn tốt với Ngô Thần, trước đây khi hắn tốt nghiệp cấp 3, Lục Kiệt đã cho hắn một khoản tiền để thuê phòng, tìm việc làm.

Lúc đó Ngô Thần rất vui mừng, hắn âm thầm xem Lục Kiệt là người bạn tốt nhất của mình.

10 phút sau, Lục Kiệt tiến vào căn phòng trọ cũ kỹ của Ngô Thần, hắn cười nói:

"Ngô Thần, có chuyện gì xảy ra mà kêu tao đến gấp thế?".

Ngô Thần cười cười, hắn đưa một cái kim tiêm cho Lục Kiệt, nói:"Mày tiêm vào đi, nó giúp tăng sức đề kháng nhiều lắm, đảm bảo sau này mày không bị bệnh gì nữa".

Chuyện này là thật, khi gen được cải tạo một lần thì các loại bệnh trạng đều bị giảm khả năng gây bệnh cho cơ thể.

Nhờ việc này mà zombie thường cơ hồ không có khả năng làm chiến sĩ đã tiêm thuốc biến đổi gen 1.0 bị lây nhiễm.

Ánh mắt Lục Kiệt ngưng tụ trên kim tiêm, chỉ thấy một chút chất lỏng màu trắng nhạt, nhìn hơi sệt sệt.

Điều này khiến Lục Kiệt nghĩ đến việc đó….hắn cười nói:"Sẽ không phải là thứ đó của mày chứ???".

Ngô Thần khoa tay nói:"Làm sao có thể? Mày là bạn tốt nhất của tao cơ mà? Sao tao có thể hại mày cơ chứ? Tin tưởng tao đi, tao không lừa mày đâu".

Lục Kiệt vẫn còn hơi nghi hoặc, hắn nói:"Có thật là tăng sức đề kháng không?".

Ngô Thầm vội vàng nói:"Thật mà! Mày thường mua thuốc ngoài tiệm đúng không? Cái thứ gì mà 2 ngàn vài chục viên ấy! Cái thứ đó không có công hiệu gì đâu! Phải dùng thuốc 500k một viên cơ".

"Tao nói thứ này đơn giản lắm! Giữa thuốc 2 ngàn và 500 ngàn thì mày chọn cái nào? Tất nhiên là cái sau phải không? Đồ này công hiệu mạnh lắm, vì mày là bạn của tao nên tao mới đưa mày đấy! Còn thứ thuốc này lấy ở đâu thì tao không nói được".

Lục Kiệt hơi hơi nghi hoặc, sau đó hắn vươn tay lấy kim tiêm thẳng vào người.

Nhìn thứ chất lỏng màu trắng đó chảy vào cơ thể, sắc mặt hắn hơi trắng bệch nhưng hắn cắn răng nói:"Được rồi…..tao tin mày".

Ngô Thần nói:"Mày ngồi trên ghế chờ chút đi, một lát nữa thôi là công hiệu sẽ hiện rõ ra ngay, chuyện hôm nay mày phải giữ bí mật đấy! Để lộ ra là mày chết không còn xương đâu".

Lục Kiệt nhíu mày nhưng cũng gật gật đầu, hắn ngồi trên ghế sa lon nói:"Chỉ hi vọng là nó có công hiệu như mày nói".

10 phút trôi qua.

Lục Kiệt cảm thấy trán xuất hiện mồ hôi lạnh, dù hiện tại nhiệt độ lên tới 40°C nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi lạnh lạnh.

Lục Kiệt biết công hiệu thuốc đã xuất hiện, hắn tiếp tục ngồi chờ.

Lại qua 20 phút.

Lục Kiệt bỗng cảm thấy trong bụng như có lửa đang điên cuồng thiêu đốt dạ dày của mình, hắn chưa kịp la lên thì cảm giác kỳ lạ ấy biến mất, sau đó là cả người hắn bỗng trở nên nhẹ bẫng, tựa như trọng lực không tồn tại vậy.

Lục Kiệt nắm chặt tay, nói:"Tao phải thử một chút mới được".

"Ừm, thử đi". Ngô Thần cười nói.

Lục Kiệt đứng dậy, hắn nhìn thấy tấm tường mục nát, cười nói:"Tao thử đây".

Dứt lời, cánh tay hắn vung mạnh vào tường, gân bàn tay nổi lên dày đặc, khí thế cực cao, nhìn từ xa mơ hồ nghe thấy tiếng xé gió.

"Đừng". Ngô Thần quát lên nhưng đáng tiếc đã không kịp.

Khi cánh tay Lục Kiệt cách tường 8cm thì áp lực đã khiến lớp sơn trên tường bị tróc ra sạch sẽ.

Một giây sau.

"Ầm".

Bức tường dần hiện lên vết nứt, lấy điểm nắm đấm làm trọng tâm, sau đó vết nứt dần lan ra, lại qua 0,5s, vách tường xuất hiện vết nứt như mạng nhện, sau đó là một khung cảnh làm bất cứ ai cũng kinh ngạc đến ngây người.

Chỉ thấy bức tường ầm ầm đổ sập xuống, cát bụi bay lên mù mịt, một bức tường cứ thế đổ sập dưới nắm đấm của một con người, điều này mà truyền ra ngoài cơ hồ không ai tin.

Cũng may nhà trọ đã cũ, lại thêm phòng của Ngô Thần ở cuối dãy trọ nên không ai bị thương, bức tướng chỉ đổ xuống mặt đất sau dãy nhà trọ.

Lục Kiệt há hốc mồm, hai mắt hắn trừng lớn như không tin nổi cảnh tượng vừa xảy ra.

Ngô Thần chỉ thở dài một hơi, việc này cũng nằm trong dự liệu của hắn.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.