Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hi Vọng Thành (2)

Tiểu thuyết gốc · 1060 chữ

Hôm đó, Jeam không ngủ, vị tổng thống này một mực suy nghĩ về sự kiện zombie biến dị, hàng ngàn nỗi sầu lo đã bao phủ lấy ông khiến ông như già đi thêm vài tuổi.

Ngô Thần khẽ thở dài, có đôi khi sự việc không theo như ta muốn, Jeam là một tổng thống tốt, chỉ tiếc thời thế không giúp ông.

"Tiếp tục đi hệ thống".

[Lại một tháng trôi qua, zombie dị biến dần thay thế đại lượng zombie thường, chúng nó dần trở thành lãnh đạo của zombie].

[Đến khi số lượng zombie dị biến dần trở nên đông đảo, chúng phát động cuộc tổng tiến công nhằm vào các căn cứ của nhân loại còn sót trên địa cầu, hàng triệu người bỏ mệnh vì cuộc tấn công này]

[Nhân loại tiến vào thời kỳ đen tối, dân số nhân loại ở châu Phi dần trở nên thưa thớt vì chính quyền ở đây không đủ lương thực, vũ khí để chống lại zombie, căn cứ Kasat là căn cứ cuối cùng ở châu lục này bị công phá, hàng ngàn người đào vong ra khắp thế giới]

Khung cảnh xung quanh lại biến đổi, Ngô Thần chỉ thấy hàng ngàn người liều mạng chạy vào biển, có xuồng, ghe, tàu, thuyền,.... đủ loại phương tiện trên biển, quân đội từ lâu đã sớm rút đi vì thiếu lương thực.

Ngô Thần khẽ nói:"Vô ích thôi, hiện tại chỉ có Hi Vọng Thành là cứ điểm an toàn nhất của loài người, lênh đênh trên biển sẽ có ngày hết lương thực mà chết".

[Nhật Bản hợp tác với Hoa Kì về việc củng cố Hi Vọng Thành, đại lượng nhân viên, nhà khoa học và cả quân đội từ Nhật Bản tiến vào Hi Vọng Thành, lấy cớ là giúp chính quyền Hoa Kì nhưng thật ra là họ muốn rời bỏ Nhật Bản để tăng thêm hi vọng sống sót]

[Jeam tất nhiên là biết việc này nhưng mắt nhắm mắt mở cho qua, ông biết nhân loại vào thời khắc này phải giúp đỡ lẫn nhau chứ không thể lo giữ mình, vì việc này mà cao tầng Hoa Kì liên tục phản đối, gửi đề nghị lên Jeam nhưng bị ông thẳng tay bác bỏ]

[4 năm trôi qua kể từ ngày đại dịch zombie xuất hiện ở Bắc Kinh, cũng là ngày nhân loại tiến vào thời kỳ hắc ám, đây là lần đầu tiên trong lịch sử loài người chết nhiều như vậy, dù là bệnh dịch hạch ở châu u năm đó cũng xa xa không bằng bây giờ, số lượng người sống sót chỉ còn 55 triệu người tập trung chủ yếu ở Hi Vọng Thành]

[Hi Vọng Thành giờ đây đã lớn đến 2 triệu km vuông, trung tâm thành được bao phủ bởi tường thép cao 50 mét, độ dày của nó thì đủ chống lại xe tank oanh kích, chính phủ Hoa Kì đã góp toàn bộ kinh phí của đất nước vào đây]

[Chính phủ Nhật Bản không có tiếng nói tại Hi Vọng Thành, điều này khiến họ rất bất mãn nhưng cũng không công khai phản đối chính quyền Hoa Kì, họ biết họ chỉ là đám lưu vong mà thôi]

[Cùng lúc đó, số zombie dị biến đã tập hợp ở Hoa Kì nhằm chuẩn bị một cuộc tổng tiến công vào Hi Vọng Thành, từng hàng zombie nối đuôi nhau tiến đến, nhìn từ xa chỉ thấy một biển lít nha lít nhít như kiến]

[Việc này không tránh khỏi tầm quan sát của vệ tinh, chính phủ Hoa Kì ngay lập tức tổ chức cuộc họp gấp nhằm phản công lại zombie, từng thế hết sức căng thẳng]

Ngô Thần chỉ thấy cảnh sắc xung quanh lại thay đổi, hắn thấy tình hình trong cuộc họp rất rõ ràng.

Trong phòng chỉ có một bàn tròn, 50 người xoay quanh chiếc bàn, ai cũng hơn 40 tuổi, từng người sắc mặt đều trầm trọng, không ai nói tiếng nào.

Jeam thấy vậy thì khẽ thở ra một hơi, ông nói:"Mọi người nói gì đi chứ? Chẳng lẽ chúng ta không nên phản công zombie hay sao?".

Một vị lão giả tóc bạc trắng nói:"Tôi nghĩ nên phản công, nhân loại đã nhẫn nhịn quá đủ rồi, hiện tại là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt đại lượng zombie, thị trấn Hemes là nơi chúng tập trung đông nhất, tôi nghĩ nên thả bom hạt nhân ở đây".

Vị lão giả khác cũng nói:"Đúng vậy, nên thả bom hạt nhân ở đây, quyết định đi tổng thống, chúng tôi ủng hộ với ý kiến của ngài".

Các vị lão giả khác cũng nói chen vào:

"Tổng thống, nên quyết định thôi".

"Nhân loại đã nhẫn nhịn quá đủ, tiếp tục 2 năm nữa thì lương thực của chúng ta sẽ cạn kiệt".

"Tổng thống….".

Jeam khẽ thở dài, ánh mắt ông lóe lên tinh quang, khí thế ông tỏa ra bàng bạt, giờ khắc này trong lòng ông đã có quyết định, nắm đấm của ông nắm chặt, sắc mặt hơi có chút phiếm hồng, ông gằn từng chữ, giọng nói mười phần kiên định:

"Ta đã quyết định thả bom hạt nhân ở thị trấn Hemes, ngày mai 7h sẽ bắt đầu, đây là thời khắc vinh quang của nhân loại, cũng là bước đầu cho nhân loại phục hưng thời đại mới, quân đội cũng sẽ tập hợp, sau 1 tuần sau xuất phát đến thị trấn Hemes diệt sạch đám zombie còn lại".

Các vị lão giả nhiệt liệt vỗ tay, ai cũng vui mừng, hân hoan khi Jeam có quyết định sáng suốt.

"Tổng thống quyết định chính xác lắm".

"Nhân loại sẽ phục hưng lại huy hoàng của tổ tiên".

"Đám zombie đó nhất định phải chết hết, con người sẽ trở lại địa vị bá chủ của địa cầu".

Chẳng một người nào biết, sự việc không đơn giản như vậy, biến cố xuất hiện sẽ làm toàn bộ nhân loại chao đảo thêm một lần nữa.

----------------------------------------------------------------

Do mình cần phải cấp tốc tăng số lượng chương nên mỗi chương khoảng 1000 chữ thôi nha, sau khi đủ 100 chương thì số chữ mỗi chương sẽ khôi phục 3000 chữ.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.