Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được người khác xin chữ kí

Phiên bản Dịch · 1312 chữ

Khi Lâm An từ phòng của giáo viên đi ra, đang muốn rời đi, thì cách đó không xa vây đầy những người mặc đồng phục học sinh, nam nữ đều có, thậm chí còn có người cầm điện thoại di động tự tiện chụp ảnh Lâm An, giống như minh tinh xuất hiện, kém chút còn ký tên.

Bản thân Lâm An còn có chút mộng, tuy rằng hắn lớn lên rất đẹp trai, nhưng không phải minh tinh, làm sao lại bị nhiều người chú ý đến vậy này?

Lắc đầu, Lâm An đang muốn vào xe rời đi, bỗng có một cô bé chạy đến, cầm bút cùng một quyển vở nhỏ, đi đến trước mặt Lâm An, đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Lâm tổng, anh, anh có thể ký tên cho em, và cho em phương thức liên lạc?"

". . ."

Mồm mình linh thật, mới vừa còn nói không có ai cùng mình ký tên thế mà.

Lâm An không cầm lấy bút, mà khẽ nhíu mày nhìn thiếu nữ trước mắt, lớn lên rất khả ái, không hổ là học sinh cấp ba , đây đang là thời kì phát dục mà.

Nhìn một chút, Lâm An nghi ngờ nói: "Em tại sao lại biết anh?"

Tiểu cô nương này gọi mình là Lâm tổng, hắn hình như mới mua công ty không bao lâu mà? Trường cấp ba làm sao có thể biết nhanh đến vậy chứ?

Lâm An cũng không nhớ mình từng có tuyên truyền ra ngoài mà.

Hắn tuy rất ưa thích sự sùng bái, hay cảm giác trang bức đầy giải trí, nhưng không đến mức mất trí, ở trường học mà truyền bá chuyện của mình.

Muội tử ngẩng đầu, cười một cái, lộ ra hai răng như mèo, nói: "Lâm tổng anh không biết sao? Anh bây giờ thế nhưng hit hơn minh tinh đấy! Weibo hot search top 1, còn có rất nhiều trang khác cũng đăng video của anh nhè!"

"?"

Lâm An vẫn chưa hiểu gì.

Thông báo video của mình ?

Cái quỷ gì đây?

Lâm An tính lấy điện thoại di động ra xem, nhưng nhìn bốn phía học sinh đến càng ngày càng nhiều, hắn nếu cứ câu giờ chỉ sợ không thể dễ dàng thoát ra khỏi đây được.

Lâm An tiện tay nhận lấy quyển vở của tiểu muội khả ái này, viết cách liên lạc của mình, nhưng không có ký tên, sau đó vào xe liền rời đi.

Tại sao hắn đưa cách liên lạc cho, một phần là bởi vì cô bé này lớn lên đúng là rất khả ái, hơn nữa đây là người thứ nhất dám đến gần, không cần thiết cao lãnh, Lâm An lúc trước cũng không phải là người cao lãnh.

Thứ hai chính là, hắn nhìn nhược điểm của nàng, phát hiện đến gần mình cũng có một ý nghĩ rất kín đáo!

Đúng, nàng không phải hâm mộ Lâm An, mà là có chuyện muốn nhờ hắn.

Sự thật đúng là như thế.

Cô gái khả ái kia tên Chu Manh Manh, nàng lúc này đang ôm Laptop, nhìn bóng lưng siêu xe của Lâm An, nụ cười trên khuôn mặt dần biến mất, thoáng có chút nghiêm túc, cau mày, giống như có cái gì đó phiền lòng.

Ngay sau đó, nàng nhìn số điện thoại của Lâm An, có chút thở dài, rời khỏi sân trường, nhỏ giọng lầm bầm nói: "Phải tiếp xúc như thế nào đây? Thật hy vọng, hắn có thể. . ."

Mà những học sinh khác nhìn thấy một giáo hoa như Chu Manh Manh bình thường lạnh lùng, hôm nay lại chủ động đến gần nam nhân!

Còn muốn ký tên!

Đây quả thực là thay đổi cái nhìn của rất nhiều học sinh!

Lẽ nào, có tiền cũng khiến giáo hoa phải mờ mắt?

Nhưng gia đình nhà Chu Manh Manh không phải rất có tiền sao? Nghe nói có rất nhêiuf tiền, làm sao có thể nhìn một soái ca có tiền liền chạy đén?

Thật là kỳ quái.

Có lẽ, xã hội này kể cả kẻ có tiền, cũng ưa thích cùng chơi cùng kẻ có tiền!

. ..

Bên kia, rời khỏi trường học, Lâm An bắt đầu suy nghĩ vấn đề về tiền.

Lâm An lúc trước đã đồng ý, ngày đầu đi làm sẽ trả tiền lương cho tất cả mọi ngươi, nói được phải làm được.

Thế nhưng hiện tại ngân sách của hắn có chút thiếu, không còn đường nào nữa, giờ phải đi theo con đường vay tiền!

Nhưng, điều này cũng trong dự liệu của Lâm An .

Công ty một khi bắt đầu vận chuyển, rất cần tiền quá nhiều, không có mấy chục triệu ra không được.

Cũng nói luôn, ngày đầu tiên làm việc của công ty chưa chắc có thể kiếm tiền, thậm chí nếu làm thêm một tháng, mà có thể không thua lỗ thì được tính lợi hại!

Tuy Lâm An mua lại công ty thì đã có sắn hàng hóa, nhưng bởi vì tưng bị cảnh sát niêm phong, muốn đem hàng hóa này đi bán, trừ phi Lâm An tự mình làm, dùng nhược điểm để bán, bằng không những nhân viên tiếp thị bình thường, tuyệt nhiên bán không được!

Mà trong lúc này, đương nhiên cần tài chính để khởi động công ty.

Lâm An suy tính một chút, ít nhất cũng phải năm mươi triệu mới đủ để khởi động công ty, bằng không công ty mới mở một chút, thì lại sụp đổ.

Năm mươi triệu à!

Coi như là cho vay, trong lúc nhất thời cũng vay không nhiều như vậy, ngân hàng cũng không có khả năng cho Lâm An vay nhiều tiền như vậy.

Hiện tại chỉ có một con đường: tín dụng đen à nhầm vay tư nhân!

Chỉ cần công ty có thể vận hành như bình thường, Lâm An có thể cam đoan hắn không thể thua lỗ

Nhưng bây giờ, cần nhất là một số tiền lớn để khởi động lại công ty.

Nhưng chuyện này làm cho Lâm An cũng quên đi mấy cái tin kia.

"Chỉ có thể nhờ con bạn cùng bàn giúp mà thôi."

Lâm An có chút thở dài.

Không có biện pháp, trừ Bạch Vi Vi có gia thế khổng lồ kia, Lâm An những người bạn khác, không thể mượn số tiền lớn như vậy.

Năm mươi triệu, đây không phải con số nhỏ.

Mà Bạch Vi Vi, Lâm An kỳ thật cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần.

Tuy quan hệ bọn hắn rất tốt, nhưng mà đó là lúc không nói đến chuyện tiền bạc, nếu như liên quan đến tiền mà còn lớn đến như vậy, Lâm An cũng không có lòng tin.

Chỉ có thể thử một cái!

Nếu như Bạch Vi Vi nói không được, Lâm An chỉ còn có thể cân nhắc quay về tập đoàn Liễu thị , cùng Liễu Ấm phú bà này mượn một phen.

Liễu Ấm lần trước hơn ba trăm đặt đơn kiếm lời rất nhiều, năm mươi triệu, hẳn là có thể cho mượn được.

Đương nhiên, tỷ lệ so với Bạch Vi Vi thỉ nhỏ hơn một chút.

Dù gì Lâm An lúc ấy thế nhưng là trực tiếp xin thôi việc, mà quan hệ bọn hắn cũng rất rất phổ thông, muốn mượn tiền cũng khó khăn.

Ai, thật mệt mà!

Nếu như có một cai lựa chọn mà mấy chục triệu thì ngon rồi!

Nhưng chuyện này cũng phải nghĩ lại.

Lựa chọn một trăm ngàn thôi cũng đã rất ít, đừng nói là mười mấy triệu.

Lâm An rất nhanh kết nối đến điện thoại của Bạch Vi Vi, lại hẹn nàng lần nữa.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.