Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu Vĩnh Sinh (1)

Phiên bản Dịch · 976 chữ

“Sinh mệnh con người là hữu hạn, mỗi người đều sẽ sinh - lão - bệnh - tử, nhưng mà có mấy ai biết, vì sao chúng ta sẽ sinh lão bệnh tử?”

Trên bục giảng, vị giáo sư từ từ giảng thuật, thanh âm thông qua âm hưởng quanh quẩn trong phòng học rộng mở.

“Mọi người đều biết, đơn vị của sinh vật là tế bào, mỗi người chúng ta đang ngồi ở đây đều là từ một tế bào trứng nho nhỏ được thụ tinh phân chia ra tới.”

“Một cái biến thành hai cái, hai cái biến thành bốn cái, bốn cái biến thành tám……”

Dưới bục giảng, Trần Thần chống cằm, tay phải xoay bút nước, chán chường nhìn chằm chằm lên màn hình chiếu trên sân khấu mà xuất thần.

“Tế bào cũng sẽ già cả và tử vong, tế bào mới được phân chia không ngừng thay thế tế bào chết, đây là bí mật vì sao chúng ta trưởng thành, thay đổi theo thời gian.”

“Nhưng mà, loại này phân chia này cũng chẳng phải vô hạn.”

“1965 năm, giáo sư Heflik của đại học Stanford phát hiện, tế bào nhân loại không có khả năng tự mình phục chế vượt qua 57 lần, mỗi cái tế bào ở lần phục chế thứ 56 về sau sau liền sẽ tử vong.”

“Thật giống như, ở tế bào có một máy đếm, do nó tới quyết định tế bào khi nào sẽ đình chỉ phân chia, con người khi nào sẽ già đi……”

“Trên lý luận, tế bào nhân loại nhiều nhất có thể phân chia 56 lần, thông qua chu kì phân chia tế bào tính toán, tuổi thọ lớn nhất của con người hẳn là ở trên dưới 120 tuổi, mà lý luận này được gọi là……”

“Lạch cạch!”

Liền ngay lúc đang nghe mê mẩn, Trần Thần đột nhiên trượt tay, đem bút nước ném bay đi ra ngoài, rớt tới dưới bàn học.

Trần Thần lập tức khom lưng, duỗi tay tới mặt đất sờ soạng.

“Ân?”

Lúc hắn cúi đầu xuống dưới đáy bàn, trong lúc lơ đãng, một tia sáng đen nhánh ánh vào mắt hắn.

Đừng hỏi vì sao ánh sáng còn sẽ có đen, ở thời điểm khom lưng trong nháy mắt, Trần Thần thực sự thấy được một tia sáng đen lóe qua.

Hắn theo bản năng nhìn lại.

Đó là một vật thân dài, toàn thân đen nhánh, chính nằm ở mặt bản phía dưới, bị khảm ở một cái khe lõm kín đáo chỗ chân bàn gần mặt bàn.

Vì thế, sau khi nhặt bút lên, Trần Thần lại lần nữa duỗi dài cánh tay, hướng vị trí kia moi moi.

Sau khi hơi hơi dùng sức một chút, chỉ nghe răng rắc một tiếng, cái vật đen nhánh kia thành công bị lấy đến.

Nhưng lại vào lúc này, thanh âm giáo sư đột nhiên từ trên bục giảng truyền đến:

“Vị bạn học đang chui dưới bàn bên kia, ngươi tới trả lời câu hỏi ——”

“Phụt!”

Phía sau truyền đến một tiếng cười nhẹ từ tên bạn cùng kí túc xá

Trần Thần vội vàng từ dưới bàn chui ra tới, xấu hổ đến đầy mặt đỏ bừng.

Hắn nhìn nhìn giáo thụ vẫn như cũ cười ha hả, lại cúi đầu hướng trên sách giáo khoa nhìn thoáng qua, lúc này mới ngập ngừng nói

“Là... là Cực Hạn Heflik?”

“Mời ngồi.” Giáo thụ đè xuống tay, làm Trần Thần ngồi xuống.

Giảng bài tiếp tục.

“Ở hai mạch DNA tồn một loại kêu ‘ đoan viên ’ , thứ này đóng vai trò cực kì quan trọng trong việc phân chia tế bào của sinh vật."

“Nó phụ trách bảo trì nhiễm sắc thể hoàn chỉnh, mỗi lần phân chia đều sẽ làm "đoan viên" biến ngắn một ít, tới lúc "đoan viên" ngắn đến mức không thể bảo hộ kết cấu gen khi, tế bào sẽ bị ức chế sinh trưởng, đình chỉ phục chế, trở nên già cả.”

“Đó chính là Cực Hạn Heflik.”

Nói xong, giáo sư xoay người, ở trên bảng đen nhanh chóng viết xuống 3 chữ lớn “Cực Hạn Heflik"

Một lần nữa ngồi xuống, Trần Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi, thừa dịp lúc giáo thụ xoay người viết chữ, hắn nhanh chóng cầm lấy vật trong tay nhìn thoáng qua.

Dcmmmmmm !!!

Liếc mắt một cái, Trần Thần hứng thú mất hẳn.

Thì ra cái vật đen thùi lùi kia không phải cái gì lạ, mà là một cái USB.

So với USB trên thị trường khác một chút, cái USB này dài hơn USB bình thường một đoạn, ước chừng có 12-13 cm, nhìn qua giống như một cây gậy than.

Chỉ có cái đầu cắm USB khiến nó giống một cái USB.

Trừ cái này ra, toàn bộ USB trọn vẹn một khối, đen nhánh một mảnh, thậm chí nhãn hiệu cùng thông tin bình thường được in lên cũng không tồn tại.

Cảm thấy hình dạng của nó còn khá là ngầu, Trần Thần cuối cùng vẫn là đem USB cất vào túi quần, chờ về ký túc xá lại nghiên cứu.

Lúc này, giáo sư tiếp tục giảng bài nói: “Theo như trình độ khoa học kĩ thuật hiện tại, tế bào không có khả năng đột phá Heflik cực hạn, nhưng chúng ta cũng có thể từ những mặt khác vòng qua vấn đề này……”

Nói xong, giáo sư lại lần nữa ở trên bảng đen viết xuống ba chữ:

Vĩnh Sinh Hella.

“Mọi người có lẽ sẽ hỏi rằng, nếu có một phương thức nào đó có thể làm "đoan viên" không bị mài mòn, tế bào con người có phải hay không sẽ có thể vĩnh sinh?”

"Đáp án là ...

Bạn đang đọc Ta Có Siêu Thể USB của Hắc Ám Cẩu Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mctlusm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.