Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Nữ (2)

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Trần Mạc Bạch không biết Thanh Nữ có thể tín nhiệm hay không.

Nhưng tất cả tín nhiệm, không phải đều là bồi dưỡng từ đầu sao!

Sau khi tan học, hắn về nhà thay đồng phục học sinh trước, sau đó thấy thời gian chênh lệch không nhiều lắm, liền đi đến hiệu thuốc Trường Thanh.

"Xin chào..."

Lúc hắn đi vào, Thanh Nữ đã đứng ở phía sau quầy đang chờ, cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng nhã nhặn, tóc dài hơi xoăn, nhìn thấy Trần Mạc Bạch cười chào hỏi.

Bởi vì hôm nay không chiết xuất dược dịch, cho nên cô không đeo khẩu trang, Trần Mạc Bạch rốt cục thấy rõ dung nhan của cô: làn da trắng như tuyết, gương mặt trái xoan tinh xảo, mũi cao môi đỏ mọng, phối hợp với đôi mắt sáng ngời trong suốt, nụ cười ngọt ngào cùng lúm đồng tiền khéo léo bên miệng, khí chất cả người thanh thuần lại mang theo một chút ngây thơ.

"Xin lỗi, hình như tôi đến muộn."

"Không không không, tôi cũng là sau khi tan học mới tới đây, chúng ta đi ăn cơm trước đi, tôi mời cậu."

Thanh Nữ cọ được vé đoàn kịch Ngọc Hoàng, tựa hồ rất vui vẻ, chủ động mở miệng muốn mời Trần Mạc Bạch ăn cơm.

"Nếu cô đi, cửa hàng có đóng cửa không?"

Trần Mạc Bạch vừa dứt lời, Thanh Nữ liền cầm túi xách nhỏ của mình, hướng về phía cửa sau lớn tiếng hô: "Lão sư, hôm nay em có việc đi trước, thầy tự xem cửa hàng nhé."

"Nhớ đừng ra ngoài vào ban đêm đấy."

Cửa sau truyền đến một giọng nói già nua hùng hậu, hẳn là quản lý tiệm thuốc Trường Thanh, nhưng lời nói của y lại làm cho hai gò má Thanh Nữ ửng đỏ, nhịn không được cãi lại.

"Thầy nói gì vậy, chúng em chỉ đi ăn một bữa cơm, nghe một vở kịch!"

Cô đi ra khỏi quầy, Trần Mạc Bạch rốt cục thấy được toàn bộ dáng người uyển chuyển của cô, vòng eo tinh tế, phía dưới là quần đùi cao bồi màu lam, hơn nữa một đôi giày vải bạt giặt đến trắng bệch, tôn lên hai chân cô thẳng tắp thon dài, tràn đầy sức sống.

Ánh mặt trời ở cửa chiếu xuống, cả người cô trắng như ngọc, không hề tỳ vết.

"Đúng rồi, tôi còn không biết tên của cậu?"

Cô mở miệng hỏi.

"Trần Mạc Bạch!"

"Tên tôi là Thanh Nữ."

"Còn họ?"

"Tôi không có họ, gọi là Thanh Nữ."

Trần Mạc Bạch thầm thấy kỳ lạ. Trên đời này, còn có người không có họ? Nhưng thấy Thanh Nữ đã đi xa, hắn cũng không hỏi thêm, chỉ im lặng theo sau.

"Cá nướng ở quán này rất ngon, mỗi tháng tôi chỉ dám thưởng thức một lần vào ngày lĩnh lương."

Thanh Nữ dẫn Trần Mạc Bạch đến một quán ăn nhỏ nằm khuất trong góc phố. Cô cầm lấy thực đơn, định gọi món vị cay quen thuộc, nhưng chợt nhớ ra hôm nay là mình mời khách.

"Cậu uống gì?"

"Tôi chưa từng ăn ở đây, cô cứ gọi món đi, đừng quá cay là được."

Nghe Trần Mạc Bạch nói vậy, Thanh Nữ ồ lên một tiếng, nhanh chóng đổi sang một nồi cá nướng vị muối tiêu. Cô còn gọi thêm ngó sen, giá đỗ, miến và các loại rau ăn kèm, cuối cùng là hai cốc nước ngọt.

"Thế nào, ngon chứ?"

Thanh Nữ ăn rất ngon lành. Trần Mạc Bạch nếm thử một miếng, cảm thấy cách phối hợp gia vị quả thật rất tuyệt, nhưng thịt cá thì khá bình thường. Dù sao thì, một thời gian trước hắn đã ăn cá chép bích huyết mỗi ngày. Loại nhân gian mỹ vị ấy ngay cả Kim Đan chân nhân ở Thiên Hà giới cũng phải lưu luyến, cá nuôi bình thường ở Tiên Môn này sao có thể sánh bằng.

"Cũng tạm."

Trần Mạc Bạch chỉ có thể đưa ra một đánh giá trung thực. Thanh Nữ liếc hắn một cái, dường như đang trách móc hắn EQ thấp, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cô ăn ngấu nghiến. Ba phần tư nồi cá lớn đã chui vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.

"Cô thích ăn cá nướng lắm sao?"

Thấy Thanh Nữ đang uống nước ngọt giải ngấy, Trần Mạc Bạch bất chợt hỏi.

"Ừm, lần đầu tiên tôi ăn cơm quán, chính là ở đây. Lúc đó tôi đã nghĩ, đây là món ngon nhất thế gian."

"Lần sau có cơ hội, tôi sẽ tự bắt một con cá, kết hợp với nguyên liệu của quán này, đảm bảo sẽ ngon hơn."

Trong Thủy Phủ ở hồ Bích Vân, tuy cá chép bích huyết đã bị hắn ăn hết, nhưng vẫn còn một ít cá chép bích huyết đời sau. Hương vị có thể không bằng chính gốc, nhưng chắc chắn ngon hơn của quán này.

Thanh Nữ nghe vậy, nhất thời không biết đáp lại thế nào, chỉ ngây người ra. Bởi vì ông chủ đang dọn dẹp bàn bên cạnh, bầu không khí bỗng trở nên vô cùng xấu hổ. Làm gì có ai chê cá của người ta ngay trước mặt như vậy chứ! Thanh Nữ xác định, thiếu niên này EQ quả thật có vấn đề.

"Kịch sắp bắt đầu rồi."

Vốn định ngồi thêm một lát để bàn về kế hoạch hợp tác, Thanh Nữ đành lấy cớ, vội vàng thanh toán rồi kéo Trần Mạc Bạch rời đi.

"Nguyên liệu Bổ Khí Linh Thủy, cô có kênh nào rẻ không?"

Hai người tìm một quán cà phê yên tĩnh để bàn chuyện hợp tác.

"Không có, tất cả dược liệu trong tiệm chúng tôi đều do tiệm thuốc Bảo Bình đóng gói và giao đến. Lão sư sẽ viết danh sách, tôi chỉ cần đối chiếu và ký nhận."

Thanh Nữ lắc đầu.

"Tôi xem qua đan phương, chủ yếu là ba loại chủ dược, bốn loại phụ dược. Chủ dược thì không sao, tôi có thể tìm được ở tiệm thuốc online, nhưng phụ dược thì có quá nhiều nhãn hiệu, không biết loại nào mới đúng?"

Bạn đang đọc Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên (Dịch) của Thuần Cửu Liên Bảo Đăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.