Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Hoang (2)

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Bích Thủy đại trận tuy là trận pháp nhị giai, nhưng hoàn toàn không có khả năng phòng thủ trước các đòn tấn công từ bên trong trận pháp.

Trần Mạc Bạch đã sớm tìm hiểu rõ điểm này của Thủy Phủ, phá hủy một trận kỳ trong góc, khiến đại trận vốn đang vận hành trơn tru lập tức bị kẹt.

Sắc mặt lão giả tái nhợt, liếc nhìn ba thiên điện phía sau Thủy Phủ, nhưng cảm nhận được lá bùa trong tay Trần Mạc Bạch sắp được kích hoạt, ông ta cắn môi định rút lui.

Tu vi của ông ta chỉ là Luyện Khí tầng ba.

Nếu không phải lá cờ đen trong tay là trung tâm điều khiển của Bích Thủy đại trận, ông ta sẽ không dám ra tay với thiếu niên áo nâu và Trần Mạc Bạch.

Nhưng ngay lúc đó, ánh sáng xanh đầy trời lóe lên, hai lá Thanh Tiễn Phù trong tay Trần Mạc Bạch đã được kích hoạt, mười mũi tên linh khí bay lượn trên không, nhắm vào lão giả.

"Tiểu huynh đệ, không, tiền bối xin hãy tha mạng…"

Lão giả một bên cầu xin tha thứ, một bên thi triển hai lá bùa phòng hộ quý giá lên người.

Tuy nhiên, vừa chứng kiến ông ta tàn nhẫn sát hại đồng đội, Trần Mạc Bạch chỉ do dự một chút rồi quyết định kích hoạt cả hai lá Thanh Tiễn Phù và 5 viên Hạt Châu lấp lánh sau lưng.

“Nhìn Thanh Tiễn Phù của ta.”

Trần Mạc Bạch nghĩ đến thủ pháp lão giả đánh lén thiếu niên áo nâu vừa rồi, cảm giác đây là một tên ác đồ giả dối tâm tư đa nghi, bèn lừa gạt.

Bên ngoài hai tấm Thanh Tiễn Phù đồng thời bộc phát, mười cây linh khí tiễn nhắm ngay lão giả với hai màu vàng lam đang bốc lên trên người, âm thầm khống chế năm viên thủy tinh châu, nở rộ ra năm hành linh lực dao động, nhìn qua thập phần đẹp mắt, tựa như pháp khí.

Quả nhiên, mặt lão giả lộ vẻ hồ nghi.

Sau đó lão giả do dự một hồi, khẽ cắn môi, vẫn là tin tưởng kinh nghiệm đấu pháp nhiều năm của mình, làm ra phán đoán tự cho là chính xác.

Ông ta cảm thấy hai tấm Thanh Tiễn phù mà Trần Mạc Bạch gióng trống khua chiêng chỉ là ngụy trang, sát chiêu chân chính hẳn là không lọt tiếng vang, cũng tức là pháp khí năm viên hạt châu ngũ hành linh lực tỏa ra bốn phía, cực kỳ đẹp mắt.

Cuối cùng, ông ta khởi động cả hai tấm phù lục phòng ngự nhất giai trung phẩm dùng để bảo mệnh, cứng rắn đỡ mười mũi tên linh khí.

Cùng lúc đó, lão giả lại ném lá cờ đen kia ra, dẫn động Thủy Linh khí mà Bích Thủy đại trận còn có thể điều khiển, hóa thành từng trận dòng nước cuốn tới, bọc lại viên thủy tinh châu năm màu từ mặt khác bay vụt đến.

"Ồ!?"

Nhưng nào biết, dòng nước do linh khí hóa thành vừa mới chạm vào hạt châu màu sắc rực rỡ bay ra từ Trần Mạc Bạch, hạt châu sau giống như bột thạch cao, rì rào phiêu tán, hóa thành tro bụi.

"Nguy rồi, trúng kế rồi, tiểu tử này thật là gian trá!"

Lão giả vừa mới hiện lên ý niệm này, mười mũi trường tiễn màu xanh ngưng tụ hơn phân nửa linh lực của Trần Mạc Bạch đã liên tiếp đánh tới hai đạo phù lục phòng ngự trước người ông ta.

Lực đạo cường đại trùng kích, khiến cho lão giả ở trong vòng phòng hộ không khỏi từng bước lui về phía sau.

Lồng ánh sáng hai màu vàng lam giống như bóng đèn không đủ điện, lấp lóe sáng tắt.

Lão giả chỉ có cảnh giới Luyện Khí tầng ba, tuy kinh nghiệm đấu pháp phong phú, xuất thân cũng không tệ, nhưng không có lực lượng đại trận Thủy Phủ gia trì, lại lâm vào sai lầm kinh nghiệm chủ nghĩa, bị Trần Mạc Bạch tính toán, lúc này linh lực trong đan điền đã sắp bị hai tấm phù triện phòng ngự rút sạch.

Nhưng lúc này, cho dù không chịu nổi cũng chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.

Lão giả lấy ra một lọ đan dược khôi phục linh lực, cũng mặc kệ lãng phí hay di chứng, một hơi nuốt toàn bộ vào, sau đó màu đỏ thẫm, nhưng dao động linh lực cả người đột nhiên tăng lên một đoạn.…

Hào quang hai màu vàng lam cũng phảng phất thu được đủ linh lực, bắt đầu vận hành.

Bùm! Bùm! Bùm!…

Liên tiếp bảy mũi trường tiễn linh khí màu xanh bị chống đỡ, hao hết lực lượng tiêu tán, mà hào quang màu vàng bên ngoài cơ thể lão giả cũng đến cuối cùng, hóa thành một mặt hoàng mang, biến mất không thấy.

Nhưng lúc này, lão giả ngược lại là mặt lộ vẻ vui mừng, bởi vì dựa vào kinh nghiệm đấu pháp nhiều năm, ông ta đã tính ra, lá phù lục phòng ngự thủy thuộc tính còn lại của mình hoàn toàn có thể ngăn trở ba cây tiễn linh khí còn lại.

Luyện Khí tầng ba phản sát Luyện Khí tầng năm, ông ta cũng không phải chưa từng làm được.

Ngay khi lão giả bắt đầu nghĩ kế tiếp nên phản kích như thế nào để giết chết Trần Mạc Bạch độc chiếm tòa Thủy phủ này, ông ta đột nhiên phát hiện một việc.

"Không đúng, tiểu tử này ngay từ đầu đã tính kế ta!"

Lão giả muốn điều chỉnh vị trí, nhưng lúc này đã không còn kịp rồi, linh lực Trần Mạc Bạch bộc phát, uy lực còn lại của Thanh Tiễn Phù một hơi bộc phát, ba mũi trường tiễn màu xanh nặng nề oanh kích tới lồng sáng màu lam bên ngoài cơ thể ông ta, đẩy thân thể của ông ta lùi về sau ba bước.

Chính là ba bước này, làm cho sau lưng lão giả chạm vào cửa đá của thiên điện Thủy phủ.

Bạn đang đọc Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên (Dịch) của Thuần Cửu Liên Bảo Đăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.