Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mê Độc Lang biến thái!

Phiên bản Dịch · 1199 chữ

Chương 16: Mê Độc Lang biến thái!

Cũng may, hắn đang ở trong sương mù, tầm nhìn xa không đến năm mét, nếu không nhỡ đâu Thiên Toàn thánh nữ nhìn thấy hắn, nhất định sẽ liều lĩnh đuổi giết tới.

Hắn giờ phút này rất nhanh đi tới cửa động.

Lúc hắn cách cửa động khoảng 10m hắn đã có thể nhìn thấy ánh sáng màu vàng yếu ớt phát ra từ cửa động.

Tần Thủ trong nội tâm hơi động một chút, hẳn là hào quang do Linh Thạch Mạch phát tán từ lòng đất xuyên ra.

Hắn tăng thêm tốc độ, chuẩn bị tiến vào động.

Nhưng mà, vừa lúc đó, chỉ nghe một tiếng thú rống truyền đến, một con sói toàn thân lông màu đen lập tức đánh tới, hai con mắt lóe ra ánh sáng âm u màu xanh lá!

"Đậu xanh rau má!"

Tần Thủ lập tức cả kinh, chỗ này sao lại có yêu thú, vừa nãy Linh Thạch Mạch cũng không nhắc đến mà!

Nhưng phản ứng của hắn hết sức nhanh chóng, trực tiếp lướt ra ngoài cách 4~5m, lập tức tránh thoát công kích của con yêu thú này.

Con yêu thú này cao 3m, dài 5m, nhìn thập phần hung thần ác sát, răng nanh sắc bén lộ ra, nhỏ nước giãi.

"Yêu thú có thể so với cảnh giới Kết Đan đỉnh phong."

Tần Thủ khẽ nhíu mày, không nghĩ tới con yêu thú này thực lực lại mạnh như vậy, chính là mạnh nhất dưới cảnh giới Thông U rồi, nơi đây ngoại trừ Thiên Toàn thánh nữ, chắc cũng không có ai có thể đối phó được nó.

Xem ra, con yêu thú này hẳn là thủ hộ thú của Bản Nguyên Tinh Thể.

Hắn nhìn vào nhóm chat, phát hiện Linh Thạch Mạch đã từng nhắc đến con yêu thú này, chỉ có điều hắn không có chú ý, cho nên không nhìn thấy.

"Ngoài động còn có một con yêu thú thủ hộ, tên là Mê Độc Lang, thực lực rất mạnh, hơn nữa năng lực khôi phục cực kỳ biến thái, chỉ cần ở trong sương mù này thì cho dù chủ còn lại một giọt máu nó vẫn có thể vô hạn phục sinh, có thể mài mòn hết linh lực rồi giết chết người."

Lúc nhìn thấy tin nhắn này, Tần Thủ lập tức bó tay rồi.

Vậy phải đối phó thế nào, căn bản là đánh không chết, quá biến thái rồi!

Nhưng lúc hắn nhìn thấy câu tiếp theo của Linh Thạch Mạch lập tức có chút xoắn xuýt rồi.

Linh Thạch Mạch: "Nhưng mà ngươi chỉ cần ném cho nó mấy khối linh thạch là được rồi, nó sẽ làm như lấy được bảo vật, sẽ không thèm để ý tới ngươi nữa.

Chỉ cần trước khi nó hấp thu hết linh lực của linh thạch thì ngươi không cần lo lắng nó sẽ ra tay đối với ngươi, không cần hỏi ta làm sao mà biết được, ta chính là nuôi nó như vậy đấy, nó lớn được như vậy là đã hấp thu không ít linh thạch của ta."

Tần Thủ rất nghi hoặc, một con yêu thú Kết Đan cảnh giới, lại hứng thú đến vậy đối với linh thạch sao?

Tuy hắn có chút bán tín bán nghi, nhưng nhìn thấy Mê Độc Lang đang nhào đầu về phía mình, hắn vẫn quyết định thử một lần.

Hắn lập tức từ túi trữ vật bên hông lấy ra một khối linh thạch, ném cho con Mê Độc Lang có thân hình cực lớn này.

Lúc đồ ăn vặt rơi xuống mặt đất, Mê Độc Lang vốn biểu lộ hung ác lập tức thay đổi, trong ánh mắt lộ ra một tia cao hứng.

Đúng, Tần Thủ nhìn thấy rất rõ ràng, chính là thần sắc cao hứng rất nhân tính hóa.

Nó lập tức ngừng lại động tác nhào đến chỗ Tần Thủ, sau đó nằm rạp trên mặt đất, há miệng cắn lấy khối linh thạch.

Sau đó, Tần Thủ thấy linh lực trong khối linh thạch này đang điên cuồng vận chuyển, hiển nhiên là đang bị con yêu thú này hấp thu.

"Vậy mà có hiệu quả thật!"

Tần Thủ cảm thấy rất thần kỳ, không nghĩ tới cái con yêu thú này lại thích linh thạch như vậy, cũng không nghĩ tới có thể dễ dàng thoát khỏi con yêu thú này như vậy.

Nếu đổi lại người khác không biết được điểm này, thật sự sẽ bị hao tổn đến chết tại đây, dù sao con yêu thú này ở trong sương mù có thể vô hạn phục sinh.

"Không cần vội, cứ ăn từ từ, ta còn nữa."

Tần Thủ thấy Mê Độc Lang đã hấp thu hết linh lực, lập tức ném ra mấy khối nữa.

Vì vậy, Mê Độc Lang lại bắt đầu hấp thu linh lực tiếp.

"Ngoan ngoãn ăn kẹo đi nha, ta phải đi làm chính sự rồi."

Tần Thủ vui vẻ, may mà lúc ấy mình thông minh lấy túi trữ vật của Vương Lăng Thiên, nếu không thì rất có thể hắn hiện tại khó có thể thoát khỏi con yêu thú này, dù sao trước đây hắn đến một khối linh thạch đều không có.

Hiện tại, Tần Thủ cười nhạt một tiếng, có thể nghênh ngang tiến vào cửa động rồi.

"Hỏng rồi Bản Nguyên Tinh Thể tiểu lão đệ, nhân loại lúc trước có thể vượt qua chướng khí đã vào được, ném linh thạch đút cho Mê Độc Lang, hiện tại đang tiến vào trong động!" Trong nhóm chat, Linh Thạch Mạch trong nội tâm lạnh ngắt.

Thế Giới Lô: "Không phải chứ, ai lại lợi hại như vậy, những điều kiện đều khó như vậy, hắn chẳng lẽ cũng biết hết, hắn là làm sao mà biết được?"

"Haizz, xem ra thật sự vẫn có người vận khí tốt hội tụ đầy đủ vận may trong thiên địa ah, tài nguyên tồn tại chính là nghịch thiên, bất kể như thế nào đều có ngày bị người đạt được, đây chính là số mệnh của chúng ta ah, chúng ta sinh ra chính là bị nhân loại phát hiện và khai quật."

Bản Nguyên Tinh Thể thở dài, nói ra suy nghĩ của mình.

Nhưng mà, Tần Thủ biểu thị, cái này tài nguyên thế nhưng mà là Linh Thạch Mạch chính miệng nói, là lão đại của ngươi bán rẻ mình còn bán luôn ngươi, chỉ có thể nói là tự thiêu chính mình để chiếu sáng cho hắn a.

Hắn kỳ thật vẫn rất cảm động đấy, đều là những thành viên vô tư kính dâng, hắn cảm thấy khá là hổ thẹn.

Nhưng mà cho dù hắn không lấy thì sớm muộn gì cũng có người đạt được, so với việc để cho người khác đạt được, còn không bằng để cho hắn đạt được, dù sao bọn họ cũng cùng chung một nhóm với nhau, nói như thế nào cũng là nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài!

Bạn đang đọc Ta Có Một Nhóm Chat Bảo Vật của Ngã Tín Phụng Kim Tiền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnTrương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.