Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Não bổ

Phiên bản Dịch · 1469 chữ

Trong lời nói của những con cháu Trương thị này, Trương Thanh Nguyên thường xuyên không xuất hiện liền trở thành đồng nghĩa với việc làm người quái gở, không hiểu chuyện, cũng không hoà đồng, cho nên các buổi tụ hội kết nối tình cảm sau này cũng không mời hắn nữa.

“Các ngươi a, rốt cuộc là con cháu Trương gia. Ra ngoài vốn nên ôm đoàn sưởi ấm mới là đúng... Ai!"

Trương Thường Dương lắc đầu, thở dài một tiếng.

Ánh mắt lão luyện của y, sao lại nhìn không ra manh mối trong đó.

Vấn đề có lẽ nảy sinh trên người tiểu tử Trương Hoài Ngọc này.

Tiểu tử này sinh ra ở dòng chính của gia tộc, từ nhỏ vẫn sống trong hoàn cảnh được mọi người xung quanh xu nịnh, nó nói một câu trên cơ bản có tùy tùng đồng bạn hưởng ứng.

Nhưng Trương Thanh Nguyên, khi mười mấy tuổi đã có quyết đoán phá nồi dìm thuyền, tính cách cương nghị lần này, hơn nữa lại xuất thân thứ mạch bên cạnh nó, tự nhiên cũng sẽ không thích điệu bộ này, cho nên dần dần rời xa đoàn thể của người trong gia tộc này.

Mà Trương Hoài Ngọc sợ là cảm thấy, ở chung quanh một mảnh người xu nịnh hùa thèo, đột nhiên xuất hiện một tên gia hỏa không nể mặt nó như vậy.

Trong lòng cũng sinh ra một cỗ tức giận, tự nhiên đem đối phương gạt ra ngoài lề.

Chân tướng trong đó, tuy rằng không nói, nhưng thập tam trưởng lão Trương Thường Dương làm người xử thế lão luyện tự nhiên đoán được rõ ràng.

Nhưng cũng may, những xung đột nhỏ này cũng không phải là chuyện lớn gì, cũng bất quá là tính cách không hợp nhau, mơ hồ đoàn thể bài xích mà thôi, còn chưa nháo đến xung đột bên ngoài.

Vẫn còn tốt!

Theo Trương Thường Dương thẩm vấn con cháu Trương gia ở đây, Trương Hoài Ngọc ít nhất cũng không động tay động chân trong việc gia tộc cung cấp đồ cho Trương Thanh Nguyên, cũng không làm chuyện khấu trừ phúc lợi gia tộc gì, nhiều nhất chỉ là bài xích Trương Thanh Nguyên ra khỏi đoàn thể của bọn họ mà thôi.

Mỗi tháng sau khi phúc lợi của gia tộc được đưa tới, Trương Hoài Ngọc vẫn đem phần thuộc về đối phương để cho người hầu trong nhà đưa đến tay đối phương.

Làm việc cũng được.

Ít nhất không vì tức giận của bản thân mà làm ra chuyện gì trái với quy củ của gia tộc.

Điều này làm cho Trương Thường Dương đối với tâm tính của Trương Hoài Ngọc sinh ra chút thất vọng, nhưng cũng không thiếu vẻ hài lòng, ít nhất thế hệ kiệt xuất gia tộc này làm việc sẽ không hỉ nộ tùy tâm.

Nhưng răn dạy vẫn cần phải răn dạy.

"Mặc kệ nói như thế nào, đều là cùng một gia tộc, cùng một huyết mạch, ngày sau ngươi cũng không thể như vậy nữa. Hoài Ngọc ngươi thân là con trai trưởng của Trương thị chủ mạch, mỗi lời nói và hành động đều bị rất nhiều người nhìn thấy, ngày sau gánh nặng của gia tộc rất có thể rơi vào trên người ngươi, há có thể bởi vì ngươi đối đãi với sở thích cá nhân của con cháu trong gia tộc mà bên nặng bên nhẹ?"

Trương Thường Dương giáo huấn Trương Hoài Ngọc cùng với con cháu Trương gia bốn phía.

Sắc mặt Trương Hoài Ngọc có chút không phục, nhưng chung quy vẫn cúi đầu cung kính thụ giáo.

"Đã biết, Thập Tam thúc, về sau ta sẽ chú ý, thân là chính mạch gia chủ , đoàn kết đại bộ phận tu sĩ của gia tộc chính là trách nhiệm của chúng ta."

"Uhm, ngươi hiểu được là tốt rồi."

Mắt thấy phản ứng của Trương Hoài Ngọc, Trương Thường Dương hài lòng gật đầu.

Có thể tiến vào ngoại môn Vân Thủy tông, mặc dù tác dụng đối với gia tộc cũng không phải rất lớn, nhưng ít nhất cũng là một thành viên tương đối xuất sắc trong hậu bối gia tộc, những tầng lớp này tất áp đoàn kết.

Một cái gia tộc, tu sĩ gia tộc chỉ có đoàn kết chặt chẽ cùng một chỗ, mới có thể ở cái tu chân thế giới này đi xa hơn.

Bất quá lúc này, suy nghĩ lại đột nhiên nghĩ đến.

Với tính cách cương liệt của đứa nhỏ Trương Thanh Nguyên kia, sau đó cũng không đến tham dự những buổi tụ tập giao lưu với con cháu gia tộc này, sợ không phải cũng bởi vì nguyên nhân có tu vi cảnh giới thấp.

Có lẽ hai ba năm thời gian, không có được cung cấp nhiều tài nguyên, e không phải cũng chỉ là tu vi linh nguyên tam tứ trọng.

Đứng cuối trong cả đám người, vừa là xem thường tác phong của con cháu đích tử của gia tộc, cũng là bởi vì tu hành tiến cảnh tâm sinh tự ti, cho nên về sau mới không tham gia tụ tập giao lưu đi!

Trương Thường Dương cảm thấy mình nhìn thấu tất cả.

Ôi, tiểu tử tội nghiệp.

Điều này là bình thường.

Không có gia thế giúp đỡ, tốc độ tu hành cũng như vậy.

Xem ra, đợi đến khi vòng sơ loại này kết thúc, mình phải đi tìm đứa nhỏ kia.

An ủi và nâng cao lòng tin của hắn mới phải.

Miễn cho hắn vẫn đem mình nhốt ở trong trời đất nhỏ của mình, bởi vì tu vi mà mang theo tự ti, không muốn cùng người khác trao đổi.

Tuy rằng đứa nhỏ kia tiến vào nội môn trên cơ bản là không có bao nhiêu khả năng, nhưng Linh Nguyên là tu vi ba bốn tầng, ít nhất cũng là tu sĩ chủ chốt trong gia tộc, không phải sao?

Trương Thường Dương vuốt râu, trong lòng thầm nghĩ.

......

Đối với chuyện phát sinh ở tửu lâu, cùng với não bổ của một vị trưởng bối nào đó, Trương Thanh Nguyên tự nhiên là không thể nào biết được.

Một đêm nghỉ ngơi dưỡng sức, tinh lực Trương Thanh Nguyên cũng khôi phục tới đỉnh phong.

Ngày hôm sau, vòng sơ loại của đại hội Ngoại Môn tiếp tục tiến hành.

So với đấu trường ngày hôm qua nơi tám mươi đệ tử bên ngoài phải loại, áp lực đối với lịch thi đấu hôm nay tương đối thấp hơn nhiều, nhưng chắc chắn không hề dễ dàng.

Hoặc là nói, bầu không khí hôm nay so với hôm qua càng thêm khẩn trương.

Bởi vì trải qua vòng đào thải thứ nhất, những người có thể tiến vào top tám mươi, đều là tu sĩ có thực lực nhất định.

Theo tông chủ trên đài cao một lần nữa tuyên bố vòng đấu thứ hai bắt đầu, vòng tỷ đấu thứ hai trên lôi đài cũng bởi vậy mà triển khai!

Vẫn là nhóm lôi đài thứ mười một, vẫn là số 72.

Trương Thanh Nguyên đứng dưới lôi đài, cẩn thận quan sát đệ tử đồng môn chiến đấu trên đài, trong lòng chuẩn bị tốt để đối địch.

So với ngày hôm qua, chiến đấu hôm nay cũng càng thêm kịch liệt một chút, một số sau khi gặp phải đối thủ ngang tài ngang sức, không thể không đem thủ đoạn tuyệt chiêu từng cái bày ra, kình khí trên lôi đài nổ tung, đánh kịch liệt vô cùng.

Đồng thời Trương Thanh Nguyên cũng thu thập được rất nhiều tin tức về đối thủ có thể sẽ đối mặt, trong lòng cũng âm thầm có thêm niềm tin.

Ít nhất nhóm người xếp phía trước, phần còn lại cơ bản sẽ không phải là đối thủ của mình!

Cho đến khi bốn vòng khiêu chiến đã trôi qua, thắng bại phân rõ.

Liền nghe thấy thanh âm của trọng tài chấp sự vang lên ở phía trên: "Trần Khải Thụy số 13, đối đầu với Trương Thanh Nguyên số 72!"

Tới rồi!

Nghe vậy, Trương Thanh Nguyên trong lòng run lên.

Cũng không biết đối thủ lần này là có tu vi cảnh giới gì!

Mang theo đủ loại tâm tư, Trương Thanh Nguyên đứng lên, vượt qua hơn mười trượng bay vào trong chiến trường.

Đồng thời, tu sĩ đối diện gọi là Trần Khải Thụy cũng bay lên.

Bất quá sau khi cảm ứng được tu vi cảnh giới của đối phương, Trương Thanh Nguyên kinh ngạc.

"Đây là..."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Tu Chân Sau Ba Năm Xuyên Việt (Dịch) của Hành Vi Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ivy_Lu
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.