Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi! Thoát sao?

Phiên bản Dịch · 1078 chữ

"Hừ, tiểu bối già mồm, tự tìm đường chết!"

Viên Văn Tuấn đuổi theo hừ lạnh một tiếng, khóe miệng lộ ra một tia khinh thường cười lạnh, tiếng hừ lạnh nổ tung như sấm sét.

Thân hình vẫn còn giữa không trung, một tay lăng không xuất ra, hấp thu không khí, tay áo lắc lư, ong ong rung động, chỉ thấy không khí trong phạm vi mấy trượng dường như đều bị một tay bắt lấy.

Từng đợt từng đợt kình khí lan tràn ra, hấp thu không khí, lăng không hóa thành một bàn tay to gió lớn mấy trượng, phô thiên cái địa hướng phương hướng Trương Thanh Nguyên oanh kích đánh xuống!

Vũ kỹ nhân giai thượng phẩm Âm Phong Lưu Vân Chưởng!

Dưới vũ kỹ đáng sợ này, bốn phía phảng phất như dâng lên nhiều tầng lớp kết giới vô hình, ngưng đọng không khí!

Trương Thanh Nguyên đứng trên vách đá dòng sông, bị bàn tay to lớn phong vân bao trùm ở giữa, từng tầng kết giới không thấy được từ bốn phía cự long, giống như là đã đóng băng không gian, lên trời xuống đất, đã không còn chỗ nào để trốn!

Lúc nãy Trương Thanh Nguyên vận dụng Vân Yên Bộ Đại Thành chạy trốn vô cùng nhanh chóng, thiếu chút nữa thoát khỏi sự truy đuổi của Viên Văn Tuấn, để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ khắc sâu.

Nếu để cho đối phương lại lần nữa trốn thoát được, chạy vào nơi đông người, một khi bại lộ, tất nhiên sẽ mang đến tai họa khôn lường cho bản thân.

Ở nơi hoang dã không có người, đánh chết đệ tử ngoại môn Vân Thủy tông thì thôi, nếu là ở trước mắt bao người còn dám đuổi giết như vậy, vậy căn bản là muốn khiêu khích tông môn Vân Thủy tông rồi!

Viên Văn Tuấn cũng không có can đảm lớn như vậy.

Cho nên khi Trương Thanh Nguyên dừng lại, sừng sững đứng trên đoạn nhai thác, Viên Văn Tuấn không kinh ngạc mà lại còn mừng rỡ!

“Nếu ngươi muốn tìm đường chết, vậy thì sẽ thành toàn cho ngươi!”

Đây là vũ kỹ nhân giai thượng phẩm, dĩ nhiên là đòn sát thủ cường đại nhất của Viên Văn Tuấn!

Vừa ra tay, chính là tuyệt sát!

Tuyệt đối không cho Trương Thanh Nguyên bất kỳ một con đường sống nào, sẽ giết chết hắn ở đây!

Khóe miệng Viên Văn Tuấn lộ ra một tia cười lạnh, dưới sự bao phủ của linh nguyên khổng lồ, bàn tay phong vân to lớn dài mấy trượng đáng sợ kia đột nhiên đã phong tỏa tất cả đường lui hầu như không còn của Trương Thanh Nguyên!

Đối mặt với tình thế nguy hiểm này, Trương Thanh Nguyên ánh mắt bình thản, thân hình ngửa ra sau, lại giống như trượt chân ngã xuống, không hề phòng bị rơi xuống thác vách đá!

Ngã xuống thác nước vách đá đứt gãy cao hàng trăm mét và rơi xuống vực thẳm vô tận của dòng nước lũ!

“Nực cười, ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng như vậy liền có thể trốn thoát sao?!"

Viên Văn Tuấn cười lạnh một tiếng, thân hình giống như con chim lớn bay vút, lại theo sát phía sau Trương Thanh Nguyên, giống như chim bay nhảy vào trong thác nước!

Linh nguyên cường hãn chấn động phát ra quanh thân, tạo thành một luồng khí cực lớn tác động vào mọi thứ, đã làm cho một đoàn thác nước khổng lồ rơi xuống trong không gian mấy trượng ở giữa không trung nổ tung, sóng biển trùng trùng điệp điệp nổ tung rồi cuộn lại, hóa thành mưa đầy trời!

"...chết!!!"

Sóng nước cuồn cuộn ngút trời nổ tung, vô số giọt nước, xoay tròn quy tụ, giống như hóa thành bàn tay khổng lồ đáng sợ đè sập chân trời, dẫn động không khí xung quanh rung động kịch liệt!

Vũ kỹ cường hãn vô song đang đến gần!

Nhưng Trương Thanh Nguyên lại như không thấy gì.

Giờ phút này hắn từ vách đá rơi xuống, không có vận dụng một chút linh nguyên nào.

Nước sông đổ xuống xung quanh, đối với hắn mà nói lại giống như đang dừng lại, ngang hàng lẫn nhau, giữa bầu trời và mặt đất.

Trương Thanh Nguyên nhắm hai mắt lại.

Hắn đã cảm nhận được rồi, trong nháy mắt này, trong linh giác giống như sinh ra một loại biến hóa huyền diệu khó giải thích, loại biến hóa này kỳ diệu như thế, đột nhiên, tựa như lại tràn ngập một loại vận luật giống như thiên địa đạo vận, cùng phía dưới tiếng nước ầm sầm va chạm đan xen, hội tụ thành âm điệu huyền diệu của trời đất.

Đột nhiên, tất cả mọi thứ xung quanh dường như đình trệ.

Trương Thanh Nguyên phảng phất cảm giác được mình đã trở thành một "điểm” của mảnh không gian này, của trời đất này, của trung tâm thác nước này!

Lấy điểm hóa tuyến, lấy tuyến hóa mặt, các đường đan xen được bao phủ trong nhận thức, và nó tiếp tục lan rộng ra bốn phương tám hướng khắp toàn bộ ngoại giới, hóa thành một bức tranh trời đất huyền diệu vô biên, trùng lập với kiếm ý trên tấm thiếp ngày đó đã được xem qua trong mật địa Giang gia!

Tầng lớp cảm ngộ của quá khứ, hiện lên trước mắt.

Ngày đó giữa trời mưa gió trên sông thiên địa khí cơ giao cảm, cách không chém ra một kiếm trong mưa gió.

Ngày đó trong rừng phục sát, Bạt Kiếm thuật một kiếm ngang trời, ba thành kiếm ý trong nháy mắt chém địch.

Cuối cùng tấm thiếp kiếm ý sống động treo trong kho chứa bị mật của Giang gia!

Hết cảnh này đến cảnh khác, không ngừng đan xen hiện lên trước mắt, cuối cùng hội tụ lại với nhau, giống như ba chất dinh dưỡng tinh tế màu mỡ, đan xen hội tụ tạo ra những bông hoa rực rỡ nhất!

Trương Thanh Nguyên mở mắt ra, trong khoảnh khắc mở mắt sau khi nhắm mắt này, cả thế giới đã khác trước!

Dường như bước vào một thế giới mới lạ khó có thể mô tả bằng lời nói!

Bạn đang đọc Bắt Đầu Tu Chân Sau Ba Năm Xuyên Việt (Dịch) của Hành Vi Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ivy_Lu
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.