Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tai bay vạ gió (3)

Phiên bản Dịch · 1145 chữ

Đối mặt với Trương Thanh Nguyên, nam tử tu sĩ mặt sẹo lại không hề lưu thủ chút nào, vừa ra tay đã là sát chiêu âm hiểm nhất!

Đối mặt với roi nước như linh xà linh động lướt qua, Trương Thanh Nguyên không biết vì sao cảm nhận được một loại cảm giác cảnh báo, sát khí nổi lên bốn phía.

Không do dự chút nào, Vèo!

Vân Yên Bộ!

Chỉ thấy thân ảnh Trương Thanh Nguyên trong nháy mắt hóa thành mây mù phiêu tán, linh động mờ mịt, trong nháy mắt né tránh công kích của thủy tiên thuật, roi nước mang theo bàng bạc cự lực rơi xuống không trung, ầm ầm đánh vào cây cối phía sau.

Lực lượng cường hoành bộc phát, đem liên tiếp ba thân cây gỗ đánh nát, vụn gỗ nổ tung, đúng là đều chặn ngang cắt đứt!

"Cái gì !!!"

N đồng tử co rụt lại, rõ ràng không ngờ tới, Trương Thanh Nguyên thân pháp lại nhanh như vậy, trong nháy mắt đã là né tránh đòn tập kích thủy tiên thuật.

Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, phiền toái nhất chính là, thân pháp tu hành của Trương Thanh Nguyên vượt xa dự liệu của y.

Vốn định lấy phạm vi cùng tốc độ của thủy tiên thuật, khiến cho tu sĩ bình thường có cảnh giới thấp hơn của mình một chút căn bản không thể tránh né, không thể không tiếp chiêu, mà đợi đến khi đối phương đem thủy tiên thuật đánh vỡ, lúc đó phá khí trận mà mình giấu phía sau thuỷ tiên thuật sẽ thuận tiện nổ tung, trong nháy mắt đem địch nhân chém giết.

Nhưng hiện tại, đệ tử ngoại môn Vân Thủy tông trẻ tuổi trước mắt này lại dùng thân pháp nhanh nhẹn như vậy né tránh, khiến cho một sát chiêu này của nam tử mặt sẹo căn bản vô công mà phản đòn!

Sắc mặt nam tử mặt sẹo trở nên thâm trầm.

Mặc dù là như thế, nhưng y cũng không có tâm tư dừng tay như vậy.

Bất quá chỉ là một tiểu tử linh nguyên bát trọng sơ kỳ mà thôi, lấy tu vi bát trọng hậu kỳ của mình, chẳng lẽ còn không làm gì được hắn?

Tay vừa vung, một đạo phá khí trận giống như thủy tiên thuật đem liên tiếp mấy cây to đánh nát, sưu một tiếng hoá thành ánh sáng rất nhỏ xoay tròn, trong khoảnh khắc liền trở về trong tay của nam tử mặt sẹo.

Lúc này, mắt thấy một màn này da đầu Trương Thanh Nguyên cũng tê rần.

Nếu như lúc nãy không cảm nhận được có chút không ổn, nếu không phải Yên Vân bộ của mình đạt đến đại thành, nếu không phải kịp né tránh đòn đòn công kích nhanh như chớp của thuỷ tiên thuật kia.

Như vậy miễn cưỡng đỡ lấy chiêu thủy tiên thuật mà bị pháp khí hình kim ẩn giấu ở bên trong tập kích, tỷ lệ trúng chiêu của mình sợ không phải là trên chín thành!

“Đáng chết!”

Trương Thanh Nguyên sắc mặt khó coi.

Xuyên qua hơn ba năm tới nay, ngoại trừ cùng đồng môn đệ tử giao thủ và cùng dã ngoại yêu thú chém giết ra, hắn căn bản không có cùng tu sĩ bên ngoài xảy ra xung đột gì.

Trận tai họa vô vọng này đã dạy cho Trương Thanh Nguyên một bài học sinh tồn dã ngoại vô cùng sinh động!

Nham hiểm, xảo quyệt, không từ thủ đoạn!

Đây chính là phẩm chất quen thuộc của tu sĩ thường xuyên chém bên ngoài!

Ngay lúc này, bang!

Nam tử mặt sẹo một cước điểm trên mặt đất, cũng không biết sử dụng thuật pháp võ kỹ gì, lập tức giống như bắn ra tia chớp, hướng Trương Thanh Nguyên bạo lược mà đến.

Chỉ thấy ngón tay của nam tử mặt sẹo liên tục huy động, thúc dục ra từng đạo kình khí hoành không, giống như thiên la địa võng hướng Trương Thanh Nguyên bao trùm mà đến!

Kỳ thế to lớn, giống như phong lôi phích lịch!

Trương Thanh Nguyên không dám có chút sơ suất nào, lúc này nam tử mặt sẹo đã bỏ qua thuật pháp, định là lấy vũ kỹ cận thân đánh nhau, tốc độ linh nguyên bát trọng hậu kỳ lại phụ trợ võ kỹ hoàn toàn thi triển ra, cho dù thân pháp không đạt tới đại thành, nhưng dựa vào ưu thế cảnh giới, tốc độ cũng là cùng Vân Yên Bộ đại thành của Trương Thanh Nguyên triệt để san bằng!

Đối mặt với công kích giống như mưa gió mạnh, Trương Thanh Nguyên không có tránh né, cũng không cách nào tránh né, chỉ có thể cứng đối cứng!

Băng Sơn!

Một quyền vung ra, kình khí mãnh liệt vô cùng, bao phủ phạm vi cả trượng.

Lực lượng cường hoành, giống như đẩy kim sơn đảo ngọc trụ, ầm ầm nổ tung về phía trước!

Ầm ầm!!!

Linh nguyên va chạm, năng lượng cường đại nổ tung, mắt thường có thể thấy được sóng khí hướng bốn phương tám hướng trùng kích, đem bốn phía lá cây khói bụi đều cuộn lên, mặt đất đều là nứt ra từng vết nứt mắt thường có thể thấy được!

Nam tử mặt sẹo không hổ là tu sĩ Linh Nguyên bát trọng hậu kỳ, cho dù vận dụng Băng Sơn, Trương Thanh Nguyên cũng bất quá miễn cưỡng ngang bằng!

Nương theo lực lượng va chạm sinh ra, Trương Thanh Nguyên nhẹ nhàng kiễn chân, vân yên bước triển khai, cả người giống như mây khói, mấy cái nhấp nháy kéo dài khoảng cách.

Mà nam tử mặt sẹo đối diện cũng chấn động, nhưng thân hình chỉ là bị đánh lui vài bước.

Linh nguyên vô cùng hùng hồn, cho y càng nhiều ưu thế, vẻn vẹn chỉ là ở trong va chạm khí tức hỗn loạn trong chốc lát, hô hấp trong lúc đó liền khôi phục lại.

“Tiểu tử này, Linh Nguyên lại hùng hậu như vậy!”

Nói như vậy, sự hùng hậu của tu sĩ linh nguyên bát trọng hậu kỳ so với tu sĩ bát trọng sơ kỳ cơ hồ gấp đôi, dưới linh nguyên hùng hồn, đối kháng lẫn nhau tuyệt đối là kẻ sau bị linh nguyên hùng hồn của kẻ trước đánh bị thương, do đó chịu thiệt thòi lớn.

Nhưng mà, tiểu tử trước mắt này dĩ nhiên chỉ là mượn cơ hội lui về phía sau ra ngoài mấy trượng, làm sao có bộ dáng bị thương?

Trong lúc nhất thời, mắt nam tử mặt sẹo nhìn Trương Thanh Nguyên toát ra vẻ kiêng kỵ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Tu Chân Sau Ba Năm Xuyên Việt (Dịch) của Hành Vi Kim Dung
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi T-Rng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Ivy_Lu
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.