Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 608 chữ

" Cẩn Tuân, ngươi định sau khi tốt nghiệp sẽ làm gì? "

" Vẫn chưa nghĩ tới "

" Ta thì đã được chọn phỏng vấn thực tập sinh thần tượng! "

Cẩn Tuân mím môi, sắc mặt thoáng cái u sầu

" Ân, chúc mừng ngươi "

" Ngươi về trước, ta đi đây "

Nhìn bóng dáng thiếu nữ xa xa, nàng ngồi trên chiếc xe sang trọng, nàng tên Thẩm Nguyệt, công chúa nhà giàu có. Hắn thích nàng, hắn mỗi ngày đều cố gắng, nhưng khoảng cách hai người vẫn cứ mãi xa. Cho đến khi nghe tin cô đính hôn với người đàn ông khác, hắn vô cũng tuyệt vọng. Hắn nhiều ngày không ngủ, cơ thể suy nhược tưởng chừng gió thổi là bay.

Cẩn Tuân thẩn thờ bước đi, thậm chí không chú ý xa xa có một chiếc xe đang lao về phía hắn, tài xế xe gấp rút thắng lại

" Chết tiệt, vì cái gì không thắng được!? "

RẦM!

Đầu xe đâm mạnh vào cơ thể gầy yếu của hắn, Cẩn Tuân rên lên đau đớn, nhưng tâm trí hắn vô cùng bình thản. Hắn cảm thấy mình sắp được giải thoát.

" Ta đã quá mệt mỏi "

Thần trí hắn dần khép lại, đầu óc bay bổng, hắn thấy trước mặt mình toàn là màu đen, sau đó có một số chấm sáng nhỏ, bay xung quanh, hắn giơ bàn tay lên.

" Không có gì cả, đây là đâu? "

Chấm sáng lại càng nhiều hơn nữa, nhiều đến mức không đếm được. Cẩn Tuân nắm lấy một chấm sáng, một lực hút kéo hắn vào trong.

Ý thức của hắn như bị ai đó che lại, bất kì thứ gì cũng không thấy!

[...]

" Nhi tử, nhi tử, con không thể bỏ lại cha a.. khụ khụ! "

" Con ta, ô..ô.. ai cứu con ta với "

Cẩn Tuân mơ hồ nghe thấy ai đó khóc, đầu hắn nặng nề, hắn dùng sức di động ngón tay của mình.

Ta vẫn chưa chết?

Đây là suy nghĩ trong đầu hắn.

Cẩn Tuân mấp mấy môi, nhưng hắn không thể nói được gì cả, hắn cảm thấy toàn thân đau đớn, kiệt sức.

" A! Nhi tử, ngươi còn sống! Thật tốt quá, cha.. cha đi tìm thuốc mua cho ngươi, ngươi chờ cha a! "

Âm thanh tới đây là dứt, không gian im ắng lại, Cẩn Tuân chỉ muốn dưỡng sức lại. Bởi vì hắn bây giờ thật quá yếu!

...

' Lộc cộc lộc cộc '

" Nhi tử, thuốc đây rồi, mau mở miệng cha đưa ngươi uống "

Cẩn Tuân hé miệng, một dòng nước ấm chảy vào cổ họng hắn, đầu lưỡi đắng chát, mùi thảo dược xộc lên mũi.

" Khụ.. khụ.. "

Cẩn Tuân sặc thuốc, lúc này hắn mới mở hai mắt ra.

Trước mặt hắn là một người đàn ông trung niên, làn da ông màu mật, quần áo rách nát, trên làn da còn có vết bầm tím do bị đánh. Khắp khuôn mặt ông đều là vẻ tang thương, Cẩn Tuân đột nhiên cảm thấy lòng đau xót, hốc mắt hắn không hiểu vì sao chảy nước mắt!

" Nhi tử ngươi rốt cục tỉnh! "

Người đàn ông cười hòa ái nói

Cẩn Tuân đột nhiêm cảm giác dường như có thứ gì đó xông vào não bộ của hắn.

Sau đó bên tai vang lên âm thanh kì lạ :

" Đinh! Xác định chủ kí sinh, hệ thống khóa lại "

" Bắt đầu truyền kí ức "

Bạn đang đọc Ta Có 9999 Ác Ma Quả Thực sáng tác bởi MeoOlin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoOlin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.