Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứng đợi

Phiên bản Dịch · 943 chữ

Nghe xong Lưu Văn Triết thực sự cảm thấy rất có lý.

“Không đúng, ngươi bảo ta đừng tìm bạn gái, nhưng chính ngươi tại sao lại tán tỉnh nhiều cô gái như vậy?”

“Ta đâu có, cũng là các cô gái chủ động trêu chọc ta, ta hoàn toàn không muốn tìm bạn gái, nhưng luôn có một số nữ sinh, ham muốn nhan sắc của ta...”

Lưu Văn Triết liếc mắt.

Hắn cảm thấy, Trần Viễn có dấu hiệu cố ý khoe khoang!

Đến rạp chiếu phim.

Trần Viễn mới phát hiện, Lưu Văn Triết mời hắn xem phim lại là 《 Chiến Lang 3 》

Thật sự là...

Cũng không biết bộ phim này tại sao lại hot như vậy.

Nhìn người khác đều là thành đôi thành cặp.

Hắn và Lưu Văn Triết hai người đàn ông cùng nhau đến rạp chiếu phim.

Hình như nhận được ánh mắt khác thường của cô gái soát vé.

Cô gái soát vé có thể cho rằng hai người bọn họ có tình cảm đặc biệt.

“Haiz!”

“Thời đại này, tại sao các soái ca đều không thích nữ sinh!”

Cô gái soát vé thở dài một hơi.

Cùng anh em xem phim.

Trần Viễn không chú ý nhiều như vậy.

Cũng rất tùy ý, rất buông lỏng.

Hình như bộ phim này quay rất không tệ.

Xem hai tiếng đồng hồ vẫn chưa thỏa mãn.

Cảnh tượng hoành tráng, chế tác lớn, có điểm rơi nước mắt, cũng có điểm gây cười.

Chờ xem xong, Trần Viễn mới phát hiện đã hơn bốn giờ chiều!

“Lão Lưu, ngươi tự mình đi về đi, ta phải đi trước, hôm nay có hẹn!”

Trần Viễn dặn dò một tiếng, liền định đi.

“Được rồi, ngươi có việc thì cứ đi trước!” Lưu Văn Triết gật đầu, cũng không quá xoắn xuýt.

“Đúng rồi, lão Lưu, ngươi đợi lát nữa khoảng 7h30 hoặc 8h, gọi điện thoại cho ta, đến lúc đó ta nói gì trong điện thoại, ngươi phối hợp với ta là được rồi!”

Trần Viễn nảy ra ý tưởng.

Chuẩn bị trước.

Bởi vì hôm nay hắn cũng không thể nào hẹn hò với Triệu Ngọc Kỳ đến khuya, đến lúc đó chắc chắn phải mượn cớ rời đi.

Vừa vặn Lưu Văn Triết lúc này gọi điện thoại đến.

Trần Viễn liền có thể đường hoàng nói anh em tốt nhất của hắn thất tình.

Cần người bầu bạn.

Đảo ngược một chút trình tự thất tình của Lưu Văn Triết, hắn cũng có thể đi tìm Tiêu Nhược Vũ.

Cái cớ này, đơn giản hoàn mỹ.

“Lão Trần, ngươi lại đang tính toán chuyện gì vậy?”

“Dù sao đến lúc đó ngươi giúp một chút, gọi điện thoại đến là được rồi!”

“Được rồi!”

Lưu Văn Triết gật đầu.

Hôm nay hắn một cuộc điện thoại, Trần Viễn liền chạy từ xa đến cùng hắn xem phim.

Trần Viễn chỉ yêu cầu hắn gọi một cuộc điện thoại vào thời gian thích hợp.

Chuyện nhỏ này, hắn vẫn có thể giúp được.

Trần Viễn dặn dò hai tiếng.

Liền vội vàng rời đi.

Hắn phải chạy đến rạp chiếu phim tiếp theo.

May mắn là có lái xe, nếu không thì đi đi về về cũng mệt chết.

Vội vàng chạy đến.

Cuối cùng vào khoảng năm giờ.

Trần Viễn đến rạp chiếu phim Kim Dật Quốc Tế.

Triệu Ngọc Kỳ hôm nay đến rạp chiếu phim sớm, cô đã đợi Trần Viễn mười mấy phút.

Vì lần hẹn hò này.

Cô đã dành hai tiếng đồng hồ để trang điểm tỉ mỉ.

Kiểu trang điểm này không thể quá đậm, cũng không thể quá nhạt nhẽo.

Chính là kiểu trang điểm tự nhiên nhất, thanh nhã nhất, phảng phất như thêm gấm thêm hoa, mới là khó vẽ nhất.

Bởi vì cần rất nhiều thời gian để tỉ mỉ chau chuốt.

Khi Trần Viễn nhìn thấy Triệu Ngọc Kỳ.

Hôm nay cô buộc tóc đuôi ngựa, giống như một dòng suối trong trẻo, đơn giản, sạch sẽ.

Nhưng lớp trang điểm tinh xảo, cộng thêm chiếc váy ôm sát màu đen, lại tôn lên vóc dáng nóng bỏng của cô, thể hiện vô cùng tinh tế.

Thoạt nhìn.

Vô cùng xinh đẹp!

Không ít nam sinh đi qua cửa rạp chiếu phim, tỷ lệ quay đầu lại gần như cao tới 90% trở lên.

Nếu như những nam sinh đến đây xem phim này, bên cạnh phần lớn không có bạn gái, phỏng chừng sẽ có không ít người không kìm nén được kích động trong lòng, muốn qua bắt chuyện.

Cũng không biết là tên súc sinh nào.

Lại để cho một nữ sinh xinh đẹp như vậy đợi hắn?

“Nhìn cái gì vậy, ngươi còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi ra bây giờ, nhìn thấy người ta xinh đẹp, ngươi liền không đi được nữa à?” Một nữ sinh trách móc bạn trai mình.

“Tiểu tỷ tỷ, ta thấy ngươi đứng đây hơn nửa ngày rồi, có thể cho ta xin WeChat được không? Ta biết là hơi đường đột, nhưng nếu hôm nay ta không lấy hết can đảm, thì có lẽ cả đời sau này ta sẽ hối hận mất!”

Triệu Ngọc Kỳ đang đợi Trần Viễn thì một nam sinh cao ráo, đẹp trai bỗng nhiên tiến đến gần.

Vừa mở miệng đã xin phương thức liên lạc.

Tuy chàng trai có vẻ hơi ngại ngùng, nhưng lời nói lại vô cùng khéo léo.

Bất kỳ cô gái nào nghe xong cũng sẽ không thấy khó chịu với cách bắt chuyện này.

Bạn đang đọc Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Dịch) của Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.