Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống liếm chó

Phiên bản Dịch · 1862 chữ

"Trần Viễn, chúng ta chia tay đi!"

Lâm Thư Đồng nhìn chàng trai đứng đối diện mình: người có vẻ ngoài thanh tú nhưng lại lôi thôi, đầu còn đang để kiểu tóc tổ quạ, gương mặt khinh miệt.

"Tại sao vậy? Thư Đồng, ta có chỗ nào làm không đúng không? Ngươi cứ nói đi, ngươi nói ra, ta nhất định sẽ sửa!"

Trần Viễn ngơ ngác, nét mặt luống cuống, hoảng loạn trông thật chẳng ra làm sao.

Lâm Thư Đồng chính là nữ thần trong mơ của hắn, ngay từ những ngày đầu năm nhất, hắn đã trúng tiếng sét ái tình với cô.

Để chiếm được trái tim của người đẹp, Trần Viễn đã cam chịu làm liếm chó tận ba năm.

Trong ba năm đó, hắn thường xuyên đứng dưới chân ký túc xá của con gái để mang đồ ăn sáng đến cho cô.

Sáng hỏi thăm, tối chúc ngủ ngon, mọi thứ đều tận tâm tận lực.

Chỉ vì cô ta muốn có một chiếc iPhone, Trần Viễn đã đi làm thêm công việc giao hàng suốt bốn tháng để mua tặng cô, chỉ mong sao người đẹp kia mỉm cười với mình.

Không biết ông trời có thương xót cho những cố gắng của hắn không.

Một tháng trước, Lâm Thư Đồng cuối cùng cũng đồng ý làm bạn gái hắn.

"Trần Viễn, bạn trai cũ của ta đến tìm ta rồi, trong lòng ta cũng chỉ có hắn chứ không phải ngươi, ta rất cảm ơn ngươi vì những gì ngươi đã dành cho ta trong những năm qua, nhưng ta thật sự không có thích ngươi, lý do ta đồng ý làm bạn gái ngươi chỉ vì ngươi đã làm ta xúc động khi ta cần sự an ủi nhất, nhưng xúc động không phải là tình yêu, chúng ta chia tay đi!"

"Nhưng mà Thư Đồng, Hoàng Khải Tuấn là một gã tồi tệ, hắn ta làm ngươi có thai rồi cũng không chịu trách nhiệm, sao ngươi lại cố chấp như vậy, chẳng lẽ chỉ vì hắn ta có tiền thôi ư?"

"Xin ngươi đừng có xúc phạm bạn trai của ta, đến một ngón tay của hắn ngươi cũng không bằng mà, ngươi chỉ là một thằng nghèo (điếu ti) mà thôi, ngươi có biết là tháng này bạn thân (khuê mật) ta đánh giá ta như thế nào không hả? Đi với ngươi khiến ta mất hết thể diện, cút đi!"

"Ngươi ..."

Trần Viễn sắc mặt trắng bệch, tim can đau như dao cắt.

Ba năm cho đi, cuối cùng chỉ đổi lại được sự khinh thường.

Đây là người phụ nữ đầu tiên hắn thực sự yêu hết lòng.

Để làm vừa lòng đối phương, hắn còn thậm chí không màng đến chuyện Lâm Thư Đồng thường xuyên qua lại với những chàng trai khác trong ba năm này.

Hắn tự nguyện làm người dự bị.

Thầm lặng hy sinh, có làm bia đỡ đạn cũng chẳng sao.

Hắn cho rằng, tình yêu đích thực không nên màng đến quá khứ của đối phương!

Thế nhưng, toàn tâm toàn ý đổi lại chỉ là sự khinh thường và sỉ nhục của đối phương, tại sao thế giới này lại bất công đến vậy? Luôn để những người thuần khiết và lương thiện chịu tổn thương và nhục nhã?

Chẳng lẽ liếm chó đến cùng cũng chỉ là trắng tay sao?

"Thư Đồng, ngươi đừng đi mà, ngươi đừng chia tay với ta có được hay không, ta sai rồi, ta thật sự đã biết sai rồi, ngươi nói gì ta cũng sẽ sửa!"

"Cút, nhìn ngươi như thế này chỉ khiến ta buồn nôn!"

Lâm Thư Đồng phũ phàng hất tay Trần Viễn ra, cô ta nhanh chóng lên một chiếc Maserati màu đỏ đỗ bên đường và phóng đi.

"Lâm Thư Đồng, ngươi sẽ phải hối hận!" Trần Viễn gầm lên với đôi mắt đỏ ngầu.

"Chà, lại thêm một thằng nghèo vô năng nổi cơn!"

"Ồ! Đây không phải là nam sinh vô địch liếm chó của trường chúng ta, Trần Viễn sao? Nghe nói vì muốn theo đuổi một cô gái, bốn mùa trong năm đều đi làm thêm, ngày nào cũng ăn bánh bao với dưa muối, chỉ để bán mỹ phẩm, quần áo, túi xách cho người khác, thật là trâu bò!"

"Cô gái mà ngươi nói là Lâm Thư Đồng phải không? Ta nghe nói Lâm Thư Đồng ban đầu cũng không nổi tiếng gì lắm, chỉ là hoa khôi của khóa thôi mà, thế nhưng lại được thằng này liếm đến nỗi nổi tiếng, Hoàng Khải Tuấn nghe nói chuyện này mới quyết định ra tay theo đuổi Lâm Thư Đồng, tưởng khó lắm chứ, ai ngờ chỉ ba ngày là hạ gục được rồi! Ha ha!"

"Nữ thần của người nghèo, đồ chơi của người giàu!"

Trước cổng trường, một đám học sinh hóng hớt chỉ trỏ, bất kể nam hay nữ, nhìn Trần Viễn đều mang ánh mắt khinh thường.

Trần Viễn không thèm để ý đến những người này.

Vì trong ba năm qua, hắn cũng quá quen với việc này nên da mặt đã dày.

Cũng không biết từ lúc nào, hắn cũng đã không còn lòng tự trọng, hèn hạ như chó vậy!

"Đinh! Hệ thống liếm chó mạnh nhất đã phát hiện ra túc chủ phù hợp!"

"Đang liên kết hệ thống... Liên kết hoàn tất!"

"Hệ thống!"

Trần Viễn ngơ ngác.

Hắn đã đọc rất nhiều tiểu thuyết ở trên mạng, trong đó có rất nhiều nhân vật chính tiểu thuyết có hệ thống bên mình, hắn cũng không ngờ rằng chuyện hoang đường như thế này lại xảy ra trên người mình.

Ngay sau đó, một giao diện ảo hiện ra trước mắt hắn.

Tên: Trần Viễn

Số tiền liếm chó: (9 triệu tỷ nhân dân tệ)

Tài sản cá nhân: 230 nhân dân tệ

Điểm tăng cường: 0

"Số tiền liếm chó? Cái này là gì vậy, có nghĩa là ta có thể tiêu số tiền này phải không?"

Ngay khi Trần Viễn đang thắc mắc, hắn cũng đột nhiên cảm thấy không biết từ khi nào trên tay mình có thêm một chiếc "thẻ đen".

Chiếc thẻ đen này trông rất lạ, không được bình thường.

"Túc chủ đoán đúng rồi đấy, tiền liếm chó chính là số tiền mà túc chủ có thể tiêu!" Trong đầu hắn bất ngờ vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Mẹ kiếp, đây là... chín triệu tỷ ư? Chết tiệt!"

Người giàu nhất cả nước mới có bao nhiêu tiền?

Người giàu nhất thế giới mới có bao nhiêu tiền?

Cộng cả hai người họ lại, ta sợ là cũng không bằng một phần vạn số tiền này!

Trần Viễn ngây người, hoàn toàn ngây ra!

"Nhắc nhở túc chủ, tiền liếm chó không phải là tài sản riêng của túc chủ, chỉ có thể sử dụng như hoạt động liếm chó, mỗi khi túc chủ dập đầu quỳ lạy một nữ thần, mọi khoản chi tiêu phát sinh trong thời gian đó đều do hệ thống chi trả, nhưng các khoản chi tiêu cá nhân không nằm trong phạm vi chi trả của hệ thống, chẳng hạn như: mua nhà, mua xe, ăn uống riêng, giải trí riêng, mọi hoạt động không liên quan đến liếm chó đều do hệ thống chi trả, hệ thống sẽ không chịu trách nhiệm!"

Nghe hệ thống giải thích như vậy, cả người Trần Viễn như chết lặng.

Ban đầu hắn cứ tưởng rằng mình sắp có thể ra oai, lật ngược tình thế, ai ngờ vẫn phải tiếp tục làm liếm chó.

Có vô số tiền trong tay nhưng chỉ để tiêu cho người khác!

Hắn vẫn là một kẻ nghèo rớt mồng tơi.

Một kẻ nghèo rớt mồng tơi có tài sản giá trị chín triệu tỷ.

"Gợi ý, chỉ cần túc chủ lật ngược tình thế thành công, khiến một nữ thần trở thành liếm chó của túc chủ, thực hiện chuyển đổi vai trò, thì 10% số tiền liếm chó mà túc chủ đã chi tiêu cho mục tiêu đó sẽ được trả lại vào tài khoản cá nhân của túc chủ và trở thành tài sản cá nhân có thể tiêu!"

Nghe đến đây, Trần Viễn mới hiểu.

Chỉ cần điên cuồng liếm nữ thần, điên cuồng mua đồ cho họ, điên cuồng chi tiêu, tiêu một triệu thì có thể kiếm được mười nghìn khi lật ngược tình thế, tiêu mười triệu thì có thể kiếm được một triệu khi lật ngược tình thế.

Dù sao thì việc tiêu tiền cũng không đáng sợ, chỉ sợ hắn tiêu không đủ nhiều!

Chỉ cần tiếp tục làm liếm chó, hắn sẽ nhanh chóng đạt được tự do tài chính, bước lên đỉnh cao của cuộc đời!

Không lâu sau, Trần Viễn làm theo hướng dẫn của hệ thống và liên kết thẻ đen tiền liếm chó với tài khoản thanh toán trên điện thoại di động của mình.

Đến siêu thị của trường, Trần Viễn mua một ít đồ ăn nhẹ và vài lon bia đóng hộp.

Khi hắn sử dụng tài khoản có liên kết với thẻ đen để thanh toán.

Giao diện thanh toán mã quét mãi không mở được!

"Ta nói này, ngươi có thể nhanh lên được không, trả tiền mà cũng lề mề, không thấy sau lưng còn có người xếp hàng sao?"

Đằng sau Trần Viễn, một cô gái xinh đẹp rạng rỡ đang xếp hàng, có vẻ rất khó chịu, giục giã.

"Cô gái xinh đẹp, có thể kết bạn WeChat với ta được không, nợ ngươi ta trả!"

Trần Viễn không tức giận mà còn thử dò hỏi.

Tất nhiên, hắn không phải thử xem cô gái quyến rũ này có cho hắn Wechat hay không.

Mà là thử xem có thực sự có thể sử dụng tiền liếm chó khi trở thành liếm chó.

Dù sao với tính cách thường ngày của hắn thì thật ngại khi phải chủ động tán tỉnh một cô gái xinh đẹp.

Quả nhiên, khi nói ra những lời này, trong đầu hắn thì lập tức vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.

"Đinh! Hoạt động liếm chó bắt đầu!"

Tên: Từ Nhạc Nhạc

Tuổi: 21

Chiều cao: 165 cm

Cân nặng: 47 kg

Nhan sắc: 7,9 điểm

Mức độ thiện cảm của cô gái này đối với túc chủ là: -50 điểm

Liên kết mối quan hệ liếm chó, khi mức độ thiện cảm của cô gái đối với túc chủ vượt quá 95 điểm thì sẽ thành công lật ngược tình thế, chuyển đổi thân phận, đối phương sẽ trở thành liếm chó của túc chủ.

Hoàn thành lật ngược tình thế, phần thưởng 10% số tiền liếm chó.

Điểm thưởng tăng cường: 5 điểm (Điểm tăng cường có thể tăng cường các thuộc tính cơ thể của túc chủ, bao gồm thể chất, tinh thần, thiên phú, sức mạnh, nhận thức, v.v.)

Chết tiệt, điều này đúng thật là điên rồ!

Bạn đang đọc Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Dịch) của Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.