Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thần đánh bại Trình Dao

Phiên bản Dịch · 1594 chữ

Ta là con trai Thiên Đế!

Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên

Chương 9: Tiêu Thần đánh bại Trình Dao!

Thấy Tiêu Thần lại đâm một kiếm nữa, Trình Dao nhún chân một cái, chân khí trong cơ thể bừng bừng bộc phát, cả cơ thể lập tức phi lên.

Tung Vân Thuật, Võ học Huyền giai hạ phẩm!

Ánh mắt nàng trong trẻo nhưng vô cùng lạnh lùng, vẻ tức giận lộ ra, một chưởng từ trên trời cao đập về phía Tiêu Thần.

Coi như là không dùng trường kiếm thì Tiêu Thần chắc chắn không có cách nào ngăn cản một chưởng này của nàng.

Tiêu Thần như nhớ ra điều gì đó, tinh thần phấn chấn, bóng hình lóe lên, thi triển Vô Ảnh Cước, bước chân đi vòng nhanh về phía sau, tiếp đó một chỉ cách không đưa ra.

Một chỉ nhanh như điện, trực tiếp đưa thẳng vào một điểm ở dưới bụng Trình Dao. Cả người Trình Dao run lên, chân khí cô đọng lại trong nháy mắt, không có chân khí chèo chống, cả người nàng cứ thế rơi từ trên không xuống.

Một chưởng vừa mới đưa ra vỗ mạnh xuống đất.

Uỳnh!

Nền đá bị đánh thành mấy khối chia năm xẻ bảy, có thể thấy một chưởng này mạnh mẽ và bá đạo đến mức nào.

Chân khí trong cơ thể nàng chỉ bị cô đọng lại trong nháy mắt. Vào thời điểm nàng rơi xuống đã lại tăng lên.

Nhưng mà bây giờ Tiêu Thần đang cầm trường kiếm chỉ thẳng vào nàng, giống như đã lường trước được vị trí nàng sẽ rơi xuống, mũi kiếm dừng lại rất chính xác trước cổ họng nàng.

"Ngươi thua!"

Tiêu Thần nói thản nhiên.

Trường kiếm trong tay hắn run nhẹ, khoảng cách giữa mũi kiếm với cổ họng Trình Dao chỉ gần trong gang tấc. Nếu một kiếm này đâm tới chắc chắn sẽ xuyên thủng cổ họng.

Cả người Trình Dao cứng đơ, không có cách nào nhúc nhích.

Nàng cảm thấy xấu hổ, ánh mắt đầy vẻ không tin.

"Cái gì?"

Tất cả mọi người sợ ngây ra.

Cho dù là Tiêu Chấn, tam đại trưởng lão hay Tằng Nghiễm, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin tình huống này.

Chiến đấu giữa Trình Dao và Tiêu Thần kết thúc quá nhanh, chỉ ba chiêu đã phân được thắng bại.

Nhưng Tiêu Thần là Võ giả tầng thứ nhất, làm thế nào lại thắng được Trình Dao là Võ sĩ tầng thứ nhất?

Bọn họ nghĩ đây giống như giấc mộng, không thể tưởng tượng được.

Tiêu Thần thu trường kiếm lại, cũng không thèm nhìn Trình Dao, xoay người đi tới trước mặt Cơ Thiên, sau đó hai đầu gối quỳ xuống, ánh mắt đỏ bừng, giọng nói kích động mà nghẹn ngào.

"Sư tôn! Ta đã thắng!"

Tiêu Thần thắng!

Đến bản thân hắn cũng không ngờ với kết quả này.

Nhưng hắn làm theo lời Cơ Thiên nói, ba chiêu đó đã đánh bại Trình Dao.

Bởi vì Cơ Thiên đã biết được tất cả các sơ hở của Trình Dao từ đầu, hơn nữa còn dự đoán được đường đi nước bước của Trình Dao. Sao đó mách lối cho Tiêu Thần, nhờ đó mà mới có chiến thắng dễ dàng như thế.

Lần đầu tiên Tiêu Thần cảm thấy, sư tôn thật sự là người thâm sâu không thể dò!

"Không tồi!"

Cơ Thiên cười nhạt một tiếng, đưa tay đỡ Tiêu Thần dậy.

Một trận này không cần phải suy nghĩ nhiều, nhưng Cơ Thiên đốt cháy mất mười năm tuổi thọ, thi triển thuật Giá Y Thần Công chiếu sáng trời đất, thì tất nhiên điểm yếu nào của Trình Dao cũng đều lộ rõ trong mắt hắn.

Cho dù chênh lệch tu vi giữa Tiêu Thần và Trình Dao có lớn hơn nữa, nhưng Tiêu Thần chắc chắn vẫn thắng!

Một bên khác, vẻ mặt Trình Dao ảm đạm, giống như nhận sự đả kích rất lớn, sắc mặt tái nhợt.

Đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Cơ Thiên hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ai?"

Nàng thật sự không muốn tin Tiêu Thần đã chiến thắng nàng.

Nguyên nhân chắc chắn là vì Cơ Thiên này! Nàng đã thấy rất rõ ràng, trước khi trận chiến bắt đầu, Cơ Thiên đã nói vào tai Tiêu Thần gì đó.

Sau đó, trong quá trình chiến đấu, Tiêu Thần giống như đã biết hết tất cả các chiêu thức mà nàng có, kỳ diệu hơn nữa là đánh vào điểm chí mạng của nàng, khiến nàng thua rất nhanh.

Người như thế thì tại sao có thể là một phàm nhân không có tu vi gì cả?

"Ta là con trai Thiên Đế!"

Khóe miệng của tất cả mọi người giật một cái, tên này thật sự là một tên lừa bịp khốn khiếp. Chẳng lẽ nghiện việc giả làm con trai Thiên Đế sao?

"Tốt!! Ha ha ha... Ta biết, Tiêu Thần con trai ta không phải là phế vật!"

Tiêu Chiến cười sảng khoái, vô cùng vui vẻ, giống như đã giải tỏa hết sự buồn bực ở sâu trong lòng, ánh mắt vô cùng kích động.

Tất cả người nhà họ Tiêu đều rơi vào im lặng.

Nhất là ba vị trưởng lão Tiêu gia, bọn họ cảm thấy da mặt như nóng rát vậy, giống như bị ai đó tát thật mạnh một cái bạt tai.

Biểu cảm của Tằng Nghiễm cũng có chút khó coi, ánh mắt trở nên vô cùng âm u.

Trình Dao thua trong tay Tiêu Thần, sẽ là một đả kích lớn đối với Xuân Thu Tông.

Cho dù, trong trận này có quá nhiều sự may mắn trùng hợp.

Tiêu Thần hít sâu một hơi, đè xuống sự kích động trong lòng, sau đó hắn nhìn Trình Dao và nói: "Trình Dao, Tiêu Thần ta không phải là hạng người mặt dày. Nếu như ngươi không muốn gả cho ta, hoàn toàn có thể nói riêng với ta một cách rõ ràng. Ta tuyệt đối không dây dưa, cũng chắc chắn sẽ không nhắc đến chuyện hôn ước!"

"Nhưng ngươi không nên lấy cách này đến để sỉ nhục ta. Có lẽ ngươi không nghĩ đây là sự sỉ nhục! Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết rằng, không phải Trình Dao ngươi đến để xóa bỏ hôn ước, mà là Tiêu Thần ta bỏ ngươi. Từ nay về sau, ta và ngươi cắt đứt quan hệ, không tiếp tục dây dưa!"

Lời nói của Tiêu Thần văng vẳng, khiến Trình Dao run cả người vì tức giận. Sắc mặt nàng càng ngày càng tái nhợt, gần như mặt cắt không còn giọt máu.

Xoẹt!

Tiêu Thần bỗng nhiên lấy kiếm cứa vào lòng bàn tay một cái, máu tươi chảy xuống. Hắn lấy một tờ giấy trắng, rồi lấy chính máu tươi của bản thân viết lên vài câu, cuối cùng vứt tờ giấy cho Trình Dao!

Trong lòng Tiêu Thần cảm thấy được thoải mái, tất cả buồn bực và tức giận ứ đọng đều đã giải tỏa, chỉ còn lại sự nhẹ nhõm chưa từ có.

"Ta thật sự đã sai hay sao?"

Ánh mắt của Trình Dao rất phức tạp, giọng nói mơ hồ, nhìn thư bỏ vợ được viết bằng máu, lòng nàng nhói đau, giống như vừa mất đi một cái gì đó.

Khí huyết trong người nàng bỗng xung động, miệng phun ra một ngụm máu.

"Phụt!!..."

Trình Dao lập tức té xỉu.

Vèo!

Bóng dáng Tằng Nghiễm lóe lên, nháy mắt đã đến bên cạnh Trình Dao đỡ lấy nàng.

Ánh mắt hắn ta lạnh vô cùng, liếc qua tất cả mọi người ở Tiêu gia, cuối cùng dừng lại ở trên người Tiêu Thần và Tiêu Chấn, cười lạnh: "Tốt! Tiêu gia đã đối xử với Trình Dao như thế nào, Xuân Thu Tông chúng ta nhớ kỹ. Ngày sau chắc chắn sẽ hồi báo!"

"Từ từ đã."

Thấy Tằng Nghiễm sắp rời đi, Cơ Thiên ngăn hắn lại, vẻ mặt kỳ quái hỏi:" Tằng trưởng lão! Liễu Bất Phàm ở Xuân Thu Tông, ngươi có biết hắn không?"

Sắc mặt Tằng Nghiễm tức giận: "To gan! Nhãi ranh dám gọi thẳng tên sư tôn ta?"

"Liễu Bất Phàm là sư tôn ngươi? Thì ra là thế! Tằng trưởng lão cứ tự nhiên, có lẽ chúng ta sẽ sớm gặp mặt đấy!"

Cơ Thiên gật nhẹ đầu, mỉm cười nói.

"Hừ!"

Tằng Nghiễm hừ lạnh, liếc xéo Cơ Thiên, sau đó ẵm Trình Dao, nhún người nhảy lên, thi triển Túng Vân Thuật, trong chớp mắt đã rời khỏi Tiêu gia.

"Gia chủ, hôm nay Tiêu Thần thì thoải mái rồi. Nhưng Tiêu gia nhà chúng ta lại đắc tội với Xuân Thu Tông, ta sẽ chống mắt lên xem người làm sao giải quyết lửa giận của Xuân Thu Tông."

Sắc mặt Đại trưởng lão cực kỳ khó nhìn, giọng nói lạnh lùng.

"Xuân Thu Tông thì làm sao? Chỉ bọn người Xuân Thu Tông được phép sỉ nhục Tiêu gia, còn không cho Tiêu gia chúng ra phản lại sao? Quá lắm thì cá chết lưới rách!"

Tiêu Chấn cười nhạt, vẻ mặt bình tĩnh vô cùng.

Ba trưởng lão thấy Tiêu Chấn như vậy đều hừ lạnh, còn tức giận nhìn Cơ Thiên, sau đó phất tay áo quay người rời đi.

Bạn đang đọc Ta Chính Là Con Trai Thiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.