Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trầm Xuân đề điểm

Phiên bản Dịch · 1536 chữ

Thế nhưng càng nghĩ Sở Tinh Hà lại càng cảm thấy không được, đem chuyện này chọc ra thì mình sẽ bị trục xuất sư môn sao?

Khó... Phi thường khó!

Như vậy thì mình sẽ bị nhận trừng phạt sao?

Có lẽ... Nhưng sẽ không phải rất nặng, bởi vì đại trưởng lão chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đè chuyện này xuống, lấy thủ đoạn của Đại trưởng lão, thì khả năng cao cuối cùng việc này cũng không giải quyết được gì, cùng lắm thì lôi vị Trầm Xuân đưa cầu dắt mối này ra làm đại hiệp cõng nồi(con dê chết thay) mà xử lý, sau đó tuyên bố ra bên ngoài là chuyện này đã xử lý xong, hết.

Sự việc hại người lợi ta thì có thể làm, tổn hại người mà mẹ nó không có tý cứt chim lợi ích nào, Sở Tinh Hà cảm thấy không thể làm được.

Càng huống hồ chi việc đạt được thần kiếm đối với mình cũng rất là quan trọng a, thập Đại Thần Kiếm của Hạo Thiên tông có thể nói là nổi tiếng khắp Thiên Hạ, tựa như Kình Thiên Kiếm trong tay của tông chủ, hay Diệt Hồn Kiếm trong tay đại trưởng lão đều là Chí Bảo a.

Nếu như mình cũng đạt được một thanh Thần Kiếm như vậy, thì tương lai thứ gì cũng có thể a.

Thập đại thần kiếm bây giờ vẫn còn thừa lại năm thanh nằm ở bên trong linh mộ, có hắc thủ phía sau màn như đại trưởng lão ra tay hỗ trợ, mình cầm tới một thanh tuyệt đối không có vấn đề gì, nghĩ đến trước đó mình báo đại trưởng lão nhiều đến như vậy, mặc dù đều thất bại, nhưng ít nhiều gì thì tâm lý vẫn có một chút áy náy đúng không?

Trong đêm, Sở Tinh Hà nằm mơ, hắn nhìn thấy Sở Thừa bị băng bó giống như một cái xác ướp tìm đến mình để báo thù, còn luôn miệng nói 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây đừng khinh thiếu niên nghèo?

Còn nói cái gì mà mệnh ta do ta không do Trời nữa chứ?

Còn nói cái gì mà muốn một kiếm trảm đầu chó của mình?

Mẹ nó... cái tên nhãi con bỉ ổi này còn chưa có chết mà? Như thế nào lại giống như Hồn Ma trở về báo mộng thế?

Chẳng lẽ oán niệm quá nặng cũng có thể đạt đến hiệu quả báo mộng sao?

Điều này khiến cho Sở Tinh Hà tức giận đến mức vừa mới sáng sớm đã chạy đến nhà ăn.

"Sư huynh, mang ra cho ta hai cái bánh chưng, cái loại bao kín nhất, có nhân thịt bên trong!"

Gặm xong hai cái bánh chưng nhân thịt, cả người Sở Tinh Hà thư thả không ít, có phải oán niệm của tên nhãi con bỉ ổi rất nặng đúng không? Ngươi nghĩ Sở ca ta cái gì mà chưa từng thấy qua chứ? Đừng nói là hai cái bánh chưng, cho dù ngươi tự mình đến đây, nhìn xem Sở ca ta có ăn tươi nuốt sống được ngươi hay không?

Toàn bộ tàn tích của Dược Vương cung đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong Hạo Thiên tông cũng có đội kiến trúc sư của riêng mình, một đám đệ tử tu luyện hai loại công pháp mang thuộc tính thổ và mộc, đang ở ngay hiện trường biểu diễn cho Sở Tinh Hà biết như thế nào là lợp nhà.

Trước kia luôn nghe người ta nói cái gì mà nhà cao tầng đột ngột từ dưới đất mọc lên, chắc chắn là đang chém gió, nơi này mới thật sự là từ dưới đất mọc lên, thật sự là đem tảng đá từ dưới đất rút lên sau đó tạo thành hình cây cột đá.

Đủ loại đình đài cung điện lấy Chu Tước lô làm trung tâm bất ngờ mọc lên từ dưới đất, chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, dưới sự xuất thủ của một đám đệ tử luyện công pháp thuộc tính thổ mộc, Dược Vương cung đã có được hình thức ban đầu, diện tích không chỉ gấp 10 lần so với trước kia, cho dù người quen đi vào cũng có thể bị lạc đường.

Đương nhiên, sau này khẳng định còn phải bổ sung đủ loại đồ vật vào bên trong Dược Vương cung, nhưng với tài lực hùng hậu của Hạo Thiên tông trước mắt, thì những thứ này căn bản không tính là gì.

Trong mấy ngày qua Sở Tinh Hà liên tục nhìn thấy đủ loại kiến trúc mọc lên từ dưới lòng đất, mặc dù đối với việc tu luyện công pháp mang hai loại thuộc tính thổ và mộc không có bao nhiêu hứng thú, nhưng hắn thật sự lại rất có hứng thú đối với các loại công pháp có trong Hạo Thiên tông a.

Có điều hiện tại Sở Tinh Hà vẫn chỉ là một tên nhất phẩm Võ giả đỉnh phong, muốn chính thức được học tập công pháp, thì nhất định phải cầm tới Linh binh thuộc về mình rồi sau đó đột phá lên cảnh giới nhị phẩm võ sư, lúc đó mới có thể bắt đầu học tập công pháp phù hợp với bản thân mình.

Trong lúc đó đại trưởng lão đến tìm Sở Tinh Hà một chuyến, đại trưởng lão thậm chí còn trưng cầu ý kiến của Sở Tinh Hà trong việc kiến thiết lại Dược Vương cung, đối với việc này Sở Tinh Hà quả thật là một chữ cũng không thông, chỉ có thể biểu thị rằng Đại trưởng lão thấy sao thì làm vậy thôi.

Có điều mấy ngày này lại là mấy ngày thoải mái nhất của Sở Tinh Hà, mỗi ngày chỉ cần ngồi ở đây nhìn cách đệ tử trong đội xây dựng biểu diễn là được, mình thì cái gì cũng không cần phải làm, cho dù muốn làm cũng không biết phải làm cái gì a.

Cho nên lợi dụng thời gian mấy ngày nay, Sở Tinh Hà đang một mực suy tư các bước trong kế hoạch tiếp theo của mình.

Đem linh mộ đốt đi!

Cái này không thực tế lắm... Nhỡ may Linh binh Tự động bảo hộ Linh mộ cho mình một cái vạn kiếm xuyên tim, như vậy thì quá oan uổng rồi.

Mà ngay tại thời điểm Sở Tinh Hà còn đang vô kế khả thi, thì Trầm Xuân lại đến.

Bộ dạng của Trầm Xuân thần thần bí bí nhét một tờ giấy nhỏ vào trong tay của Sở Tinh Hà, Sở Tinh Hà nhìn thoáng qua... khá lắm...Còn lại năm thanh Thần Kiếm thì trên tờ giấy đã đánh dấu bốn Thanh, thậm chí còn ghi rõ cách nắm giữ ba thanh trong số đó... Trách không được tại sao trước đó đại trưởng lão gặp mình lại nói một câu khó hiểu bảo mình phải nắm chắc, hóa ra là nắm chắc cái này đây!

"Đa tạ Trầm Xuân sư huynh!"

"Ai nha... Sư đệ lại khách khí nữa rồi, ta cũng chỉ là một cái chân chạy mà thôi, nhưng sư đệ nhớ kỹ tuyệt đối không được cô phụ sự kỳ vọng của đã trưởng lão đấy!"

"Trầm sư huynh cứ yên tâm!"

"Sư đệ, đại trưởng lão muốn ta chuyển lời cho đệ, tốt nhất là nên chọn một trong ba thanh kiếm đã ghi rõ, những cái khác đừng đụng vào, với lại sau khi tiến vào Linh mộ phải nhớ kỹ, tuyệt đối không nên giao lưu nói chuyện với quá nhiều người, lần mở ra linh mộ trước đó, có một cái đệ tử cũng nhận được một chút tin tức, thế nhưng cái tên này lại ỷ vào tin tức của mình mà lung tung chỉ dẫn cho người khác, cuối cùng lại khiến cho một đám đệ tử chỉ nhận được những linh binh yếu kém nhất, dưới sự tức giận của các cung, liền ngay cả trưởng lão cũng không thể giữ được tên này, trực tiếp bị trục xuất tông môn, cho nên sư đệ ngươi nhớ..."

"Sư huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ không chỉ dẫn lung tung cho bất luận kẻ nào!"

Lúc này, Sở Tinh Hà đã cảm động đến sắp rớt nước mắt, Trầm Xuân sư huynh, không hổ là sư huynh của ta a!

Bây giờ ngươi chính là vị sư huynh mà ta yêu quý nhất a.

Ta trầm tư suy nghĩ nhiều ngày như vậy cũng không có một chút tiến triển nào.

Sư huynh ngươi không hổ danh là người trong nghề vừa ra tay liền biết có đúng không?

Chỉ dẫn lung tung cho người ta liền có thể bị trục xuất Tông môn đúng không?... Sư huynh, ngươi cứ yên tâm đi, ở phương diện chỉ dẫn lung tung, ta đơn giản là chưa bao giờ làm người khác phải thất vọng cả, huynh cứ tin tưởng ở ta.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Muốn Hủy Diệt Tông Môn, Thế Nào Nghịch Thiên Thành Thần. của Minh Nguyệt Dạ Sắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.