Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Captain Tsubasa ?

1402 chữ

" Ô, cái tên kia, ngươi... Ngươi muốn làm gì Kakeru của ta ? " Mine vọt lên, đẩy ra người đàn ông kia.

" Xin... Xin lỗi. Thật không tiện. Mắt của ta có chút vấn đề, các ngươi không sao chứ? " Hắn dụi dụi con mắt, cười khổ nói xin lỗi với Kakeru bọn họ.

" Hừ, lần sau chú ý một chút. " Mine vốn không phải là cô gái không hiểu lý lẽ, ngược lại nàng có thể xem là một cô gái rất hiền lành hiểu ý người, nếu không cũng không làm bác sĩ tâm lí. Đoán chừng nếu không phải vì Kakeru, nàng cũng không dám xông lên đôi co cùng người ngoại quốc kia.

" Rất cảm ơn sự thông cảm của hai người. " Bụm lấy đôi mắt của mình, trung niên nam tử thất tha thất thểu như người mất hồn đi ra khỏi bệnh viện.

" Này này, ngươi rơi đồ này. "

Thì ra là lúc va vào Kakeru, một sấp tài liệu của hắn đã rớt xuống. Đáng tiếc hắn không nghe thấy tiếng la hét của Kakeru, chỉ một lát đã hòa mình vào trong dòng người đông nghịt.

" Kakeru, có chuyện gì vậy? " Mine hỏi..

" Đồ của hắn rơi ở đây. " Nói xong, Kakeru đem sấp tài liệu trong tay lấy ra.

Lúc Kakeru thấy được nội dung trong đó thì đột nhiên lại sững sờ.

Đó là bệnh án do bệnh viện Tokyo hội chẩn, ở trên có dán tấm ảnh của người đàn ông ngoại quốc vừa rồi. Mà tên bệnh nhân, rõ ràng viết là: Roberto Hongo!!!

Nếu như chỉ là một cái tên thì Roberto Hongo là ai có lẽ Kakeru không nhận ra. Nhưng mà đã cái tên này lại có liên hệ với hội chứng bong võng mạc thì lại là một nhẽ khác, lập tức một nhân vật quen thuộc xuất hiện trong đầu Aizawa Kakeru.

Không phải là nhân vật trong “ Area No Kishi “, đây là nhân vật trong “ Captain Tsubasa “ a. Hiện tại xuất hiện ở trước mặt Kakeru khiến cho hắn cũng không biết phải làm sao.

" Chuyện quái quỷ gì thế này... Chắc chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi. " Kakeru tuy nói vậy, nhưng trong lòng lại khát vọng biết được sự thật.

" Khó trách hắn sẽ đụng phải Kakeru, hóa ra là người mắc bệnh bong võng mạc à." Mine cảm thấy mình hơi oan uổng người ta.

" Mine tỷ tỷ, chúng ta đuổi theo đưa đồ trả lại cho hắn a." Kakeru nói.

" Ơ, vì sao a Kakeru. Rõ ràng chúng ta có thể giao việc này cho cảnh sát cơ mà." Mine nghi hoặc hỏi.

" Ta có chút việc cần phải xác nhận, ta cảm giác hắn rất giống một cầu thủ lừng danh người Brazil." Kakeru đáp.

" Nhưng mà... Nhưng mà xe lăn làm sao bây giờ? " Thấy được Kakeru đứng lên, Mine nhỏ giọng hỏi. Nàng cũng biết ước mơ của Kakeru nên không hề ngăn cản.

" Bây giờ cứ để ở bệnh viện là được, đợi vài ngày sau chúng ta đến tháo băng rồi lại mang về. " Xe lăn thật sự rất bất tiện bởi vì hiện tại Kakeru đã quen thân thể nhỏ bé này rồi, đã có thể hành động một cách tự nhiên.

Sự thật là Mine nàng quá cưng chiều Kakeru, cho nên rất thích đẩy hắn ngồi xe lăn.

" Kakeru, ngươi chậm một chút, cẩn thận ngã. " Thấy Kakeru chạy ra ngoài, Mine chỉ có thể theo sát phía sau, cẩn thận từng li từng tí sợ hắn không cẩn thận vấp té ngã xuống đất.

Khi Kakeru đi ra bệnh viện, đã không nhìn thấy người đàn ông gọi Roberto Hongo kia nữa. Trước mắt hắn là dòng người tấp nập, người đến người đi, giống như hạt cát trong sa mạc.

" Mine tỷ tỷ, ngươi nhìn thấy người kia sao? "

" Kakeru ngươi đừng vội nha, tìm không được cũng không việc gì đâu. Xem này, trong bệnh án có ghi địa chỉ nhà của hắn nha." Đằng sau hắn là Mine, nàng vốn là một cô gái yếu đuối, cho nên hiện tại có chút không kịp thở ra hơi, hai tay chống ở hai bên đầu gối, nhẹ giọng nói với Kakeru.

Mà nàng vừa cúi, phong cảnh bên trong liền lộ ra từ nơi cổ áo hình chữ V. Làn da trắng nõn trắng nà, hai bé thỏ nhỏ đang trong quá trình tiến hóa thành hai chú thỏ lớn được bao bọc bởi một cái áo lót màu đen, chỉ nhìn đến gần một nửa đã khiến cho Kakeru cảm thấy có chút nóng mặt.

Nhưng mặt khác, Kakeru cũng cảm thấy kinh ngạc vì thể lực và tốc độ của mình. Chính mình chỉ mới mười một tuổi mà lại còn hơn một người trưởng thành nữa, dù là người kia chỉ là một cô gái liễu yếu đào tơ chỉ học cấp ba.

" Địa chỉ là ở khu vực Nankatsu, chỗ đó cách đây hơi xa... Kakeru, ta cảm thấy hay là thôi đi, đưa cho cảnh sát là được rồi, họ chắc chắn sẽ đưa trả cho người kia."

" Không có việc gì đâu Mine tỷ tỷ, chúng ta ngồi tàu điện 20 phút là đến rồi. " Kakeru có chút cố chấp.

Mine Ayaka chẳng nói chẳng rằng nhìn thân thể nhỏ bé của Kakeru. Phải biết hắn mới cấy ghép tim được có nửa năm a, dùng thân thể yếu ớt này đi tàu điện chật hẹp như vậy, liệu có sao không đây. Haizz, hắn đúng là một đứa em trai vừa đáng yêu nhưng lại nghịch ngơm a. Không để cho người ta bớt lo được.

" Được rồi... Có thể Kakeru rất ít được ngồi tàu điện, nếu như lát nữa nhiều người, ngươi liền đứng nép bên người tỷ tỷ nha. “ Mine trừng mắt nhìn Kakeru, chống hông ra lệnh cho hắn.

" Biết rồi. " Kakeru phất phất tay. Ngồi tàu điện chỉ là việc nhỏ, làm sao có thể khó được hắn.

Hai người mua vé xong, ngồi tàu điên đi đến Nankatsu.

Quả nhiên bởi vì trạm tàu điện này gần bệnh viện Tokyo nên dòng người đông hơn hẳn bình thường. Kakeru cảm thấy nếu như không có Mine che chở hắn, cái thân thể bé nhỏ này không khéo đã bị ép thành bánh thịt rồi.

Tàu điện ở Nhật Bản khi nào cũng như vậy, đông nghịt, nhất là hiện tại đúng là lúc tan tầm lại càng đông hơn.

Chen chúc trong tàu điện, khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái của Kakeru hầu như chôn ở hai ngọn núi kia. Mặc dù nói khuôn mặt của Kakeru cực kì nhỏ nhắn, thế nhưng cũng không thể cảm thán Mine Ayaka dậy thì thành công.

Mine không chút phật lòng, ôm Kakeru vào trong ngực thật chặt.

Kakeru chỉ cảm thấy đầu óc xoay vòng, hai mắt bắt đầu mơ hồ xuất hiện ngôi sao. Mũi và miệng của hắn đều có thể cảm nhận được mùi thơm ngọt ngào của Mine tỷ tỷ.

Hắn vốn định để cho nàng buông lỏng chính mình, đột nhiên lại nghe âm thanh của cái hệ thống ác ôn kia, khiến hắn trở tay không kịp.

" Phát hiện nhiệm vụ cấp : Interact Play VR

Yêu cầu : Kí chủ buộc phải bắt chước mấy gã bỉ ổi vô liêm sỉ trong “ Interact Play VR “, thực hiên hành vi đáng xấu hổ với Mine Ayaka mà không để cho nàng phát hiện là mình làm.

Độ khó : C

Khen thưởng : Rút thưởng ngẫu nhiên hai lần, hai điểm thuộc tính.

Thất bại : Trừ hai điểm linh hồn lực.

Thời hạn : Một ngày.

Chú ý : Nếu bị Mine Ayaka phát hiện, ban thưởng chỉ còn một phần hai.

Yêu cầu của nhiệm vụ này khiến Kakeru không khỏi hít vào một hơi lạnh. Hắn vội vàng mở ra bảng nhiệm vụ, quả nhiên phát hiện ba cái nhiệm vụ lần lượt là cấp A, cấp B và cấp C ở đó.

Bạn đang đọc Tà Ác Vương Giả Hệ Thống của Kyrio Shaka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.