Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua bán phong ba

1801 chữ

Đang lúc Kakeru không kiên nhẫn, đột nhiên có ai đó nắm chặt gáy áo của hắn, nhấc bổng Kakeru lên.

'' Ồ. Ra vậy. Kakeru - kun gạt ta lén lút một mình đi làm chuyện xấu đấy à. "

Kakeru choáng váng nhìn về sau, thấy được một khuôn mặt phồng lên vì tức giận.

" Kaori Matsumoto? Ngươi... Ngươi sao có thể đuổi kịp ta? " Kakeru hoàn toàn không nghĩ tới ngay cả khi mình đã dùng Wind Walk để tăng nhanh cước bộ, cũng vẫn không cắt đuôi được nàng.

Con gái quả nhiên là một loài sinh vật rất cố chấp.

" Phải gọi ta là Kaori tỷ tỷ chứ! Hừ hừ, Kakeru - kun còn lâu mới chạy thoát khỏi bàn tay của ta. " Nói xong, Matsumoto đắc ý giơ lên cái ống nhòm nào giắt ở cổ. Chẳng trách tại sao Matsumoto Kaori có thể theo dõi được Kakeru.

Đôi má của Kakeru nóng lên. Chuyện hắn làm sao có thể để người ta biết được. Vốn muốn cắt đuôi ai ngờ lại bị Kaori phát hiện, lại còn bị bắt tận tay, day tận trán mới đau chứ. Hiện tại thật không biết nàng sẽ nghĩ về mình như thế nào đây... Hẳn là nàng sẽ không nói chuyện này ra chứ... Nhất thời Kakeru suy nghĩ miên man hết chuyện này đến chuyện khác. Hắn cảm thấy lần này mất hết cả thể diện rồi.

Nhân viên bán hàng không hiểu quan hệ của bọn hắn, cười tủm tỉm nói với Kakeru rằng :

" Dựa theo ba vòng mà ngươi nói, ta đã chọn được hai bộ phù hợp với ngươi rồi đó... Có muốn mặc thử không a? "

" Ấy. Đây đúng là một ý kiến hay! Ta cũng muốn nhìn xem Kakeru - kun bỏ mặc ta lén lút muốn mua cái gì. "

Sau đó, Matsumoto Kaori liếc về phía món đồ trên tay của nhân viên nữ. Kakeru phát hiện nét mặt của nàng trở nên rất đặc sắc. Từ kinh ngạc mắt chữ O miệng chữ A, đến hai mắt tỏa ra ánh sáng lóng lánh, nhìn chằm chằm Kakeru.

" Hì hì. Hai bộ quần áo đều rất đáng yêu đúng không? " Nữ nhân viên nói.

" Đúng vậy a. Nếu như Kakeru mặc vào nhất định sẽ càng đáng yêu hơn đó. " Matsumoto Kaori gật đầu một cái thật mạnh.

Kakeru vừa nhìn một cái liền hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.

Chỉ thấy trong tay nhân viên bán hàng cầm hai bộ quần áo nhỏ nhắn xinh xắn. Một bộ là bộ bikini màu hồng. Trước ngực chỉ có hai tấm vải nhỏ. Phía dưới thì giống như cái khố ngày xưa của ông cha ta vậy. Thời đại nào rồi mà còn có người sẽ mặc loại quần áo như vậy.

Một bộ khác thì có vẻ bình thường hơn. Nhưng cũng là đồ bơi của nữ sinh, áo tắm liền thân.

" What the fxxx... Tại sao lại là đồ bơi??? "

'' Tại vì tiệm chúng ta là cửa hàng bán đồ bơi a. '' Nhân viên nữ đáp.

"Không... Không thể nào. "

]

Nghe được chuyện đó, Kakeru chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, suýt nữa thì lăn quay ra hôn mê bất tỉnh.

Trời ạ, mất mặt chết rồi! Chính mình mua pantsu lại ngu ngốc đến nỗi đi nhầm vào cửa hàng bán đồ bơi. Tại sao lúc trước mình không nhìn cẩn thận chứ. Không! Không lỗi của mình! Dù sao chỉ có những tên bệnh hoạn biến thái lăng loàn mới đến cửa hàng đồ bơi nhìn những bộ đồ thiếu vải kia đi. Tất cả đều là do Matsumoto Kaori... Ừ, đúng, mình không sai, tại nàng... Nếu không phải nàng cứ lẽo đẽo bám theo mình thì tại sao mình lại đi nhầm chỗ được.

'' Vậy... Ngươi có thể nói cho ta biết... Ở đâu có bán pantsu không? '' Đầu Kakeru sắp bốc khói rồi.

" Đi về phía trước 100m, sau đó rẽ trái sẽ có một cửa hàng bán nội y đấy. " Cô gái kia nhìn bộ dạng ngây ngốc xấu hổ của Kakeru, không khỏi hé miệng bật cười.

" Cảm ơn, xin lỗi đã làm phiền các ngươi. " Kakeru cúi gằm mặt, chuẩn bị rời đi.

Quá là mất thể diện rồi!!!

" Hay để cho ta đưa Kakeru đi thôi, nếu không ngươi đi lạc thì ta sẽ cảm thấy tội nghiệt sâu nặng lắm đấy. " Matsumoto Kaori coi Kakeru là một đứa bé con, dắt bàn tay nhỏ bé của hắn ra khỏi tiệm. Cặp mắt kia híp thành hình trăng lưỡi liềm. Nàng vốn cũng đã rất xinh đẹp, đi cùng Kakeru càng giống hai chị em hơn.

Sau khi Kakeru ra khỏi cửa hàng, hệ thống mới nêu lên nhắc nhở, làm cho Kakeru đã kinh ngạc lại điên tiết. Hóa ra là đồ bơi cũng phù hợp vật phẩm nhiệm vụ yêu cầu.

Nhưng bây giờ quay lại mua chẳng phải hắn chả còn mặt mũi nàng mà sống trên đời nữa sao.

Đi vào một cửa hàng nội y điếm. Trừ kiểu dáng không giống nhau, Kakeru phát hiện pantsu và bikini cũng không khác nhau là mấy.

Nhìn thấy mấy bộ nội y gợi cảm, làm Kakeru đỏ mặt tới tận mang tai.

" A?! Có đàn ông... " Đột nhiên có người đi ra từ trong phòng thử đồ. Khi phát hiện có đàn ông ở đây, lập tức hét lớn. Đợi đến khi nhìn thấy Kakeru cũng nhắm chặt mắt không dám nhìn các nàng, thanh âm lập tức im bặt.

" Ồn ào cái gì vậy. Rõ ràng Kakeru chỉ là một đứa bé đáng yêu thôi mà. " Matsumoto Kaori bất mãn trừng các nàng một cái.

" Hì hì, đúng là bé trai đáng yêu a. Ngoan quá! Em đến mua nội y cùng tỷ tỷ à. " Mấy khách hàng nữ thoải mái, buông lỏng tinh thần, không thèm mặc quần áo, chỉ để nội y đứng trước mặt Kakeru.

( Tác giả : Không biết anh như nào chứ ta thấy gọi = em nó cứ ngượng ngượng thế nào ý. Ý anh em như nào comment dưới để ta sửa. Theo ta thì để là tiểu đệ đệ sẽ hợp hơn là thuần Việt. )

Da thịt trắng noãn, nội y gợi cảm càng làm tăng thêm sức hấp dẫn cho các nàng. Kakeru thấy có chút khó chịu, cảm giác như máu trong cơ thể đang dồn lên não, tí nữa thì chảy máu mũi.

"Các vị, xin đừng quấy rầy cửa hàng chúng ta buôn bán được không nào. Các ngươi cứ như vậy sẽ khiến cho các khách hàng khác khó xử lắm đấy. " Nhân viên cửa hàng uyển chuyển khuyên bảo mấy khách hàng nữ kia.

Đồng thời, Matsumoto Kaori cũng chắn trước mặt Kakeru. Mấy cô gái kia biết mình không có cơ hội ôm Kakeru thì đều đáng tiếc tản ra.

" Kakeru, ngươi muốn mua pantsu kiểu dáng như thế nào? Ta tư vấn cho ngươi a? " Matsumoto Kaori chỉ vào tủ đồ phía trước, hỏi.

( Tác giả : Ta chưa vào trong cửa hàng đồ lót nữ bao giờ nên cứ bịa thôi... Chị em nào thấy có vấn đề thì comment nhé. )

Kakeru thẳng thắn nói ra số đo ba vòng của Yayoi. Bên cạnh hắn, nữ nhân viên bán hàng ngẩn cả người. Số đo như vậy, rõ ràng nhiều nhất cũng chỉ là học sinh cấp 2 mà thôi.

Tuy vẫn trăm mối không giải, nhưng cuối cùng thì phục vụ viên cũng lấy cho Kakeru một bộ đồ. Đó là một chiếc pantsu màu trắng có in hình hoa anh đào.

Nhìn giá cả, hơn năm nghìn yên. Một cái pantsu gần như ngốn mất một phần tư tiền tiết kiệm của Kakeru. Không có cách nào khác, vì nhiệm vụ, Kakeru chỉ có thể cắn răng mua.

Lúc này, nhiệm vụ tiến độ đã được một nửa rồi.

" Đúng rồi, Kakeru là mua được cho ai thế. Chẳng lẽ là chị của Kakeru sao? " Matsumoto cười hỏi.

" Không... Không phải. Chỉ là một người bạn của ta nhờ vả thôi." Kakeru lắc đầu nói. Hai mắt đánh giá dáng người của Matsumoto Kaori. Xem ra, dáng người của Mine tỷ tỷ so với nàng cũng không chênh lệch là bao.

" Thì ra là vậy. Học sinh tiểu học bây giờ trưởng thành sớm thật, tuổi nhỏ như vậy đã bắt đầu yêu đương. Đâu như thời chúng ta học tiểu học, cơ bản là chẳng hiểu cái gì cả. '' Kaori bừng tỉnh nói.

" Ngươi... Ngươi nói linh tinh gì vậy. Yayo chỉ là bạn cùng bàn của ta mà thôi. " Kakeru phản bác.

" Thật không??? " Matsumoto đá đều nhìn Kakeru, làm cho sắc mặt Kakeru không ngừng biến ảo.

Hai người phải rất yêu thương nhau mới có thể dùng pantsu làm quà tặng a. Kakeru ngốc nghếch a, trong đầu ngươi đang suy nghĩ linh tinh cái gì vậy. Matsumoto cảm thấy buồn cười, đồng thời cũng vì sự ngốc nghếch của Kakeru mà thấy hắn càng đáng yêu hơn.

" Được rồi, tỷ tỷ không trêu chọc ngươi nữa. Thế còn chuyện gia nhập vào học viện Toho trước ta mới nói, Kakeru ngươi suy nghĩ ra sao rồi hả? " Matsumoto Kaori nói.

" Tạm thời ta không cân nhắc. Có thể ta sẽ học ở học viện Kamakura a. " Kakeru trung thực nói.

Kamakura là trường cấp hai của anh em nhà Aizawa. Nếu vào trong đó, nhất định sẽ gặp được hai người bạn tốt là Yuusuke Saeki và Koto Nakatsuka.

" Học viện Kamakura của Tokyo sao? Nghe nói đó là trường dân lập, vả lại cũng đang cố gắng phát triển môn bóng đá. " Matsumoto cau mày nói.

Câu trả lời của Kakeru để Matsumoto Kaori không biết phải nói như thế nào nữa. Xem ra chú nhóc này thật không có hứng thú với học viện Toho rồi.

"Đây là số điện thoại của ta. Nếu như Kakeru – chan đổi ý thì gọi ta ngay nhé. Học viện Toho chúng ta chắc chắn sẽ cho ngươi rất nhiều ưu đãi. Một trong số đó là miễn toàn bộ học phí cấp 2 và cấp 3. "

Kakeru gật gật đầu, không có ý kiến gì. Người ta đã nói như vậy rồi mà mình còn nỡ từ chối thì có vẻ không hay cho lắm. Im lặng là vàng.

Bạn đang đọc Tà Ác Vương Giả Hệ Thống của Kyrio Shaka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.