Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương pháp thoát thân

Phiên bản Dịch · 1755 chữ

Chương 2: Phương pháp thoát thân

“Ai ~ khoản nợ phong lưu khó khăn còn dài nha! Chúng ta thật là thành bắt ba ba trong rọ, mấy con ba ba lận.” Chu Mãn Hán lại là vẻ mặt trêu tức nói

Nhìn bạn tốt giễu cợt, Mạc Ngôn Đạo cũng chỉ có thể mang nét mặt đau khổ, nói không nên lời. Lúc này Tửu Thần Quý Khang đề nghị: “Nếu không, chúng ta nghĩ biện pháp báo cho bằng hữu bên ngoài, nghĩ biện pháp đem đám đàn bà trước cửa kia dẫn đi, chúng ta sẽ nhân cơ hội trốn.”

“Lão Khang, ngươi nghĩ thật đơn giản, ngươi cũng không phải không biết, đã lấy được thần vị, chúng ta lại không thể dùng tay tranh chấp, chỉ có thể dựa vào tín đồ lực tới phân thắng bại. Những người chúng ta nhận thức đó, đều đã lấy được thần vị, ngộ nhỡ cùng nữ nhân kia của Mạc lão đệ xảy ra xung đột, chúng ta làm sao gánh nổi trách nhiệm này. Duy nhất không có thần vị cũng chỉ có Mạc lão đệ, nhưng hắn chính là muốn trốn nữ nhân của hắn, sao có khả năng dẫn đi các nàng.” Thường Hành Vận lại lập tức phản bác.

“Đó cũng không phải nữ nhân của ta!” Mạc Ngôn Đạo nhanh chóng kháng nghị, đáng tiếc không người để ý đến hắn.

Ông Bách Cửu suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Mỗi vị lão đệ nhìn lại xem hay không còn có môn nhân đệ tử nào, tại Hạ giới thiên tư xuất chúng, bọn họ đi lên sau chúng ra, nói không chừng bọn họ có thể giúp được.”

Lời này vừa ra, tại chỗ tất cả người lại là cười khổ không thôi, bởi vì trừ Ông Bách Cửu ra, những người khác cho dù không phải là trùm háo sắc gì đó. Chính là bị sư môn tống ra khỏi cửa, còn là tự mình phản bội sư môn, thậm chí còn có cùng sư môn kết xuống đại thù, mà Ông Bách Cửu tuy rằng ngoại lệ, nhưng Bách Thảo môn của hắn cũng chỉ có hắn một người.

Bết bát hơn là, mấy tên gia hỏa này năm đó ở hạ giới, tuy rằng tiếu ngạo thiên hạ mấy trăm năm không kẻ nào có thể địch, nhưng làm người thực sự quá phóng túng, không có người nào nghĩ tới muốn thu đồ. Thậm chí cả trước khi phi thăng cũng không có người nào lưu lại công pháp truyền thừa, tiêu chuẩn phất ống tay áo một cái, không chừa lại cả một đám mây. Nghiêm chỉnh mà nói, có lưu lại truyền thừa, cũng chỉ có Mạc Ngôn Đạo, vấn đề là những thứ đồ đệ kia còn vây ở bên ngoài, chuẩn bị hướng sư phụ bức hôn, nào có khả năng sẽ giúp hắn.

“Hừ, hừ, hừ, hừ, ha, ha ha, ha ha ha. . . Ha.”

Đang lúc tất cả mấy người thúc thủ vô sách, Triệu Tiền Tôn lại đột nhiên cười lớn, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết con hàng này đang phát cơn điên gì.

“Triệu bàn tử, ngươi điên à nha! Cười cái gì mà cười?” Thường Thán Tức kỳ quái nói.

Triệu Tiền Tôn mang mặt mập tràn đầy đắc ý, hắn dùng giọng điệu như sắp hiến đồ quý, nói: “Các ngươi đố ai biết ta dừng lại nữa đường, bảo vật tìm được là vật gì?”

“Bà nội nó ! Có rắm mau thả, có lời gì nói mau!” Quý Khang miệng đầy lời thô tục, không kiên nhẫn nói.

“Dây da dây dưa, chết bàn tử, ngươi đang bán cái gì y như một mụ đàn bà?” Chu Mãn Hán lập tức phụ họa.

“Triệu tiểu tử có lời gì ngươi cứ việc nói thẳng, nếu không đừng trách lão phu cho ngươi ăn Chân Ngôn thảo?”

“Tốt! Ông huynh ngươi nên cho Triệu bàn tử ăn Chân Ngôn thảo, tốt lắm, lần trước thằng ngu ngốc kia ăn xong sau biến ngu hẳn, chúng ta thực là rất muốn nhìn lại một lần.” Thường gia huynh đệ tâm địa ác liệt nhất, vừa nghe Ông Bách Cửu nói càng lớn tiếng ồn ào nói theo. Triệu Tiền Tôn vốn còn muốn bán dưa lê, kéo lên khẩu vị mọi người, ai biết một đám bạn xấu không ai chịu phối hợp.

Hắn cũng không nghĩ làm nhiều người tức giận, bất đắc dĩ chỉ có thể trực tiếp để lộ kế hoạch, hắn lấy ra một khối mỹ ngọc tản ra bảy màu mê sắc ở trong ngực. Mỹ ngọc vừa xuất hiện, mọi người không hẹn mà cùng kinh hô: “Dẫn Mộng ngọc.”

Quý Khang nhanh tay nhất, một vồ đã đem Dẫn Mộng ngọc cướp vào trong tay, tiếp theo những người khác cũng thay phiên truyền nhau nhìn kỹ, còn vừa nhìn vừa phát ra tiếng thán phục. Bởi vì Dẫn Mộng ngọc này là một loại bảo vật rất hi hữu, nó kỳ thực không có thực thể, chẳng qua là một cổ năng lượng đơn thuần, phía ngoài chẳng qua là một lớp xác bằng đá.

Cũng là bởi vì Dẫn Mộng ngọc không có thực thể, cho nên nó có một đặc tính lớn nhất, đó chính là coi thường không gian cách trở. Chỉ cần dùng ý thức dung nhập vào Dẫn Mộng ngọc, sau đó lấy thần niệm bảo vệ, là có thể cùng Hạ giới lợi dụng cảnh trong mơ tiến hành câu thông. Tuy rằng mỗi lần câu thông đều phải hao phí lực lượng tương đối lớn, nhưng đối với tình huống hiện tại của bảy người mà nói, Dẫn Mộng ngọc này xem như là chúa cứu thế rồi.

“Cái này! Cuối cùng chúng ta đã có cơ hội chạy ra nơi này, Triệu tham tiền làm rất khá, lần này các huynh đệ nhưng thật sự là nhờ vào ngươi.” Quý Khang thập phần hưng phấn nói.

Mà Triệu Tiền Tôn được mọi người khen ngợi không dứt, cái mông dài rộng của hắn, quả thực cũng nhanh vểnh lên trời rồi. Thế nhưng những vấn đề mới rất nhanh lại xuất hiện, đó chính là ai sẽ dùng thần thức, dung nhập vào bên trong Dẫn Mộng ngọc, còn ai phải lấy thần niệm bảo vệ.

Lấy thần niệm bảo vệ trái lại đơn giản, người ở chỗ này trừ Mạc Ngôn Đạo ra, mấy người kia đều lấy được thần vị, có thiên lực, bảo vệ chỉ là chút chuyện nhỏ, cũng không phải vấn đề lớn, phiền toái chính là chuyện thu đồ đệ

“Đầu tiên nói trước, lão tử cũng không thu đồ đệ đệ, ta sợ nóng tính lên chụp chết hắn.” Tay Quý Khang vừa nói ra. Nhưng không có bất kỳ người nào có ý kiến, người này vốn tính nhẫn nại là số âm, hậu quả rất có thể cùng hắn nói như vậy, không nhịn được một cái sẽ đem đồ đệ chụp chết, dù sao hắn thật xuất thân từ Thất Tà môn.

Chu Mãn Hán cũng nói: “Đồ đệ của ta nhất định phải cùng ta giống nhau, yêu thích xuống bếp mới được, bằng không không được! Chẳng qua nếu như theo điều kiện của ta, chỉ sợ hắn lên đây cũng không có biện pháp đối phó với đám hung bà nương ngoài kia.”

“Ý tứ của ta và Chu lão đệ không sai biệt lắm, chúng ta dù sao không am hiểu tranh đấu, đồ nhi dạy tới cũng vô dụng.” Ông Bách Cửu một bên vuốt vuốt râu dài, một bên chậm rãi nói.

Triệu Tiền Tôn thì nói: “Ta không thích hợp thu đồ đệ, nguyên nhân các ngươi cũng biết, nhân tuyển phù hợp với đặc tính công pháp của ta, thật sự quá ít.”

Mà Mạc Ngôn Đạo há mồm muốn nói chuyện, Quý Khang đã mở miệng trước rồi: “Cho nên lão đệ ngươi không cần phải nói rồi, ngươi thu đồ nhi mỗi người đều cường hãn vô cùng, nhưng vấn đề là cường hãn quá. . . rồi. Ngươi lại thu đồ đệ đệ, lỡ như nhiều hơn một người nữa tới vây chúng ta, đây không phải là càng hao tổn tâm trí sao?”

“Ta thu nam không phải được rồi sao.” Mạc Ngôn Đạo có chút buồn bực nói. Đáng tiếc không người để ý đến hắn, tiểu tử này năm đó còn không phải là nói như thế, nhưng thân hoa đào này thật sự quá ghê gớm rồi, nam đệ tử cuối cùng cũng sẽ không giải thích được biến thành nữ đệ tử.

Thường Hành Vận thở dài nói: “Xem ra chỉ có ta có thể cứu vãn đại cục rồi.” Thường Thán Tức vừa nghe ca ca của mình nói như thế, trong lòng lập tức không vui, hắn không thoải mái nói: “Bà nội nó, ai nói chỉ có ngươi, ta không được sao?”

“Cái này. . . Lão đệ, không phải ta cố ý muốn nói, ngươi lấy được thần vị vừa lúc là kia. . . Ngươi cũng biết, dưới sự ảnh hưởng thiên lực của thần chức. Đừng nói là đồ nhi, coi như là tín đồ bính thường, có lẽ ngươi cũng rất khó tìm tới?”

Những lời này tuy thô mà thật, thực là đã chọc tức tới nỗi lòng Thường Thán Tức, hắn lấy được Mi Thần thần vị này vừa không thoải mái, còn bị nói như vậy. Hắn đứng đó cả giận nói: “Đéo đỡ được! Thần vị của ta thì như thế nào, lão tử thật không tin, sẽ tìm không được đồ nhi. Nói cho ngươi biết những lời này, đồ nhi để cho ta tìm, hơn nữa ta nhất định sẽ làm cho tín đồ của ta trải khắp thiên hạ, lại từ trong tín đồ chọn ra một người, đến lúc đó xem ngươi còn nói sao vậy rắm thúi.”

Thường Hành Vận vốn còn muốn nói chút ít cái gì, nhưng nhìn đệ đệ mình kiên trì từ đầu đến cuối, cũng chỉ mặc theo hắn, nếu không chỉ sợ hắn sẽ thật trở mặt. Kỳ thực hắn cũng biết, Thường Thán Tức lấy được thần vị Mi Thần kia, ban đầu đã buồn muốn chết rồi, bản thân mình nhất thời quên mất, thật đúng kích thích đến hắn.

Bạn đang đọc Suy Tiên Truyền Thuyết của Thiên Tế Bôn Trì Giả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hatderangduong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.