Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Duyến Đại Sa Mạc.

Phiên bản Dịch · 2415 chữ

Chương 3 : Phong Duyến Đại Sa Mạc.

" Nóng quá a, còn chưa đến nơi sao ?" Nhạc Nhân ở phía sau nhỏ giọng oán hận

" Còn phải đi thêm nửa ngày nữa, tiếp tục nhẫn nhịn đi !" Tinh Trạch vậy mà trả lời Nhạc Nhân, đại khái là dọc đường đi hắn bị Nhạc Nhân phiền tới chết rồi, bọn họ đã xuất phát hai ngày, Tinh Trạch đoán chừng tối ngày hôm nay có thể đi ra sa mạc, tới Tử Cận Thị trấn.

" Trước tiên nghỉ ngơi một chút" Tinh Trạch mở ra ba lô, đem ấm nước cùng lương khô đưa qua

" Sao lại vẫn là những thứ này, ăn đến ngấy rồi" Nhạc Nhân oán giận, sau đó đem thực vật đẩy trở về, nàng rất muốn ăn đồ ăn mới mẻ cơ.

" Quên đi, không muốn ăn"

" Ngươi có ăn hay không ? không ăn mà nói, sau này cũng đừng có ăn !" Tinh Trạch tức giận nói, hắn một khi tức giận vẫn có điểm làm người ta hoảng sợ, Nhạc Nhân thấy Tinh Trạch có điểm hung hăn, chỉ có thể tiếp nhận đồ ăn.

Từ nhỏ đến lớn, Tinh Trạch luôn là khắc tinh của nàng, mỗi lần nàng đùa giỡn tiểu tính tình không muốn ăn cơm thì ba mẹ nàng đều luôn kêu Tinh Trạch đến, đại khái ý thức được con gái mình thích cậu ta.

Ban ngày đại sa mạc nóng có thể nhìn thấy nhiệt độ trong không khí đang không ngừng quay cuồng từng làn sóng, điều này đối với hai đứa trẻ chưa từng đi xa nhà rất không thích ứng, hai người đều đổ đầy mồ hôi, nhìn qua liền giống như vừa vớt từ dưới nước lên, trông rất buồn cười.

Buổi tối sa mạc rất lạnh, điều này đối với Tinh Trạch và Nhạc Nhân quen ở với nhiệt độ ổn định là một cái khiêu chiến, Tinh Trạch sớm biết rằng lữ hành sẽ không đơn giản như vậy, bất quá không sao cả, chỉ là vì Nhạc Nhân ở bên cạnh hắn không ngừng oán giận làm bản thân rất là phiền não.

Ăn xong cơm trưa hai người một lòng hướng về dấu hiệu bản đồ đi đến, đây là do các thế hệ người trong thị trấn qua bao nhiêu năm đi lại đã tổng kết tới lối đi, là con đường nhanh nhất để ra ngoài.

" A!"

Nhạc Nhân đột nhiên dẫm vào khoảng không, lớn tiếng kêu lên, Tinh Trạch nhìn lại thì thấy hai chân Nhạc Nhân đã rơi vào trong cát chảy, cả thân thể chậm rãi thấp xuống

Tinh Trạch chạy nhanh bay qua bắt lấy tay nàng, dùng sức hướng lên trên mà kéo, nói " Thật đúng là thích dây vào phiền toái mà !"

Nghe được Tinh Trạch nói vậy, Nhạc Nhân trong lòng không phải tư vị, từ bé đến lớn Tinh Trạch luôn ghét bỏ nàng, nàng cũng không phải là cố ý muốn tìm phiền toái a, nghĩ đến đây, ngữ khí có điểm nghẹn ngào.

" Tinh Trạch buông tay đi, nếu không sẽ ngã cùng nhau xuống, ta không muốn liên lụy ngươi" Nói xong, khóe mắt bắt đầu rưng rưng, Tinh Trạch cũng không nghĩ tới những lời này sẽ kích thích nàng, hắn liền dừng lại trào phúng

" Đừng có nói, thả lỏng đi, gặp phải cát chảy đừng có giãy dụa, ta sẽ kéo ngươi lên trên !"

Tinh Trạch bình tĩnh tự hỏi, đại não đang hoạt động một tốc độ siêu cao, trực tiếp đánh gãy lời của Nhạc Nhân, nghĩ xem có cách nào đem nàng cứu ra

Về phần buông tay thì Tinh Trạch chưa từng nghĩ tới, con ngốc này vậy mà muốn hắn buông tay, đồ điên, cho dù hắn có tâm, lấy sức lực của hắn căn bản không thể kéo Nhạc Nhân lên, sức lực của cậu không thể chống lại lực hấp dẫn của cát chảy.

Tinh Trạch bị Nhạc Nhân làm cho tức đến choáng váng, quên luôn việc có thể kêu tinh linh ra hỗ trợ.

Nhìn thấy cát chảy càng lúc càng lún xuống, Tinh Trạch trong lòng không khỏi thống hận bản thân vô dụng, đột nhiên từ trong cát chảy chui ra một con Trapinch, chậm rãi từ từ ló ra cái đầu, mờ mịt nhìn xung quanh.

Nó nhìn thấy một màn " Sinh ly tử biệt" của Tinh Trạch và Nhạc Nhân không tỏ vẻ gì cả, hai móng như cũ đào hạt cát, vói vào bên trong trung tâm cát chảy, lảo đảo chui vào trong

Tinh Trạch nhớ tới ở trong sách có viết về một vài câu chuyện của Trapinch, Loại pokemon như Trapinch rất thích đào hầm, nếu như không cẩn thận dẫm vào bên trong rớt vào, cuối cùng cũng chỉ rơi vào sào huyệt của nó, nghĩ đến đây hắn liền thả bàn tay của Nhạc Nhân ra.

Nhạc Nhân buồn vui lẫn lộn, vui chính là cô không có kéo Tinh Trạch xuống đáy, buồn chính là Tinh Trạch vậy mà thật sự buông tay, giọt nước mắt ở hai bên ngưng tụ, theo gò má chảy xuống dưới.

" Tinh Trạch, gặp lại" Nhạc Nhân lặng lẽ ở trong lòng nói, nghĩ đến những năm tháng rực rỡ sẽ bị chôn vùi tại nơi sa mạc mờ mịt này, cảm thán thế giới thiếu đi một vị tinh linh đại sư vĩ đại trong tương lai, thật là một tổn thất lớn của thế giới.

Tinh Trạch không để ý đến biểu tình thấy chết không sờn của Nhạc Nhân, hắn thả người nhảy vào bên trong cát chảy, nếu hắn đoán không sai, phía dưới nơi này đại khái sẽ là sào huyệt của Trapinch, mà chỗ của Nhạc Nhân chắc là nằm ở trung tâm động của Trapinch

Nhạc Nhân tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, hai hàng lệ bị thái dương cực nóng hong khô, biểu tình như vậy làm cho Tinh Trạch cười khổ không được, Nhạc Nhân theo quỹ đạo trượt xuống, ngã vào trong một nơi chỉ có kích thước bằng một con Trapinch tầm đấy.

Coi như có trì độn như Nhạc Nhân cũng hiểu được, đây không phải là huyệt động do thiên nhiên tự hình thành mà là do một tiểu tinh linh đào ra.

" Nhạc Nhân, nhanh tránh ra !"

Tinh Trạch theo quỹ đạo rơi xuống, Nhạc Nhân thật không ngờ đối phương lại theo nàng tới đây, nàng nghĩ rằng Tinh Trạch cố ý vứt bỏ nàng, nghe được thanh âm Nhạc Nhân đi về phía trước vài bước, rất nhanh, Tinh Trạch rơi xuống dưới, nhưng hắn không có cái biểu tình ngu ngốc như Nhạc Nhân.

" Ta đã sớm phát hiện đây là hang ổ của Trapinch, ngay từ lúc nhìn thấy con Trapinch ngó đầu lên"

" Nga, ra là như vậy !" Nhạc Nhân trong lòng có cảm giác như có dòng nước ấm chảy qua " Lần sau ngươi cũng sẽ cứu ta đi ?"

" Ngu ngốc" Tinh Trạch dùng vẻ mặt nhìn kẻ ngu quan sát Nhạc Nhân, cô nàng có vẻ không nghe đến, cười hì hì mở hai mắt to, nhìn đến mức Tinh Trạch hoảng thần một lát.

Tinh Trạch ho nhẹ một tiếng, tung quả cầu pokemon lên, đem Vibrava kêu ra ngoài

" Vibrava, cảm thụ xem chung quanh có hơi thở của Trapinch hoặc có dòng nước lưu động không ?"

Vibrava gật gật đầu, nó bắt đầu quỳ rạp trên mặt đất cảm thụ xung quanh, rất nhanh liền chiếu sáng một con đường, ý bảo Tinh Trạch phía trước có hơi thở của Trapinch

Tinh Trạch cùng Nhạc Nhân liền bắt đầu đi về phía trước, rất nhanh nhìn thấy một con Trapinch chậm rãi từ từ bò tới

" Ta nói, ngươi thật sự không tính đem Trapinch gọi ra sao ?

" Vì sao phải gọi ra a ?"

Nhạc Nhân nghi hoặc hỏi Tinh Trạch

" Ngu ngốc, Trapinch chính là chuyên gia đào động, ở trong đây Trapinch chính xác giống như cá gặp nước vậy !" Tinh Trạch khó được có một lần nói dài đến vậy.

" Đúng nha, ta quên mất !" Nhạc Nhân vô tội nhìn về phía Tinh Trạch " Vậy để ta gọi nó ra !"

" Trapinch, nhờ ngươi, nhất định phải đưa chúng ta ra ngoài a ." Nhạc Nhân nói

" Đồ ngốc, đây cũng không phải là hang động do Trapinch ngươi đào ra, bây giờ chúng ta phải đuổi theo con Trapinch trước mắt kìa !" Tinh Trạch nhìn về phía Nhạc Nhân đang biến sắc.

" Ngươi xác định ngươi tới đây không phải là để quấy rối chứ ?" Tinh Trạch cực kỳ hoài nghi, nếu để nàng cùng với hắn tiếp tục ở cùng nhau sợ rằng bản thân sẽ điên mất.

" Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi, đừng có để ý tiểu tiết được không ?" Nhạc Nhân xấu hổ cười cười

Tinh Trạch không thèm để ý tới nàng, cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh, phát hiện tiếng nước vang lên ngày càng rõ ràng, hình như có tiếng leng keng leng keng vang lên cách đây không xa. Mà lúc này Trapinch hoang dại phía trước đột ngột rớt xuống, Tinh Trạch kéo Nhạc Nhân lại, ý bảo nàng đứng im

" Vibrava, ngươi đi lên phía trước nhìn xem !"

Vibrava nghe thấy mệnh lệnh, đập đập hai cánh xanh biếc bay qua, Tinh Trạch cùng Nhạc Nhân chờ đợi một hồi, Vibrava trở về nói cho hai người biết con đường phía trước bắt đầu phân lối, còn có một ít tiếng nước chảy

Tinh Trạch cùng Nhạc Nhân tiếp tục đi tới, con đường trước mặt dần bắt đầu to lên, có thể để cho hai người bọn cùng đứng, bọn họ đứng ở ngã rẽ dừng lại, con đường phía trước có một dòng sông nhỏ đang chảy, róc rách tiếng nước thanh thúy êm tai.

Nhạc Nhân thừa dịp Tinh Trạch không để ý liền nằm úp xuống hút một ngụm nước, thật là mát mẻ a. Tinh Trạch đứng ở một bên suy nghĩ, dựa vào Vibrava và Trapinch của Nhạc Nhân hẳn là có thể để cho bộ tộc Trapinch mang bọn hắn dẫn ra ngoài.

Ở trước nhánh đường đang mở rộng do dự một chút, con Trapinch hoang dại phía trước không còn tung tích, nó không có bị Vibrava của Tinh Trạch và Trapinch của Nhạc Nhân hấp dẫn, đáng lẽ chuyện này không thể diễn ra a, nếu là đồng loại với nhau hẳn là có thể nói chuyện chứ ? chẳng lẽ con Trapinch hoang dại kia cực kỳ lãnh khốc sao ?

Quên đi, tự hỏi cũng không được gì, căn cứ theo phán đoán của Vibrava, ngã rẽ mở rộng phía trước có hai con đường là tràn ngập tiếng nước, cuối cùng hắn cùng Nhạc Nhân thỏa thuận một lát, quyết định mỗi người đi một phía, nếu ai phát hiện ra đàn của Trapinch thì lập tức dùng tinh linh của mình gọi người còn lại.

Đây là biện pháp tốt nhất của bọn họ bây giờ, Tinh Trạch đi được không bao lâu, phát hiện phía trước phát ra một nguồn ánh sáng màu trắng, hắn liền dừng lại bình tĩnh cùng lý trí để Vibrava trước tiên thăm dò, sau khi Vibrava trở về tỏ vẻ phía trước có một hồ nước thật lớn.

Hồ nước ? Tinh Trạch cực kỳ rung động, ở đáy của thế giới mà nhìn thấy được hồ nước, chứng tỏ rằng đây phải là một cơ duyên rất lớn, đây cũng quá là may mắn đi ? Nhạc Nhân nha đầu ngốc này vậy mà mang cho bọn hắn một phần cơ duyên lớn a !

Thật là mèo mù vớ phải chuột chết, coi như thế, Tinh Trạch vẫn bị hồ nước trước mặt làm giật mình tới khiếp sợ rồi.

Mặt hồ gợn sóng lan tỏa ánh sáng hoàng kim của trời chiều, xung quanh còn có rất nhiều hoa cỏ, từng đợt mùi hoa, gió nhẹ thổi qua hai má hắn, cũng thổi vào nếp nhăn trên mặt một đầm xuân thủy.

Lúc này Tinh Trạch chợt nhớ đến nha đầu ngốc Nhạc Nhân, phi, nghĩ đến nàng làm gì, nhàm chán, Kim Sa Trấn truyền lại rất nhiều truyền thuyết lâu đời, trong đó có một cái là hồ nước Trapinch.

Trong truyền thuyết hồ nước này có thể làm cho Trapinch tiến hóa thành Vibrava, còn có thể kích hoạt long tộc viễn cổ huyết mạch trong người Trapinch, người ta nói rằng Trapinch ở dưới hồ nước này mà tiến hóa thành Flygon có thể mạng ngang hàng với bán thần Dragonite, Tyranitar, bởi vậy hồ nước này được nhiều người đồn thổi vô cùng kỳ diệu.

" Vibrava, mang Nhạc Nhân lại đây !"

Lúc này Tinh Trạch tâm lý vô cùng cường đại và cẩn thận bắt đầu quan sát, mang theo Tiểu Bạch xem xem có .. cái nguy hiểm ngầm gì không, thuận tiện chuẩn bị một chút củi khô và thực vật để buổi tối nghỉ ngơi, ăn một ngày lương khô Tinh Trạch cũng thấy ngớn, đêm nay liền tiện nghi cho con ngốc kia vậy.

Ở bên hồ đi một vòng, phát hiện một thiếu niên tóc xanh lá té xỉu trên mặt đất, trên người đang ôm một con pokemon hệ cỏ, bọn họ ai nấy đều có dấu vết bị tạc qua.

Tinh Trạch đoản rằng thiếu niên này cùng với Roselia hẳn là lọt vào tập kích nào đó, sau đó ngã xuống hồ nước dưới đây, bất quá mặt hồ vẫn rất tĩnh lặng, còn có một số con cá đang tự do bơi lội, cùng với những cuộn sóng lăn tăn do gió nhẹ khẽ thổi.

Chẳng lẽ hồ nước này có vấn đề ? Tinh Trạch cẩn thận quan sát một chút thương thế của thiếu niên và Roselia, bị thương không quá nặng, bất quá miệng vết thương của Roselia lại khép rất nhanh.

Bạn đang đọc Sủng Vật Tiểu Tinh Linh Chi Tinh Trạch của Hắc Ám Khinh Khải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.