Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tính Tuyết Tông

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Chương 6: Tính Tuyết Tông

**Mình xin đổi tên Thiên Tính Tông thành Tính Tuyết Tông nha vì khi viết chiêu thức cứ có từ tuyết nên mình đổi tên cho hợp với tông môn

Tính Tuyết Tông**

Ngoại môn chúng đệ tử đang vây xem , đại điện tiếng nổ vang trời linh lực ba động, dù ở xa cũng có thể cảm nhận được cuộc chiến ác liệt.

“có chuện gì vậy?”.

“có kẻ địch xâm nhập à?”.

“ngoại nhân tấn công sao?”.

“các ngươi không biết gì à”.

“ngươi biết gì mau kể”.

Vị đệ tử đó thần thần bí bí nói: “ta nghe mọi người nói đại trưởng lão vì muốn đột phá mà cấu kết ngoại nhân diệt tộc cướp bảo Phạm gia, chưởng môn biết được đã tranh cãi một trận”.

Một đệ tử khác cũng suy đoán: “nếu vậy có thể là do việc đó mà chưởng môn và đại trưởng lão mới chiến đấu sao”.

“có chuện này nữa à”.

...

Trong tiếng nghị luận một bóng đen đứng lẳng lặng quan sát cuộc chiến .

Trên không trung, hai bóng người đối chiến nhau linh lực xung quanh ba động.

“Tính Tông Pháp: Tuyết Bạch Chưởng ”.

Tiếng thét lên từ Bạch Kiểm, tay hắn đưa phía trước ánh sáng trắng tụ lại một chưởng màu trắng như tuyết lao đến đại trưởng lão, mọi thứ nó đi qua không khí kết lại, lao nhanh hướng phía trước.

“Hừ” Hạ Chí hừ nhẹ giọng khinh thường: “Đừng tưởng chỉ ngươi biết Tuyết Bạch Chưởng xem chiêu” nói rồi cũng vận dụng Tuyết Bạch Chưởng, hai chưởng ấn va nhau nổ tung mọi thứ xung qunh đông kết.

Phía trên ác chiến phía dưới cũng chẳng kém nhị, tứ, ngũ trưởng lão vây công tam trưởng lão nhưng tam trưởng lão như không vào thế yếu, chiếc vòng cổ hình bông tuyết trắng bao quanh tam trưởng lão.

“ha ha ba người các ngươi sao vậy, mình ta mà cũng không đánh lại mà muốn chưởng môn nhường vị à nực cười”tam trưởng lão khinh miệt: “ nè nhị trưởng lão ngươi sao vậy bị thương à có cần ta nhường ngươi ba chiêu không: Thiên Tuyết Tỉnh”nói rồi tam trưởng lão vận dụng vòng cổ thi triển công pháp.

“không phải việc của ngươi” nhị trưởng lão nói xong ôm ngực rồi nhìn hai người còn lại lên tiếng: “hợp trận”

Nghe vậy hai người còn lại liền gật đầu, cả ba biết tam trưởng lão đặc thú. Vòng cổ ấy là một trong ba chí bảo trấn tông Tuyết Liên là một mảnh của hoa Liên Tuyết vạn năm, lại liên kết với thể chất đặc thù của tam trưởng lão nên cả ba vây công cũng không chiếm được thượng phong dù cả bốn đều là nguyên anh hậu kỳ, dù nhị trưởng lão bị thương .

Cả ba kết trận ‘Trận Tính Tuyết Tru’ một hình bông tuyết đen vây tam trưởng lão ở giữa, đây là trận mạnh nhất của tông còn được cả ba đưa thêm hắc khí vào. Tam trưởng lão dĩ nhiên biết trận này chỉ là luồng khí đen làm hắn có cảm giác bất an nhíu mày.

Cách đại điện không xa cũng có năm cái bóng, tỷ muội Tang Trầm đối chiến ba người Hạ Thi, Tang Chiêu nhỏ tuổi nhưng được xem là thiên tài còn nhỏ tuổi mà đã là kết đan tầng 2 cũng là đệ tử chân truyền của tam trưởng lão đối chiến 2 ngươi cũng không rơi hạ phong, hai tùy tùng Hạ Thi cũng kết đan tầng 3 và 2, cùng lúc Hạ Thi nàng ta chỉ là kết đan tầng 2 dĩ nhiên rơi vào thế yếu trước Tang Trầm.

Nàng ta không chịu nỗi bèn rút ra một kim châm liên tục đối chiến với quyền pháp băng tuyết của Tang Trầm, kim châm dù không phải tam đại chí bảo của tông môn cũng là kết đan chí bảo nên dù thế yếu cũng không có nguy hiểm, nàng ta liền lên tiếng mỉa mai: “Thấy thế nào, ta dù không bằng ngươi nhưng với chí bảo trong tay ta cũng chẳng sợ thánh nữ như ngươi Tang Trầm à, mau quỳ xuống xin làm nha hoàng ta có thẻ tha cho ngươi một mạng”.

“không cần phí lời miệng chó không mọc được ngà voi đâu”.

Nghe vậy Hạ Thi giận tím người nhưng dù có chí bảo cũng chênh lệch cách giới không làm gì được bèn hét: “hai người các ngươi còn làm gì không mau ra tay có một tên nhóc cũng không bắt được sau”.

“Tuyết Liên Quyền” Tang Trầm thấy cô ta sơ hở liền tung nhanh liên quyền.

một quyền đánh thẳng vào vai Hạ Thi cô ta đau đớn, đôi mắt đỏ ngầu nghiến răng quát: “Đáng ghét, đáng chết”, cô ta lấy viên đan nuốt váo rồi lao vào như kẻ điên. Nhận ra cảm xúc của Hạ Thi bất ổn Tang Trầm thi triển ba thức Tuyết Liên Quền đáp trả.

Bên này Tang Chiêu dù thiên tài nhưng cậu nhóc cũng chỉ là đứa trẻ cùng lúc đối chiến hai người kiên trì đến giờ đã là hay lắm rồi, từ từ cậu nhóc cũng rơi vào thế yếu.

“Tính Tuyết Chỉ” Tang Chiêu chỉ về phía trước sóng xung kích đóng băng hai kẻ kia, cậu vội nhảy ra sau thở hồng hộc vì lượng linh lực còn rất ít. Tiếng rắc rắc vang lên 2 kẻ kia nhanh chòng phá băng lao lên, Tang Chiêu vội phòng thủ nhưng không kịp. Cậu nhóc văng ra xa 2 kẻ kia lao tới lần nữa, cục diện trận chiến xoay chuyển.

“Tang Chiêu” la lên Tang Trầm vội lao lên nhưng khoản cách quá xa.

“ha ha bản thân còn lo không xong, còn muốn cứu người nực cười”

Hạ Thi lao lên cản Tang Trầm, nàng ta cười lạnh nụ cười nham hiểm. Nàng ta muốn nhìn khuôn mặt Tang Trầm tận mắt chứng kiến người thân mình chết mà không làm được gì. Tang Trầm lòng như lửa đốt nàng đốt luôn sinh mệnh lực muốn lao lên.

Hạ Thi tận dụng thời cơ phóng kim châm vào ngực Tang Trầm, nàng bị đánh văng xa mà nhìn hai kẻ kia lao vào muốn giết tiểu đệ đệ của mình mà bất lực giọt nước mắt nàng rơi đôi mắt kiều diễm nay lại đỏ ngầu.

“Ha Ha Tang Trầm ta cho ngươi tận mắt nhìn em trai mình chết, giết nó mau” nghe lệnh cả hai tăng tốc lấy ra thái đao muốn lấy mạng Tang Chiêu ngay.

“Rầm Rầm” âm thanh nặng nề vang lên khối bụi mù mịt, trong làng khối đen hai bóng người bị đánh văng ra xa, nằm dười lớp đất bụi trong hai cái hố to do bị va chạm mạnh.

Người xung quang nhìn xuống thì phát hiện là hai tùy tùng của Hạ Thi hình như còn bị thương khiến mọi người bất ngờ vội nhìn vào màn bụi xem là gì, trong màn bụi xuất hiện bóng người tai cầm đại đao trường bào xanh người này không ai khác chính là Phạm Thừa Thiên.

Phạm Thừa Thiên đã đến quan chiến được một lúc, hắn từ chổ Pàm Trường An trở về Bắc Chi Thành hắn về Phạm Gia nơi giờ chỉ còn là đống đổ nát hắn quỳ xuống thống hận gầm lên. Cùng lúc xuất hiện 5 bóng đen gồm ba trúc cơ trung kỳ và hai kết đan sơ kỳ cả năm nhìn hắn, một kẻ trong ba kẻ trúc cơ lên tiếng:

“Ha Ha tìm ngươi một ngày không thấy giờ lại chạy về Phạm Thừa Thiên giao Lục Linh Thạch ra đây”.

Phạm Thừ Thiên nhìn kẻ vừa lên tiếng ánh mắt lửa đỏ đầy thống hận không lên tiếng.

Kẻ đó bị nhìn cũng không sợ còn ra vẻ lên tiếng: “còn không mau giao ra nhìn gì giao ra ta có thể tha ngươi một mạng a”.

Phạm Thừa Thiên lên tiếng: “cha mẹ ta đang ở đâu”

Nghe vậy một kẻ khác cười mỉa: “Ha Ha còn biết cha mẹ ngươi à thật uổng công cha mẹ ngươi hy sinh cho ngươi chạy trốn giờ ngươi trở lại đây ...”

Lời chưa nói hết Phạm Thừa Thiên thống hận nhấc đao chém vế phía hắn. Tên đó lúc đầu còn xem thường nhưng giây sau hắn liền khiếp sợ phòng thủ nhưng đã muộn hắn bị chém làm hai nữa trước mắt những kẻ còn lại, cả bốn nhìn lại Phạm Thừa Thiên với ánh mắt kinh ngạc.

Cả bốn nhìn nhau đều thấy vẻ kinh ngạc sợ hãi trong mắt nhau, tên vừa ba hoa run rẩy hắn chưa kịp phản ứng thì một đao lại phóng tới, hắn sợ hãi bỏ chạy nhưng đã muộn hắn cũng bị chém thành hai nữa.

Tên cầm đầu khiếp sợ chỉ vào Phạm Thừa Thiên thốt lên: “Hắn là kết đan hậu kì, chạy mau” lời thốt ra xong hắn quay người lại bỏ chạy. Hắn thật sợ kết đan hậu kỳ dù thế nào cũng không thể một chém đơn giản giết trúc cơ cái này mới là đều khiến hắn sợ hơn việc Phạm Thừa Thiên là kết đan hậu kì.

Hắn muốn chạy nhưng Phạm Thừa Thiên có cho không thì là chuyện khác, Phạm Thừa Thiên vì phẫn nộ đã cộng minh với Lục Linh Thạch làm hắn từ trung kì vào hậu kí bữa cơm nhà Phàm Trường An còn lại dư vị nên hắn váo hậu kì thì không ngừng đột phá các tầng giờ đã là tầng 9 có thể vào tầng 10 luôn việc xử lí những kẻ này đơn giản.

Nhưng Phạm Thừa Thiên còn muồn biết nhiều thứ hắn bắt ba kẻ này khai hết, xong hắn tìm từng kẻ có liên quang, hôm đó cả Bắc Chi Thành dậy sống rất nhiều gia tộc gặp họa diệt môn.

Hắn cuồi cùng biết được kẻ chủ mưu là Tính Tuyết Tông nên mới đến đây không ngờ gặp trận chiến này hắn ở ngoài quan chiến cũng nghe phong phanh về cuộc chiến của đại trưởng lão và chưởng môn, hắn biết được chủ mưu là ai nên lúc này mới ra tay trợ giúp.

“hzzz hai người lớn ăn hiếp một đứa nhóc không nhục à”

Cả hai lúc này đứng dậy sắc mặt tối sằm miệng chảy máu. Hạ Thi nhìn tình cảnh này tức giận lên tiếng: “ngươi là ai sau dám can thiệp vào chuyện của ta, chuyện này không liên quan đến ngươi cút đi”

“ha ha chuyện này liên quan mật thiết tới ta đó chứ”

“cái gì ngươi tới đây làm loạn à”

“chuyện này nên hỏi đại trưởng lão các ngươi”

“Hả” chúng đệ tử vây xem nghị luận

“là sao ngươi biết không” kẻ này vừa tới đã nhắc tới đại trưởng lão nhìn lên dường như là kết đan hậu kì thậm chí bán độ rốt cuộc là chuyện gì.

“ta nhớ ra hắn rồi” một đệ tử lên tiếng: “hắn là Phạm Thừa Thiên của Phạm gia” lời vừa ra mọi người như hiểu ra gì nhìn tình cảnh hiện tại mà rối bời.

“ha ha thì ra là tiểu tử Phạm gia ngươi đã tới đây thì giao ra Lục Linh Thạch, ta có thể bỏ qua chuyện lúc nãy mà cho ngươi cái chết thống khoái” lời nói Hạ Thi kêu căng ra lệnh

“Tang chiêu” lúc này Tang Trầm đến bên người Tang chiêu cho đệ mình uống đan dược trị thương quay lại: “Đa tạ công tử cứu giúp”

“Tang Trầm ngươi đi đa tạ hắn quả nhiên, tất cả chúng đệ tử nghe lệnh thánh nữ Tang Trằm cấu kết ngoại nhân tấn công tông môn tội đáng chết cùng ta xông lên giết chúng” nói rồi nàng hét lên:

“GIẾT”

Bạn đang đọc Sủng Vật Ta Nuôi Toàn Là Thượng Cổ Hung Thú sáng tác bởi yy58677879
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy58677879
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.