Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1681 chữ

CHƯƠNG 9

Ngày hôm sau Bạc Kha Nhiễm vừa mở mắt ra, đập vào mắt chính là gương mặt góc cạnh của Thẩm Dữ, yết hầu căng thẳng thiếu chút nữa thì sợ hãi kêu ra tiếng.

Thẩm Dữ ngủ rất quy củ, nhưng cô thì không, cả người làm tổ trong lòng ngực anh, hơn nữa hai tay hai chân đều khoát trên eo anh, vừa thấy chính là cô đã chủ động tiến đến.

Vừa nhận thức được ý nghĩ này, cả khuôn mặt Bạc Kha Nhiễm đều đỏ lên, cô thật cẩn thận đem tay chân của mình thả xuống lại sợ anh thức giấc, thật vất vả mới xuống giường được, cô nhẹ nhàng kiễng mũi chân, tay chân nhanh nhẹn chạy biến vô nhà tắm.

Bạc Kha Nhiễm không có quay đầu lại, nếu cô quay đầu lại, nhất định có thể thấy được trong mắt của Thẩm Dữ đều là ý cười và sủng nịch.

Từ trong phòng tắm bước ra, Bạc Kha Nhiễm liền thấy Thẩm Dữ đang ngồi ở trên giường, nghe thấy động tĩnh, Thẩm Dữ nghiêng đầu nhìn về phía cô.

Lúc này Bạc Kha Nhiễm thoáng xúc động, trên mặt nóng lên, cô kéo góc áo đứng ở đó.

“ Chủ tỉnh rồi ạ?”

“ Ừ.”

Anh vừa mới thức dậy thanh âm so với bình thường càng thêm trầm thấp khàn khàn, mơ hồ có một chút gợi cảm, làm cho lỗ tai Bạc Kha Nhiễm không khỏi đỏ lên.

“ Cháu rửa mặt xong rồi, chú nhanh đi rửa mặt đi, cháu đi…….làm bữa sáng.”

Làm bữa sáng?

Thẩm Dữ không khỏi nhìn cô thêm hai lần.

Anh nhớ rõ cô từ trước đến nay mười ngón tay không dính nước mùa xuân.

Bạc Kha Nhiễm nhịn không được khẩn trương, tự nhiên cũng không chú ý tới biểu tình của Thẩm Dữ, bước nhanh chuồn ra khỏi phòng ngủ.

Thẩm Dữ nhìn bộ dáng chạy trối chết của cô liền bật cười, tiếp theo đứng dậy đi vô phòng tắm.

Sau khi rửa mặt xong anh từ phòng ngủ đi ra, nhìn cái người vài phút trước nói làm bữa sáng lúc này đang đứng ngây ra ở trong bếp.

Cô đứng ở bên kia đang chiên cái gì đó, đầu hơi hơi cuối, tóc dài buộc gọn ở đằng sau, lộ ra gương mặt trắng nõn tinh xảo, thân hình đơn bạc, tứ chi tinh tế, thật xinh đẹp.

Bên cạnh cô đặt một cái đĩa sứ, chắc hẳn đã làm xong bữa sáng.

“ Chú chờ một chút, cháu chiên trứng gà.” Bạc Kha Nhiễm nghe tiếng, cô hướng phía anh nói.

Thẩm Dữ trong lòng ấm áp, tươi cười hướng chỗ cô mà đến, cách cô vài bước chân, ánh mắt hướng đến chiếc đĩa sứ để trên bàn, khóe miệng đang mỉm cười bỗng chốc cứng đờ.

Đĩa trứng chiên này so với tưởng tượng của anh quá không giống nhau.

Không phải trứng phải chiên chín bảy phần, bên ngoài vàng ươm sao?

Vì cái gì mà trứng chiên lại như thế này. Một lời thật khó nói hết.

Thẩm Dữ nhìn về phía Bạc Kha Nhiễm không nói tiếng nào.

Trong không khí bỗng dâng lên một tia xấu hổ, Bạc Kha Nhiễm ngượng ngùng mở miệng.

“ Kỳ thật trứng gà hương vị đều như nhau, đồ ăn như thế nào đều không quan trọng…..”

“ Cháu ra ngoài đi.”

“ Dạ?”

“ Trước cứ ra ngoài đi.” Thẩm Dữ bất đắc dĩ.

Bạc Kha Nhiễm liếc nhìn trứng ở trong chảo, một lời khó nói hết, liền mở cửa phòng bếp đi ra ngoài.

Thẩm Dữ trước tiên đem trứng trong chảo bỏ đi, rửa chảo sach sẽ, sau đó mới bắt đầu một lần nữa rán trứng.

Để chảo thật nóng, sau đó thì đập trứng bỏ vào chảo, vài giây qua đi, dùng xẻng nhẹ nhàng lật một cái, đem trứng gà lật lại.

Trứng rán, sữa tươi hâm nóng, bánh mì nướng, Thẩm Dữ làm một cách thuần thục, Bạc Kha Nhiễm ở một bên xem đến há hốc mồm.

Cô còn nhớ rõ Thẩm Dữ chưa bao giờ nấu cơm.

Thẩm Dữ như là con giun trong bụng cô, biết được bây giờ cô đang nghĩ cái gì.

“ Đêm qua chú có nói với cháu, lúc còn ở nước ngoài vì phải sống một mình nên đã học cách làm cơm.”

Bạc Kha Nhiễm sờ sờ đầu.

Có chuyện như vậy sao?

Có lẽ lúc đó cô đã ngủ, phỏng chừng không có nghe thấy lời anh nói.

Thẩm Dữ nói “ Đi ra phòng khách ngồi đi, lập tức là xong rồi.”

“ Nga.” Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu, hướng phòng khách mà đi.

Bữa sáng được đặt ở trên bàn, Bạc Kha Nhiễm nhìn trứng gà đặt ở trong đĩa, nghĩ đến cảnh tượng ở trong bếp của mình lúc nãy, trong đầu chợt nhảy ra hai chữ.

Chênh lệch.

Cô đang ngây người, chợt nghe Thẩm Dữ hỏi

“ Ăn tương gì?”

“ Tương dâu tây.” Cô không chút nghĩ ngợi trả lời.

Vì thế cô liền thấy người nọ, một tay cầm bánh mì, một tay phết tương dây tây, sau đó kẹp lại đưa sang.

“ Đây.”

Nếu cự tuyệt thì không khỏi già mồm cãi láo, vì thế cô nhanh tay nhận lấy, nhỏ giọng nói cảm ơn.

Sau khi ăn xong bữa sáng, Thẩm Dữ đi vào thay quần áo, Bạc Kha Nhiễm xem tin nhắn điện thoại của Nguyễn Lệ gửi đến.

Cô ấy nói còn một cái đại ngôn, hiện tại chuẩn bị chụp, cô ấy sẽ lập tức đến đón cô.

Trái tim Bạc Kha Nhiễm nhảy dựng, cô hiện tai không ở nhà a!

Vì thế Bạc Kha Nhiễm luống cuống tay chân trả lời tin nhắn, tìm đại một cái cớ, nói là cô mấy ngày nay ở nhà chính, không cần Nguyễn Lệ qua đón, cô tự mình sẽ đến trường quay.

Nếu Nguyễn Lệ biết cô cùng Thẩm Dữ ở cùng một chỗ, kia không phải là tự tìm đường chết sao?

Thẩm Dữ đi ra thấy Bạc Kha Nhiễm ngồi ở sô pha ngẩn người nắm di động, liền hỏi.

“ Làm sao vây, xảy ra chuyện gì?”

Bạc Kha Nhiễm hồi phục tinh thần lại, giương mắt nhìn anh, khi nhìn thấy rồi liền không dứt ra được.

Thời điểm vô phòng còn mặc áo ngủ màu xám, một hồi đi ra toàn thân đều chỉnh chu.

Tây trang cùng áo khoác ngoài, cả người sạch sẽ lại tinh thần, kết hợp với khuôn mặt mười phần cấm dục, quả thật hấp dẫn chết người.

“ Không….. không sao hết…” Cô lắc đầu lia lịa.

“ Hôm nay không cần ra ngoài sao?” Anh tiếp tục hỏi.

Nói tới đây, Bạc Kha Nhiễm từ trên sô pha đứng lên.

“ Phải rồi, vừa rồi Lệ tỷ có gửi tin nhắn bảo cháu phải đến trường quay chụp một cái đại ngôn.”

“ Vậy được, cháu đi chuẩn bị đi, chú chở cháu đi.”

Bạc Kha Nhiễm chạy nhanh xua tay “ Không cần không cần, chính cháu tự mình đi.”

Anh chở?

Nếu như bị mấy tay chó săn chụp được thì biết phải làm sao?

Cô cũng không có lá gan như thế.

Thẩm Dữ thấy cô phản ứng thái quá như thế, liền biết trong đầu cô đang nghĩ gì.

“ Chú lái là xe tư nhân, sẽ không bị nhận ra.”

Bạc Kha Nhiễm đỏ mặt, giống như cái gì cũng không gạt được anh.

“ Vậy…… cháu đi chuẩn bị.”

Nói xong, cô vội vàng hướng phòng ngủ mà chạy.

“ Đi thôi.”

Thẩm Dữ đưa Bạc Kha Nhiễm đến dưới tòa nhà Thiên Xí.

Đến cao ốc Thiên Xí vừa đúng 8h, giờ này trời đã sáng rõ, vào đông không khí so với dĩ vãng càng thêm mát lạnh một chút.

Bạc Kha Nhiễm cẩn thận mang mũ và khẩu trang, xác định lúc này không có ai mới mở cửa xe đi xuống.

Cách cửa kính xe cô cùng Thẩm Dữ phất phất tay.

“ Cháu đi vào, tạm biệt.”

“ Ừ.” Thẩm Dữ hướng cô gật đầu.

“ Chú đi nhanh đi.”

“ Cháu đi vào trước, chú nhìn cháu vào rồi chú đi sau.”

Trái tim Bạc Kha Nhiễm nahyr dựng, áp chế nội tâm đang rung động, cô chào anh, lúc này mới xoay người đi vào.

Vừa mới đi vào, liền nhìn thấy Nguyện Lệ từ phía đối diện hướng cô mà đến.

Nguyễn Lệ đi lướt qua cô, nhìn về chiếc xe ở phía sau, hỏi “ Ai đưa em tới vậy?”

Cách khẩu trang Bạc Kha Nhiễm nói dối, mang theo một tia xấu hổ.

“ Chú nhỏ của em.”

“ Chú nhỏ, như thế nào mà chị chưa từng nghe em còn có một chú nhỏ?”

“ Mới vừa về nước không lâu.”

“ Được rồi, được rồi, không nói nữa, nhanh vào đi thôi.” Nói xong Nguyễn Lệ kéo cánh tay cô, mang đi lên lầu.

*

Buổi chụp hình này đến tận chiều 5h mới kết thúc.

Bạc Kha Nhiễm ngồi trước bàn trang điểm, Miumi đang giúp cô tháo trang sức, mà tay cô thì đang cầm điện thoại.

Ting!

Màn hình sáng lên.

Cuộc gọi hiển thị chính là “ Chú nhỏ.”

Điện thoại vừa nhấc, đầu dây bên kia liền nghe tiếng Thẩm Dữ.

“ Đã xong rồi chưa?”

“ Dạ, đã xong rồi ạ.”

Bạc Kha Nhiễm không có hạ thấp âm lượng.

“ Vậy được, chú tới đón cháu.”

“ Không cần đâu, cháu tự mình có thể………” Bạc Kha Nhiễm nghĩ muốn cự tuyệt.

“ Tối nay chúng ta sẽ về nhà cháu ăn cơm.”

Lời này của anh vừa phát ra, làm cho ý định cự tuyệt của Bạc Kha Nhiễm dừng lại ở cuống họng.

“ Ba bọn họ đã biết rồi?”

“ Ừ.”

Bạn đang đọc sủng nhập tâm phi của Tống Cửu Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MyYen050296
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.