Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam quan lần nữa thay đổi

Phiên bản Dịch · 866 chữ

Thậm chí cô quên mất hỏi, người đàn ông này muốn đem cô đi đâu. Chỉ nhắm mắt lại, ý thức dần dần trở nên mơ hồ rồi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ sâu.

……

Lâm Hoàn Nhĩ bị tiếng động lạ bên tai làm cho tỉnh dậy.

Hô hấp bị chặn lại, cả người nặng trĩu như bị thứ gì đó đè lên, cô muốn đẩy ra nhưng hai tay bị giữ chặt lại, không thể nào nhúc nhích được. Cả hai chân cũng bị kẹp chặt lại.

Hình như cô phát hiện ra gì đó, liền mở mắt thì trước mặt một gương mặt anh tuấn đang kề sát cô.

Trong thời khắc đó, môi cô bị người đàn ông đó giữ chặt. Nhiệt liệt hôn lên môi cô giống như muốn đem nuốt trọn đôi môi cô vào trong.

Trong đầu Lâm Hoàn Nhĩ “bùm” một tiếng. Cảm giác mọi thứ đều trở nên trống rỗng.

Người đàn ông này đang làm gì vậy?

Nhận thức được đây không phải là mơ, Lâm Hoàn Nhĩ bắt đầu giằng co, trong miệng không ngừng kêu la.

Người đàn ông vẫn không phát hiện mà tiếp tục hôn cô, Lâm Hoàn Nhĩ giãy dụa làm cho anh ta khẽ nhíu mày. Nhưng như vậy không làm giảm hứng thú và còn vô tình khiến anh ta thêm kích thích.

Lưỡi điêu luyện tách hàm răng của cô ra rồi tiến sâu vào bên trong.

Lâm Hoàn Nhĩ khóc không ra nước mắt, trong lòng cô sợ hãi, tức giận, khủng hoảng,… đủ mọi trạng thái không ngừng quấn lấy tạo thành mớ hỗn độn trong đầu.

Người đàn ông này điên rồi sao? Còn nữa, đây là đâu???

Đột nhiên Lâm Hoàn Nhĩ cảm thấy hối hận vì đã ngủ trên xe.

Nghĩ kỹ lại thì cô còn nhiều việc để làm, ví dụ như: Đi đến đồn cảnh sát, cô cần phải biết rằng ai là kẻ giật dây đằng sau trong vụ bắt cóc này.

Lâm Hoàn Nhĩ vẫn giãy dụa nhưng không được kết quả gì, người đàn ông bá đạo cường thế vẫn không quan tâm mà tiếp tục xâm chiếm môi cô, anh ta lần tìm mọi ngóc ngách trong khoang miệng. Cô gái đơn thân yếu đuối như cô ở dưới thân hình cao lớn của người đàn ông này giống như một con mèo nhỏ, ngay cả móng vuốt còn không dựng thẳng được nói chi đến việc chống dậy.

Cuối cùng, cô chán chường buông xuôi tất cả, tứ chi buông lỏng đầu óc thả lỏng đi phương nao.

Người đàn ông sau khi chơi đùa đã đủ, hoặc là phát hiện Lâm Hoàn Nhĩ hiện tại cứ như một khúc gỗ làm cho anh ta không còn hứng thú nữa. Cuối cùng anh buông cô ta ra, nhưng vẫn không rời khỏi người cô.

Thì ra chỉ là muốn cho Lâm Hoàn Nhĩ hít thở chút không khí.

Lâm Hoàn Nhĩ thả lỏng một chút, miệng mở ra để hô hấp. Môi cô giờ sưng đỏ, hốc mắt còn ngân ngấn nước mắt. Đôi mắt đẹp mắt nhắm mắt mở, nhưng vẫn làm động lòng người. Vẻ ngoài duyên dáng tựa như tiên tử, có chút bi thương, càng làm cho người ta cảm động.

Đột nhiên, trong mắt Lâm Hoàn Nhĩ chớt lóe lên sự tức giận, cắn răng nói:

-Lãnh Hách Thành, buông tôi ra!

Cô với người đàn ông này không thân, người đàn ông này lại là thiên chi kiêu tử [1] mọi người đều kính sợ anh. Sợ anh ta nhưng cô lại lần nữa gọi thẳng tên của anh.

-Buông em?

Người đàn ông nở một nụ cười tà mị.

-Lâm Hoàn Nhĩ, lẽ nào em quên rồi sao? Tôi không cứu em không công.

Lời người đàn ông nói giống như sét đánh ngang tai. Đúng vậy, cô đã cùng người đàn ông này trao đổi điều kiện: Chỉ cần anh cứu cô, cái gì cô cũng đồng ý làm.

Nhưng mà thật sự phải như vậy sao? Lâm Hoàn Nhĩ liếc mắt nhìn quanh phòng hỏi:

-Đây là đâu?

-Nhà của tôi.

Anh ta trả lời thẳng thắn.

-Vì sao đem tôi tới nhà của anh?

Trong lòng Lâm Hoàn Nhĩ càng trở nên khủng hoảng, đáng lẽ cô không nên ngủ trên xe. Nhưng tất cả đều đã xảy ra rồi, bây giờ hối hận hình như đã không kịp nữa rồi.

-Lâm Hoàn Nhĩ, em không nghĩ tới sao?

Người đàn ông rút một tay về, một tay vẫn giữ cằm của cô. Thanh âm trở nên nghiêm túc hơn:

-Tôi mang tình nhân tới nhà lên giường, chẳng phải rất bình thường sao?

Lâm Hoàn Nhĩ mở to hai mắt, cảm thấy cả người như bị xoay vòng một lần nữa. Người đàn ông này… ban ngày ban mặt sao lại có thể nói ra những lời đó?

[1] Thiên chi kiêu tử: Con cưng (ý chỉ được cha mẹ cưng chiều nên sinh kiêu, hoặc có thể hiểu là con cưng của trời)

------------

Dịch: Mưa

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 27/02/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.