Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hy vọng cuối cùng

Phiên bản Dịch · 888 chữ

CHƯƠNG 22: Hy vọng cuối cùng

Lâm Hoàn Nhĩ biết thời gian cấp bách, lập tức nói: “Thiệu Khuynh, hiện giờ em đang bị bắt cóc, bọn cướp đồng ý rồi, chỉ cần đưa bọn họ tiền, bọn đồng ý thả em ra. Vậy nên anh có thể…”

Lâm Hoàn Nhĩ còn chưa nói hết câu, Cố Thiệu Khuynh cắt ngang lời cô: “Cho nên, cô muốn tôi cứu cô đúng không?”

Lâm Hoàn Nhĩ mở miệng nói: “Thiệu Khuynh, chỉ cần anh cứu em lần này, anh muốn em làm gì cũng được.”

Con người khi đang rơi vào đường cùng, mới đột nhiên phát hiện, những phiền muộn và ưu sầu lúc bình thường chẳng đáng là gì.

“Lâm Hoàn Nhĩ, tốt xấu gì cô cũng là tiểu thư khuê các, không ngờ rằng lại dùng đến thủ đoạn thấp hèn như vậy để lừa tiền. Sao thế? Cô rất thiếu tiền sao? Không đủ tiền nuôi dưỡng tình nhân ở ngoài à?”

Lâm Hoàn Nhĩ lo lắng nói: “Em không có lừa anh, em thật sự bị bắt cóc! Em cầu xin anh hãy tin em được không?”

Từ trước đến giờ Lâm Hoàn Nhĩ chưa từng trải qua giờ phút này, hy vọng một người đàn ông có thể tin tưởng mình.

“Xin lỗi, tôi không rảnh, nếu như cô đã bị bắt cóc, hơn nữa lại có thể gọi điện thoại cho tôi. Vậy nhất định mấy tên bắt cóc đang ở xung quanh đây, vậy tôi cũng có một số lời muốn nói với mấy tên cướp” – Cố Thiệu Khuynh cười lạnh nói: “Mấy anh cướp, Lâm Hoàn Nhĩ đúng là vợ của tôi, nhưng mà hiện giờ nếu như cô ta có rơi vào tay mấy người, vậy các người cứ nghĩ cách làm thế nào để chơi đùa với cô ta đi, không cần phải thông qua sự đồng ý của tôi, tôi cũng sẽ không đi cứu cô ta đâu. Một đồng tôi cũng sẽ không đưa, vậy nên các người cứ tự nhiên!”

Người đàn ông nói xong liền cúp máy.

Trong nháy mắt điện thoại bị cắt ngang, cả thế giới của Lâm Hoàn Nhĩ đều trở nên u ám.

Cô thật không ngờ Cố Thiệu Khuynh lại tàn nhẫn đến như vậy, cô biết anh ta chán ghét cô.

Nhưng mà, không ngờ người đàn ông này từ đầu đến cuối lại muốn hủy hoại cô như vậy, tình nghĩa hai năm vợ chồng, anh ta chưa bao giờ để ở trong lòng.

Nếu như nói cho tới bây giờ, cô đối với đàn ông còn ôm một chút hy vọng thì ngay giờ phút này, ngay cả hy vọng nhỏ nhoi nhất của cô cũng đã bị phá hủy hoàn toàn, không còn sót lại một chút gì nữa…

Ngay từ đâu cô đã biết, gả cho Cố Thiệu Khuynh thì cũng giống như đang phí hoài sinh mệnh của mình cho anh ta, nhưng thật sự không nghĩ tới, anh ta lại kết thúc mọi chuyện bằng cách này.

Lâm Hoàn Nhĩ chán chường tựa lưng vào tường, hoàn toàn mất đi hy vọng, cô không biết cô có nên hận Cố Thiệu Khuynh hay không, cô chỉ biết, ngay sau tiếng “tút” của điện thoại đó, cô đã thật sự tuyệt vọng về người đàn ông này.

Hai người đàn ông sau khi nghe được lời Cố Thiệu Khuynh, đem điện thoại bỏ vào trong túi, hung dữ nói: “Con đàn bà thối tha, chồng mày đã mặc kệ mày rồi, xem ra hôm nay hai anh em tao có thể thưởng thức món ăn ngon này rồi!”

Hai tên đàn ông lộ ra nụ cười ghê tởm, xoa tay, nóng lòng muốn nếm thử.

Lâm Hoàn Nhĩ như hít thở không thông, mở to mắt nhìn hai người họ.

Nếu như bị hai tên này làm nhục, không bằng thẳng tay giết chết cô cho rồi!

Nhưng tình hình hiện giờ, hai tên này chắc chắn sẽ không buông tha cho cô.

Cho dù là điềm tĩnh như thế nào đi nữa, gặp phải tình huống như vậy, như súng đã lên nòng, cô không hoảng cũng không có khả năng.

Trong đầu Lâm Hoàn Nhĩ hoảng loạn, toàn thân run rẩy.

Phải nghĩ cách, phải nghĩ cách,… Cho dù đến giờ phút này rồi, cô cũng không được từ bỏ.

Đột nhiên, Lâm Hoàn Nhĩ nghĩ ra điều gì đó, lập tức la lên: “Hai người khoan đã!"

Tiếng hét của Lâm Hoàn Nhĩ làm cho hai tên bắt cóc đang cởi quần áo của cô cũng phải dừng tay, một tên không nhịn được nói: “Con đàn bà thối tha, mày lại muốn làm gì đây? Tao nói cho mày biết, đừng có làm chậm trễ thời giờ của ông đây!”

Tên đàn ông không muốn tranh cãi với cô lần nữa, Lâm Hoàn Nhĩ thấy bàn tay to như heo của tên đàn ông sờ lung tung trên người cô. Thật sự vô cùng buồn nôn, dạ dày cũng cuồn cuộn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cô nói: “Còn có một người nữa, các người gọi điện thoại anh ta, anh ta sẽ cho các người tiền!”

------

Dịch: Mưa

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 16/01/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.