Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Tinh Công Pháp !

Tiểu thuyết gốc · 2540 chữ

Thấy Long Đấu Uyển Thư biểu hiện, Lý Mặc cười tươi một cái, tiến sát lại nàng.

- Làm sao ? Rất đẹp phải không ?

Lý Mặc uyển chuyển, đưa ngọc thủ, nâng cằm Uyển Thư lên, làm một điệu cười tươi sái.

Uyển Thư cả người run lên, như có tia điện chạy qua người. Bất chợt nàng nóng rang lên, đôi mắt như ngây dại nhìn chăm chú Lý Mặc, đôi gò má lúng đồng tiền bổng trở nên ửng hồng.

Nàng đây là lần đầu tiên được một nam nhân chạm vào người, cảm giác cực kỳ mang dại, trái tim nàng loạn nhịp.

- Công tử rất đẹp !

Âm thanh ôn như tê dại, có thể đốn ngã biết bao nhiêu cánh mầy râu bổng, phát ra từ đôi môi anh đào của nàng.

Lý Mặc cũng như Uyển Thư, cả hai điều đã bị đôi bên câu dẫn thần hồn, mê muội.

Ầm !

Nhưng trong tình cảnh máu chó lúc bấy giờ, một đôi nóng rực chân chim đá Lý Mặc văng đi.

Đôi chân chim đó không ai khác là Võ Nguyên, hắn nhìn đến tình tiết cẩu huyết trước mắt liền nóng máu, nên quyết định làm cho Lý Mặc tỉnh.

. . .

Bị đá về sau.

Lý Mặc bị ấn vào cột nhà liền mơ mơ hồ hồ, hắn chống đỡ thân thể đứng lên, cả người đau nhức, một cước vừa rồi Võ Nguyên lấy 1 phần lực đạo, nên không thể làm cho Lý Mặc bị nguy được.

Võ Nguyên hướng trên đầu Lý Mặc hung hăng mổ, sát khí tỏa ra lạnh đến thấu xướng.

- Tiểu súc sinh tỉnh cho ta !

Lý Mặc tỉnh lại sau, liền đối với Uyển Thư gãi gãi đầu cười mấy cái.

- Thật xin lỗi ! Tại hạ thất lễ !

Sau khi cảm nhận đến lạnh run sát khí lúc nãy, Uyển Thư cũng tỉnh, nàng ngượng chín cả mặt.

- Không ! Ta mới là người thất lễ !

Oanh !

Võ Nguyên nhìn thấy tràng cảnh lại tức giận, hung hăng mổ lên đầu Lý Mặc.

- Trở lại vấn đề chính !

. . .

- Khụ Khụ !

Lý Mặc ám đạo vài tiếng, vẻ mặt trầm tỉnh.

- Ta lần này đến đây vì muốn bàn đại sinh ý với công hội !

Hưu !

Hắn quơ tay một cái, bốn đạo ánh sáng từ trên tay hắn bắn ra, hiển hiện trên mặt đất. Bốn thanh sáng lóa, cao đẳng chí bảo hiện ra.

- Những món này, ta không cần đấu giá, ta muốn bán lại cho quý hội, trực tiếp lấy linh thạch.

Long Đấu Uyển Thư nhìn xuống bốn thanh chí bảo dưới đất, sau đó lại nhìn về Lý Mặc trong lòng kinh sợ tột độ. Quả nhiên như nàng đoán, thanh niên trước mặt là kẻ có liên quan đến cái chết của mấy tên kia.

Nhưng có điều làm cho nàng không hiểu, rõ ràng là 8 người nhưng vì sao hắn chỉ bỏ ra 6 thanh chí bảo, còn hai thanh nữa ?

Nàng hết sức thận trọng, ngoài biểu hiện kinh sợ hầu như không có tỏa biểu hiện gì khác, Long Đấu Công Hội hậu đài là Long Đấu nhất Tộc, dù cho có đấu giá ra món gì cũng ko ai dám dị nghị.

Hai mắt nàng chăm chăm nhìn mấy thanh binh khí, một mực đánh giá. Mấy thanh nay hầu như không còn giống như trước, tạp chất hoàn toàn không, hơn nữa toàn bộ là thoát phàm hạ phẩm, còn có hiển hiện bên trong tinh thần chi lực.

Lý Mặc nhìn Long Đấu Uyển Thư thận trọng nói.

- Nếu Long Đấu Hội Trưởng có thể thả ra cái giá hợp lý để mua 6 món này, ta liền lấy ra đồ vật quý giá hơn, coi như giúp cho quý hội tăng thêm sinh khí. Món đồ vật này, so với món Hỏa Hồng Địa Liên còn trân quý gấp 10 lần.

Nói xong, hắn đi lại chổ ghế dựa, ngồi xuống, chống cằm nhìn Uyển Thư, chờ đợi.

Nghe lời này, Uyển Thư nghi hoặc, sáu món binh khí này tuy là thoát phàm chí bảo, một món liền sánh ngang với hỏa hồng địa liên, sáu thanh liền đủ gây đại oanh động, mà đồ vật Lý Mặc nói so với địa cấp đỉnh giai dược tài còn trân quý hơn, chẳng lẻ hắn có thể đem ra thiên cấp dược tài hay là một quyển lục tinh công pháp, ngũ tinh phù văn...  ?

Dưới sự đánh giá của nàng, người thiếu niên trước mắt ít nhiều cũng là cao thủ, không thì cũng có đại hậu trường, chắc ít khả năng gạt nàng. Long Đấu Uyển Thư cầm lên một cây chùy đen, vuốt vuốt sơ nói.

- 50 vạn hạ phẩm linh thạch, 160 trung phẩm linh thạch.

Lý Mặc gãi cằm, trầm tư một chút.

- 60 vạn hạ phẩm linh thạch, 300 trung phẩm linh thạch.

Long Đấu Uyển Thư sắc mặt có chút không tốt.

- 55 vạn hạ phẩm linh thạch cùng 200 trung linh thạch ! Cái này là con số lớn nhất công hội có thể chi trả, nếu công tử muốn hơn thì phải cho ta xem qua món đồ vật kia.

Nghe vậy, Lý Mặc liền có chút bối rối, vội vàng truyền âm cho Võ Nguyên.

- Sư tôn! Làm sao bây giờ, trong nạp giới mà người đưa chỉ có 6 món kia.

Võ Nguyên đạm mạt thanh âm truyền tới.

- Bình tỉnh, ngươi cứ như lúc nãy biểu hiện, phất tay một cái là được.

Lý Mặc liền không chút gì gọi là lo lắng, hoàn toàn tinh tưởng Võ Nguyên.

- Tốt sư tôn ! Ta minh bạch !

Hưu !

Lý Mặc quơ tay một cái, lúc này một đạo kim quang lóe lên, sau đó lập tức biến mất.

Chỉ thấy xuất hiện trên bàn, một tấm da dê cũ kỹ, màu vàng ố.

Long Đấu Uyển Thư hai mắt trợn to, miệng có chút không khép lại được, hai mắt chăm chú nhìn tấm da dê.

- Cái này ... cái này là ... ?

- Đây là lục tinh đỉnh cấp công pháp, kém một chút thì có thể sánh ngang thất tinh công pháp. 《Hỏa Sát Quyền》, là chí dương chí cương, cuồng bạo quyền pháp, do sư tôn ta tạo ra. Cực thích hợp với hỏa hệ tu sĩ, luyện tới đại thành, một quyền đánh ra có thể đem Đại Sơn phá nát, đại địa nóng chảy.

Lý Mặc truyền đạt lại lời của Võ Nguyên, chậm chậm nói rõ.

- Chỉ có tiên thiên tu sĩ trở lên mới có thể tu luyện, nếu hư thiên giả đem nó luyện tới đại thành, có thể chống đỡ được vài đòn trước thoát phàm sơ kỳ, nếu thụ tinh sâu thậm chí có thể một quyền miểu sát.

《Hỏa Sát Quyền》 là lục tinh đỉnh cấp công pháp, do chính Võ Nguyên lúc tại phàm giới, dựa vào chính mình lĩnh ngộ sáng tạo ra.

Mà cũng chính hỏa sát quyền này, lúc trước Võ Thiên dùng để xuyên thủng khoang ngực hắn.

Còn về tấm da dê kia, chính là tại 8 mai không gian giới chỉ của 8 tên kia tìm tới lục tới. Quả thật mà nói, 8 người kia dù gì cũng quyền cao chức trọng, mà nghèo đến khó tin, trong 8 mai giới chỉ, chỉ có vài món đồ lặc vặt, ngay cả linh thạch lẫn hoàng kim điều chỉ có vài khối.

Uyển Thư đi lại bàn, cầm lên tấm da dê cũ kỹ vàng ố kia, nàng nhìn nhìn, bên trong có vô số văn tự chồng chất, còn có một tia linh hồn ba động, để chỉ dẫn người tu luyện.

Chỉ là một tấm da dê, chỉ với hơn một trăm chữ bên trong, liền khiến Long Đấu Uyển Thư kinh sợ.

Lục tinh đỉnh giai công pháp ? Quả thật quá kinh khủng.

Dưới sự đánh giá của Uyển Thư, Hỏa Sát Quyền này chí ít phải 7 tinh công pháp hoặc hơn. Nếu tung lên tràng đấu giá nhất định sẽ gây ra đại oanh động.

Một quyển 5 tinh công pháp cũng đủ khiến thiên hạ thèm thuồng, đủ để huyền cấp tông môn đem lên làm trấn tông chí bảo. Quyển hỏa sát quyền này, được đánh giá thất tinh công pháp, đủ để địa cấp tông môn mở ra đại chém giết giành lấy.

Một khi tinh tức thất tinh công pháp được bạo phát ra ngoài, e sợ một ít vị bá chủ sẽ nhào tới. Thu hút không ít người đến, sinh khí sẽ tăng vọt, danh tiếng sẽ vang dội.

Thậm chí nếu truyền đến tai Long Đấu tộc cao tầng, làm cao tầng chú ý, nàng sẽ có cơ hội chuyển đến phân đà cao hơn, địa vị tăng lên.

Long Đấu Uyển Thư càng nghĩ càng hưng phấn, tim đập liên hồi, cảm giác lúc này so với lúc Lý Mặc lộ ra gương mặt dưới nón còn kích thích hơn. Nhưng sau đó nàng liền khôi phục điệu bộ, nở một nụ cười tươi như hoa.

- Sáu món chí bảo này, Long Đấu Hội lấy giá 60 vạn hạ phẩm linh cùng 200 trung phẩm linh thạch thu về, còn tặng thêm cho công tử, một viên huyền cấp đỉnh giai đan dược, khí huyết đan.

Lý Mặc đứng dậy, cười tiện hề hề, bước lại phía Uyển Thư, nắm lấy đôi ngọc thủ trắng mịn mát lạnh của nàng.

- Không biết, phải đưa ra vật phẩm thế nào mới có thể đổi lấy, Uyển Thư cô nương đây ?

Dát !

Bị Lý Mặc bất ngờ nắm lấy bàn tay, Uyển Thư như trước run lên, cả người như bị điện chạy qua, bất giác gương mặt trở nên hồng nhuận.

- Nếu ... nếu công tử...

Ầm !

Uyển Thư giọng run run chưa kịp nói hết câu, Võ Nguyên lúc này giận dữ đá thật mạnh vào người Lý Mặc, ngay lập tức hắn liền bị đá văng dính một cây cột nhà.

- Phụt !

Thấy tình cảnh như vậy, Long Đấu Uyển Thư liền khôi phục lại bình tĩnh trạng thái, đưa tay lên che đi cái miệng bé xinh của nàng, mà cười nhẹ một cái.

- Công Tử ! Con Xích Tước này của ngươi thật thú vị.

Lý Mặc chống đỡ cả cơ thể ê ẩm mà đứng lên, vẻ mặt nhăn nhó, sau lại mỉm cười.

- Uyển Thư cô nương quá lời, xích điểu này chính của Sư Tôn phái theo giám xác tại hạ.

Nghe liền hiểu.

Lão quái vật sau lưng công tử này, muốn chắc chắn mọi chuyện diễn ra theo đúng ý hắn, cũng không muốn lộ đại danh liền phái đầu xích tước giám xác hắn.

Uyển Thư từ bên túi thơm bên hông người, lấy ra một mai không gian giới chỉ nhìn có vẻ còn cao cấp hơn, mấy mai kia của Võ Nguyên thu được, đặt xuống bàn.

- Nạp Linh Giới Chỉ ?

Võ Nguyên liền nhíu mày, nạp linh giới chỉ cao cấp hơn bình thường trữ vật giới, không gian lưu trữ lớn hơn, hơn nữa còn có thể trữ được sinh linh sống.

Võ Nguyên thúc dục Lý Mặc lấy nạp giới kia.

Lý Mặc không chần chừ liền tiến lại lấy mai nạp giới kia, sau đó đưa đến cho Võ Nguyên trên đầu, sau đó gương mặt biểu lộ nghiêm túc.

- Thỉnh quý hội không nên bại lộ thân phận của ta!

Long Đấu Uyển Thư cười nói.

- Đương nhiên, chổ chúng ta từ trước đến nay không làm chuyện như vậy, dầu gì Long Đấu Công Hội của ta cũng là nằm trong 3 vị trí đầu đại công hội của Bắc Vực, nằm 5 vị trí đầu của đại lục, không cần vì một chuyện như vậy, mà tự đạp đổ chén cơm của bản thân.

Võ Nguyên tỏa vẻ nghi ngờ, tiếp cận thất tinh công pháp, lực hấp dẫn rất to lớn, ai lại không động lòng. Danh dự hay cái gì đó chỉ là tạm thời, thực lực mới là quan trọng nhất.

Long Đấu Uyển Thư cười cười, lấy ra một tấm thẻ đen nhánh đưa cho Lý Mặc.

- Đây là hắc kim thẻ, đặc trưng của Long Đấu Công Hội, khi bán đấu giá đạt được linh thạch, bên trên liền hiện lên con số. Bằng vào thẻ này, dù cho đến bất cứ phân đà nào của long đấu công hội điều được coi như đệ nhất khách quý, có thể hưởng dụng hắc kim phòng, dùng đến đặc thù chiêu đãi.

- Toàn bộ phân đà của Long Đấu Công Hội tại bắc vực chỉ làm ra 20 tấm ! Nên cực kỳ trân quý, dù là đỉnh cấp tiền tài cũng không đoạt tới được.

Lý Mặc tiếp nhận lệnh bài, mặt trên viết một chữ số 0.

Loại phiếu trữ thạch này, cùng kim ngân chi phiếu tính chất không sai biệt lắm, thuận tiện mang theo, ở mỗi Long Đấu phân đà đều có thể đem linh thạch rút đi, khá giống thẻ atm của trái đất.

- Đa tạ, một khi đã như vậy, liền cáo từ!

Lý Mặc ôm quyền, ngay sau đó đứng lên, xoay người rời đi.

- Hoan nghên công tử ghé lại quý hội. Thiếp thân sẽ đích thân tiếp đãi !

Uyển Thư hạ ngươi xuống một tý, nhìn bóng lưng Lý Mặc rời đi, lòng có chút sao xuyến. Nàng như là bị hắn ta cướp mất linh hồn, đặc thù mê muội.

Lý Mặc rời đi, Uyển Thư rốt cục là thở dài một cái, mồ hôi lạnh đem quần áo toàn bộ đều làm ướt.

Làm hội trưởng nhiều năm như vậy, nàng vẫn là lần thứ ba gặp phải áp lực lớn như vậy, lần đầu tiên là đối mặt với Long Đấu Nhất Tộc đệ nhị trưởng lão, lần hai là đối mặt với Lục Hợp cảnh Thiên Vương.

Mặc dù nàng đối với Lý Mặc run động cực sâu, nhưng Võ Nguyên cũng tại đó, đè uy áp lên làm nàng liên tục sợ hãi nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh.

Long Đấu Uyển Thư nét mặt khôi phục lại như thường.

- Công tử kia rất tuấn tú, quả thật làm cho tim ta loạn nhịp không thôi, hắn cũng rất tinh ý. Nhưng xích tước trên đầu hắn, làm sao lại có thể phát ra sát khí cùng uy áp mảnh liệt đến vậy ?

- Cứ như đang đối mặt với ác ma từ tu la địa ngục bò lên, làm ta sợ đến run cả người.

- Không biết hậu trường của hắn lớn đến cỡ nào, cũng không biết có sánh ngang với Long Đấu tộc hay không, chỉ phái ra một con chim nhỏ mà quá kinh khủng.

-------------

ta đã trở lại ! ta sẽ cho Lý Mặc và Uyển Thư tiến đến với nhau.

Và ăn nhau ở chục chương sau !

Bạn đang đọc Tối Cường Chu Tước sáng tác bởi HạoNhiênHắcÁm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HạoNhiênHắcÁm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.