Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 92

Phiên bản Dịch · 2901 chữ

“Chào mừng chủ nhân trở về~”

Sau khi trở lại khách sạn ở đảo chính. Firo đứng đón chào tôi ở cửa chính.

Tôi đang tự thắc mắc. Tôi có 1 cảm giác rất tệ về chuyện này.

“Ta đã trở lại. Hôm nay như thế nào?”

“Nn... Ngài thấy đó... Onee-chan đã tức giận.”

“Lại nữa sao...”

Tôi tự hỏi lý do gì –... Trong khi đi săn cùng đội của Ren Tôi đã có 1 cảm giác xấu.

Tôi vào khách sạn 1 cách rụt rè.

Tôi thấy Raphtalia, đang ngồi tại nơi tôi thấy Motoyasu lần cuối cùng.

“Ren đâu rồi?”

Tôi lẩm bẩm trong khi nhìn ngó xung quanh.

Như đáp lại lời tôi nói, Ren đi vào từ cổng chính của khách sạn.

Tôi có nên nghe hắn ta nói gì trước khi nói chuyện với Raphtalia??

“N-ngươi...”

Ren trông thấy tôi với vẻ mặt ảm đạm.

“Chuyện gì xảy ra với đồng đội của ngươi vậy? Họ không thèm nghe lời ta và đi săn ở 1 nơi không có sự cho phép của ta”

Cái gì cơ? Hắn ta nói như thể hắn ta là nạn nhân vậy

Ngay cả khi Ren đổ lỗi cho cô ấy, Raphtalia sẽ không phải là người gây ra điều gì mà không có lý do.

“Nếu ngươi không phiền, ta muốn nói rằng vấn đề nằm ở cách huấn luyện của ngươi”

Tôi quyết định rằng tôi nên lắng nghe từ phía Raphtalia.

Tôi thực sự không muốn tiếp cận Raphtalia, vì thế tôi sẽ gọi.

“Heyyyyy”

“Naofuimi sama! Và...”

Khi nhìn thấy tôi, emấy mỉm cười, nhưng khi trông thấy Ren, nó đổi thành cái nhìn giận dữ và em ấy xù lông đuôi lên.

Tôi đoán rằng emấy còn bực hơn cả lúc ở với Motoyasu.

“Ngươi đã làm việc quái gì vậy?”

Nó không chỉ đơn giản như khi tên Motoyasu làm cho Raphtalia tức giận nhiều đến như vậy.

Thực ra mà nói, ta có chút lo lắng để khám phá ra điều gì làm Raphtalia khó chịu đến mức này.

“Chẳng biết được, cô ta vẫn hành động như thể như vậy.”

“Như thể như vậy ư? Đừng có mà đùa!”

Khi Raphtalia nghe những lời của Ren, em ấy ngắt lời.

“Người này –..”

Đây là lời kể của Raphtalia về sự việc.

Sau khi tôi đi, Raphtalia lo lắng trong khi chờ Ren bởi những thứ đã xảy ra với Motoyasu.

“Có ai tới ngày hôm nay??”

“Ừ, Giống NAofumi sama, người hôm nay tới gọi là Ren- sama.”

“Hmmmpp”

Sớm hơn so với Motoyasu, Ren có mặt tại phòng.

“Ta tới rồi”

“Mời vào.”

Ren bước vào phòng sau tiếng gõ cửa.

Ấn tượng đầu tiên về Ren nhẹ nhàng hơn so với Motoyasu.

Ren không nói chuyện nhiều.

“TRước hết ta tự giới thiệu, ta là Amaki Ren, Kếm hiệp sĩ. Rất hân hạnh trong 2 ngày tới này.”

“Rất hân hạnh, tôi là Raphtalia”

“Firo”

Ren khoanh tay và nhìn Raphtalia từ đầu đến chân.

Một bầu không khí nặng nề bao phủ căn phòng.

“Uhmm...”

“Cấp độ?”

“Gì cơ ạ?”

“Nói cho tôi biết cấp độ của cả hai người đi.”

“Ah, chắc 42. Firo cũng thế”

“Đúng vậy~.”

“42 huh... KHông thể nào chứ?”

“Eh??”

Raphtalia không hiểu hắn ta muốn nói gì.

Đồng đội của Ren giống như vậy, họ không yêu cầu 1 lời giải thích nào cả.

Có lẽ họ quen với điều đó sau khi đi cùng hắn ta quá lâu.

Chắc vì nghe theo nguyên tắc của tôi... Raphtalia khá là vâng lời.

“Được rồi, chúng ta hãy tăng cấp độ thôi”

Ren gửi lời mời gia nhập và Raphtalia chấp nhận.

“TRước lúc đi, chúng ta cần 1 ít dược liệu.”

“Vâng.”

Mặc dù Ren là người ăn nói khá cùn cọc, Raphtalia vẫn sẵn lòng bởi họ sẽ đi tăng cấp độ một cách đúng nghĩa.

Kể từ khi tôi chế thuốc, không cần phải mua bất kì cái gì nữa, cứ thế chúng tôi tới hòn đảo này.

“Ta sẽ đánh giá khả năng chiến đấu. Ta sẽ quan sát trong khi đi”

“Vâng...?”

Raphtalia có cảm giác khó chịu khi nghe lời Ren nói.

Và họ tiến tới 1 sườn núi trên đảo.

“Hmmmm... Tốt, kẻ thù ở quanh đây ở 1 mức phù hợp”

“Có rất ít sự phản kháng...”

“Teiiii”

Do được tăng-cấp, sức mạnh của Raphtalia và Firo đã tăng lên đáng kể.

Kết quả là, đám quái thú quá yếu.

Thực tế là tất cả kẻ địch đều ra đi sau một đòn.

Cái gì gọi là mức độ phù hợp Trên thực tế, thật sự ngươi có cái gì đó để so sánh trong kiến thức của game ngay cả sau khi ngươi chứng kiến việc này?

R: “Khu này phù hợp với cấp 40. Các người hãy tiếp tục luyện cấp ở đây, ta sẽ tới 1 chỗ khác. Hai người có vẻ khá mạnh so với cấp 40”

Sau khi để lại lời nhắn đó, Ren rời khỏi nhóm.

Những lời cuối cùng đó thật không cần thiết. Đây mà là game online, tôi sẽ rời bỏ.

“Ah, xin lỗi”

“Ta sẽ trở lại vào buổi tối. Cứ đánh đến lúc đó. Thu thập quái thú vào.”

“R. Rồi...”

Mặc dù lũ quái yếu, chúng vẫn cho 1 lượng kha khá kinh nghiệm, vì thế Raphtalia đã tiếp tục càn quét đám quái đó.

Cho đến tận lúc tối, Ren mới trở lại và hấp thu tất cả đám quái Raphtalia đã đánh bại bằng thanh kiếm của mình.

Raphtalia cảm giác mất mát khi thành quả từ đám quái do chính tay cô đánh bại bị tước đoạt.

Em ấy là NPC à?? Tôn trọng thành viên nhóm tí đi chứ.

“Cái này...”

“Chuyện gì?”

“Sao chúng ta không cùng nhau chiến đấu?”

“Cấp độ của cả hai không đủ để đánh. Đây là cách thông thường để những người yếu đuối đuổi kịp”

Raphtalia cảm thấy khó chịu trước thái độ của Ren

Chả có tí quan điểm nào chung cả???... Tôi cảm thấy có 1 khoảng cách rất lớn để tôi và Ren có thể có chung 1 suy nghĩ.

Nếu đó là tôi, Tôi sẽ đi với họ trước và đánh giá họ.

Nhưng, trong 1 game online, có hạn chế về kinh nghiệm thu được khi cấp độ chênh lệch nhau quá xa, nhưng ở đây không có cái hạn chế nào như thế.

Nếu không, khi Firo bé, con bé sẽ không thể lên cấp quá nhanh như vậy.

Dù sao, sau khi bọn họ trở về khách sạn, họ đã chuẩn bị 1 bữa ăn.

“Tốt rồi, ta đi luyện cấp 1 chút, gặp lại sau”

Sau lời đó, hắn ta rất nhanh rời đi.

Những lời đó cho thấy hắn rất là chăm chỉ ở thế giới này... Raphtalia thuyết phục bản thân mình đi nghỉ ngơi.

Vì vậy, vào sáng ngày tiếp theo

“Cấp độ của bạn bây giờ như nào?”

“Xem nào, nó là 48”

Raphtalia và Firo đã lên bằng cấp trong cuộc săn ngày hôm qua.

Bằng cách này, ngay cả khi họ không cùng nhóm với tôi, việc điều chỉnh tăng trưởng vẫn còn hiểu quả như khi tôi là chủ nhóm.

“Tốt... Có thể có 1 chút khó khăn...”

Ren nhìn lên và lẩm bẩm 1 chút trước khi tiếp tục.

“Chúng ta sẽ đi vào sâu hơn ngày hôm nay. Chúng ta sẽ tiêu diệt lũ quái thú cùng nhau.”

“Vâng”

“Rõ ~!”

Raphtalia thầm an tâm vì cuối cùng cô cũng có 1 cuộc chiến hẳn hoi tử tế.

Nhưng chưa cần đến một giờ sau đó để em ấy có thể nhận ra điều đó là sai lầm lớn.

Trên đường đi, Ren hỏi về ma thuật và kĩ năng của Firo và Raphtalia có thể sử dụng.

Vì vậy, Raphtalia giải thích về ảo ảnh thuật của mình và kỹ năng tất sát của Firo.

“Hmmmm... Đây là kĩ năng cơ bản, nó có tên chứ?”

“Huh?”

“Đừng quan tâm”

Trong khi băng qua ngọn núi, họ thâm nhập vào giữa của hòn đảo.

Một con quỷ lớn với 1 đầu gọi là KArma Dog Familiar xuất hiện.

Nó trông như 1 loài quỷ với tai dài, và giống 1 con chó lớn.

Tôi tự hỏi kẻ này có đủ khó chịu để làm vấn đề của Raphtalia không.

“Rồi! Các bạn, đánh theo cách của tôi”

“Ok”

“Chúng ta làm gì giờ ~??”

“Đầu tiên, thu hút chú ý và né tránh nó tấn công. Sau dùng đòn tấn công kết liễu!”

Một chiến lược rất là cẩu thả.

Tấn công, đánh, và thắng. Chả có gì có thể thay đổi cả.

Raphtlaia tiến lên đánh con Karma Dog Familiar theo hướng dẫn và né đòn sang 1 bên

Tuy nhiên, Ren đã di chuyện đến vị trí đó trước, cô phải chạy sang 1 bên khác.

“Đừng có lại gần ta quá! Suy nghĩ chút đi”

“V-vâng.”

Nếu đó là tôi, tôi đã khen ngợi emấy. Trong lúc tôi còn suy nghĩ về nó, Raphtalia và Firo đã tung đòn mạnh nhất vào con quỷ.

Chưa bao giờ phối hợp với Ren trước đây, chiến lược của họ không phù hợp và quá dễ để đối phó.

Kết quả là sau 1 thời gian dài, cuộc chiến mệt mỏi vẫn còn diễn ra.

Trong trận chiến, Firo tập trung tung ra các cú đá gọi là High Quick.

“Meteor Sword!”

“Ah-! Ra chỗ khác đê -!”

Firo nhào ra khỏi bụi cây, Ren xuất hiện ngay trước mặt cô bé.

Bởi vậy, PHép thuật bị thay đổi đường đi rồi trượt.

KArma Dog rống lên và tấn công Ren.

“Khốn... Quá là nông cạn! Bạn đang làm gì thế? Nhanh lên và đánh đi!”

“Rồi...~”

“Ilusion Sword.

Raphtalíaử dụng kĩ năng đặc biệt của mình để ẩn thân và tấn công con quái vật.

Tuy nhiên

“Tch!”

Ren lại thất bại và né đòn đánh về phía Raphtalia.

“Tại... Tại sao ngài lại ở đây??”

“Suy nghĩ một chút đi!”

Một lúc sau thì con Karma cũng đã bị đánh bại

Không thắc mắc gì cả. Không chỉ có Raphlita, nhưng kể cả tôi cũng khó chịu khi nghe được câu truyện.

“Nghiêm túc thì, khi các bạn chiến đấu vui lòng ngó xung quanh chút! Các bạn nên thu hút sự chú ý của quái vật ấy!”

Ren nói điều đó với Raphtalia sau khi con Karma chết.

Ngay lập tức sau đó, 1 cái gì đó trong Raphtalia gãy vụn.

“Nhìn xung quanh?? Ngài mới đúng!”

Sau khi quan sat Ren chiến đấu, Raphtalia đưa ra điều đó.

Trước hết, con Karma Dog đó là loại quái thuộc cấp trùm mà bản thân Ren sẽ gặp vấn đề khi chiến đấu lại nó

Hơn nữa, trong cuộc chiến, Ren chỉ chiến đấu 1 mình.

Con quái chỉ yếu đi sau khi nhận 1 đá của Firo.

Trong phân tích của Raphtlia, nó mạnh hơn cả con Zombie Dragon

“Ngài thiếu chiến lược. Ngài nói tránh đòn và cùng kết thúc nó. Tuy nhiên ngài luôn cản đường”

“Chả có sai lầm nào cả. Các ngươi quá phiền”

“Xin đừng đùa! Tôi đã giải thích về đòn kết thúc của chúng tôi! Tuy nhiên tại sao ngài vẫn cản đường?”

“Ta chả cản bất cứ cái gì cả! CÁc ngươi chỉ cần làm 1 việc là thu hút sự chú ý của kẻ địch thôi”

“Vậy tại sao ngài không giải thích nó?”

“Các người nên biết nó từ lúc nghe được rồi chứ.”

“... Làm ơn dừng lại”

Kiên nhẫn của Raphtalia đã đến mức giới hạn.

“Chúng ta chưa đủ lâu để phối hợp với nhau, không có cách nào để chiến đấu cùng nhau dễ dàng cả!”

“Đó là tại sao ta là người gây sát thương chủ lực, đánh gục những kẻ-”

“Thật sự thì ngài là 1 vật cản đường”

Raphtalia vô hiệu chức năng nhóm và chỉ đạo Firo.

“Cái gì... Ngươi đang làm cái gì thế?”

“Làm ơn hãy yên lặng!”

Trong khi vượt qua bụi cây, 1 con Karma Dog khác xuất hiện

Raphtalia tạo 1 nhóm với Firo.

Sau đó 2 bọn họ giết con Karma thứ 2 bằng 1/3 thời gian lần đầu tiên cùng Ren.

“Chúng tôi sẽ rời đi bắt đầu từ bây giờ. Nó kém hiệu quả hơn khi chúng ta cùng nhau”

Mỉa mai thay, Raphtalia cùng Firo dễ dàng càn quét cho đến tối.

Lo lắng về thời gian lãng phí với Motoyasu, họ săn cho tới rất muộn.

: “Ngươi nghĩ sự ích kĩ như vậy được cho phép?”

Ngài tranh luận về cái gì? Cho phép hay không sao? Ngài nghĩ ngài là ai? “

“CÁi gì????”

Trung thực thì... Hắn ta quá ngạo mạn rồi.

Phải xin phép... Người chơi phải báo cáo với Admin à.

“Hey... Ngươi, ngươi là người cho phép cái gì xảy ra à?”

“...”

Ren nhìn ngó và lẩm bẩm trong lúc thở.

Đây là lời nói trong lúc giận dữ?.

Tuy nhiên, tôi không nghĩ rằng Raphtalia sai lầm gì sau tất cả.

Mặc dù nó không có lợi khi để lại tiếng xấu.

“Ngươi nghĩ ngươi mạnh như vậy?? Raphtalia là đồng đội của ta. Nếu sai thì ta sẽ trừng phạt. Nếu Raphtalia làm gì đó vậy hãy giải thích lý do để ta hiểu rõ nào.”

“Gừ!”

À ở đó, có những điều cần phải báo cho Shadow sau đó.

Trong mọi trường hợp, tôi sẽ luôn bảo vệ Raphtalia. KHông có lý do gì để emấy làm sai cả.

“Ngươi nghĩ đồng đội là cái gì? Là quân cờ thu hút sự chú ý của kẻ thù để chúng không đả động đến ngươi à?”

Trong mọi trường hợp, như cuộc gặp sáng nay... Thậm chí còn ngắn hơn cả Motoyasu.

Ôi trời...

“Nếu ngài tiếp tục làm những điều đó, ngài sẽ hại chết đồng đội của mình vào ngày nào đó!”

Cùng với nó, Raphtalia giận dữ trở lại phòng.

Ren nhún vai và trừng mắt nhìn tôi

“Đồng đội của ngươi quá ích kỉ. Người ích kỉ sẽ chết sớm thôi”

Coi như đó là tiếng sủa của kẻ thua cuộc, tôi thở dài và nhìn vào bầu trời.

Bỏ qua quy định của hắn và phàn nàn à...

Tôi biết nói gì giờ, có nhiều điều quan trọng hơn phải lo lắng.

“Ngài ổn chứ Ren sama”

“KHông có vấn đề gì lớn cả”

Ren bỏ đi với đồng đội của mình... Thực mỉa mai, có vẻ hắn ta có một hội đồng đội.

Tôi dừng lại và lo lắng về nó.

Có loại như vậy sao... Những người làm theo lệnh mà không hỏi gì cả, và những kẻ như vậy khiến bạn trỏ nên ích kỷ.

Những người như vậy sẽ dẫn dắt những người kém hơn tới những nơi chiến đấu khác và có thể một ngày khiến họ thiệt mạng, lòng tin không hề có ở trong sự hợp tác này.

Với tôi mà nói, tôi chả muốn thách thức kẻ mà mình không thể đánh bại.

Rồi, hắn đi săn 1 mình. Đây có thể là điểm mù quáng của Ren.

Đây là trò chơi phiền phức, những kẻ như vậy chỉ có thể tin tưởng vào lúc đầu.

Khi các vật phẩm quý xuất hiện, sẽ có người độc chiếm nó. Điều duy nhất bạn có thể làm là đợi nó xảy ra

Game dạng MO... Thể loại ở đó mà người chơi có thể đi theo cốt truyện và ở thể loại này có thể tự mình phá đảo vượt qua boss cuối, nhưng mà nếu so với thể loại MMO thì boss ở đây lại cực kỳ khó.

Tôi nhớ về cái trường hợp như vậy và một vài người không có những điều kiện đủ để đạt được điều mình muốn.

Tôi đã từng nghe về một lời phàn nàn của một gã trước đây.

Hắn có vị trí có đòn kết liễu mạnh, và hắn sử dụng đồng đội cấp yếu hơn mình để kiếm thời gian để cho hắn tung đòn.

Bởi những cửa ải này là thử thách đầu, những thành viên này là vị trí dễ bị tiêu diệt nhất. Nên những kẻ solo này bắt đầu phàn nàn.

Và như vậy, khi họ phối hợp thì những thành viên của họ không thể bắt kịp được khi chiến đấu ở nhữn ải cấp cao hơn.

Đây là một dạng ‘anh hùng’ thích gánh team thường gặp ở game. Có khá nhiều cái tên tiêu biểu như vâyj. Thêm vào đó, những kẻ đó lại không tuân thủ luật lệ và hay phỉ báng người khác nên thường bị báo cáo cho admin.

Bởi tôi cũng đã từng quản lý hội, tôi nhớ là mình cũng từng loại trừ mấy gã như vậy.

Tôi nghĩ rằng hắn coi mình là kẻ có quyền; Có phải là tôi đã hiểu sai không?

Tôi không hề nghĩ rằng có một ai đó ngoài tên Motoyasu có thể khiến Raphtalia giận dữ đến mức vậy.

Điều này... Itsuki cũng có thể sẽ gây ra như vậy.

Bạn đang đọc Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ của Aneko Yusagi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KasTaurus
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.