Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam lão

Tiểu thuyết gốc · 2108 chữ

Ninh Vi nhìn thoáng qua Tiêu Vũ đang đứng bên cạnh nàng, sau đó liền quỳ xuống hướng về lão giả lạy liền ba lạy, sau đó đứng dậy rót chén trà dâng lên:

-Đệ tử Ninh Vi xin dâng trà bái sư ạ!

Lão giả mỉm cười nhận chén trà, nhẹ nhấp một ngụm, sau đó chậm rãi nói:

-Nếu con đã bái ta làm thầy, vậy ta liền giới thiệu với con một chút về ta cùng Cửu Linh tông.

Dừng một chút, lão giả nhìn về phương hướng ngọn núi cao nhất nói tiếp:

-Cửu Linh tông chính là do chính đỉnh sơn phong tạo thành, có lịch sử từ lâu đời. Chưởng môn đời này là đời thứ 137 của Cửu linh tông. Tông ta đời đời truyền thừa đi xuống cũng đã gần vạn năm! Ở Thanh châu này, nói không ngoa thì tông của ta có thực lực đứng vị trí đầu. Hiện tại chỗ chúng ta đang đứng gọi là Thính Trúc phong, cũng là nơi ở sau này của con.

Nói xong, lão giả nhìn Tiêu Vũ đang yên ổn đứng một bên phân phó:

-Tiêu Vũ, bây giờ vi sư còn có việc bận cần giải quyết, con dẫn tiểu sư muội của mình đi tham quan làm quen một chút trong tông, giới thiệu cho nàng một chút về con đường tu luyện, sau đó dẫn nàng đến Công pháp các tuyển chọn công pháp cùng võ kỹ phù hợp để nàng luyện tập.

-Vâng, sư phụ!

Nói đoạn, lão giả liền quay người rời đi, để lại hai người còn đứng đó.

Tiêu Vũ nhìn nàng một chút, sau đó cười một tiếng nói:

-Chúng ta vừa đi vừa nói!

-Được!

Cửu Linh gồm chín ngọn sơn phong cao lớn sừng sững đứng cùng nhau hợp lại tạo thành, xung quanh còn nhiều ngọn núi nhỏ hơn, thế núi như cửu long uốn lượn.

9 ngọn sơn phong lấy đại sơn ở giữa làm chính, 8 sơn phong còn lại đứng xung quanh, ngọn sơn phong ở giữa đó gọi là Chấn Thiên phong.

Ở trên Chấn Thiên phong, một tòa đại điện hùng vĩ được xây dựng, đó là nơi bàn bạc cũng như tiếp khách đến của cao tầng trong tông.

Phía sau núi của Chấn Thiên phong có tiểu viện của chưởng môn, hai bên đại sơn còn có tiểu viện của các trưởng lão và một số chấp sự trong tông.

Phía đông Chấn Thiên phong là một ngọn núi lớn, nhưng phần trên của nó đã biến mất, chỉ còn lại nửa phần dưới.

Nghe nói năm xưa có cường giả trong tông thực lực cực cao, chỉ dùng duy nhất một kiếm chém đôi ngọn sơn phong này, mà mặt dưới còn lại của nó bằng phẳng, sau lại được cải tạo lại trở thành quảng trường luyện võ, bên cạnh còn có một lôi đài tỉ thí.

Quảng trường luyện võ này chính là nơi vừa diễn ra việc khảo hạch đệ tử, bình thường chính là nơi luyện tập chiến đấu của đệ tử trong tông.

Nằm phía nam Chấn Thiên phong chính là một rừng trúc to lớn, không phải nơi nào khác mà chính là Thính Trúc phong. Đó là nơi ở của đệ tử nội môn, đệ tử thân truyền… Ngoài ra, trên đỉnh là nơi ở của đại trưởng lão, phụ trách trông coi quản lí đệ tử…

Liên Vân phong nằm phía bắc Chấn Thiên phong, là nơi đặt bảo khố, công pháp các, vũ kỹ các, nhiệm vụ các...

Nằm phía tây nam Chấn Thiên phong, phía nam Quảng trường chính là Tiểu Nhạc phong, đây chính là nơi ở và tu luyện của đệ tử ngoại môn cùng một số chấp sự…

Hình Lôi phong nằm phía đông bắc Chấn Thiên phong, là nơi đặt Hình Đường, Nhị đường.

Dược viên nằm phía tây bắc Chấn Thiên phong, là nơi trồng trọt linh thảo, linh quả,…

Linh Thú sơn nằm phía tây nam Chấn Thiên phong, là nơi huấn luyện linh thú, yêu thú, tọa kỵ…

Phá Vân phong nằm phía tây Chấn Thiên phong, là nơi chuyên dùng để bế quan tu luyện.

Cả chín ngọn núi đều có linh khí quang quẩn, cảnh đẹp nên thơ…

Đấy là tất cả những gì Ninh Vi được Tiêu Vũ giới thiệu, ngoài ra hắn còn nói đến một số cấm địa trong tông, đệ tử phải có sự cho phép của cao tầng mới được vào như Phá Thiên phong, Dược Viên…

Ngoài ra, trong tông còn có một số đường để quản lí tông môn như: Hình đường, Linh thú đường, Dược đường, Chấp pháp đường, Khảo hạch đường, Nhị đường.

Mỗi đường phụ trách một việc khác nhau, ví dụ Hình đường chuyên phân xét, thưởng phạt đệ tử còn Nhị đường là cơ quan chuyên thu thập tin tức, tình báo từ các nơi nhận về…

Vừa nói, hai người Ninh Vi cùng Tiểu Vũ đã đi đến Liên Vân phong.

Đây là ngọn núi cũng không quá lớn, nhưng trên núi lại đặt nhiều tòa kiến trúc khác nhau, hơn nữa mỗi nơi đều có tầng tầng trận pháp ngăn cách.

Hơn nữa còn dễ dàng thấy được có đệ tử mặc áo sau lưng ghi hai chữ chấp pháp, thường xuyên đi kiểm tra xung quanh!

Hiển nhiên Liên Vân phong chính là nơi trọng điểm bảo vệ của Cửu Linh tông.

Hai người Tiêu Vũ lúc này đã đi đến một tòa kiến trúc, trên đó ghi 3 chữ Công pháp các.

Trước cửa công pháp các, Ninh Vi nhìn thấy một lão giả phụ trách trong coi nơi này, Tiêu Vũ nhìn thấy hắn cũng mở miệng gật đầu chào hỏi:

-Đệ tử xin chào Nam lão!

Lão giả nhìn thấy Tiêu Vũ thì nói:

-Mới không gặp bao lâu, bây giờ ngươi lại càng khiến cho lão già ta nhìn không thấy, quả thật trường giang sóng sau đè sóng trước hahaha.

-Nam lão quá khen, ta hôm nay dẫn tiểu sư muội của mình tới đây chính là để chọn công pháp cho nàng.

-Đệ tử Ninh Vi xin chào Nam lão!

Ánh mắt Nam lão hơi lóe lên nhìn Ninh Vi, giọng nói hơi kinh ngạc:

-Ồ, đây chính là tiểu cô nương cực phẩm lính căn Đại trưởng lão mới thu nhận đó sao? Haha, hai người vào đi, nhưng tiểu cô nương này lại không có Điểm cống hiến, nếu vậy ngươi phải trả cho nàng đó nha.

-Được, vậy đệ tử cùng sư muội xin phép!

Hai người vừa đi vào, thiếu nữ liền mở miệng hỏi:

-Tiêu Vũ ca ca, từ lúc ta được nhận vào tới bây giờ mới chỉ một canh giờ, hơn nữa nhìn xung quanh đây hẳn là không có ai, hơn nữa dường như vị Nam lão vừa rồi cũng không phải người thích tám chuyện với người khác, tại sao ông ấy lại biết chuyện muội được sư phụ nhận rồi chứ?

Tiêu Vũ đi phía trước, cũng không ngạc nhiên, mỉm cười trả lời nàng:

-Ninh Vi, bây giờ muội là sư muội của ta, ở nơi đông người thì không nên gọi Tiêu Vũ ca ca đâu, muội nên học những người đệ tử lúc nãy gặp ta, gọi ta Sư huynh đi! Còn về việc Nam lão biết thì đơn giản vì thực lực ông ấy mạnh chứ sao. Tuy thu liễm lại giống một người bình thường, nhưng thực lực hẳn còn mạnh hơn chưởng môn cùng sư phụ của chúng ta nữa.

Ninh Vi nghe được câu trước, hai mắt hơi ảm đạm mà nhìn Tiêu Vũ:

-Vâng, muội biết rồi sư huynh.

Nhưng nghĩ lại, thiếu nữ hai mắt hơi sáng lên hỏi:

-Nhưng bây giờ chỉ có muội với huynh, có phải muội có thể gọi huynh là Tiêu Vũ ca ca không? Vậy chưởng môn chúng ta thực lực là gì, còn Nam lão, thực lực hắn là gì? Còn nữa, tại sao huynh lại biết chuyện này?

Tiêu Vũ lần này lại không đáp mà đi đến trước một kệ sách, lấy từ trên xuống một quyển sách gọi là Thanh tâm chú rồi chưa cho nàng.

-Trước khi trả lời câu hỏi của muội, ta giới thiệu một chút về con đường tu luyện của tu sĩ tu chân giới chúng ta nhé.

Thiếu nữ nghe vậy trong lòng nghĩ thầm “Cái này thì ta đã biết rồi nha, nhưng mà được nghe huynh nói một lần nữa thế thì ta cũng nghe thêm một lần nữa vậy. Như thế cũng tốt” sau đó nhoẻn miệng cười “vâng” một tiếng.

Tiêu Vũ nhìn nàng một cái sau đó tiếp tục bước đi chậm rãi, hắn vừa đi vừa nói, từng lời từng lời chậm rãi truyền đến tai thiếu nữ:

-Nhân loại chúng ta từ khi sinh ra chính là một phàm nhân, thân thể yếu đuối, thọ nguyên chỉ có trăm năm. Phàm nhân khi bước chân lên con đường tu chân phải trải qua rèn luyện thân thể, đây cũng là một bước rất quan trọng, căn cơ ở đây đánh xuống càng vững chắc, con đường tu luyện về sau càng rộng mở.

Ở thế giới này, có hết thảy 7 cảnh giới tu luyện: Luyện Thể, Dẫn Linh, Tụ Hải, Tinh Thần, Phá Hư, Hóa Thần, Độ Kiếp. Mỗi cảnh giới chia ra làm sơ kì, trung kì, hậu kì và viên mãn.

Sau Luyện Thể chính là Dẫn Linh cảnh, bước vào cảnh giới này, thân thể đã có thể sinh ra linh khí, đồng thời cũng có thể hấp thụ linh khí tự nhiên bồi bổ cơ thể, linh khí trong cơ thể tụ tập thành linh mạch trong cơ thể chính là dẫn linh viên mãn. Một Luyện Thể cảnh dùng sức có thể nhẹ nhàng chiến thắng được vài trăm người đàn ông bình thường khỏe mạnh, mà Dẫn Linh cảnh ngoài sức mạng đơn thuần, cơ thể còn có linh khí gia trì, cho nên sức chiến đấu của Dẫn Linh cảnh cao hơn Luyện Thể cảnh không chỉ mười lần.

Lâu dần, qua thời gian tích lũy, trong cơ thể linh khí tụ tập nhiều đến mức nhất định có thể tụ hợp linh khí trong cơ thể tích tụ linh hải, cũng chính là khai mở đan điền, mà cảnh giới này gọi là Tụ Hải cảnh. Tụ Hải so với Dẫn Linh đã từ sự chênh lệch về lượng dẫn tới sự thuế biến về chất, một Tụ Hải cảnh tay không cũng đủ giết vài trăm Dẫn Linh cảnh!

Sau tụ hải, võ giả khai mở linh hồn của bản thân, gọi là tinh thần cảnh. Võ giả tinh thần cảnh với tụ hải cảnh chính là một cái rãnh sâu, tuy chỉ chênh lệch 1 cảnh giới nhưng thực lực hai bên cũng cao thấp một trời một vực, ngàn cái võ giả tụ hải cũng không đủ cho một tinh thần cảnh treo lên đánh! Bởi vì đây chính là áp chế về tinh thần, một tinh thần cảnh có thể phóng ra uy áp cảnh giới của bản thân đè ép về cảnh giới nhỏ hơn, khiến đối phương thậm chí không thể nhúc nhích, chỉ dám cuối đầu!

Trên tinh thần cảnh là phá hư cảnh, thực lực lại là bạo tăng, một phá hư cảnh có thể địch lại vài ngàn võ giả tinh thần cùng tiến hành đánh vây công. Mà cảnh giới hóa thần, chính thức có thể chân đạp hư không, hoàn toàn lột bỏ thân xác phàm trần, đi vào con đường tiên lộ.

Cao nhất của thế giới này chính là độ kiếp cảnh. Võ giả tiến vào cảnh giới này sẽ có thiên kiếp tẩy lễ, người sống là cường giả, còn người chết chỉ vĩnh viễn là nắm cát vàng. Con đường tu luyện cũng giống như hình chóp, ở dưới thì rộng, càng lên cao càng hẹp lại, người tu vi thấp thì nhiều, càng lên cao lại càng ít.

Nhưng một người tu vi cao nhìn xuống người dưới chỉ giống như người khổng lồ nhìn con kiến hôi, tùy ý nhấc chân chính là chết đi một đống.

Chính vì thế, trong thế giới mạnh được yếu thua này, chỉ có thực lực cứng rắn mới là vương đạo! Kẻ yếu? Nơi đây vĩnh viễn không có chỗ cho kẻ yếu lên tiếng!

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.