Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Xà xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 2030 chữ

Một đêm rất nhanh liền trôi qua, bầu trời rất nhanh đã hơi hừng lên một chút ánh sáng.

Xung quanh nơi này không gian mát mẻ, cây cối xanh um, sương trắng mờ đục còn quanh quẩn trong không khí.

Ngay lúc này, sương trắng hơi tán, từ giữa sương mù, một bóng dáng to lớn mờ mờ xuất hiện.

Rất nhanh, sương mù hoàn toàn tán đi, mà bóng dáng kia đã hiện ra, đó mà một thân ảnh Bạch Hổ oai phong, tuy thân hình to lớn nhưng bước chân nhẹ nhàng linh hoạt, châm rãi từng bước đi đến.

Thân ảnh Bạch Hổ dừng lại giữa một mảnh đất trống, người nằm xuống, từ trên lưng nó, hai thân ảnh một lớn một nhỏ nhảy xuống.

Thân ảnh cao lớn là một nam tử khôi ngô, một thân vẫn như cũ bạch y tiêu sái, người nhỏ là một thiếu nữ xinh đẹp, cả người cũng một thân bạch y giống như người bên cạnh, trên tay cầm theo một thanh kiếm nhỏ dài.

Nam tử nhìn khu vực trước mặt, sau đó nhẹ nhàng nói:

-Phía trước là Vạn Độc Chi Địa, muội phải cẩn thận, nhiệm vụ của muội ta sẽ không nhúng tay vào, muội phải chú ý an toàn của bản thân.

Nói xong, nam tử từ trên người lấy ra một lọ thuốc đưa cho nàng nói:

-Đây là giải độc đan, có thể chữa các loại độc trong phạm vi Tụ Hải trở xuống, muội hãy giữ mà dùng.

Thiếu nữ nhận lấy lọ thuốc, mỉm cười nhìn nam tử:

-Tiêu Vũ ca ca cũng phải cẩn thận, chúng ta đi vào thôi!

Nói xong hai người sóng vai cùng đi vào.

Bên ngoài là một bầu trời quang đãng, trời xanh mây trắng, thế nhưng khi hai người bước vào phạm vi Vạn Độc Chi Địa, không khí đã chậm rãi có thay đổi.

Cây cao che khuất bầu trời, nắng chỉ còn chiếu xuống từng tia nhỏ xuyên quá kẽ lá.

Trông không khí có sương mờ lượn lờ không tán, gió nhẹ hiu hiu thổi qua mang lại cảm giác cô tịch.

Hai người một lớn một nhỏ bước chân chậm rãi tiến sâu vào nơi sâu trong rừng.

Không biết qua bao lâu, bất chợt thiếu nữ đang nói chuyện cùng nam tử bên cạnh chợt dừng lại, ánh mắt đanh lại nhìn về phía bên trái, tay phải rút kiếm nhanh chóng chém ra một kiếm.

Một kiếm chém ra, rất nhanh một bóng đen nhỏ đang lao tới bị chém làm đôi.

Nhìn lại, đây là một con bọ cạp nhỏ màu đen, vừa chết đi, trên cơ thể nó nhả ra một đoàn hắc khí đen kịt, mặt đất quanh chỗ nó chết đi cũng hơi hướng chuyển sang màu đen.

Đây không chỉ là một con bọ cạp bình thường, mà nó mang cả kịch độc cực mạnh.

Bây giờ hai người bọn họ đã tiến vào trong Vạn Độc Chi Địa.

Nơi đây danh xứng với thực, bất cứ thứ gì trong này đều mang theo độc tố, dù ít dù nhiều, nhưng chắc chắn sẽ có.

Thiếu nữ sau khi chém xong kiếm kia cũng trở nên cảnh giác hơn, kiếm cũng không tra vào vỏ mà trực tiếm cầm trên tay.

Hai người không nhanh không chậm tiến vào càng sâu bên trong Vạn Độc Chi Địa.

Bên trên bầu trời ngày càng tối, cũng không phải là ngày đã chuyển sang đêm, mà là do cây cối càng trở nên rập rạp, lá cây đã che khuất bầu trời.

Không gian ngày càng tối đi, hai người vừa đi vừa nói, nam tử từ trong người lấy ra một cái lồng đèn màu đỏ.

Thắp lên ngọn lửa nhỏ, hắn giải thích:

-Đây là lồng đèn đặc chế do trưởng lão trong Cửu Linh tông tự mình sáng tạo ra, thích hợp với nơi âm u như thế này. Nó có tác dụng bảo vệ tâm thần, hạn chế độc tính ảnh hưởng. Mỗi đệ tử đi vào Vạn Độc Chi Địa đều nên có thứ như này mang theo, bất quá lần này ta đi theo muội, nên từ đầu cũng không có nhắc nhở.

Nói rồi, hắn đưa đèn lồng cho nàng để nàng soi đường đi tiếp.

Cả hai đi được một quãng, rất nhanh lại có một thứ tiến tới chỗ hai người.

Thiếu nữ không chút do dự, lại vung kiếm lần nữa!

Mà sau khi thiếu nữ chém chết con rắn kia, ánh mắt nam tử hơi liếc qua, sau đó lui lại đằng sau một khoảng cách, trên tay vứt xuống đất vài thứ gì đó.

Rất nhanh, xunh quanh chỗ hắn đang đứng, một cái vòng sáng vàng vàng hiện lên dấu vết trận pháp, sau đó liền nhạt dần rồi biến mất.

Bên phía thiếu nữ, sau khi chém xong một kiếm, liền thấy nam tử khoanh tay đứng nhìn bản thân, ý thức được đã tiến vào địa bàn của Cửu Độc Yêu Xà, điều này hiển nhiên đã bắt đầu nhiệm vụ của mình, ánh mắt nghiêm túc cảnh giác lên.

Con rắn kia chết không lâu, rất nhanh liền có thêm rất nhiều con rắn khác xuất hiện.

Mà một lần xuất hiện, lít nha lít nhít gần ngàn con rắn, tuy nhiên, tất cả bọn chúng đều có một điểm chung, ánh mắt tất cả đều thuần một màu đỏ giống như màu máu.

Đám rắn này có con màu đen, cũng có con màu đỏ, cũng có con màu vàng, tổng rất cả chín loại màu sắc khác nhau.

Mỗi một con trong đó có yếu có mạnh, yếu nhất tương đương với luyện thể cảnh yêu thú, mạnh thì tương đương Dẫn Linh cảnh.

Bọn chúng xuất hiện từ trong lòng đất, có xuất hiện từ trên cây, xuất hiện từ bốn phương tám hướng, không đâu không có.

Thế nhưng, khi đám rắn kia bò tới chỗ người nam tử, giống như bỏ qua hắn, lách qua chỗ hắn đang đứng, tiến về phía thiếu nữ.

Nói thì chậm, mọi chuyện diễn ra rất nhanh, từ lúc con rắn đầu tiên chết đi, cho tới lúc đám rắn xuất hiện chỉ mất vài giây, nhanh như một cái chớp mắt.

Hàng ngàn con rắn, mỗi con trong đó đều có thực lực từ Luyện Thể đến Dẫn Linh, tất cả đều tập trung nhắm về một phía.

Ánh mắt thiếu nữ trầm xuống, cũng không có khinh thường, bàn tay nắm chặt thanh kiếm, trên thanh kiếm xuất hiện hỏa diễm màu vàng.

Xung quanh thiếu nữ, nhiệt độ tăng lên nhanh chóng, không khí nóng rát, quanh người thiếu nữ cũng xuất hiện thêm một tầng hỏa diễm màu vàng mạnh mẽ.

Cây cối xung quanh chỗ thiếu nữ đang đứng cũng bị nhiệt độ ảnh hưởng, nhanh chóng khô héo đi xuống, sau đó bốc cháy.

Một vài con rắn nhỏ vừa lao tới bị hỏa diễm thiêu đốt làm tốc độ giảm chậm, tuy nhiên hỏa diễm cũng không thể hoàn toàn thương tổn thực chất đến bọn chúng, lớp vảy rắn cứng rắn cản lại hỏa diễm bên ngoài, không thể xâm nhập vào trong.

Bị hỏa diễm thiêu đốt, dã tính trong mắt đám rắn càng hiện lên rõ ràng, ánh mắt thuần một màu đỏ như máu khóa chặt thân ảnh kia, giống như phát điên mà lao tới.

Hơn nữa, số lượng đám rắn rất đông, một con vừa hơi dừng, con khác đã lao lên, dũng cảm không sợ chết, mở cái miệng đỏ như máu muốn cắn về thiếu nữ.

Nàng vung kiếm, thanh kiếm trên tay giống như lưu quang, chém vào đám rắn, kiếm đi đến đâu, hỏa diễm kéo tới đó, bốc cháy dữ dội.

Đám rắn này tuy có ưu thế vảy rắn cứng rắn, thế nhưng khi kiếm thiếu nữ chém tới, cũng không thoát khỏi số phận bị thanh kiếm sắc bén nóng rực kia chém làm đôi.

Bất quá, tuy chết nhanh, thế nhưng được bù lại số lượng đông đảo, con trước vừa chết, con sau ngay lập tức đã tiến lên.

Đảo mắt một vòng, xung quanh khu vực này hoàn toàn đã bị đám rắn nhấn chìm, ngoại trừ đám rắn 9 màu sắc này, khu vực này không còn có thêm bất cứ loài sinh vật nào sống ở đây.

Đối diện với thiếu nữ là ngàn vạn con rắn, thế nhưng ánh mắt nàng lại không có bất cứ tia sợ hãi nào, nếu đổi là một người khác, giờ khắc này đã sớm chân đứng không vững, làm mồi trong miệng rắn.

Mà theo thời gian, thiếu nữ càng đáng càng thấy không đúng, cơ thế của nàng càng lúc càng chậm.

Một kiếm chém ngang manh mẽ, giết chết một đám lớn rắn độc, sau đó thiếu nữ nhanh chóng lùi lại phía sau.

Lúc này, bản thân nàng cảm thấy cơ thể chậm chạm, nghĩ một hồi, rất nhanh nàng liền hiểu.

Bản thân đám rắn này mỗi một con đều mang theo kịch độc, mà chém chết bọn nó, kiếm và tay của nàng đã dính máu độc bọn nó, hơn nữa, trong không khí đều có một phần khí độc bốc lên, theo thời gian, độc tính đã chậm rãi xâm nhập vào cơ thể.

9 loại rắn, mỗi một loại đều mang theo một thứ độc tố khác nhau.

Trong cơ thể của thiếu nữ lúc này, 9 loại độc sớm đã xâm nhập vào trong kinh mạch, máu huyết, thậm chí thần kinh trung ương cũng đã sớm đã bị ảnh hưởng.

Mà theo thiếu nữ vận công càng nhanh, độc tố trong kinh mạch di chuyển cành nhanh, xâm nhập càng sâu.

Cảm nhận cơ thể của mình, lại thấy đám rắn đông nghịt kia lại tiến lên, ánh mắt thiếu nữ trầm lại.

Không biết từ lúc nào, từ trong ánh mắt thiếu nữ, hai vệt tinh quang màu tím hiện ra.

Giữa ngọn lửa màu vàng đang hừng hực cháy, một tia màu tím nhỏ bé lóe lên, rất nhanh, toàn bộ ánh lửa đang cháy đã bị thay thế bằng những kia lôi điện màu tím.

Bên trong cơ thể, bên trong kinh mạch của nàng, tử lôi đã sớm xâm chiếm toàn bộ kinh mạch, toàn bộ độc tố đã bị cắn nuốt sạch sẽ.

Mà bên ngoài cơ thể của nàng, sớm đã tràn ngập tử lôi chớp giật.

Gần như trong khoảnh khắc tử lôi xuất hiện, toàn bộ không gian xung quanh giống như toàn bộ tử lôi thay thế, không đâu không có sắc tím của lôi điện lập lòe.

Ngay lúc này, thiếu nữ ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phái đám rắn kia đang kinh sợ tử lôi mà không dám lao lên nữa, cả cơ thể của nàng giống như hóa thành một tia sét, xông thẳng về phía đó.

Bất cứ nơi nào tia sét đó di chuyển đến, tất cả rắn nơi đó đều bị lôi điện bá đạo xuyên thẳng qua, hoàn toàn cháy đen, sau đó bốc hơi rồi biến mất.

Chỉ trong vài cái chớp mắt, gần như đám rắn đã vơi đi một nửa, khí độc bốc lên đen kịt, sau đó bị lôi điện trong không gian đánh tan.

Thiếu nữ càng đánh càng hưng phấn, cánh tay cầm kiếm tăng thêm sức mạnh lôi điện, chỉ là nàng đang chuẩn bị xông lên liền dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía sau đám rắn.

Chỉ thấy lúc này, từ lúc nào đã xuất hiện thêm một con rắn nữa.

Nó vừa xuất hiện, tất cả đám rắn vừa rồi tuy chết đi một nửa, nhưng đám còn sống còn lại giống như uống thuốc kích thích, trong mắt bọn chúng càng thêm điên cuồng, nhưng lại không lao lên, đứng yên chờ lệnh.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bạn đang đọc Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! sáng tác bởi yyvole14213

Truyện Sư Muội, Ta Cần Yên Tĩnh! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yyvole14213
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.