Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo môn đại vận, lại nối tiếp ức giây!

Phiên bản Dịch · 1518 chữ

Chương 345: Đạo môn đại vận, lại nối tiếp ức giây!

Lúc Văn Tịnh đạo nhân rời đi đã không còn thất hồn lạc phách như trước nữa.

Nhưng có thể nhìn ra nàng mang trong mình tâm sự nặng nề, lại có chút... xúc động muốn nôn mửa...

Chuyện này dĩ nhiên không phải do Lý Trường Thọ làm gì nàng, hiện tại người thay thế cho Lý Trường Thọ chỉ là một con người giấy, Văn Tịnh đạo nhân tùy tay đều có thể bóp chết.

Thứ khiến nàng muốn nôn mửa chính là mấy lời thề đó!

Trong mấy giờ đã liên tục lập hai lời thế lớn, cho dù là Văn Tịnh đạo nhân thì trong lòng cũng khó tránh khỏi ma chướng.

Mà thứ để cho Văn Tịnh đạo nhân cảm giác mình không đấu lại Hải Thần Nam Hải hay là chuyện này rời đi, hậu tri hậu giác phát hiện ra hai chuyện...

Một, Lý Trường Thọ tiếp tục để nàng quay lại Tây Phương giáo, dốc lòng làm việc cho bọn họ, tạm thời coi như chuyện này chưa từng phát sinh qua.

Chuyện đó cho thấy Nhân giáo và thiên đình không coi trọng thực lực của nàng, mà là nhìn trúng vị trí ở Tây Phương giáo của nàng..

Nói cách khác, Tây Phương giáo luôn tự cho rằng bản thân một giọt nước không lọt, không ngừng khích bác quan hệ tam giáo, thu nạp không ít yêu ma để bản thân sử dụng, nhưng những chuyện bọn họ làm, Thái Thanh thánh nhân đã sớm biết,

Mà vị thần bí nhất này đã bắt đầu tính toán ngược lại Tây Phương giáo, mà nàng, trở thành một quân cờ ẩn dấu chuẩn bị cho hậu chiêu phía sau...

Thiên địa như bàn cờ, chúng sinh là quân cờ, duy chỉ có thánh nhân là người cầm cờ.

Câu nói này Văn Tịnh đạo nhân đã nghe qua vô số lần, nhưng hôm nay nàng mới lãnh hội được sâu sắc ý nghĩa.

Thứ hai, sau khi rời khỏi Nam Thiệm Bộ Châu, Văn Tịnh đạo nhân mới phục hồi lại tinh thần...

Từ lúc nàng bị Tiệt giáo tính toán cho đến chuyện bị Hải thần nam hải ngăn lại, đến cuối cùng còn bị lôi kéo trở thành người của Nhân giáo và trở thành nanh vuốt của thiên đình...

Một bước lại một bước, một vòng lại một vòng đều ở trong lòng bàn tay của đối phương.

Thứ duy nhất nàng có thể chủ động chính là lựa chọn sống hoặc chết.

Càng làm cho Văn Tịnh đạo nhân nguội lạnh chính là lúc nàng uống rượu, không tự chủ có chút tin cậy đối với Hải thần nam hải!

Thậm chí, nàng còn cảm thấy, nàng và Hải thần Nam Hải là đồng bệnh tương liên...

Giờ suy nghĩ kĩ một chút, nàng mới nhận ra mình bị đối phương đùa bỡn trong lòng bàn tay!

Quay đầu lại, ngoại trừ biết đối phương là cao thủ ẩn dấu của Nhân giáo ra thì những thứ khác, hoàn toàn không biết.

Tên Hải thần này so với vị Huyền Đô đại pháp sư kia không phải chỉ huyền bí ba phần.

"Hừ, giải thần giả quỷ!

Sớm muộn gì cũng cho người biết sự lợi hại của bổn vương!"

Văn tịnh đạo nhân hừ lạnh một tiếng, tiện tay xé ra la quần thuần trắng trên người, khôi phục lại cách ăn mặc quần lụa mỏng như Ngọc Tiêu tiên tử.

Sau đó thân hình nàng biến mất không thấy, chỉ thấy ở dãy núi giáp ranh giữa Tây Trâu Hạ Châu và Nam Thiệm Bộ Châu để lại một luồng văn thanh....

....

Cùng lúc đó, Lý Trường Thọ thở ra một hơi.

Thật không dễ dàng mà...

Để chắc chắn sau này Văn Tịnh đạo nhân sẽ đi "toát" một cái nên hắn đã trực tiếp dùng danh nghĩa của thiên đình lôi kéo luôn Văn Tịnh đạo nhân, trước thời hạn ban thưởng của Ngọc Đế đã tìm một người ngầm trà trộn vào.

Loại hành động này cùng...

Muốn tìm một nơi vững vàng để câu cá không bằng bao vây lại toàn bộ đường đi của cá.

Những biện pháp hắn có thể nghĩ ra không có cách nào ổn thỏa toàn phần được, cái tương đối được nhất chỉ có lựa chọn vừa rồi, sau này tìm cơ hội thuyết phục Ngọc Đế bệ hạ là không phải suy nghĩ gì nữa.

Tới Phong thần đại kiếp vạn tiên trận.

Không cần Lý Trường Thọ quản gì, Thái Thanh thánh nhân lão gia đã ám chỉ với sĩ văn, thừa dịp Nhị thánh của Tây Phương giáo không ở liền lén trộm mười hai vật phẩm kim liên...

Cũng coi như đại công cáo thành.

Lý Trường Thọ đợi một thời gian cũng không thấy Thánh nhân lão gia nói gì, đồng nghĩa với việc Thánh nhân lão gia công nhận cách xử lí của hắn.

--- Nếu Thánh nhân lão gia không hài lòng với cách xử lý thì thì những chuyện trước đó đã sớm cảnh báo hắn rồi.

Văn Tịnh đạo nhân là con dao hai lưỡi, chỉ có thể dùng trong bóng tối, nếu dùng không tốt còn dễ tự làm hại bản thân.

Lần này lôi kéo Văn Tịnh đại nhân...

Chậc, nếu để nàng biết hắn cũng chỉ là một tiểu đệ tử của Độ Tiên Môn, tu vi chân chính không quá Thiên tiên cảnh thì không biết nàng có nổi điên, chạy tới đòi đánh đòi giết hay không?

Bên Triệu đại gia cũng phải nghĩ biện pháp làm dừng lại.

Hiện tại, chuyện Triệu đại gia gây ra bắt đầu là ảnh hưởng tới kịch tính của Phong thần đại kiếp, sau này không chừng còn lớn chuyện và phiền toái hơn!

Không biết nên giải quyết chuyện này như nào?

Triệu Công Minh và Ngọc Tiêu cũng không phải là Văn đạo nhân.

Văn đạo nhân và Tây Phương giáo bằng mặt không bằng lòng, hiện tại cũng mất đi đường lui, hắn lại cho nàng một con đường sống, dĩ nhiên nàng sẽ chủ động mắc câu.

Trong tửu lâu, người giấy đạo nhân mà Lý Trường Thọ dùng không tự giác cười khổ mấy tiếng.

Ngừng đi oai phong của kẻ ăn vạ, vẫn là phải rơi vào tay Tiệt giáo.

Ai có thể chế ngự được Triệu đại gia?

Thánh nhân lão gia.

Nhưng hắn cũng không thể vì chút chuyện nhỏ này mà nghĩ cách làm kinh động tới Thông Thiên giáo chủ, đúng không?

Chuyện này không khỏi... Có chút kích thích!

Lần này Triệu Công Minh ăn vạ Văn Tịnh đạo nhân, lại thêm mười hai vật phẩm Kim Liên qua hiểm còn sót đã để lại cho Lý Trường Thọ một bài học sâu sắc---

Bách nhân tất có quả, báo ứng là điều không thể tránh khỏi.

Nếu sau này có nhân quả thì mau kết thúc sớm một chút mới phải đạo!

Lần này lôi kéo được Văn Tịnh đạo nhân tới tay thật ra còn một chuyện quan trọng khác.

[Long tộc thượng thiên] như một vở hài kịch, trong vở này, nhân vật chia làm hai phe chính và tà.

Tình hình hiện tại của Lý Trường Thọ là, tay phải thông qua nhân vật "chính phái" Ngao Ất, làm ảnh hưởng tới phán đoán của Long tộc.

Tay trái thông qua nhân vật "phản diện" Văn Tịnh đạo nhân, làm phát sinh ảnh hưởng tới hành động của Tây Phương giáo...

Có cảm giác hắn ban đầu từ việc làm chân sai việc của tổ kịch nhảy một cái thành phụ tá đạo diễn kiêm soạn giả, chuyện có thể mưu tính cũng nhiều gấp mấy lần!

Nhưng, Lý Trường Thọ đã sâu sắc cảm nhận được thuận theo tự nhiên đáng quý như nào, vô vi, thanh tịnh, thuận thế mà làm, như vậy mới có thể tận lực ít dính dáng tới nhân quả.

Lý do đã ổn thỏa, sau này hắn cũng cố gắng không liên lạc với Văn Tịnh đạo nhân, lẳng lặng chờ đợi chuyện cuối cùng phát triển.

Đến nỗi hắn nên xác định vị trí của Văn Tịnh đạo nhân như nào...

Nàng là một cao thủ độc ác, chỉ lần này thôi.

Nơi tổ chức đại hội Tam giáo, Lý Trường Thọ lẳng lặng ngồi một chỗ, hai mắt hơi nhắm chỉ lộ ra một khe hở nhìn hoàn cảnh bên cạnh, truyền thanh dặn dò mấy câu với Hùng Linh Lỵ, sau đó mới tiếp tục nhắm mắt ngưng thần.

Hắn bắt đầu suy nghĩ từng câu từng chữ trong nội dung trò chuyện của hắn và Văn Tịnh đạo nhân.

Nghĩ một hồi liền phát ra một vấn đề nhỏ.

Hừm?

Hình như cuối cùng Văn Tịnh đạo nhân có nói sau này muốn gặp Huyền Đô đại pháp sư, chuyện này có chút thâm ý.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.