Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bài học

Phiên bản Dịch · 1775 chữ

Chương 34: Bài học

Trong 10 năm sư muội nhập môn, bất luận là dạy học, học bù, chỉ bảo về nhân sinh, phần lớn đều là diễn ra vào giờ Dần.

Đến trước nhà cỏ, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng gõ cửa, cửa gỗ tự động mở ra một khe hở, hắn cũng đẩy cửa đi vào.

Một màn che màu hồng đập vào mặt, thảm dưới chân cũng đổi thành màu hồng giống như vậy.

Sau tấm bình phong nửa trong suốt kia, bóng dáng xinh đẹp quen thuộc đang quay mặt vào bên trong nằm nghiêng trên giường, chiếc váy mỏng trên người làm cho cảnh đẹp như ẩn như hiện.

Hiếm thấy nhất là mông lung cảnh, làm cho tâm trí người khác phải hạ lưu.

Nhưng Lý Trường Thọ lại không liếc mắt đến, trực tiếp ngồi vào chỗ phòng chính chủ ở trong phòng, lạnh nhạt nói:

"Đừng giả bộ ngủ, tư thế ngủ yên tĩnh như thế không thích hợp với muội đâu."

Sau đó nghe thấy sau tấm bình phong truyền đến một giọng nói nũng nịu làm nũng: "Sư huynh, người ta vừa mới học phối hợp Nhuyễn Tiên tán, bây giờ đầu có chút choáng váng, không tỉnh táo, không làm điều gì được, thân thể mềm yếu không có sức để nhấc lên."

Lý Trường Thọ gật đầu, làm bộ đứng dậy, "Vậy ngày mai bàn lại đi, dù sao cũng không phải chuyện đại sự gì."

"Không được!" Trong nháy mắt Linh Nga trong nháy mắt phá công, đổi thành bộ dạng bất mãn phàn nàn: "Ngồi xuống! Muội sẽ ra ngay!

Hừ, hôm nay nhất định phải giải thích cho rõ, vì sao trở về muộn như vậy!"

Sau đó nghe những tiếng xột xoạt, rất nhanh Lam Linh Nga đã đổi sang váy dài bước ra khỏi tấm bình phong, ngồi bên trái chiếc bàn, có chút thở phì phò trừng mắt Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Đúng là gặp phải một số chuyện ngoài ý muốn, muội cũng biết Phá Thiên phong Nguyên Thanh?"

"Ừ." Linh Nga chớp chớp mắt, "Là đệ tử Phá Thiên phong đã cùng sư huynh đi tới Bắc châu ngày hôm đó, tu vi đứng thứ hai trong thế hệ chúng ta, nghe nói rất ôn nhu."

"Nhớ kỹ, nam nhân ôn nhu mãi mãi chỉ là biểu tượng.

Lần này hắn đã làm chút chuyện, muốn tính toán Hữu Cầm Huyền Nhã, kết quả bị Hữu Cầm Huyền Nhã giết chết."

Lý Trường Thọ lắc đầu, sửa sang lấy hình ảnh mà mình nhìn thấy trong ký ức những tàn hồn kia, "Hắn hành động như vậy thật ra là vì đã mất đi sự mẫu mực từ nhỏ đến lớn, từ bỏ thân phận đệ tử Độ Tiên môn của chính mình, nhất định phải quan tâm đến những vương quyền thế tục giống như mây khói kia."

Linh Nga chống cằm, nghiêng người dựa vào bàn vuông, nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy.”

Lý Trường Thọ chậm rãi nói:

"Hữu Cầm Huyền Nhã là Lục công chúa của một thế tục quốc gia ở Nam châu, Nguyên Thanh này không phải là con trai trưởng của một gia tộc quyền quý trong thế tục quốc gia, được xưng là Tứ công tử.

Có lẽ mẫu thân của Nguyên Thanh là thiếp thất của nhà quyền quý này, nhưng nàng cường thế hơn, lại là tiểu thư của một nhà quyền quý khác, bản thân cũng có chút thế lực.

Sau đó những người này đã nhắm ngay, vào Lục công chúa được mang đến Độ Tiên môn để bái sư tu hành.

Chỉ cần Nguyên Thanh có thể cưới được Lục công chúa, có thể trở thành phò mã gia của thế tục quốc gia này, dựa vào đó có thể thu hoạch được nhiều tiếng nói trong gia tộc mình, thuận tiện còn có thể mưu quốc, cho nên bọn họ dùng tất cả các biện pháp, để cho Nguyên Thanh cùng nhau bái nhập vào Độ Tiên môn của chúng ta.

Nhưng bản thân Nguyên Thanh không tranh giành được, 60 năm không thể ôm mỹ nhân về, nhóm người đứng sau hắn lo lắng cho tình cảnh, cuối cùng đã đợi không kịp, quyết định bí quá hoá liều..."

Lý Trường Thọ kể sơ lược một lần những chuyện đã xảy ra trước đây với sư muội.

"Kết quả bây giờ, những người này trộm gà không được còn mất nắm gạo, mối quan hệ giữa hai gia tộc cũng bị liên luỵ, đoán chừng là bị Quốc chủ của bọn họ nhổ cỏ tận gốc, để lắng lại sự tức giận của Độ Tiên môn."

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ suy tư của Linh Nga, Lý Trường Thọ ôn nhu hỏi:

"Tiểu Nga, trong câu chuyện này, muội có thể học được những gì?"

"Ừm —— "

Linh Nga trầm ngâm, sau đó nói một câu chắc như đinh đóng cột: "Nữ tử tuyệt đối không thể làm thiếp thất! Nếu không thì trong nhà tranh quyền sẽ lao lực như vậy!"

"Khụ!"

Lý Trường Thọ không chịu được giơ tay nâng trán, "Còn điều gì nữa?"

"Nguyên Thanh này trù tính bố cục quá thô ráp, hơn nữa thế lực của gia tộc quyền quý thế tục này đã đánh giá thấp thực lực của Độ Tiên môn và giá trị của đệ tử Độ Tiên môn."

Linh Nga vô cùng nghiêm túc phân tích nói, "Ta cảm thấy, suy nghĩ chính xác là chèn ép Hữu Cầm Huyền Nhã, ẩn nhẫn mấy ngàn năm tu thành Thiên Tiên, sau khi xuống núi trực tiếp âm thầm đi làm một ám vương ẩn giấu trong thế tục quốc gia, vơ vét tài lực mà quốc gia đó cống nạp lên môn, nâng địa vị và tầm quan trọng của mình trong môn, hai thế tục Tiên môn được nở hoa!

Nếu dựa vào làm con rể Quốc chủ, đúng là suy nghĩ hão huyền, những Quốc chủ chính là không bao giờ thiếu dòng dõi."

Lý Trường Thọ: ...

"Được rồi, chuyện này coi như nghe cho vui thôi.

Nhà muội cũng là thế tục quyền quý, vốn định nhắc nhở muội một chút, lấy đó mà làm gương."

"Hì hì." Linh Nga hé miệng cười, "Yên tâm đi sư huynh, không có huynh Linh Nga cũng không đi."

Lý Trường Thọ không khỏi lắc đầu cười khẽ, "Lấy túi thuốc ra đi, ta bổ sung cho muội, có lẽ lần này có chút tiêu hao đúng không."

Trong nháy mắt Linh Nga liền chột dạ, chậm rãi ngồi thẳng người, khép đôi chân trắng nõn, hai tay đặt lên trên đầu gối, đôi mắt kia nhẹ xoay chuyển, làm bộ như...

Nhu thuận, đáng yêu, thần du vật ngoại.

Độc phấn đan dược mà sư huynh cho, lần này vừa mới đi ra ngoài, không biết lãng phí bao nhiêu... mà nói.

Tiểu sư muội bại gia này!

Sức chiến đấu của những yêu tôm đánh với phàm nhân cùng tầm thường, vậy mà độc phấn tiêu mà mình đã chuẩn bị cho nàng đã tiêu hao gần tám phần...

Phân lượng này đủ để đánh bại 10 vạn đại quân đó!

Nhìn mười ba trữ vật pháp khí gần như trống rỗng được bày ra trước mặt mình, trán Lý Trường Thọ treo đầy hắc tuyến, sau đó là than nhẹ, giống như nổi lên một trận cuồng phong mưa rào.

Lam Linh Nga ngồi quỳ chân trên đệm cói trước mặt hắn, khóe mắt treo hai giọt nước mắt, định lấy dáng vẻ điềm đạm đáng yêu để trốn khỏi sự trừng phạt chính nghĩa của Đại sư huynh.

Khóe miệng Lý Trường Thọ co giật, cầm một hầu bao hỏi: "Muội đã đi giết Đông Hải đại yêu rồi?"

"Điều này, không phải sư huynh đã nói... gặp phải nguy hiểm thì dùng cái này sao...

Người ta suýt chút nữa đã bị những quân tôm kia chém tới, theo bản năng lập tức rải ra!"

Lý Trường Thọ đen mặt, "Ta nhớ được, ta đã chuẩn bị cho muội chín bình như thế này?"

"Rất nhiều lần suýt chút nữa bị chém tới..."

Lam Linh Nga bĩu miệng nhỏ, rưng rưng muốn khóc, ủy khuất giải thích: "Sư huynh, huynh đừng nóng giận mà, muội cũng biết huynh luyện chế những thứ này rất tiêu hao tinh lực, không phải muội cố ý muốn lãng phí."

Nhìn bộ dáng tiểu sư muội như vậy, Lý Trường Thọ cũng không có cách nào nổi giận, chỉ thở dài: "Ngược lại tinh lực chỉ là việc nhỏ, vật liệu mới khó tìm.

Độ Tiên môn chúng ta có rất ít người luyện chế độc đan, đây đều là ta dùng từng chút lượng Nguyệt cung để đổi lấy."

"Sư huynh, điều này ta có cân nhắc đến."

Lam Linh Nga chớp chớp mắt, vỗ nhẹ bên ngoài đai lưng trên eo nhỏ nhắn, lại lấy bảy tám trữ vật pháp khí đơn giản ra.

"Cho nên muội đã cầm tiền thưởng đã đạt được lần này, đổi tất cả thành độc thảo độc dược có thể tìm được trong môn!

Lần này tuyệt đối không lỗ, thậm chí còn có thể kiếm rất nhiều tiền!"

Lý Trường Thọ lập tức có chút dở khóc dở cười, nhìn chăm chằm đôi mắt giống như bảo thạch của Lam Linh Nga, nhìn thấy đáy mắt nàng có chút... né tránh.

Tiểu nha đầu này...

"Còn có chuyện gì muốn khai báo nữa không? Nói luôn một lượt đi, thừa dịp hiện tại tâm trạng của vi huynh cũng coi như không tệ."

Lam Linh Nga hít một hơi, đột nhiên nâng lên hai tay, lại dùng sức cúi người, cúi đầu, trán và lòng bàn tay cùng nhau chống trên mặt đất, mái tóc dài xõa ra hai bên.

Đập, đầu, nhận, sai!

Nàng nhắm chặt hai mắt, nói với khí thế hùng hổ:

"Sư huynh! Linh Nga có lỗi với huynh!

Trong môn có hai vị sư bá cảm thấy hứng thú đối với độc phấn mà huynh luyện chế, cho nên bọn họ đã lấy đi mấy bình độc lợi hại nhất từ chỗ của muội!

Muội thực sự không biết nên từ chối như thế nào, chuyện sư huynh có trình độ luyện độc cao siêu đã bị muội không cẩn thận tiết lộ ra rồi!"

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 396

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.