Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gấu nhỏ bái sư ký (1)

Phiên bản Dịch · 1428 chữ

Chương 302: Gấu nhỏ bái sư ký (1)

Oành!

Chỉ nghe một tiếng ầm, mặt đất lung lay mấy cái.

Lý Trường Thọ nhanh tay lẹ mắt, thân hình không nhúc nhích, tay trái ấn cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn và thân thể cường tráng của đối phương xuống, trực tiếp làm cho khuôn mặt của đối phương in sâu vào bãi cỏ.

Vừa rồi nếu như không phải mình ra tay nhanh thì gia hỏa này đã gọi ra câu 'Hải thần' kia rồi.

Vậy thì phải làm sao?

Nàng nói 'Hải', chẳng lẽ mình phải đáp lại một câu 'Hello' sao?

Nơi này nhiều đôi mắt nhìn như vậy, mình cũng không thể trực tiếp dùng Tam Muội Chân Hỏa hất bay nàng...

Trong nháy mắt, Lý Trường Thọ đã có quyết định!

Hắn âm thầm dùng tiên thức trực tiếp truyền thanh với thiếu nữ này, nhưng mặt ngoài vẫn lộ ra biểu tình kích động, trong miệng kêu:

"Linh Lỵ! Không ngờ lại gặp được ngươi ở đây!"

Vụng trộm truyền thanh nói;

'Dám hô lên hai chữ kia, ngày mai sẽ để Thôn trưởng của ngươi tới thu thập ngươi!

Nhanh gọi... Biểu huynh!

Ta ở đây để làm một chuyện lớn có liên quan đến sinh tử tồn vong của Hùng trại, nếu ngươi làm bại lộ thân phận của ta, Hùng trại sẽ lâm nguy!

Hiểu rồi thì hừ ba tiếng!

Hùng Linh Lỵ tứ chi cường tráng run rẩy, ở trên mặt đất phát ra một trận tiếng 'Hừ hừ hừ'.

Nàng có thật là hiểu không?

Lúc này, người Tiêu Dao tiên tông ở bên cạnh đã phản ứng lại, quay qua nhíu mày nhìn về phía bên này của hắn, mấy cái đệ tử cùng đến đây với Hùng Linh Lỵ đều lộ vẻ khiếp sợ;

Đám người Độ Tiên môn phe mình cũng đều nhìn về phía Lý Trường Thọ...

Buông tay ra, Lý Trường Thọ mặt mỉm cười, mắt lộ vẻ cảm khái.

Hùng Linh Lỵ chống hai tay nhấc khuôn mặt mình ra khỏi mặt đất.

Khuôn mặt thiếu nữ như tranh mắt to lông mi dài khả ái, giờ phút này dính đất sét và vụn cỏ, vẻ mặt kích động nhìn Lý Trường Thọ, há mồm liền hô một câu:

"Gì..."

Lý Trường Thọ trừng mắt, Hùng Linh Lỵ lập tức rụt cổ vào, đổi giọng gọi: "Biểu huynh..."

"Linh Lỵ, ai, nhiều năm không gặp, lại cao lớn không ít nha."

Lý Trường Thọ cười cười, Hùng Linh Lỵ lại gật đầu một trận, không hiểu sao vành mắt có hơi phiếm hồng, nhỏ giọng lầm bầm một câu:

"Ta, ta không ó bán đứng ngươi, cũng không có ném ngươi."

Xung quanh những trưởng lão, chấp sự, các đệ tử Nhân giáo tiên tông của Tiêu Dao tiên tông, Độ Tiên môn, trên đầu mọc ra một dấu chẩm hỏi.

Tửu Cửu nhịn một đường không có quấy rầy Lý Trường Thọ, cùng với Hữu Cầm Huyền Nhã nguyên bản mặt giống như hàn băng, giờ phút này đều đứng dậy nhìn chăm chú vào đây.

Tình huống gì đây?

Trong lòng Lý Trường Thọ âm thầm so đo, suy tính đủ loại phương diện, mình thà chịu bại lộ lá bài tẩy một phần nhỏ tu vi cũng không thể bại lộ mình là Nam Hải Hải Thần!

Không những ảnh hưởng đến 'Uy tín' của mình với Ngọc đế bên kia mà còn làm cho Tây Phương giáo chú ý, mang tới uy hiếp nghiêm trọng cho mạnh nhỏ của mình.

Thế là, Lý Trường Thọ chỉ có thể thuận theo lời Hùng Linh Lỵ mà nói tiếp.

"Ai, lần kia là ta khăng khăng rời đi, để tìm tu tiên," Lý Trường Thọ thở dài, "Ngược làm ủy khuất muội, muội nhất định là bị thôn trưởng quở trách một trận phải không."

Lại tiếp tục vụng trộm dùng tiên thức truyền thanh ở khoảng cách gần:

'Đừng đề cập đến việc này, ta đúng là Hải Thần nhưng ta chỉ là một hóa thân của Hải thần.

Hải thần cứu khổ cứu nạn, có hàng vạn hóa thân, cỗ hóa thân này của ta cũng có sứ mạng của mình, Linh Lỵ, nói một ít tình hình gần đây của ngươi đi.'

Hùng Linh Lỵ nháy mắt mấy cái, trong cặp mắt to tràn đầy sùng bái.

Lý Trường Thọ mở miệng cười nói: "Nhưng mà Linh Lỵ, sao muội lại ở chỗ này?"

Hùng Linh Lỵ biểu tình càng ủy khuất, nhỏ giọng nói: "Biểu huynh, cha mẹ ta lại sinh thêm một đệ đệ, đưa ta đến bên này để ta tìm sư phụ học pháp thuật.

Qủa nhiên đúng như Lục đại gia cách vách nói, bọn họ có thêm đứa nhỏ sẽ không thương đứa lớn."

Lý Trường Thọ: ...

Đây là những chuyện gì vậy.

Năm đó, Lý Trường Thị phái ra đoàn người giấy đi giải quyết tai họa ngầm trước đó của Nam Hải Hải thần, Hùng Linh Lỵ đã bị mang đến hỗn tiên môn Trung Thần Châu.

Lý Trường Thọ thật không nghĩ tới, Hùng Linh Lỵ lại bái nhập Tiêu Dao tiên tông.

Nhìn bộ dạng này của nàng, hình như cũng có hơi bất mãn đối với cuộc gặp gỡ này, đồng thời cũng nhớ mãi không quên tức giận bất bình đối với chuyện cha mẹ cưng đứa nhỏ.

Lý Trường Thọ cười cười, tiện tay dẫn tới một luồng thanh tuyền (nước sạch), đưa tới trước mặt nàng.

Hùng Linh Lỵ nháy mắt mấy cái, nhìn Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ mỉm cười gật gật đầu, ra hiệu nàng rửa mặt đi.

Nhưng Hùng Linh Lỵ chu cái miệng nhỏ, trực tiếp nuốt một hơi nước sạch, còn dùng lực hút hút, hút cái luồng nước sạch này vào trong miệng, ùng ục hai tiếng, nuốt xuống.

Đây là, Hải Thần chúc phúc!

Lý Trường Thọ trên trán xuất hiện mấy cái vạch đen, đột nhiên ý thức được...

Tửu Cửu sư thúc đôi khi nhìn bộ dạng không thông minh lắm, đó là bởi vì nàng thường xuyên uống say, dẫn đến trong tính cách vẫn luôn xen lẫn một chút men say, bản thân lúc nghiêm túc cũng rất cơ trí.

Nhưng Hùng Linh Lỵ trước mặt này, lớn lên trong loại hoàn cảnh 'Kết hôn cận thân' (kết hôn gần) của Hùng trại...

Thật ngu ngơ như thanh sắt.

Loại người này khó xử lý nhất, nói không chừng quay đi thuận mồm lại nói chuyện hắn là Hải Thần ra bên ngoài.

Làm sao đây? Tìm một chỗ đá đi?

Bây giờ Hùng trại xem như thủ hạ trực hệ của mình, mình đối với Hùng Linh Lỵ như vậy cũng không ổn lắm.

Hắn là thận trọng nhưng không phải không có lương tâm.

Lý Trường Thọ trầm ngâm một lát, mình chỉ có thể một mặt ngồi vững cái quan hệ thân thích với Hùng linh Ly, một mặt tiến hành một ít ám chỉ tâm lý với Hùng Linh lỵ, để nàng nghĩ đến mình là thốt ra hai chữ 'Biểu ca'.

Lý Trường Thọ lại dẫn tới một dòng suối trong, ôn hòa nói: "Đây là cho ngươi dùng để rửa mặt."

Hùng Linh Lỵ gãi gãi đầu, lập tức ngượng ngùng cười, nói: "Cảm ơn..."

'Gọi biểu huynh.'

'Biểu huynh!'

"Ai," Lý Trường Thọ lộ ra nụ cười từ ái của lão phụ thân, dùng nước sạch giúp Hùng Linh Lỵ rửa mặt còn tri kỷ cầm khăn tay đã được trộn lẫn thuốc mê từ trước.

Mấy tên đệ tử Tiêu Dao tiên tông vừa rồi đồng hành với Hùng Linh Lỵ, đã đến gần...

"Hùng sư muội, đây là... Biểu huynh của ngươi?"

"Ừm!" Hùng Linh Lỵ từ trên mặt đất nhảy dựng lên, trước mặt Lý Trường Thọ lập tức bị một bức tường lấp kín.

Hùng Linh Lỵ gãi gãi đầu buộc lại mái tóc dài có chút lộn xộn, lộ ra một chút mỉm cười ngượng ngùng, ngữ khí yếu ớt nói:

"Đây là... Biểu huynh của ta."

Lý Trường Thọ đứng dậy, làm đạo vái chào với mấy vị đệ tử Tiêu Dao tiên tông, nói: "Biểu muội nhà ta gây thêm phiền toái cho các vị đạo hữu rồi."

Mấy vị đệ tử này từng người đáp lễ, một người sắc mặt cực kỳ phức tạp, sờ ngực, cười khổ nói: "Không phiền phức, chỉ là đau."

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.