Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy tắc ăn vạ trong Hồng Hoang (2)

Phiên bản Dịch · 1896 chữ

Chương 283: Quy tắc ăn vạ trong Hồng Hoang (2)

Bước thứ hai —— 【 lén đổi khái niệm, lấy khổ nhục kế giữ đương nhiều đạo lý hơn 】

Kế tiếp bước thứ ba, phân thành sáu loại tình huống, tương ứng với sáu tuyến đường.

Triệu Công Minh lau vết máu trên khóe miệng, lại mắng: "Còn ai có thể thảm hại hơn đạo hữu Hải thần chứ? Hóa thân của hắn đã bị ngươi bức đến trực tiếp nổ tung rồi!

Thân ngoại hóa thân, tu luyện khó biết bao nhiêu, hắn tổn hại bao nhiêu đạo cơ, bao nhiêu đạo hạnh!

Việc này, ngươi nên tính sổ như thế nào!"

Lão đạo lưng gù lên án mạnh mẽ: "Ngươi đây là cãi chày cãi cối! Ngậm máu phun người!"

Triệu Công Minh mắng: "Bần đạo có thương thế làm chứng, ngươi mới là thủ phạm gây nên tội đồ! Đi cùng ta đến Linh sơn tranh cãi!"

"Ngươi, Triệu Công Minh! Ngươi còn cần mặt mũi nữa không!"

Lão đạo lưng gù mắng to, bỗng nhiên trong đầu có kế sách, tay cầm gậy giơ lên, đập mạnh vào bả vai mình một cái.

Chỉ nghe thấy trong phạm vi trăm dặm vang lên tiếng sấm rền!

Một cánh tay của lão đạo lưng gù này rủ xuống, vị trí bả vai đều bị đập nát, cười lạnh nói: "Ngươi mới là kẻ cầm đầu! Đi Bích Du cung!"

Triệu Công Minh thấy thế thì nghiến răng, bạch bạch bạch lui lại mấy bước, bỗng nhiên ngửa đầu cuồng phun ra một ngụm máu...

Lão đạo lưng gù tâm hung ác, lại đưa tay đánh mấy chưởng vào bộ ngực mình, dường như hai người đang so về sức lực.

Đột nhiên, cơ thể Triệu Công Minh chấn động, những ngụm máu vừa phun ra kia trong nháy mắt được sấy khô, khí tức khôi phục như thường, cả người lại thay đổi thần thái sáng láng, chòm râu vẫn sạch sẽ như vậy.

Hắn lấy một Lưu Ảnh cầu được tầng tầng tiên lực bao bọc trong một ống áo ra, cho dù bận vẫn ung dung dâng lên hai mươi tư viên Định Hải thần châu, mở Lưu Ảnh cầu ra.

Ngay lập tức, trước mặt Triệu Công Minh xuất hiện một bóng mờ, bên trong hiện ra hình ảnh, chính là lão đạo lưng gù tự đánh vào mình...

Lão đạo lưng gù này trong nháy mắt phản ứng lại, lập tức muốn động thủ.

Nhưng hai mươi tư viên Định Hải thần châu phát uy, lần nữa lão đạo đã tổn thương càng thêm tổn thương hơn nằm ngay tại chỗ!

Đây là tình huống thứ tư dưới bước thứ ba —— 【 phản giội nước bẩn, nắm được nhược điểm của đối phương】

Có thể tiến hành thuận lợi như vậy, cũng vượt qua dự kiến của Lý Trường Thọ.

Triệu Công Minh nhìn chằm chằm lão đạo lưng gù, lạnh nhạt nói:

"Đạo hữu, vì sao ngươi lại tự mình hại mình trước mặt bần đạo như thế? Tại sao lại vô duyên vô cớ hắt nước bẩn vào bần đạo? Muốn dùng chuyện này để khơi lên chiến tranh giữa Đạo môn với Tây Phương giáo sao?

Xem ra, bần đạo chỉ có thể cầm vật này đi tìm một số hảo hữu trao đổi một chút.

Nếu bần đạo nhớ không lầm, đạo hữu đã từng nói, ngươi là tam đệ tử của Tây phương.

Bần đạo biết, hai vị sư thúc nuôi nấng lên nhất mạch Linh Sơn không hề dễ dàng, nhưng dùng cách này để lừa bảo vật người khác, chậc, không khỏi có chút không được vẻ vang cho lắm."

"Ngươi! Ngươi!"

Lão đạo lưng gù tức đến miệng không ngừng run rẩy, bỗng nhiên cúi đầu phun ra một ngụm máu tươi, trong đôi mắt tràn đầy bi phẫn.

"Triệu Công Minh, người người đều nói ngươi tính tình thẳng thắn, lòng dạ trong sạch, hôm nay bần đạo đã được lĩnh giáo!

Quả thật đã được lĩnh giáo!"

Triệu Công Minh chắp tay ngửa đầu nhìn lên trời, đáy lòng lại khẽ thở dài.

Không nghĩ tới, hắn cũng sẽ làm chuyện tính toán như thế này...

Chỉ có điều, Nam Hải Hải thần nói rất đúng, nói chuyện nghĩa khí là đối với huynh đệ tỷ muội, đệ tử Đạo môn nhà mình, chứ không đối với người ngoài giáo này.

Một chút gian trá, cũng là vì việc này không dẫn đến tranh chấp giữa Đạo môn và Tây phương, từ đó bảo hộ đồng môn của mình.

Sau đó, Triệu Công Minh cũng không nói gì nữa, từ từ đợi lão đạo lưng gù mở miệng.

Giờ phút này lão đạo lưng gù đã hiểu rõ điều gì đó, kiềm nén cơn tức giận, lãnh đạm nói: "Đạo hữu, rốt cuộc ngươi muốn làm chuyện gì?"

"Chuyện gì? Ngày hôm nay bần đạo bị ngươi bắt nạt, còn có thể làm chuyện gì chứ."

Triệu Công Minh lạnh nhạt nói: "Thả lỏng chút đi, đạo hữu muốn việc này việc lớn hóa nhỏ, chúng ta giải quyết riêng, hay muốn tiếp tục làm lớn?"

Lão đạo lưng gù kia tức đến toàn thân phát run, muốn một cước san bằng phậm vi trăm dặm, nhưng lại không muốn uổng phí hao tổn công đức của mình...

—— Mặc dù lúc này bị Định Hải thần châu trấn áp, cũng không có cách nào tùy ý dậm chân.

Lão đạo lưng gù lãnh đạm nói: "Giải quyết riêng như thế nào? Còn làm lớn chuyện thì thế nào?"

"Nếu đạo hữu muốn giải quyết riêng, hôm nay ngươi và ta sẽ nói rõ việc này, đạo hữu lập ra một lời thề đại đạo, ta sẽ lập tức bóp nát vật này."

Triệu Công Minh lắc lư pháp bảo Lưu Ảnh cầu trong tay.

"Còn nếu đạo hữu muốn làm lớn chuyện, vậy bần đạo đành phải cầm vật này tới cho ba nghĩa muội ta xem náo nhiệt trước đã, sau đó đi Kim Ngao đảo, Bồng Lai đảo, những nơi hội tụ Luyện khí sĩ Tiệt giáo của ta, cho mọi người mở mang tầm mắt một chút, để bọn họ lấy đó làm gương.

Thói đời bây giờ, gian manh hơn rất nhiều so với viễn cổ, thượng cổ.

Cuối cùng nếu không được nữa thì tới Ngọc Hư cung chào hỏi, đi dạo Thiên đình, đi các nơi Trung Thần Châu một chút."

Triệu Công Minh nói một tràng, đáy lòng vang vọng lời căn dặn lúc nãy của Hải thần...

Mặc dù có chút không hiểu rõ ý nghĩa, nhưng việc này đã phát triển thuận lợi phát triển, ngược lại đã đáp ứng được tính toàn của Nam Hải Hải thần.

“Nếu không phải vì suy tính cho đạo hữu trong giáo chúng, bần đạo tuyệt đối sẽ không làm những chuyện này.”

Nhưng cảm giác này...

Cũng không tệ.

Thế là Triệu Công Minh nói câu nói kia ra:

"Bần đạo vô tình đi quản các ngươi những chuyện qua loa ở tứ hải các ngươi, thật ra bần đạo cũng chỉ tới nơi này, nhàn rỗi trò chuyện với Nam Hải Hải thần trò."

Lão đạo lưng gù kia nghe vậy thì ánh mắt lấp lóe, đã có quyết đoán, thấp giọng nói: "Việc này, là bần đạo... đuối lý.

Bần đạo sẽ lập ra lời thề đại đạo."

"Khoan đã, khoan đã." Triệu Công Minh lại cười nói, "Vẫn mong đạo hữu đợi một lát."

Lão đạo lưng gù kia có chút không hiểu rõ lắm, đang muốn nói chuyện thì trên bầu trời Nam Hải bỗng nhiên truyền đến một tiếng Long ngâm trầm thấp.

Một lão giả đầu rồng cưỡi mây bay đến, ở trên không trung làm đạo vái chào, dùng tiên lực đưa một đầu vải đến tay Triệu Công Minh.

Lão giả đầu rồng này cũng không nói gì, trực tiếp cưỡi mây rời đi.

Đây chính là bước thứ năm mà Lý Trường Thọ đã mưu tính—— 【 di chuyển sự chú ý của đối phương, buộc giá trị cừu hận của người này vào Long tộc và Tiệt giáo 】

Lúc này lão đạo lưng gù còn chưa hiểu rõ chuyện gì sao?

Hóa ra hôm nay là Tiệt giáo và Long tộc, đã đặt một cái bẫy nhắm vào hắn!

Quả nhiên Long tộc không cam lòng bó tay chịu trói!

Triệu Công Minh ném tấm vải kia tới, lão đạo lưng gù mở tấm vải được bao bọc bằng tiên lực, trên đó có vô số chữ nhỏ.

Mở đầu chính là cảm niệm ghi rõ chú...

Nội dung trong đó chính là sau này hắn tuyệt không được làm khó xử Tiệt giáo, Long tộc, Hải Thần giáo, chuyện hôm nay coi như mọi thứ chưa từng xảy ra.

Nếu không thì, bản thân bị đại đạo vứt bỏ, công đức sẽ về không, khí vận không còn!

Thật ác độc...

Hơn nữa, nội dung lời thề rất tỉ mỉ!

Triệu Công Minh lắc lắc pháp bảo lưu niệm trong tay, cười nói: "Đạo hữu còn thất thần làm gì? Một lời thề đại đạo đơn giản đều phiền phức như vậy sao?"

Vào lúc này, vị đại đệ tử ngoại môn Tiệt giáo kia nghiêm mặt, trong đáy mắt lão đạo lưng gù kia đúng là hung ác như thế.

Lão đạo lưng gù nghiến răng, nội dung lời thề chỉ là ràng buộc bản thân hắn, sau này rời khỏi tính toán những chuyện có liên quan đến Long tộc, sẽ không tới nơi này nữa, không hề đề cập với người bên cạnh về chuyện này.

Sẽ không quấy nhiễu đến đại tính toán của Tây Phương giáo hắn...

Thật ra coi như không lập ra lời thề đại đạo này, lão đạo lưng gù cũng không có khả năng nhắc đến chuyện này với người bên cạnh.

Hắn đường đường là đệ tử Thánh Nhân, không cần thể diện nữa sao?

Nhưng mà, vào lúc này giấy đạo nhân không biết đã trốn bao sâu bao nhiêu, đoán chừng sắp đến “thiên khung” của Địa phủ u minh rồi, nhưng chỉ nhận được thứ này.

Lý Trường Thọ làm theo cách thức mà năm đó Ngao Ất đã đưa ra lời thề, lại cộng thêm sáu phần tình huống giả định, cân nhắc toàn bộ tình huống có thể nhắc tới, lúc này mới lập ra lời thề này, cũng được cao thủ trong Nam Hải Long cung nhanh chóng đưa tới đây.

Rất nhanh, lão đạo lưng gù ngồi xếp bằng xuống, đầu tiên đọc Cảm Niệm Minh Thệ chú, rồi mới đọc nội dung lời thề.

Như vậy cao thủ lập thệ, Thiên đạo lập sinh cảm ứng, một cỗ thiên uy buông xuống, Thiên đạo đang ghi chép lời thề của lão đạo lưng gù.

Một bên Triệu Công Minh cũng không nhịn được trừng mắt nhìn, nghe được nội dung lời thề thế này, dùng thần thông liếc nhìn những chữ viết lít nhít trên tấm vải, khóe miệng lập tức co quắp.

Cái tên Nam Hải Hải thần...

Chính mình vẫn nên làm bạn, đừng nên làm địch.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.