Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản sát(1)

Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Chương 17

Vũ Văn Lăng lập tức gật đầu đáp ứng, bộ dáng có chút vội vàng, cũng phù hợp với phản ứng của một hộ vệ trung tâm.

Chỉ là, lúc Tửu Cửu quay người bay về phía nơi xa, bên cạnh chân Vũ Văn Lăng bay ra một con bọ cánh cứng màu đen, chui vào đám mây xám dưới chân.

Động tác này quá mức nhỏ bé, lại thừa dịp tiên thức Tửu Cửu dùng để dò xét tình huống của bốn đệ tử khác, dù tu vi Tửu Cửu cao hơn Vũ Văn Lăng rất nhiều, cũng không phát hiện được tiểu động tác của người này...

Đợi sau khi hai người này bay đi, giáp trùng kia tiếp tục bay trong sương mù xám, gắt gao nhìn chăm chăm thân ảnh Lý Trường Thọ.

...

"Hả?"

Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn lên không trung một chút, đang phi nhanh hắn hơi nhận ra một tia không giống bình thường, tựa hồ như có một đôi mắt ở trong không trung đang chăm chú nhìn mình.

Nhưng tra xét kỹ càng, lại không phát hiện ra bất thường nào.

Sư thúc?

Hẳn là không phải, ánh mắt này mang theo địch ý.

Căn cứ vào nguyên tắc thà rằng tin có còn hơn là không, Lý Trường Thọ dừng lại, hai tay cấp tốc kết ấn, trong miệng nói lẩm bẩm, mặt đất màu xám đen phía trước đột nhiên xuất hiện một làn sóng nhỏ bé.

Hắn bước vào trong đó, thân hình cấp tốc chìm vào trong đất, biến mất trong nháy mắt không thấy nữa.

Ngũ hành độn pháp, thổ độn.

Một lát sau, thân ảnh Lý Trường Thọ chui ra từ trong một bụi cỏ ở bên ngoài năm mươi dặm, mấy con độc trùng cùng với mấy con độc thú cấp quanh người hắn cấp tốc chạy trốn bốn phương tám hướng.

Cảm giác bị người theo dõi quả nhiên là biến mất.

Lý Trường Thọ nhanh chóng phân biệt địa hình quanh mình, cúi đầu tiếp tục lao đi, tiện tay trong tay áo cầm 2 cái phù? Ra tới, dán lại dán trên bắp đùi mình, tốc độ lại bạo tăng lên.

Thần hành ngàn dặm phù ——là phù tương đối bình thường có thể tăng tốc độ phi hành, bình thường Luyện Khí sĩ chỉ vừa bước vào Luyện Khí cảnh sơ kiếp đã có thể chuẩn bị.

Lý Trường Thọ đưa ra kết luận, nhóm năm người bọn họ, lần này khẳng định sẽ gặp phải một số chuyện ngoài ý muốn.

Loạn Chướng bảo lâm mặc dù hung hiểm, nhưng nơi này chỉ là bên ngoài Bắc Câu lô châu, chỉ cần Luyện Khí sĩ Phản Hư cảnh, hơi cẩn thận một chút là có thể ứng phó được, cũng chỉ là hung danh Bắc Câu lô châu bên ngoài thôi.

Nhưng nửa đường đột nhiên xuất hiện Vũ Văn Lăng...

Nhìn Nguyên Thanh vẫn luôn rất hòa thuận...

Hữu Cầm Huyền Nhã bề ngoài vô cùng lãnh khốc, nhưng trên thực tế hẳn là không có lòng dạ gì...

Công chúa điện hạ, vương quyền thế tục...

Lý Trường Thọ trong lòng đang phân tích ra một số manh mối, càng phân tích càng tin, trong này nhất định sẽ phát sinh chuyện gì.

Người ở sau lưng bày trận tự cho là trăm tính không hề lộ chút sơ hở nào, nhưng để cho một trong Luyện Khí sĩ hộ vệ thế tục vương quyền nửa đường hiện thân, mà không phải đi vào Tiên môn tìm cao nhân trong môn giải thích tình huống, mà ngăn cản lúc Hữu Cầm Huyền Nhã đã ra ngoài, chỗ này có chút logic không thông...

Được rồi, những thứ này cũng không liên lụy gì đến mình.

Lý Trường Thọ vừa chạy vừa lấy tấm bản đồ đơn giản kia ra nhìn, trong ánh mắt toát ra một chút bất đắc dĩ.

Nếu không phải đã không có gì biện pháp, hắn cũng không muốn mạo hiểm tới loại địa phương hung hiểm này, điều này hoàn toàn vi phạm giáo điều nhân sinh ở trong núi cẩu đến già chết của hắn.

Nhưng sư phụ...

"Thái Thanh ở trên cao, trăm điều không dính, chư tà lui tránh!"

Khẽ quát một tiếng, Lý Trường Thọ giữ vững tinh thần, tiếp tục phi nhanh vào rừng tràn đầy độc chướng màu đen.

Nhưng mà vừa qua khỏi một lát, Lý Trường Thọ lại sinh ra cảm ứng vi diệu mình lại đang bị người giám thị.

Lông mày hơi nhíu một cái, đáy lòng cũng nói câu phiền phức, lần này Lý Trường Thọ không bại lộ thật độn thổ, mà là kiểm tra chính mình bên trong trữ vật mấy thứ pháp bảo đấu pháp và những vật linh tinh, linh thức đã bắt đầu tìm địa điểm thích hợp để mai phục.

Tuy hắn rất cẩn thận, lại không phải là người nhát gan sợ phiền phức, giữa hai cái này vẫn có chút khác nhau .

Một đoạn thời gian dài sau đó, Lý Trường Thọ chỉ có cảm giác mình bị người nhìn chằm chằm, cũng không thấy có mai phục hoặc là đánh lén nào.

Tinh thần căng thẳng ròng rã 2 ngày đêm, thi triển mấy lần thổ độn chi pháp, cảm giác bị theo dõi vẫn tồn tại như cũ.

Lý Trường Thọ suy tính phương vị lúc này của mình, tự nhiên đã xâm nhập vào Loạn Chướng bảo lâm, cũng đã rời khỏi phạm vi tiên thức Tửu Cửu sư thúc có thể dò xét.

Hắn một khắc cũng không nghỉ chân, vẫn chưa thấy mệt mỏi, giữ vững được nghị lực huấn luyện rất nhiều năm trước đây, hiệu quả cũng tương đối rõ rệt.

Đột nhiên...

Sát ý?

Lý Trường Thọ tràn linh thức nhưng không có bắt được bất cứ uy hiếp gì, đối phương hiển nhiên là có thủ đoạn tránh né linh thức dò xét.

Ánh mắt quét mắt nơi sát ý phát ra —— rừng cây bên trái âm u kia, Lý Trường Thọ tiếp tục chạy nhanh về phía trước, nhưng đầu ngón tay trái hắn nhẹ nhàng xoa động, đem từng sợ tơ thừng trong suốt như mạng nhện tán ở trên người, tay phải ở bên kia không dấu vết nâng lên gió nhẹ...

Dò xét lợi khí:Tia nhện Trọng Đồng Tam Đầu.

Không bao lâu, đáy lòng Lý Trường Thọ nổi lên một hình ảnh có chút mơ hồ.

Một bóng người mặc áo gai màu xám, đầu đội mũ rộng vành, bóng người đang ở giữa khu rừng nhanh chóng vọt lên phía trước, bởi vì tốc độ quá nhanh mà thân hình của người này hơi vặn vẹo, quanh người tạo ra một luồng sáng màu xám nhạt...

Mạng nhện của 'Trùng Đồng Tam Đầu Nhện' có thể bắt được, huống hồ chỉ có những tin tức này.

Căn cứ vào quan sát của Lý Trường Thọ, thân pháp của người này khá mạnh, có lẽ trường đao bên hông chính là vũ khí sắc bén dùng để giết người, toàn thân từ trên xuống dưới đều là một khí tức hung hãn, có lẽ đã quen với việc mũi đao liếm máu người.

Nhẹ nhàng hít sâu một hơi, Lý Trường Thọ điều chỉnh khí tức, tốc độ lao đi cũng nhanh hơn một chút.

Trong chốc lát, mấy người ngăn cản tập kích kia cũng tăng tốc theo, hơi điều chỉnh góc độ vọt lên phía trước, xác định mục tiêu của hắn chính là Lý Trường Thọ.

Tu vi của đối phương là sơ phán Phản Hư cấp sáu, cấp bảy, nhưng đối phương có khả năng ẩn giấu một ít tu vi, hai lần phán định đều thuộc về đạo cảnh trên dưới cấp sáu.

Bởi vì đối phương dùng thân pháp để đuổi theo chính mình, nếu bay lên trời sẽ không có hiệu quả, tỉ lệ thành tiên cũng cực thấp.

Lý Trường Thọ nhướng mày, quả nhiên chính mình đã bị cuốn vào trong những chuyện kỳ quái.

Những tình huống như thế này thì nên xử trí như thế nào?

Phản ứng đầu tiên của Lý Trường Thọ chính là thi triển độn pháp chạy trốn, nhưng hắn rất nhanh ý thức được, hai ngày nay mình vẫn luôn bị người khác theo dõi, có lẽ đối phương đã dùng thủ đoạn gì đó để lần theo mình.

Lần chạy trốn này cũng như vậy, đối phương vẫn không buông tha muốn đ ra tay với hắn, bản thân sẽ càng nguy hiểm hơn.

Đi tới năm dặm phía trước trong khu rừng, có một mảnh đất trống mọc đầy độc thảo lại không có cây cối...

Đáy lòng Lý Trường Thọ khẽ hừ một tiếng, tay phải giữ hai người giấy nho nhỏ, khí tức trong cơ thể yên lặng hội tụ trong lòng bàn tay phải.

"Ngũ hành luân chuyển, hậu đức hoá sinh, trùng trọc không trở ngại, thổ giả ở bên trong!"

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 463

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.