Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội quân giấy kích trụi (2)

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Chương 166: Đội quân giấy kích trụi (2)

Hắn giờ đã hạ quyết tâm, một trận chiến này nếu có thể bảo vệ được tiên môn, thì sẽ đưa độc kinh mình đắc ý nhất dốc túi cho Trường Thọ học hỏi, để ngợi khen cho việc Trường Thọ âm thầm báo hiệu nguy hiểm cho môn phái

Bỗng nhiên, Vạn Lâm Quân trưởng lão cảm nhận được bên tai có gió nhiễu loạn, lại nghe thấy truyền âm quen thuộc…

"Vạn trưởng lão, đệ tử Trường Thọ.

Xin trưởng lão đừng nên ham chiến, lấy chút tâm quan sát chiến cuộc phía Nam.

Tốt nhất hai bên cùng nhau lui lên trên Phá Thiên phong, sau đó lại mượn đại trận Phá Thiên phong ngăn địch, mới là cách đúng đắn để giảm bớt thương vong của môn phái."

Vạn Lâm Quân trưởng lão âm thầm gật đầu, quan sát tình hình các nơi lúc này, phát hiện mình đã là 'Đơn độc xâm nhập' một chút .

Về việc này, cũng không phải do Vạn trưởng lão quá hăng, mà là các tiên nhân đồng môn... Lui quá mạnh.

Lý Trường Thọ lại truyền âm nói:

"Trưởng lão không hà tất phải nhớ đến đệ tử, đệ tử sau đó sẽ cùng đệ tử của các phong tiến vào Na Di trận dưới địa mạch của Bách Phàm điện, trưởng lão ngài bảo trọng bản thân mới là nên."

  Nghe lời nói ấy, hai mắt Vạn Lâm Quân trưởng lão khẽ híp, khóe miệng lộ ra ý cười 'Âm lãnh'.

Mấy tên đại yêu đang cố gắng đối cứng với Vạn Lâm Quân trưởng lão tâm thần hoảng hốt, vội vàng lui lại;

Nhưng Vạn Lâm Quân trưởng lão lại cũng đồng thời rút lui về phía sau, cách gần hơn với tiên nhân phe mình.

Hắn vừa rồi chỉ đơn thuần là bởi Lý Trường Thọ lúc này không có trắc trở nên trong lòng mới vui vẻ...

Giải quyết chi tiết nhỏ này, Lý Trường Thọ tiếp tục âm thầm quan sát thế cục hai bên.

Lúc này, hai chỗ mà các Thiên tiên đang đấu pháp, cách Phá Thiên phong đã chỉ còn mấy ngọn núi.

Tiên thức Lý Trường Thọ bắt được vài trưởng lão ngoại vụ Chân Tiên cảnh trong nội môn mang theo vết thương, đang vội vội vàng vàng đi về phía Bách Phàm điện.

Xem ra là muốn cho các đệ tử rời đi trước…

  Tiếp theo đây, Phá Thiên phong sẽ biến thành nơi đấu pháp.

Mặc dù còn có đại trận phòng hộ, nhưng đông đảo đệ tử chưa thành tiên lại có tu vi nông cạn, sơ sẩy một cái, bất cứ khi nào cũng có thể bị hạ bởi mấy đạo thần thông, mấy pháp bảo, Bách Phàm điện tám phần mười sẽ máu chảy thành sông…

Có thái thượng trưởng lão hạ lệnh đệ tử môn nhân bảo tu vi không đủ tạm cách xa tránh họa, mấy trưởng lão ngoại vụ Chân Tiên cảnh bị thương kia, sau đó sẽ phụ trách bảo vệ những đệ tử này.

Lý Trường Thọ suy nghĩ, truyền âm căn dặn vài câu với Linh Nga đã trốn gần đại trận Na Di dưới mặt đất được một lúc, bảo nàng tiếp theo hãy nhập vào trong đám đệ tử, dẫn 'Bản thể' của hắn và sư phụ cùng nhau rời đi.

Linh Nga lập tức gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, tiếp tục ẩn nấp bên trong một khe đá, lẳng lặng chờ số lớn đệ tử của Độ Tiên môn hiện thân.

Còn chân thân Lý Trường Thọ lúc này…

  Từ hai tháng trước liền đã tìm xong chỗ ẩn thân, hơn thế trong khi ẩn thân một cách vi diệu, hắn chưa từng chủ động hoạt động cái gì.

Một lát sau, ở góc trong của Bách Phàm điện, xuất hiện một cái hố hướng xuống phía dưới.

Dưới sự thúc giục không ngừng của mấy trưởng lão với Hữu Cầm Huyền Nhã, Tửu Ô, từng đệ tử trẻ tuổi nhanh chóng xông vào cửa động thẳng đứng hướng xuống phía dưới ấy, vội vàng phi vào trong lòng đất.

Đợi từng đám đệ tử đến địa mạch đại trận Na Di, Linh Nga tìm đúng cơ hội, cùng 'Lý Trường Thọ' từ trong góc đi ra, tụ hợp với đệ tử khác...

Quá trình coi như hoàn mỹ, sư muội lại lập một công.

Đợi Hữu Cầm Huyền Nhã chạy đến, nhìn thấy Lý Trường Thọ cùng Linh Nga rồi, cũng dài thở dài một hơi.

Nàng cầm ngọc phù khống chế trận, khởi động di chuyện địa mạch đại trận Na Di;

Dưới mặt đất trống rỗng đáy, lập tức xuất hiện một trận bàn mặt đường kính trăm trượng, đường vân phức tạp, phía dưới trận bàn phảng phất có tiếng long ngâm...

Có trưởng lão Bách Phàm điện hô to:

"Nhanh, mỗi lần năm mươi người tiến vào đại trận!

Huyền Nhã, ngươi và Cát trưởng lão cùng nhau mở đường ở phía trước!

Điểm rơi của đại trận Na Di, là một sơn cốc tại phía đông!"

Hữu Cầm Huyền Nhã lúc này lĩnh mệnh, mang theo một nhóm đệ tử cách đại trận gần nhất cấp tốc xông vào trận bàn, thân ảnh hơi chìm xuống, lóe lên rồi biến mất không thấy gì nữa!

Chủ mạch của đại địa, kỳ thật chính là tương đương với 'Mao mạch mạch máu' của Bàn Cổ đại thần;

Mà địa mạch Na Di trận, có thể để cho luyện khí sĩ xuôi theo hướng đi của địa mạch, hai hướng xuôi ngược, định hướng cự ly xa mà di dịch.

Các đệ tử Độ Tiên môn không hề cuống quít, thậm chí có không ít đệ tử chủ động lùi về sau, cho đệ tử nhập môn chưa được sâu đi trước...

Toàn bộ rút lui rất ngay ngắn trật tự, Linh Nga cũng bị đông đảo sư huynh phong khác chỗ chiếu cố, nhóm thứ ba đã di dịch.

Lý Trường Thọ để một tia tiên thức từ đầu đến cuối bám theo quanh người sư muội, để hắn tránh lo âu về sau.

Thế hệ thanh niên rút được hơn phân nửa, chúng tiên Độ Tiên môn đã cùng nhau thối lui đến gần Phá Thiên phong.

Lúc này, chiến tuyến bị kéo ra, đại trận chủ phong thì chưa khởi động;

Chúng tiên Độ Tiên môn bắt đầu có xu hướng yếu đi, đám khôi lỗi muỗi thì đặt hoàn toàn lực chú ý vào trên người mấy đại cao thủ Thiên tiên của Độ Tiên môn!

Lý Trường Thọ vẫn luôn chờ thời cơ, chính là lúc này!

‘Quân đoàn người giấy xuất kích!'

Phá Thiên phong gần đây, hai đường sông ở lòng chảo giữa kẽ hở mấy ngọn núi, bốn đạo nhân giấy lặng yên hiện thân, từ trong đất chui ra nửa người;

Từ trong ống tay áo, khe hở áo của bọn họ, liên tục bật ra từng người giấy nhỏ màu trắng, sau đó bốn đạo nhân giấy này lại lập tức chìm vào trong đất.

Nam bắc hai bên sông lòng chảo, cũng có hai mươi người giấy bắn ra từ bốn đạo nhân giấy …

Số lượng này đã là cực hạn mà tâm thần Lý Trường Thọ có thể thông qua đạo nhân giấy trung chuyển dể khống chế cùng một lúc, lại căn bản không thể lâu dài…

Bốn mươi người giấy, hóa thành bốn mươi tên 'Tiên binh' thân mang chiến giáp màu lam nhạt.

Khuôn mặt của bọn họ khác nhau, thực lực không mạnh, phòng ngự càng mơ hồ, từng người đeo một cái pháp khí trường cung đơn giản, trong tay cầm một đầu 'Mũi tên' khá đặc thù.

Những trường cung này, cũng chỉ có một ít cấm chế cơ sở, hoàn toàn không được gọi là bảo vật.

Bọn họ nhanh chóng lao về sơn lâm phía trước, đến các địa điểm ẩn núp đã được Lý Trường Thọ tìm xong từ trước, kéo pháp khí trường cung đến hết cỡ.

Trên mũi tên, lóe lên từng đường vân phức tạp!

[Vô Thanh Thiên Độc tiễn] : Pháp khí tự nghiên cứu tiêu hao chỉ trong một lần, nhưng phạm vi lớn, độ chính xác cao, ngay tức khắc có thể tung ra ngoài không khí lượng lớn phấn độc!

'Giết địch, cũng không nhất định phải dùng pháp bảo thần thông, mà là nên đưa ưu thế nhỏ phát huy đến cực hạn.

Một thân cơ bắp khổ luyện, không địch lại cục gạch một phát vào đầu.

Phóng!'

Trong xó xỉnh chật hẹp tối tăm, Lý Trường Thọ vỗ tay phát ra tiếng, bốn mươi dây cung của thanh trường cung cùng nhau chấn động!

Từng mũi tên pháp khí nhanh chóng không tiếng động từ hậu phương quân địch, lướt về chỗ khôi lỗi muỗi xuất hiện dày đặc nhất…

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 236

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.