Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

« Chuẩn bị chiến đấu » (2)

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Chương 147: « Chuẩn bị chiến đấu » (2)

Lý Trường Thọ nhìn cảnh tượng mờ ảo “danh họa kiếp trước” « Đại lang, tới giờ uống thuốc rồi » này thì biết điều đứng dậy, cáo từ với hai vị sư bá.

Sư muội cũng từ trong nhà bay ra, hành lễ với Tửu Ô và Tửu Thi.

Tửu Cửu vốn định cùng bọn họ đi tới Tiểu Quỳnh phong chơi, nhưng lại nghĩ đến chính mình không thể quá hờ hững, vì vậy cùng Tửu Thi sư tỷ tiễn Lý Trường Thọ và Linh Nga ra ngoài, vẫy tay chào tạm biệt với hai người bọn họ, rồi tiếp tục ngồi bên cạnh chăm sóc cho Ngũ sư huynh...

Đi chơi cũng phải nhìn thời cơ mới được.

Lý Trường Thọ dẫn sư muội đi vào Bách Phàm điện, cùng nhau bái bức họa Thái Thanh Lão Tử, sau đó mới trở về Tiểu Quỳnh phong...

Trên đường trở về, Linh Nga thấy sắc mặt Lý Trường Thọ có chút âm u, vì vậy thấp giọng nói:

"Sư huynh, có chuyện gì rất nghiêm trọng sao?"

"Hiện tại tin tức biết được quá ít, không thể nào kết luận được." Lý Trường Thọ truyền thanh với sư muội, "Ta đi vào phòng đan bế quan mấy ngày, suy nghĩ vấn đề này thật kỹ càng.

Nếu trong môn phái có bất kỳ tình huống nào khác thường, muội phải lập tức bóp nát viên Truyền Tín phù mà ta đưa cho muội.

Đừng sợ lãng phí, ta vẫn có thể luyện chế."

"À, vâng."

Linh Nga cười rạng rỡ gật đầu, đưa mắt nhìn sư huynh đáp xuống phòng đan, còn nàng thì đứng trên mây khẽ thở dài.

Mặc dù chính nàng cũng rất muốn giống như sư huynh, để cho chính mình khẩn trương lên, nhưng...

Nhìn khắp nơi trong môn phái đều là mây khói lượn lờ, đập vào mắt là bầy tiên hạc, vẫn yên bình giống như lúc trước...

“Có phải sư huynh... quá mức nhạy cảm rồi không?”

Linh Nga khẽ thở dài, cưỡi mây đi về phía nhà cỏ của mình.

Đại trận xung quanh phòng đan mở ra, lúc này vô linh khí trong rừng lại phun trào, khá bình yên.

Nhưng nếu là người nhạy cảm, đứng phía bên ngoài rừng rậm này nhìn vào bên trong một chút, có lẽ sẽ dựng ngược lông tơ...

...

Khi tiến vào phòng đan, Lý Trường Thọ tiện tay vung ra một đạo người giấy phân thân, hóa thành khói xanh trở về mật thất dưới lòng đất.

Lấy ra một chồng bức tranh trống không ra, trực tiếp bày ra khắp mặt đất, sau đó hắn cởi giày, dạo bước lên đó.

Đó cũng không phải “tư thế” đặc thù hắn cần phải làm vậy mới có thể tĩnh tâm suy nghĩ...

Nửa canh giờ sau, Lý Trường Thọ lấy ra một cây bút than tự chế, ngồi xếp bằng, viết lên hàng chữ nhỏ trên bức tranh ngoài cùng bên trái nhất:

【 Nếu ta là người tính toán phía sau 】

Sau đó lại vẽ ra hai mũi tên, một mũi tên đầu bình thẳng, phía sau viết 【 Vụ tập kích không có liên quan gì đến nhóm Luyện Khí sĩ của Kim Ngao đảo đã tới luận đạo trước đây luận】.

Một mũi tên đầu xéo về phía khu vực trống không ở bên dưới, viết lên 【 Có liên quan đến Kim sĩ luận đạo】.

Trầm tư một trận, lại dẫn mũi tên lên trên hai điều mục, tự mình cảm giác con đường phát triển của bất kỳ khả năng nào, chậm rãi bày ra xuống dưới, sau đó trục điều phân tích...

Lần này, đến khả năng nhỏ bé hơn cũng không thể bỏ qua!

"Hiện tại thật sự biết quá ít tin tức."

Chỉ biết, người muốn tính toán Độ Tiên môn là thần thông quảng đại, có thể khống chế Thiên Tiên, Chân Tiên luyện khí sĩ, có thể tiêu diệt những khôi lỗi này trong nháy mắt.

Có lẽ động cơ chính là:

Có thù hận với Độ Tiên môn, mưu đồ cướp đoạt “gia tài” của Độ Tiên môn...

Nhưng có một “động cơ bên phe địch” có khả năng nhất đã được Lý Trường Thọ khoanh tròn trọng điểm.

【 Quấy nhiễu việc tiến hành đại hội tam giáo, châm ngòi mâu thuẫn giữa tam giáo】

Theo đầu nguồn phân tích, theo kết quả nghiệm chứng, không bỏ qua bất kỳ một mắt xích logic nào.

Lý Trường Thọ cúi đầu tô tô vẽ vẽ, tiên thức bao phủ toàn bộ Tiểu Quỳnh phong, bút than trong tay càng lúc càng ngắn.

Ròng rã ba ngày trôi qua.

Lý Trường Thọ thở một hơi thật dài, ngồi phía sau bàn đọc sách trong mật thất dưới đất, trước mặt là một “tấm màn đen nền trắng” được hắn dùng tiên lực đẩy lên.

Trên đó lít nha lít nhít các chữ, ký hiệu, mũi tên, đồ án.

Mười mấy con đường “tình tiết”, trên trăm loại khả năng phát sinh tình huống...

Dù không biết thủ phạm là ai, chỉ cần tiếp theo đây, với động tác kế tiếp của đối phương, hắn có thể tìm ra mấy con đường “tình tiết” tương ứng ở phía sau!

Không phải Lý Trường Thọ muốn tìm thủ phạm là ai, điều này không có ý nghĩa gì.

Bởi vì tám phần đối phương là nhân vật mình chưa từng tiếp xúc bao giờ, đụng vào là chết.

Lý Trường Thọ chỉ muốn đối phương có hành động, nhưng bị mình phát hiện, có thể nhanh chóng phản ứng lại, đưa ra một câu trả lời chính xác...

Trực tiếp bại lộ tu vi của mình, chẳng qua cũng chỉ là hơn sức chiến đấu của một trưởng lão trong môn phái, không có gì to tác.

Trưởng lão các phong còn ít sao?

Chính mình trong thời gian ngắn, tuyệt không thể lấy được quyền lên tiếng trong Độ Tiên môn.

Vì vậy không bằng che giấu át chủ bài tu vi, âm thầm dốc toàn lực của mình để tự vệ và bảo vệ sư môn...

Hơn nữa nhìn vào hiệu quả thực tế, chính mình trốn trong tối, ngược lại có thể phát huy nhiều tác dụng hơn.

Lấy ra ba tấm thẻ gỗ, Lý Trường Thọ lấy một con dao ra khắc, bắt đầu cúi đầu loay hoay.

Dùng dược thủy “Xem sau thì biến mất”, viết lên đó ba kế sách trước, sau đó cất vào ba cẩm nang.

Kế sách thứ nhất là: Khóc.

Chính mình đã chôn phục bút xuống chỗ Tửu Ô sư bá, sau đó Tửu Ô sư bá sẽ đi tìm Vạn Lâm Quân trưởng lão.

Cẩm nang này là để cho Vạn Lâm Quân trưởng lão chuyển giao cho Tửu Ô sư bá, cũng nghiêm lệnh Tửu Ô sư bá tiếp theo đây phải luôn ở trong môn phái, nếu môn phái bị tấn công, đại trận hộ sơn bị phá, phải bảo đảm chắc chắn Tửu Ô sẽ mở cẩm nang này ra.

Cái gọi là “Khóc”, không phải tùy tiện khóc lung tung, nhất định phải biết khóc.

Lý Trường Thọ viết trên tấm thẻ gỗ là:

【 Tiến vào Bách Phàm điện, tìm bức họa tổ sư, gào khóc từ tận đáy lòng, nói Độ Tiên môn Tôn Thái Thanh diệu pháp, bản thân không tranh quyền thế, lại bị người bên cạnh sử dụng, ý đồ diệt nhất môn Độ Tiên môn trong Nhân giáo đạo thừa, châm ngòi đạo môn tam giáo, cầu tổ sư hiển linh...】

Cẩm nang thứ hai thì đưa cho Tửu Cửu sư thúc, cái này là đợi sau khi đại sự phát sinh mới đưa, không thể trực tiếp đưa cho nàng.

Cẩm nang thứ ba thì đưa cho sư phụ, trên đó viết rõ mình có việc cần sư phụ hỗ trợ yểm hộ, nhưng thật ra là bảo sư phụ che chở sư muội rời đi.

Nếu môn phái bộc phát đại chiến, chắc chắn tầng trên như sư phụ phải đi ứng phó trước.

Bản thân Lý Trường Thọ không cần người che chở, sau khi phát hiện các báo hiệu ở khắp nơi, chắc chắn bản thể sẽ tìm một nơi cực kỳ an toàn...

Cất kỹ cẩm nang, Lý Trường Thọ khẽ quát một tiếng:

"Toàn quân chuẩn bị chiến đấu!"

Ơ, hình như toàn quân chỉ có chính mình.

Hắn tiện tay lướt qua mặt bàn, trong tay áo nhảy ra hai hàng tiểu người giấy, đồng loạt hành lễ với Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ cười cười, lặp lại lần nữa.

"Toàn quân chuẩn bị chiến đấu!"

Trong nháy mắt tiểu người giấy đằng đằng sát khí bay qua bay lại, vô cùng hung hãn.

Không phải nói chơi.

Giờ mình phải làm ba chuyện quan trọng nhất——

Cấp tốc mở rộng “Kho thúc độc pháp khí”, cô gắng gia tăng số lượng độc phấn.

Cường hóa giấy đạo nhân, để mình có thể phân tâm thần ngự sử, tuyệt đối không thể tập trung toàn bộ tâm thần nhập vào người giấy đạo nhân.

Nhận được sự tín nhiệm cấp độ sâu của Vạn Lâm Quân trưởng lão, đây là lực uy hiếp không kém gì đùi Kim Tiên!

Đứng dậy, Lý Trường Thọ nhìn trung tâm “Tấm màn đen” trước mặt, viết hai chữ【 thủ phạm 】, trong mắt lóe lên tinh quang.

“Mặc kệ ngươi là phía tây hay phía bắc, hay có thù với Độ Tiên môn chúng ta, hoặc là có thù với người trong hai giáo Xiển Tiệt Nhân giáo, không muốn để tam giáo hòa hảo như lúc ban đầu...

Chỉ cần ngươi dám động!

Hừ!

Ca đây dám chạy...”

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 256

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.