Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta ngả bài! (2)

Phiên bản Dịch · 1610 chữ

Chương 132: Ta ngả bài! (2)

Thời điểm đản giáo học được rất nhiều nguyên lý trận pháp... Ở phương diện trận pháp Long tộc đều, đều không chịu nổi như vậy sao?

Không, Long tộc ta còn có thể đứng lên lại!

Tửu Ô nhỏ giọng nói: "Ngao Ất thái tử, nếu không thì..."

"Ta sẽ phá trận."

Ngao Ất quay đầu gầm nhẹ một tiếng.

"Ai, xin ngài cứ tự nhiên, xin cứ tự nhiên."

Tửu Ô lập tức cười đến híp cả mắt chắp tay sau lưng theo sát ở phía sau, cũng sợ mình mất dấu Ngao Ất.

Ngoài trận, trên mây.

Hai vị thiếu nữ thương lượng vài tiếng, Hạm Chỉ nói khẽ: "Sư phụ, ngài cũng truyền cho ta không ít bản lĩnh trận pháp.

Không bằng ta và Nhu Nhu sư tỷ cũng đi xuống xem thử.

Chuyện này không liên quan đến luận bàn của Ngao Ất sư thúc, đệ tử chỉ là đơn thuần là nóng lòng không đợi được."

Nguyên Trạch lão đạo nhìn về phía hai vị trưởng lão Độ Tiên môn ở một bên, hai vị trưởng lão tự nhiên là gật đầu đáp ứng.

Bọn họ cũng muốn nhìn xem cơ sở trận liên hoàn ở bên ngoài đan phòng núi Tiểu Quỳnh, rốt cuộc có bao nhiêu huyền diệu...

Ngoài ý muốn phát hiện cái nhân tài trận pháp chi đạo!

Sau đó căn dặn điện Bách Phàm, trọng điểm phải bồi dưỡng Lý Trường Thọ ở phương diện này mới được.

"Đi đi, đi đi." Nguyên Trạch lão đạo khoát khoát tay, Hạm Chỉ và thiếu nữ kia tay cầm tay nhẹ nhàng đi xuống trong trận.

Một lát sau...

Hai thiếu nữ Nguyên Tiên cảnh nhìn cái thẻ gỗ kia, trên trán cũng đều treo đầy hắc tuyến.

[ Lạc đường? ]

Hạm Chỉ thấp giọng nói: "Người bày trận này thật là quá phách lối!"

"Đằng sau còn có thẻ gỗ!"

"Lại xem hắn có hoa chiêu gì, đi qua nhìn một chút."

Hôm nay khách nhân của 'Phòng trà ngoài trời' còn nhiều hơn so với mười năm trước cộng lại...

...

Trong đan phòng, Lý Trường Thọ dùng tiê thức nhìn chăm chú tất cả mọi chuyện, trong lòng yên lặng thở dài, tiếp tục giả vờ làm bế quan đột phá.

Cũng may, bí mật mấu chốt trước đây của liên hoàn trận hắn đang thông qua Tửu Ô hiến tặng cho môn phái, còn được bên trong môn phái ban thưởng đan lô.

Đây là một điểm tai họa ngầm cuối cùng, cũng bị mình bóp chết trước thời hạn.

Chẳng qua là sau ngày hôm nay, trận pháp xung quanh đan phòng của mình đoán chừng sẽ trở thành một đại phong canh trong môn phái...

Thật? Núi Tiểu Quỳnh giữ lại hạng mục ——mê trận khốn trận đại mạo hiểm!

Hơn nữa có chuyện lần này lại cộng thêm đủ loại trước đây, hắn cái 'Đệ tử ưu tú' này đã gây nên quá nhiều chú ý.

Điểu này thật sự làm Lý Trường Thọ có hơi đau đầu.

Đệ tử ưu tú thì quá ít ỏi, đã không chịu nổi!

Lần này liền nhâ cơ hội biểu lộ ra cấp độ thực lực [ tiên miêu thấp kém ] đi, không thì đủ loại tình huống quá mức khác thường trái lại càng khó giải thích.

Trong lòng Lý Trường Thọ nhanh chóng suy nghĩ.

Ngụy trang cân đối ở các khắp các mặt phải có cái 'Độ' để cho người ta cảm thấy liếc mắt nhìn lai lịch của mình, đây thật ra là ngụy ở cảnh giới tương đối cao.

Năm đó ứng phó với mạch suy nghĩ của Tửu Ô chỉ là bại lộ một chút cho Tửu Ô làm Tửu Ô coi như biết toàn bộ về mình...

Lần này ứng phó với các cao thủ trong môn phái cũng chỉ có thể tiếp tục dùng cái mạch suy nghĩ này, có lẽ còn có thể vì vậy mà được không ít chỗ tốt...

Hiện tại chỉ có thể biểu lộ 'Chuẩn' cấp độ tu vi tiên miêu, làm cho những cái lực chú ý này một phần bị hấp dẫn đến tu vi của mình từ đó che giấu những dị thường khác.

Nói chung muốn để cho bọn họ cảm thấy [Nguyên lại tư chất của hắn không tệ, chẳng trách có thể làm ra nhiều như vậy ] ...

Sau đó Lý Trường Thọ cần ân ổn mấy năm lại cố ý kẹp bình canh, tu vi tiến bộ trở về đệ tử [ưu tú], trong môn phái cũng sẽ không chú ý nhiều đến hắn cái đệ tử núi Tiểu Quỳnh này nữa.

Tu vi con át chủ bài lộ ra một chút về sau có thể bù lại.

Con át chủ bài khác nếu như bại lộ ra thì tương đối phiền toái...

Về sau phải cẩn thận gấp bội.

Chính mình vất vả giấu đi con át chủ bài là vì ứng phó với đủ loại nguy hiểm, vì sống tiếp tốt hơn;

Dưới loại tình huống này bại lộ một phần dù là một phần này rất nhỏ bé thì đó cũng là thua thiệt.

Như đã nói, ban đầu ở đáy biển... Nên rót cho cái Ngao Ất này chút Thất Tâm tán.

Bảo đảm chỉ có một chút xíu liều lượng!

Lại qua nửa canh giờ!

Ráng chiều phủ kín phía tây bầu trời, chiếu sáng các trưởng lão Độ Tiên môn, mặt dúm dó như mặt hoa cúc mỉm cười rực rỡ;

Có hai vị Luyện Khí sĩ Kim Ngao đảo và ba vị trưởng lão Độ Tiên môn tới đây.

Trong lòng trưởng lão Độ Tiên môn từng người mang Lý Trường Thọ và Tửu Cửu khen lên trời, cũng rất tán thưởng đối với biện pháp này của Tửu Ô để đuổi Ngao Ất đi.

Qủa nhiên đủ cơ trí.

Một vị trưởng lão Độ Tiên môn chủ động cho bậc thang, đỡ râu cười nói:

"Trận pháp nơi này là đệ tử Độ Tiên môn ta Lý Trường Thọ dùng phương pháp hắn nghiên cứu nhiều năm bố trí, thiết kế tỉ mỉ ra liên hoàn trận, từ một vị Chân Tiên cảnh Tửu Cửu sư điệt đã ra tay bố trí làm thành.

Mặc dù chỉ là trận pháp cơ sở nhưng trên thực tế tương đương với Chân Tiên cảnh mới có thể bố trí.

Ngao Ất thái tử và hai vị tiên tử không vượt qua nổi cũng rất bình thường.”

"A!"

Nguyên Trạch lão đạo thở dài, nói: "Lão đạo đi mang ba người bọn hắn trở về, Ngao Ất sư đệ lần này lại bại một trận."

Nói xong, Nguyên Trạch chắp tay sau lưng bay xuống đại trận ở phía dưới.

Bằng thủ đoạn Thiên Tiên tiên lực phồng lên có thể thổi đổ trận cơ ở đây nhưng làm như vậy quá mức mất mặt.

Nguyên Trạch lão đạo nhìn bên ngoài một lúc đã tự cảm thấy mình nhìn thấy phương pháp phá trận, lúc này lòng trà đầy tự tin phải đi để giúp Luyện Khí sĩ Kim Ngao đảo vãn tôn (lấy lại tôn nghiêm).

Hai cái tiểu bối, một người là tiểu sư đệ lần này quả thực là bêu xấu, cái này không có cách nào.

Nhưng mà...

Nguyên Trạch lão đạo không ngờ tới chính là...

Một lát sau...

[ Lạc đường? ]

Lão đạo Thiên Tiên không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài, trận pháp này quả nhiên che giấu huyền cơ.

Xoay người lão đạo nhíu mày tiếp tục phá trận, trên mây mấy vị Thiên Tiên hai mặt nhìn nhau lúc này lại không biết nên nói gì...

Lý Trường Thọ độ kiếp xong trở về quả thực có ngầm thay đổi qua tầng ngoài trận pháp nhưng cũng chỉ thay đối mấy chỗ trận cơ.

Vị Thiên Tiên này muốn mạnh mẽ phá trận vô cùng dễ dàng nhưng lúc này Nguyên Trạch lão đạo còn lên điểm tính tình nhất định phải ở trong trận phá vỡ cái này nhưng thật ra là cái bế hoàn liên hoàn trận...

Trên lý thuyết cách duy nhất phá trận này chính là cưỡng ép xông vào mở phá hư một chỗ cơ sở trận pháp trong đó.

Nhưng lão đạo này có thể trực tiếp dùng sức mạnh sao?

Việc này liên quan đến tiêu chuẩn tạo nghệ trận pháp của Luyện Khí sĩ Kim Ngao đảo hắn.

Càng là việc liên quan đến mặt mũi Nguyệt Trạch lão đạo hắn.

Thế nên không biết đây là cái sau nửa canh giờ thứ mấy...

Ngao Ất và Tửu Ô nhìn về phía trước Thiên Tiên lão đạo đi qua đi lại, đi tới đi lui thì cùng nhau sững sờ tại chỗ.

"Nguyên Trạch sư huynh!"

Ngao Ất hô to một tiếng đi về phía trước một bước, cảnh sắc xung quanh đột nhiên biến hóa.

Nguyên Trạch lão đạo nghe thấy tiếng nhấc tay che mặt nhưng trận pháp biến hóa, thân ảnh của hắn nhanh chóng biến mất ở trong mắt của Ngao Ất không thấy gì nữa.

"Chuyện này..." Ngao Ất trừng lớn hai mắt, cả người cũng đang run rẩy.

Tửu Ô vội vàng chạy tới cười nói: "Thái tử, trời không còn sớm nếu không? Hả?"

"Ta nhất định có thể phá trận này!

Ta nhất định có thể phá trận này!"

Ngao Ất rung giọng nói, rút kiếm tiếp tục chạy nhanh về phía trước cả người toàn thân đều đang run lẩy bẩy.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 255

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.