Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi bước

Tiểu thuyết gốc · 1859 chữ

Chương 23:

Tòa nhà Bazoka Bar - Tầng siêu ngầm -4

Có người từng nói với họ Long về số 4 là con số không may mắn, nhưng với bản tính không sợ trời không sợ đất, không thờ thần phật, chẳng quản yêu ma, hắn muốn, hắn định, hắn quyết là hắn làm. Và tầng hầm -4 đã được hoàn thành với tham vọng là một chiếc siêu cấp mai rùa trú ẩn của hắn.

Hiện tại hắn đang đối mặt với một vận rủi ngay trong chính tầng ngầm ấy, ngay trong chiếc siêu cấp mai rùa bằng sáu mặt tường hợp kim này. Có lẽ hiện tại chỉ nên tính là năm mặt tường rưỡi bởi đập vào mắt hắn là một mặt tường bị tàn phá với một vết thủng có kích thước bằng ba người trưởng thành. Xuyên thấu qua đó còn thấy một đường hầm u tối không thấy cuối, cái nơi mà hắn vẫn đinh ninh là chỉ mình hắn biết, nhưng có lẽ hiện tại thì không phải rồi.

Đối diện nhìn về phía hắn ngoài năm họng súng trong tay năm binh sĩ, đúng hắn chắc chắn đây là binh sĩ, từ phục trang, vũ khí thống nhất cho tới khí chất không chỗ nào là không tỏa ra khí tức hung mãnh được trui rèn qua vô số năm tháng. Nhưng tâm điểm không phải ở năm binh sỹ mà là một thanh niên mặc âu phục, vẻ mặt tươi sáng, ngồi vắt chân giữa căn phòng của hắn, hai bên là bốn binh lính tựa như cấm vệ quân hộ giá thân chinh.

“ Rút cuộc là kẻ nào “ - Từng dòng suy nghĩ cao tốc xẹt qua não bộ, hắn chưa kịp định thần chỉ thấy thanh niên trước mắt nhếch mép cười.

“ Chào Long ca ! “ Vũ cười nhẹ - nụ cười, gương mặt, phong thái, phục trang nếu như đặt ở một bối cảnh giao lưu nào đó có lẽ sẽ hấp dẫn không ít khác phái, nhưng hiện tại nó lại khiến đối phương có một cảm giác tà ác.

“ Tách “ - một cái búng tay.

“ Đùng . Đùng . Đùng …”

Năm tiếng vang như cùng một nhịp bóp cò, năm viên đạn Tesla xé gió tìm đến từng mục tiêu của mình. Ánh chớp lóe lên, năm thân tín của Lão long chỉ kịp nhảy ra suy nghĩ : “ Tại sao Boss lại làm cánh cửa to như cửa Gara, cửa bé có phải … “

Tiếng súng ngừng, Họ long hé ánh mắt qua khe tay vừa nâng lên “ che “ đạn theo phản xạ. Hắn chưa bao giờ có cảm giác đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết như vậy. Hắn kịp định thần, hắn còn nguyên vẹn so với 10 giây trước. Có vẻ như đối phương cố ý muốn để hắn còn sống.

“ Có cơ hội “ ý nghĩ đảo qua trong đầu hắn.

Đối phương để lại hắn chứng tỏ hắn còn giá trị, chỉ cần còn sống sót khỏi kiếp nạn này, không chỉ cần thoát khỏi đây hắn lại như mãnh hổ về rừng, hắn đã có kinh nghiệm, hắn đã có cảnh giác, chưa nói chuyện không kẻ nào tìm được hăn gây sự mà với thế lực trong tay chuyện phản pháo không phải là nói mơ.

“ Người anh em này, chúng ta có hiểu lầm gì chăng?” kẻ thức thời mới là kẻ sống lâu, vì sinh tồn, cúi đầu với hắn chỉ như lật bàn tay.

“ Long ca mau quên quá, không phải Long ca mới cho người gọi thằng em này đến cách đây mấy phút sao?” Nói liền vung tay bật cái “ Tách “.

Cường Quân từ phía sau liền rút ra một chiếc SmartPhone, bật loa ngoài

[[ Ngắn gọn, giờ cậu mang theo thành ý đến Bazoka Bar tạ lỗi Long gia, ah mà không nhất thiết phải đi một mình, cậu đi cùng cả đám vệ sỹ cũng được, nơi đây có đủ chỗ tiếp khách. “ ]]

Họ Long trợn mắt, “ Giọng nói này chắc chắn hắn biết rõ là ai, và chủ nhân của giọng nói hiện đang phơi xác ngay đằng sau lưng hắn kia rồi.

“ Ngươi là Trần Vũ - Trần Gia người thừa kế ?” Hắn trợn mắt không giám tin vào sự thật phơi bày.

“ Và ông là Long Duy Lê - Long Ca - trùm đứng sau màn của tất cả những kế hoạch thâu tóm những tập đoàn đứng đầu Hải Thành…”

Ngừng 2 giây, vẻ mặt Vũ trở nên âm trầm, giọng nói trở nên sắc bén.

“ Và ông cũng là người đứng sau kế hoạch thao túng tập đoàn Trần Thị cùng với vụ “ Tai nạn giao thông “ của gia .. đình .. họ .. Trần “

Vũ gằn từng chữ cuối cùng.

“ Không không … tôi không hề liên quan gì đến cái chết của cha mẹ cậu ..” họ Long tỏ ra gấp gáp giành lời.

“ Đùng … !”

Một tiếng súng vang lên cắt đứt âm thanh của lão. Khoảnh khắc trúng đạn, ánh chớp loé lên, họ Long chỉ kịp cảm giác được một dòng điện cao áp xuyên thấu toàn bộ cơ thể, tất cả các tổ chức cơ bắp như bị co rút lại bởi xung điện dòng xả cao trong nháy mắt.

Trên thực tế khi bị điện giật, cơ thể sống thường bị hút dính vào vật dẫn điện, toàn thân tê liệt, ngay cả miệng cũng không mở được để kêu cứu. Trừ khi phần tiếp xúc là đầu các chi mới có thể may mắn thoát ra được do cơ bắp co rút lại rời ra khỏi nguồn điện…

Khoảnh khắc choáng váng qua đi, họ Long phát hiện bản thân vẫn còn ý thức, hắn còn sống. Nội tâm hắn gào thét, hắn không biết bằng cách nào mình trúng đạn nhưng không chết, hắn chỉ cần biết còn sống là còn cơ hội, còn sống là còn tất cả.

Có lẽ thể chất của hắn tốt hơn người bình thường do từ nhỏ tập võ trên núi. Hắn không dám thở mạnh, hắn cần giả chết, mắt hắn chỉ hé ra một khe hẹp khoảng nửa milimet đủ để thấy đám người kia đang rời khỏi.

Hắn nghe loáng thoáng như tiếng tên họ Trần nói “ Giải quyết sạch sẽ “. Hắn cố vươn tay tính rút khẩu súng mini giắt dưới ống giày nhưng chưa được, cơ bâp còn tê dại và co rút.

Bỗng hắn trừng mắt mở to, hắn thấy hình ảnh bóng lưng của thanh niên họ Trần như màn hình nhiễu sóng rồi biến mấtc. Chuyện chưa dừng ở đó, tiếp theo là một loạt tiếng chân như tiếng chạy nước rút kèm theo một tiếng gió…

“ Cạch … cạch … “ một khối hình trụ rơi xuống theo tiếng gió, nảy hai lần trên mặt sàn hợp kim rồi lăn tới trước mặt hắn.

Hắn cố gắng nhìn kỹ, thứ này giống như

“TẠC ĐẠN” nội tâm hắn gào thét, hoảng loạn như mất hồn.

“ Xì …… “ Một luồng khói xanh phun ra nghi ngút.

“ Bom xịt à?” Hắn lại được đẩy từ địa ngục lên trần gian, Hắn lấy hết sức bình sinh bò dậy chạy ra cửa.

“ Phải nhanh, bọn chúng không nghe thấy tiếng nổ sẽ quay lại “

Ở góc đối diện của quả “ tạc đạn “ mà Họ Long không nhìn thấy được là một hình in “ Đầu lâu xương chéo “ . Quả “ tạc đạn “ vẫn nhả ra làn khói xanh không ngừng. Những “ cái xác “ bất tỉnh bên cạnh dưới làn khói bao trùm bỗng cong lên co giật …

Họ Long chạy, hắn muốn thoát khỏi đây, nhưng cảm giác như sức lực cứ trôi đi như tháo nước, Hắn cảm thấy khó thở, đôi chân bỏng rát. Hắn khủng hoảng khi nhìn xuống thấy đôi giày da cá sâu của hắn đang mục nát, những vết mục rữa đang lan dần ra đôi chân hắn.

Hoảng loạn hắn ném văng đôi giày.

“ A… A … A … là thứ gì?”

Một hình ảnh xẹt qua trong đầu hắn, chạy vội thứ duy nhất hắn chạm phải là làn khói xanh xẹt qua chân.

“ Vũ khí hoá học A… A…a… “

Hắn gào thét bằng chút sức lực cuối cùng. Cơ thể hắn lan tràn vô số bọc nước, mọc rồi vỡ, bốc khói xanh rồi mọc tiếp.

Đau đớn đến mất đi ý thức. Có lẽ đó là ơn huệ cuối cùng dành cho hắn không phải tiếp tục thừa nhận cảm giác “ Tan xương nát thịt “.

Kiêu hùng một thời, đạp lên bao sinh mạng, hàng trăm âm mưu, hàng ngàn ám kế, bước lên đỉnh thế giới hắc ám, cuối cùng táng thân tại đây - nơi an toàn nhất. Tất cả chỉ còn một làn khói tan vào không gian không người biết đến.

Không vẫn có người biết đến, người đó vừa nhấc ra khỏi đầu chiếc kính thực tế ảo.

Vũ đứng lên khỏi chiếc ghế tựa hay dùng khi đeo kính đăng nhập thế giới ảo. Vừa rồi lần đầu tiên hắn áp dụng sáng ý mới, kết hợp giữa hàng loạt máy trợ thủ mang theo người của từng binh lính và hệ thống trung tâm đã tạo ra sự kết hợp hoàn hảo giữa thực và ảo.

Đồng thời quét hình địa điểm cần xuất hiện và xây dựng thân hình ba chiều của hắn. Hắn có thể dễ hàng thực hiện chỉ huy như thân tại trận địa. Hắn triệt để làm một quan chỉ huy hợp cách - đứng sau hậu trường.

Cái gì mà binh đấu binh, tướng đấu tướng, đơn thân độc mã giữa vạn quân, hiên ngang uy vũ lấy một địch ngàn. Nghe thì hay đấy, ăn một phát đạn là về với đất mẹ. Lịch sử do kẻ thắng vẽ lên, sau này lên làm bá chủ toàn cầu viết vài mẩu chuyện đơn thân đi phá hang ổ xã hội đen kiểu gì cũng được.

Nhìn màn hình điều khiển, Vũ đưa ra hàng loạt chỉ lệnh, chiến dịch này tuy thành công nhưng cũng chưa nói lên điều gì. Vũ biết, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu…

< Bộ Tổng tham mưu - Toà nhà A >

[ Reeng ] Tiếng chuông điện thoại

Một cánh tay vest phục nhấc điện thoại lên.

“ Alo, nói đi “

[ Báo cáo, khu Hải Thành gặp biến cố, tất cả người tại Bazoka Bar đã biến mất trong đêm, đặc vụ cắm chốt cũng mất liên lạc ]

Một phút trầm mặc.

[ Hạn 24 giờ Điều tra rõ nguyên nhân ]

Bốn ngón tay gõ bàn, người đàn ông trung niên có năm phần giống Long Duy Lê trầm ngâm.

“ Đại ca, anh lại làm gì bắt thằng em phải đi đổ vỏ rồi “

...

Bạn đang đọc StarWar Program sáng tác bởi trangiatuthieu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trangiatuthieu
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.