Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phẫn nộ

Tiểu thuyết gốc · 1226 chữ

Một Thoáng đã qua ba ngày.

Hôm nay căn cứ nghênh đón sự xuất hiện của một công trình mới, nhà máy quân giới hoàn thành.

Với hoạt động không ngừng nghỉ của 2 chiếc xe khai thác tài nguyên và sự phối hợp hỗ trợ của không ít binh sĩ cùng các kỹ sư, căn cứ trong lòng núi đã mở rộng thêm được khoảng không gian khá lớn, vừa kịp đủ tiến độ cho việc hoàn thiện nhà máy quân giới.

Trung tâm điều hành.

Vũ nhìn trên màn hình hiển thị đang biểu sẵn sàng triển khai các mô khối hoàn thiện kiến trúc.

“Mở ra bản đồ ba chiều căn cứ thu nhỏ tỷ lệ 1:500 ” Vũ đưa ra mệnh lệnh

Lập tức trước mặt hắn mở ra một mô hình quang học hiển thị khung cảnh căn cứ trong lòng núi. Điểm tay vào màn hình ảo, mô hình nhà máy quân giới hiện ra.

“ Cảm giác như đang chơi mấy thể loại game xây dựng vậy “ Vũ vừa nghĩ vừa cầm tay vào mô hình quang học nhà máy quân giới đặt xuống vị trí đã dọn trống trong mô hình căn cứ ngầm.

Ngắm qua ngắm lại một hồi, cảm giác đã ổn, Vũ đưa lệnh xác nhận :

“ Trung tâm, hoàn thành kiến tạo nhà máy quân giới “

[ Xác nhận , Quan chỉ huy ]

Hàng loạt bộ kiện di chuyển đến đúng vị trí, phân tách, tự động vận hành lắp ráp, cấu thành những chi tiết khác nhau.

“ Hình ảnh Transformer chuyển hóa hình thái từ oto sang robot so với tràng cảnh này kém hơn không chỉ 10 lần.” Nhìn khung cảnh qua màn hình quan sát, Vũ cảm thấy rung động không nhỏ.

Phải biết rằng trong bộ phim Transformer nổi tiếng, những chiến binh robot trung bình cũng chỉ cao không tới 10 mét, còn đây là tràng cảnh kiến tạo của 1 công trình có kích cỡ 150x100x50 mét.

[Kiến tạo hoàn thành] Một âm thanh có phần mềm mại hơn từ trung tâm phát ra

Trên màn hình, giao diện kiến tạo xuất hiện thêm một cột mới với biểu tượng thu nhỏ của nhà máy quân giới. Kích mở là một dãy dài các loại khí tài quân sự từ đơn binh vũ khí cho tới thiết giáp bộ binh, ngay cả trực thăng cũng xuất hiện rồi.

Kèm theo đó phía cột doanh trại đồng loạt sáng lên vô số binh chủng lính với sự kết hợp của hàng loạt vũ khí khí tài quân sự.

Vũ đang hưng phấn không biết nên sản xuất khí tài gì trước, đột nhiên chiếc điện thoại trong túi hắn rung lên dữ dội, trên màn hình hiển thị tên “ Hương trợ lý “

“ Cô nàng này hai hôm không thấy báo cáo lại công việc, cứ tưởng mất tích đâu rồi “ . Hắn nghĩ trong đầu vậy liền cầm điện thoại lên nghe.

“ Hương à? Tôi nghe đây.”

[ Chào Chủ tịch Trần, rất tiếc tôi không phải em Hương thư ký chân dài của cậu, nhưng tôi biết có lẽ em ấy đang rất mong cậu đấy ]

Một giọng nói âm trầm phát ra từ đầu bên kia.

Vũ hơi đứng hình trong giây lát, không biết từ đâu một cỗ hỏa khí bốc lên. Chỉ vừa nghe một câu đơn giản như vậy hắn hiểu được đã xảy ra chuyện rồi. Từ trước đến nay hắn tối kỵ nhất kẻ nào uy hiếp hắn, tiếp đến là những kẻ nào động đến người thân quen của hắn và thứ ba là những thằng bắt nạt đàn bà con gái. Vậy mà hôm nay hắn gặp phải cả cả ba thứ trong một món, hắn sôi máu rồi.

[ Mày là thằng nào? muốn gì? ] Vũ nói trong giọng cố gắng trầm tĩnh.

[ Đất có thổ công, sông có hà bá, cái Trần Thị tập đoàn của chú mày muốn tồn tại ở cái đất Hải Thành cũng phải biết ai là chủ xứ này ]

[Tút … tút … ]

Tiếng điện thoại gián đoạn khiến bầu không khí càng trở nên nặng nề.

Vũ đang bóp chặt đt trong tay, chợt lại có một cuộc gọi tới.

[ Tùng Admin ] à?

“ Có chuyện gì vậy Tùng “ Vũ giữ giọng trấn tĩnh.

“ Báo cáo chủ Tịch, hôm nay kiểm tra chấm công tổng bộ tập đoàn có tới 62% nhân viên không đi làm, thấy sự việc bất thường nên báo cáo Chủ tịch ngay “

“ Được rồi, tôi đã biết, cậu làm rất tốt!” Vũ siết chặt nắm tay.

“ Còn… còn một chuyện nữa …”

“ Cứ nói đi “

“ Vâng, đại khái câu chuyện là Sơn hôm nay không đi làm, tôi có gọi điện gặng hỏi mãi mới kể chuyện vừa ra cửa đi làm thị bị mấy thanh niên chặn uy hiếp, đe dọa nếu còn xuất hiện ở Trần Thị tập đoàn thì không còn chân đi về. Sơn cũng nhắc tôi ra đường cẩn thận “

“ Được rồi Tùng, cậu cứ giữ vị trí, mọi việc tôi sẽ giải quyết .”

Ngắt điện thoại, nét mặt Vũ từ phẫn nộ đã chuyển sang âm trầm, nếu có người quen của hắn ở đây chắc chắn sẽ nhận ra “ thằng này nó nổi điên rồi, có thằng xui xẻo “.

“ Xem ra đã đến lúc xuất binh rồi, Trung tâm ! Mở giao diện liệt biểu khí tài bộ binh “

Hương mở mắt nhìn bốn phía xung quanh, một căn phòng hoang tăm tối. Bức tường cạnh bên còn bốc lên một mùi nấm mốc do ẩm thấp lâu ngày. Cô không biết mình bị đưa vào đây từ khi nào, chỉ nhớ mang máng buổi sáng ra lấy xe chuẩn bị đi làm thì không còn biết gì nữa.

“ Ọc ọc “

Nghe âm thành truyền tới từ bụng của mình, Hương chợt cảm thấy một cơn đói cồn cào xộc lên não. Có lẽ ai chưa từng bị đói quá một ngày sẽ không thể hiểu được cái cảm giác đói nó như thế nào. Dạ dày thắt lại, co bóp chà xát thành dạ vào nhau, cái cảm giác cuồn cuộn lan tỏa, mắt mờ đi, chân chay rui rẩy tê dại …

Hương gắng lết ra cánh cửa sắt đã han gỉ, đập cửa, kêu cứu,...

Không có ai.

Không gian lại tĩnh mịch đến đáng sợ, bóng tối vẫn bao trùm.

Lạnh, đói, sợ hãi, cô gái co ro thu mình nép vào góc phòng tối. Không biết đã qua bao lâu, chỉ biết bờ môi cô đã khô cạn, đến nước mắt cũng không còn đủ để thấm ướt bờ mi, nàng hi vọng một ai đó xuất hiện cứu nàng khỏi chốn này, như trong truyện cổ tích thời bé thường sẽ có bạch mã hoàng tử tới cứu công chúa vậy, nàng cố gắng tưởng tượng ra những viễn cảnh tươi đẹp để quên đi sự đói khát và sợ hãi. Trong mơ hồ nàng như thấy được một gương mặt, một nụ cười của một chàng trai … trong thang máy …

Và … cánh cửa mở ra …

Bạn đang đọc StarWar Program sáng tác bởi trangiatuthieu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi trangiatuthieu
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.