Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

MJ

Tiểu thuyết gốc · 1874 chữ

Một tháng sau.

Trong phòng khách biệt thự nhà Yamada.

“ Vâng, nếu em nhớ thêm được chi tiết gì cháu sẽ báo cho chị ngay ạ”

Yamada Hina nói rồi cúp điện thoại. Saeki Ayako, cô hầu gái của nhà Yamada đang đứng đằng sau Hina tiến lên rót cho cô một ly trà và hỏi:

“Tiểu thư, ngài cảnh sát trưởng Mitsumoto lại hỏi về người mặc đồ gấu bông sao?”

“Đúng vậy, nhưng tôi quả thực không có ấn tượng gì. Giọng nói đó là của một người đàn ông, có vẻ là người trẻ tuổi. Tôi chỉ biết vậy thôi. Dù sao anh ta mặc bộ đồ gấu bông kín mít, tôi làm sao có thể ước lượng được thể hình của anh ta chứ”

Yamada Hina thở dài, bưng ly trà và nhấp một ngụm.

“Tôi về phòng nghỉ ngơi một chút đây. Không có chuyện gì quan trọng thì chị đừng gọi tôi nhé.”

Hina nói với Ayako rồi đứng dậy khỏi ghế sofa trong phòng khách.

“ Vâng, thưa tiểu thư”

Ayako cung kính trả lời và thu dọn bàn trà.

Hina trở về phòng và nằm sấp trên giường. Cô vùi đầu vào gối, suy nghĩ dần trở nên miên man bất định.

Thực ra có một nỗi hoài nghi sâu thẳm trong tim mà cô không nói ra.

Mặc dù cô đã trả lời phỏng vấn trong buổi họp báo rằng cô không có ấn tượng gì về người mặc đồ gấu bông đã cứu cô, nhưng kỳ thực cũng không phải hoàn toàn không có.

Cô khá giỏi trong việc ghi nhớ các giọng nói. Khi người đàn ông mặc đồ gấu bông bay nhảy một cách ngoạn mục và lao đến ôm lấy cô, anh ta đã nói với cô bằng một chất giọng trầm ấm: “Hãy giữ bình tĩnh, và núp vào bên kia đi”

Mặc dù âm thanh bị cản bởi lớp bông dày nhưng Hina vẫn lờ mờ cảm thấy giọng nói đó giống như của một người đàn ông mà gần đây định mệnh bỗng dưng mang anh ta gán ghép vào cuộc đời cô.

Đó chính là Sonoda Toru, vị hôn phu của cô.

Chỉ là cô vẫn không chắc chắn về phỏng đoán của mình. Khi chưa chắc chắn, cô không muốn gây rắc rối cho anh ta.

Mặc dù cô chán ghét vì bị sắp đặt ngay cả trong chuyện hôn nhân, nhưng cô không ghét Sonoda Toru. Anh ta cũng giống như cô, không thể tự quyết định hôn nhân của mình, hơn nữa anh ta cũng không phải người xấu, ngược lại anh ta có rất nhiều ưu điểm.

Nếu như anh ta chính là người mặc đồ gấu bông, vậy thì cô đã chịu ơn cứu mạng của anh ta.

Hơn nữa khả năng bay nhảy trên tường của anh ta thật thần kỳ, cứ như đang đóng phim vậy.

Từ một tháng trước, những người sống sót chứng kiến người mặc đồ gấu bông đã lan truyền tin tức về anh ta. Điều này thậm chí khiến cảnh sát và giới báo chí đều vào cuộc. Tuy nhiên, các camera an ninh đều bị hư hỏng do động đất nên không có hình ảnh nào về anh ta được lưu lại. Dần dần cảnh sát và giới báo chí đều đã từ bỏ điều tra vì không có chứng cứ gì, và hầu hết họ cho rằng những người sống sót kia bị chứng ảo giác do quá sợ hãi.

Bây giờ, Hina bỗng dưng cảm thấy rất tò mò về người đàn ông suýt trở thành chồng của cô. Cô dự định từ nay sẽ chủ động tiếp cận anh ta để xác nhận suy đoán của mình.

New York, Hoa Kỳ.

Viện nghiên cứu khoa học tập đoàn Jenkins.

Nơi này là một căn phòng màu trắng rộng đến vài trăm mét vuông, khắp nơi đầy rẫy các thiết bị điện tử và máy móc công nghệ cao với đủ loại hình thù kỳ lạ kèm theo hàng đống những cuộn dây được làm bằng chất liệu cao su bán dẫn và những bình chứa thủy tinh hình bầu dục bên trong sền sệt một thứ chất lỏng màu xanh.

Ở trung tâm căn phòng là một bục kim loại màu đen hình hộp chữ nhật cao gần một mét, bên trên có một ván phẳng được đỡ bởi các cần trục trông giống như cánh tay của một con rô bốt khổng lồ.

Lúc này bên trên tấm ván có một bình chất lỏng màu xanh hình trụ khổng lồ, bên trong chứa một con rô bốt cao xấp xỉ ba mét đang được cố định bởi vô số dây bán dẫn và hàng chục cánh tay kim loại đủ loại kích cỡ khác nhau.

Cơ thể con rô bốt vẫn còn trơ ra các loại linh kiện và dây dợ, hiển nhiên là nó vẫn chưa được hoàn thiện.

Xung quanh vị trí này bây giờ đang có một nhóm người cả nam lẫn nữ mặc áo bờ lu trắng tụ tập. Họ đều là những nhà nghiên cứu tài giỏi nhất của tập đoàn Jenkins. Lúc này họ đang làm việc hết sức tập trung, hai tay không ngừng thao tác các loại máy móc để điều khiển các cánh tay kim loại làm việc trên cơ thể con rô bốt.

-Tiến sĩ Jenkins, có lẽ chúng ta cần tăng thêm lượng dung môi. Tôi cho rằng cần thiết tăng thêm 10%.

Một người đàn ông trung niên đeo kính nói.

-Tiến sĩ Jenkins, trung tâm lưu trữ năng lượng có dấu hiệu quá tải, tôi đề nghị tiếp tục tách nhỏ các hạt cơ lượng tử.

Một cô gái da màu khoảng ba mươi tuổi tiếp lời.

-Tiến sĩ Jenkins,...

Liên tục có những người cất lời hỏi hoặc đề xuất ý kiến với người được gọi là “tiến sĩ Jenkins”.

Hiển nhiên, “tiến sĩ Jenkins” là người có tầm quan trọng chủ chốt và là người đưa ra những quyết định sau cùng.

Lúc này “tiến sĩ Jenkins” đang thao tác trên màn hình 3D giả lập ngừng tay một chút, suy nghĩ chừng vài giây liền ngẩng đầu lên nhìn về phía các đồng nghiệp, lộ ra gương mặt của một cô gái vô cùng xinh đẹp.

-Trước hết tăng dung môi 5%, không thể chắc chắn độ hoạt tính tương thích với phân tử nano đến mức nào. Còn về việc tách nhỏ cơ lượng tử…

Cô chậm rãi đưa ra các quyết định.

Các đồng nghiệp nghe xong lập tức bắt tay vào thực hiện.

Việc “tiến sĩ Jenkins” được các đồng nghiệp tin tưởng như vậy là vì cô thực sự là một thiên tài khoa học vô cùng xuất chúng. Mặc dù cô mới hơn hai mươi tuổi nhưng các ý kiến của cô từ trước tới nay chưa từng sai lầm.

Ngoài ra, về nguyên tắc, cô là giám đốc của viện nghiên cứu này và là con gái của Paul Jenkins - chủ tịch tập đoàn Jenkins, nên quyển quyết định lớn nhất thuộc về cô.

“ Đại tiểu thư, ngài chủ tịch bảo cô đến trung tâm triển lãm.”

Đúng lúc này, cô nghe thấy giọng nói của nữ thư ký riêng vang lên ở thiết bị liên lạc gắn bên tai.

“Bảo ông ấy đợi 30 phút”

Cô đáp rồi tiếp tục làm nốt công việc.

30 phút sau, cô đã có mặt ở trung tâm triển lãm tập đoàn Jenkins.

Nơi này cách viện nghiên cứu không xa, là nơi trưng bày các sản phẩm khoa học công nghệ mới nhất của tập đoàn Jenkins, có diện tích lên tới 2000 mét vuông.

Trung tâm triển lãm là nơi vô cùng tấp nập, lúc nào cũng có rất đông khách mời cũng như cánh phóng viên nhà báo và người của các công ty đối tác đến tham quan.

“MJ, qua đây đi, ta ở bên này”

Vừa vào cửa, đi chưa được mấy bước cô nghe thấy tiếng gọi lớn.

Ngoảnh đầu qua, thấy là cha mình gọi, cô cất bước lại gần.

“Bố, đừng gọi con là MJ chứ, đó không phải biệt danh của Muriel sao?”

Cô đến trước mặt cha mình và cất giọng phàn nàn.

“Ha ha, tên viết tắt của hai đứa đều là MJ, ta gọi thế đâu có gì sai đâu.”

“Qua đây, ta giới thiệu cho con một chàng trai thú vị”

Paul Jenkins vừa cười vừa nói, vỗ vai chàng trai trẻ đang đứng bên cạnh.

Lúc này cô mới chú ý đến chàng trai này. Đây là một người châu Á đẹp trai, có vẻ còn khá trẻ tuổi.

“Ha ha, cậu Sonoda, ta giới thiệu cho cậu, đây là Myrna Jenkins, con gái lớn của ta. Myrna, đây là cậu Sonoda, là người thừa kế tập đoàn Sonoda, con hẳn đã nghe nói về cậu ấy chứ?”

Paul Jenkins lần lượt giới thiệu hai người.

“Chào tiểu thư Myrna, tôi là Sonoda Toru đến từ tập đoàn Sonoda, rất vinh hạnh được quen biết với tiểu thư”

Myrna chưa kịp nói gì, đã thấy chàng trai kia mỉm cười chìa tay ra.

Cô cũng mỉm cười bắt tay với Toru:

“Tôi cũng thế, rất vinh hạnh được quen biết anh. Tiếng Anh của anh rất tốt đấy.”

Toru cười đáp:

“ Ha ha, cảm ơn cô. Cũng tàm tạm thôi.”

Toru lại nói tiếp:

“Từ lâu tôi đã nghe nói tiểu thư Myrna là nhà khoa học thiên tài thời đại mới của nước Mỹ, trong lòng rất ngưỡng mộ, mãi đến nay mới có cơ hội được gặp mặt, không biết tiểu thư có thể cho tôi xin chữ ký được không?”

Myrna bật cười nói:

“ Cảm ơn anh Sonoda đã khích lệ. Anh thật là vui tính. Tôi nào có nổi tiếng đến mức ấy. Nếu nói nổi tiếng, hẳn phải là đứa em gái của tôi mới đúng. Chắc hẳn anh Sonoda cũng biết ca sĩ Magnolia chứ?”

“ Tôi tất nhiên biết là biết tiểu thư Magnolia rồi. Hai người là một đôi chị em song sinh, không khó để tìm thấy thông tin này trên internet”

Toru mỉm cười đáp.

Cặp chị em song sinh của tập đoàn Jenkins, cô chị là Myrna Jenkins, nhà khoa học thiên tài, còn cô em là Muriel Jenkins, ca sĩ nổi tiếng thế giới với nghệ danh Magnolia, thông tin này không mấy người không biết.

Trước đây Toru cũng không chú ý đến họ. Nhưng cậu không ngờ tới, ngày hôm nay trong chuyến thăm tập đoàn Jenkins để thảo luận về vấn đề hợp tác giữa hai tập đoàn, cậu lại nghe được Paul Jenkins gọi Myrna Jenkins là MJ.

Đây hẳn là tên thân mật mà trước nay Paul Jenkins ít khi gọi hai cô con gái của ông ta ngoại trừ trong những trường hợp riêng tư.

MJ?

Liệu đây có phải là MJ của thế giới này? Hơn nữa điều làm Toru ngạc nhiên hơn là, có vẻ như có đến hai cô nàng MJ.

Bạn đang đọc Spiderman: Another World sáng tác bởi daonamm

Truyện Spiderman: Another World tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daonamm
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.