Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 1250 chữ

Cuộc sống đúng là không thể nào lường trước được, nó đã trở thành quy luật cuộc sống rồi! Điển hình như là tôi đây, không thể nào mình được xuyên không trở về quá khứ càng không thể ngờ con nhỏ ế như tôi cùng lúc có thể lấy được hai anh soái ca đem về!! ^^….. Thôi quay về truyện chính:::

~ Sau đêm tân hôn

~Tôi uể oải tỉnh dậy, giựt mình nhìn xuống hai cái chân đang gác lên mình nhìn qua hai bên thì thấy Lục ca và Vương Hạo đang nằm ngủ ngon lành còn chảy ke nữa chớ!! Bực mình quớ tôi đứng dậy đá ỗi người một phát rồi lẻn đi

-Ây daaa!!! Con tiện tì kia cho ăn rồi còn đá ta hả???? Còn lẻn đi nữa_ Hết hồn luôn à!! Sao cái tên Gà Vương Hạo luôn làm tôi hốt hoảng thế này, tôi quay đầu lại

-Ối trời ơi! Gớm quá đê!!....

Lục ca nghe được tiếng la liền tỉnh dậy, chắc có lẽ nhìn thấy tôi nên cười mỉm rồi sau đó nhìn xuống chân mình thì cũng giựt mình không kém, Lục ca lập tức đẩy Vương Hạo ra vô tình cũng làm cho con Gà kia tỉnh dậy! À thì ra mọi chuyện xảy ra cũng chỉ do cái tật mộng du của chàng Gà!!!! ( M.n: ê nè!! Chuyện gì xảy ra mà la ó dữ thế!!!) Không có gì đâu chẳng qua là Vương Hạo ngủ mơ thấy ai đó mà liếm + hôn cái chân của Lục Ca mà động tác mạnh bạo lắm kìa ~~ hên nhể! Chứ không giờ này nạn nhân đã là tôi

-E hèm!!! Hai cái cậu kia đừng có mà ngồi lì ở đó, ta đói bụng lắm rồi!! _ tôi bình tĩnh nói

-Nè Cơ Cơ!! Gọi ta là Tướng công! _ Lục Ca chỉ trích

-Ta nữa!! Phải xưng là ta với chàng cho đúng lễ ấy nha!! cười

Tôi:... * Tức ói máu* * đang suy nghĩ* * nhận ra* Dạ chào hai tướng công đẹp trai của ta ạ! Vậy bây giờ nương tử của hai chàng đang đói sắp chết rồi!!~~ Vậy bây giờ gia đình chúng ta đi ăn nhé

-Đói hả! Kệ!_ Hai người tuyệt tình đồng thanh nói rồi nhảy xuống giường thay y phục tại chỗ!* máu mũi cần máu mũi* Tôi sẽ không kể chi tiết cái bụng sáu múi + 4 cái ti hồng hồng của hai người họ như thế nào đâu nha

~~ Ăn sáng

~~-Ừm ~~ hahahahaha_ đã đến giờ bộc phát rồi! Tôi thực sự không thể nhịn cười được nữa bởi vì khi nhìn hai cái mặt đàng hoàng ( ý nói là ăn mặc tươm tất) của hai người họ thì tôi lại nhớ tới cái hiệu ứng liếm chân, hốt hoảng và còn cái cơ bụng sáu múi nữa chớ!

-Ngậm miệng lại! Làm gì mà cười từ nãy giờ thế hả! Ăn đi._ Nói xong tên Gà nhét nguyên cái bánh bao vào miệng tôi!

câm nín lập tức * nhìn qua Lục ca* * chờ đợi giải thoát*

Cuối cùng Lục ca cũng nhìn qua thấy cái cảnh tượng này liền thương xót gấp cái bánh bao trong miệng tôi ra và... nhét cái khác vào miệng của tôi!! ờ thì cứu đó.

Lục ca quay sang Vương Hạo:

-Ăn thì ăn đi còn nhét cái bánh bao to đùng vào miệng của nương tử thế!

-E hèm!! Thế tại sao huynh lại nhét vào cái khác ấy nhể?? _ Gà đáp trả

Lục ca nghe vậy liền lấy cái bánh bao nhét luôn vào miệng của tên Gà:

-Ta là ta nhét cái nhỏ hơn vào mà!Nhìn Cơ Cơ đi, hẳn là nàng ấy rất biết ơn ta đấy...Ưm ưm

Lần này chưa đợi Lục Ca nói xong tôi và Vương Hạo hợp tác nhét hai cái bánh vào mồm của Lão Đại bốc phét kia.

Thế là cả ba người đều giống như nhau~~ Bởi ta nói, ở đời thường có cái câu “Hậu quả của những kẻ ác đức đó là bị người ta ác hơn!” Há há.

~~ Ăn xong

~Cái bụng của tôi no đến nỗi khiến cho cái chân của tôi không muốn đi đâu mà cũng bị hai cái người kia bày mưu tính kế kéo đi dạo, nói là ôn lại ký ức gì đó

Mệt phải nói, tôi cũng không biết là bây giờ tôi lấy chồng hay là hai ổng lấy nhau nữa trời! Cứ làm cho con nhỏ bánh bèo như tôi được dịp hoài à!

~~ chắc tới nơi

~-AA!! Thì ra ôn lại chuyện cũ là cái này hả! _Tôi nói to lên

-Thì chỉ còn chỗ này thôi! Chứ chúng ta còn kỉ niệm gì nữa đâu! * áp sát miệng vào tai tôi! * hay là cùng tạo kỉ niệm ở đây đi nhé! Nương tử! * cười đểu* _ Đầu óc đen tối này chắc chắn không phải ai khác mà là Vương Hạo.

“Bốp” Lục Ca thấy ức chế liền đánh vào đầu mỗi người hai cái

-Nói gì mà thì thầm hả! Bộ sợ ta nghe lắm à?? _ Lục ca hờn dỗi nói!

Bốp! Vương Hạo cũng không chịu thua đánh vào đầu những người còn lại ba cái.

-Phu thê người ta nói chuyện! Cứ thích xen nè!

Bốp tiếp! Lần này là Lục ca

-Ê ta cũng thuộc là phu thê ấy nhớ! Chuyện gia đình ta thì ta phải xen vào nà!

Vương Hạo chuẩn bị ra tay, Lục ca cũng vừa giơ tay lên thì bị hai tay của tôi nắm lại.

-Hai cái người này,thôi đi! Có biết nãy giờ ta là người vô tội lắm không!! Vì ta mà lát nữa xảy ra hỗn chiến thì không hay đâu.

Tôi vừa nói xong hai anh kia lặng lẽ nhìn nhau rồi lập tức ôm chầm lấy nhau! Cái này không có tôi

-Đừng tự cao!! Tụi ta là đang đồng minh đấy! Nàng coi chừng ấy!

Biểu cảm của tôi! ĐƠ toàn tập!

Công nhận suốt mấy canh giờ này chúng tôi cũng rất vui vẻ à! Ngắm chim nè! Trồng cây nè! Vả lại còn bắt cá nữa mà cũng thật là vất vả khi hai cái người kia cứ thay phiên nhau ức hiếp nhau còn cả cái trò giựt bồ ấy nữa! Là tôi cứ sung sướng thế nào ấy ấy!

Đến cái lúc ăn cá đã nướng cũng không được yên nữa!

-Nàng ăn đi! Còn nóng

-Nè! Ta đút cho nàng nha!

-Con cá của ta bự hơn của người kia nè!

-Của ta lớn hơn!

đến khi trời chập tối mới lết thân về nhà

~~Và!! Về nhà thì sao! Ba người họ vội vã vào phòng nè!! Rồi sau đó đèn tắt! Lâu lâu nghe được mấy tiếng la hét! Ưm! Thì ra là do hai cái anh con trai kia cứ muốn gác lên tôi! Rồi bị tôi hất ra vẫn cố làm ...kết quả là trên giường chỉ còn mình tôi còn hai tên kia thì an tọa ở dưới đất!

èn nhá

Quả thực mấy cái truyện sau hôn nhân này cứ lặp đi, lặp lại trong suốt một tuần hoài nên ta đây chỉ kể chuyện sau đêm tân hôn thôi à!! Tạ lỗi nhá!

Hẹn gặp lại mọi người trong một ngày gần nhất! Bái bai bai bái bai bai!

Bạn đang đọc Soái Ca, Đừng Chạy của Krystal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.