Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 16

Phiên bản Dịch · 1423 chữ

Hình như là tôi xin lỗi mới phải, tôi ngẩng đầu lên thì phát hiện ra người mà tôi đụng trúng rất đẹp a~~ một thằng con trai có nét đẹp tựa như tiên với nụ cười tỏa nắng, hình như cái nét đẹp rất giống người nào đó a~ tôi quay đầu lại ngước nhìn Vương Hạo và Lục Ca rồi nhìn kĩ lại khuôn mặt của anh chàng vừa đụng trúng ấy... AA! là giống... Lục ca, Lục Hoa ấy

-Ơ hơ hơ_Tôi quay mặt nhìn kĩ rồi chạy một mạch lại kéo tay Vương Hạo.

-Ê! gà gà gà!! Cáo Lục ấy cũng có em à??

-Thế nàng ko biết à??.... ta cũng vậy

Vương Hạo trả lời.

-AAAAA!!! Đại ca ca của taaaaa

Em của Lục ca chạy lại nhảy chồm lên người Lục Hoa mặc sức mà "HÔN HÍT"

-Tởm! giữ thể diện trước tẩu tẩu đi! cả cái người ta không biết phải cho đệ xưng hô thế nào đây này.

Lục ca vừa nói vừa đẩy cái người như bản sao dính chặt như keo ấy ra

THế thì thằng nhóc bản sao ấy bây giờ mới chú ý tới hai cái bản mặt khó ưa này, rồi gật đầu cả dang tay ra tính bắt tay

-A!! chào đại tẩu tẩu! chào huynh không biết phải xưng hô thế nào kia.

-Chào đệ!lần đầu gặp... đệ thật giống với Lục Hoa! sao ta không nghe Lục ca nói rằng có một người em trai đẹp còn hơn huynh ấy nhỉ liếc xéo

Tôi tất nhiên phải để ấn tượng tốt cho Khâm đệ * rồi

-Xì! giống y chang như Lục ca thôi! Chào cậu,... cứ gọi tôi là Hạo Huynh là được, hay là Vương Hạo à là Hạo ca ca.

Vương Hạo cướp lấy cánh tay đang được tôi nắm rồi bắt tay cười tươi

-Hạo ca! huynh thật giống như người yêu của đệ! có nét giống con gái nha.

"Là con gái sao?'' Vương Hạo nghĩ thầm, trong đầu thầm chửi rủa còn cái miệng kia vẫn cười "te tét"

-Thôi! đi ta mệt lắm rồi ấy nha, còn ở đây mà chào hỏi.

Ngồi đứng đi đi lại lại, cuối cùng Lục Hoa người đang nghe cuộc nói chuyện lại lên tiếng tỏ vẻ bực dọc

-Vơn -ờ- Đi

Ba người đều đáp.

~~ tới viên trang nhà họ Lục

-Uây!! khỏe quá!

-Tiếng đó là tiếng của Lục ca kêu lên rồi nằm ườn xuống đất.

xì xào hố hố tiếp tục xì xào đó là những tiếng nói của người dễ làm quen tên Vương Hạo với Lục đệ kia.

Tôi ngó quanh một lúc rồi chạy sang Lục ca thì thầm to nhỏ:

-Cáo này! cho ta hỏi! ở đây chỉ có hai người sống thôi à!

-Vơn! từ nhỏ hai anh em ta đã dựa nhau mà sống rồi! thế nên vậy đấy><

-À còn.....

-Sao vậy Cơ Cơ?

-Nhà xí ở đâu thế?

-Ố hố! chắc nàng nhịn lắm đây này, đi thẳng quẹo trái thấy cái đường nhỏ quẹo vào đó rồi sẽ thấy khu vực đại tiện.

Lục ca điềm tĩnh trả lời từ tốn thế xong tôi liền chạy một mạch nhanh nhất có thể vì... nó sắp ra rồi.

~~Cũng tua nhanh vì chả có gì đặc sắc cả khi mới vừa đại tiện xong mà

~~ Tới bữa cơm

~~-Qua nhiều món quá! Lục Đệ nấu tất à?_Tôi hỏi khi nhìn thấy đồ ăn phong phú và nhìn ngon miệng thế này.

-Tẩu tẩu ăn đi ạ!! cái này là do em nấu cả đấy!! Còn huynh nữa Lục ca! ăn đi

Cậu ấy, từ lúc nào đã thân với Vương Hạo nhanh thế nhở khi mà quay sang Vương Hạo đánh bốp vào đầu rồi gắp miếng thịt to đúc thẳng vào mồm gà con không răng kia.

-Hai người từ lúc nào mà đã...._Lục ca hỏi han

-Từ khi Ánh Cơ đi đại tiện, và Lục Cáo nằm ì dưới đất mà ngủ_Vương GÀ nói trong khi miệng còn dính mấy miếng vụn thịt.

-À! sao đệ lúc kia không dự thành thân của Tẩu tẩu và hai huynh này?

_Tôi hỏi.

-Thì tại vì đệ bận chút việc và trên thành hơi xa nên đệ không có thời gian để đi

_Lục đệ trả lời.

-À... cho tẩu ngu muội hỏi! đệ đệ tên gì vậy? _Ờ tui ngu thiệt khi giờ này còn không biết tên của người ta

-Lục Hắc_cả ba người còn lại trả lời làm tôi ngại chết được.

-Hắc hắc! tên hay hơn hoa nhá_Tôi nói

Cả 4 người cùng cười lớn.

-À! Lục ca ca à! thế huynh về đây thì nhớ chỉ dẫn bọn họ đi chu du ngắm nghía nhá! nhớ nói đệ để đẹ đi cùng nữa nhá.... à còn

_Lục Hắc nói.

-Ừ! ta đi sẽ nói đệ trước>><<< còn gì nữa???

-Đào Lan! Tỉ ấy nói muốn gặp huynh_ Lục đệ nói với điệu bộ thẩn trọng.

-Được rồi! ta sẽ đi gặp A Lan, sẽ giới thiệu uội ấy về Ánh Cơ cả Vương Hạo nữa._Lục Hoa trả lời.

-Đào Lan?_Tôi thắc mắc, nhưng hình như cái tên này rất quen.

-Muội ấy là mối tình đầu của ta, cũng được gọi là Thanh mai trúc mã.... thôi ăn đi.

Lục ca xoa đầu tôi nói.

Sau cái câu trả lời đó thì tôi để ý thất Lục ca xuống sắc hẳn và cả không khí cũng vậy, trầm hẳn đi.

Buổi tối

~ Nhân lúc, Lục Hoa đi dọn dẹp phòng thì tôi kéo Vương Hạo rồi dẫn Lục đệ đi ra ngoài.

-Tẩu muốn hỏi về Đào Lan đúng không??_Lục Hắc hỏi.

Tôi gật đầu lia lịa rồi cả ba cùng ngồi ở ghế gần đó.

-Đào Lan, tỉ ấy lúc đó là người Lục Hoa yêu thương nhất trừ đệ ra... Hai người đó đã chơi thân với nhau từ trước rồi, và khi lớn lên, Tỉ ấy cùng Lục Hoa đã lập một hẹn ước là sẽ thành thân cùng nhau... Nhưng mà sự cố xảy ra, Đào Lan chia tay huynh ấy... Nhưng vì Lục ca quá đa tình nên vẫn chờ, chờ tới khi Đào Lan trở về,... ai ngờ tỉ ấy khi nhìn thấy Lục ca không chào lấy một tiếng rồi ngoảnh mặt đi theo người khác. Lục Hoa lúc ấy rất đau khổ lại còn quá si tình nên quyết định sẽ rời xứ và đi lên thành để làm lại từ đầu và huynh ấy được nhận làm đệ tử của Đường sư phụ và thế đấy,...

Lục Đệ kể ra

-Ta không ngờ lão Cáo ấy lại si tình đến thế_Vương Hạo nói

Tôi im lặng, chợt có nỗi bất an lấn chiếm, "liệu bây giờ, Lục Hoa còn yêu Đào Lan không? Liệu tỉ ấy sẽ thuyết phục Lục ca trở về" Trong đầu tôi, toàn có những câu hỏi, những giả thiết dày đặc mà khiến tôi phải đau đầu vì nó, đúng thật khi lo lắng, con người có thể nghĩ vớ vẩn.

-Mọi người ra đây nói về ta ấy à?_Lục ca từ đâu đi lại.

-Ngốc! ta không còn tình cảm với A Lan đâu mà! hồi chiều, chỉ tại vì ta hơi lạ lẫm khi nghe nói a Lan muốn gặp thôi mà_Lục ca trấn an, nở một nụ cười rất ấm áp.

-Được rồi, được rồi! Lục ca! chuẩn bị xong chỗ cho Cơ Cơ chưa?_Vương Hạo hỏi

-Xong cả rồi đấy, Cơ Cơ nàng vào ngủ đi

-Thế còn hai người?_Tôi hỏi

-Phòng của đệ rộng lắm nên hai người đó ngủ được còn tẩu ngủ một mình không sao chứ?_Lục Hắc lên tiếng.

-Không sao_Tôi nói rồi đi theo sự chỉ dẫn của Lục ca về phòng mình.

Mặc dù nghe được lời trấn an từ Lục Ca nhưng lòng tôi vẫn không yên.Nằm lên ngồi xuống một hồi thì tôi cũng thông suốt

"Thôi! định mệnh là do trời sắp đặt, chúng ta đâu thể sắp xếp được gì, thôi thì nổ lực chờ ngày mai đến, thoải mái mong chờ ngày mới đẹp hơn" Mỉm cười

èn

~Chú thích:* em rể

Xin lỗi mọi người nha! vì mấy tuần trc au phải thi..... au sẽ cố gắng tận tâm tận lực với truyện hết sức có thể

Bái bai bai m.n. chúc mọi người có những kết quả thi cao chót vót nha ^^

Bạn đang đọc Soái Ca, Đừng Chạy của Krystal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.