Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 1831 chữ

~~ Buổi cơm tối cùng ngày

-Cơ Cơ à!! Giờ này nàng mới về hả!_Lục Ca đứng trước cửa dựa tường nói. Kế bên tất nhiên là Vương Hạo.

-Về là được rồi còn cằn nhằn chi vậy thím!

-Há há! Là Thím_Tên Gà thêm dầu vào lửa ôm bụng cười.

Tôi ngậm miệng lại liếc nhìn người đầu hiện lên tia lửa căm hận.

-Lần sau dám nữa???_Lục ca hắng giọng lại,cố ý nhấn mạnh chữ dám.

Há há sợ làm gì cái mặt tấu hài này!

-Không bao giờ dám phản lệnh của tướng công đâu ạ._* khóc ròng*

  • vỗ tay * "bốp! Bốp"

-Thôi nào! Tất cả chú ý! Có biết bụng ta cồn cào ko hả.

...

...

-Đã quá!!

-Ưm...a

-Lẹ đi!!

Chuyện là cả ba người đang ăn cơm! Và đặc biệt thực đơn rất rất ngon...

-À! Sắp tới đại hội võ thuật rồi đó! Nàng lo mà tập đi á_Lục ca nói với tôi.

Vương Hạo khựng lại nhìn sang.

-Tập gì vậy?? Chẳng phải ta là tiểu sư muội trong phái mà?!_Tôi hỏi

-Tiểu muội tiểu meo gì cũng phải tập._Lục ca nói.

Cười rộ lên Tới giờ này, Vương Hạo mới mở miệng:

-Đạo hội võ thuật là gì vậy hai bạn??

-Há há quay sang... Ngu..._Lục Ca hôm nay lên cơn sớm nên gặp cái gì cũng có thể mở miệng ra cười được.

-Được rồi, để ta giải thích...Là tham gia vào thì các bang phái sẽ đấu võ với nhau để dành chức vô địch, và tất nhiên phái của ta và Cơ Cơ chắc chắn phải tham gia vào rồi.

-Ồ! Mà huynh tính cho Cơ Cơ thi đấu à!_Vương Hạo lo lắng hỏi.

-Làm gì căng thế! Tuy rằng nàng là tiểu muội nhưng võ thuật vô biên...để coi lúc đó ra sao đã_Vừa nói hai ổng nhìn tôi chằm chằm làm tôi tự kiêu cực.

-Lỡ Con Mèo yêu quý của chúng ta bị thương thì sao??_Con Gà nói

Con Cáo mặt đểu trả lời::

-nhìn với 1 con mắt Thì về đây ông đây chăm sóc, ta sẽ tự nguyện dâng hiến thân xác này cho nàng ha~~

Con gà thêm vô:;:

-Đợi gà và Cáo hợp tác với nhau dâng hiến cho con Mèo làm thịt!

"Bụp bốp bốp" Tôi ra chiêu

-Đến giờ mà sao không đi ngủ!! Còn ở đây la ó om sòm!

Tôi vừa đánh, nói xong liền bị lôi vào phòng và thế là tôi bị chèn ép tới cái giường nhưng thời cơ chưa đúng nên tự mình vận dụng nội công đạp một phát hai tên kia lăn quay xuống đất.

-Uii da!! Mới nhắc xong vấn đề nhạy cảm nàng liền kêu đi ngủ! Thế không phải ý này à!_1 trong 2 tên la lên.

-Ta.. ta cũng chỉ có ý định đi ngủ!! Tại..tại đầu óc hai người đen tối quá nên suy nghĩ bậy bạ! Ta.. ta đi ngủ.

Con gà cười mỉm quay sang cáo ta

-Nàng ấy cũng sẽ sớm thôi! Tự mình dâng...

Thời khắc đi ngủ

Lẫn lộn trong những tiếng ngáy "Khò khò" là 1 con mắt đang trợn to hết sức mắt sáng chưng luôn. Chăc hẳn Vương Hạo đang suy nghĩ gì đó ghê gớm lắm đây!

Buổi sáng hôm sau

"Bụp! Bốp"

-Aya! Đau quá_Tôi la lên khi té từ giường xuống đất một nỗi đau ko thể nào tả được. Mà giờ nỗi đau tăng lên gấp bội khi không thể ngồi dậy được và chả có thằng nào đỡ tôi cả.Tôi nhìn qua chỗ của hai người kia ngủ thì chỉ thấy Lục ca ngủ cái tướng dị dạng hết sức mà sao lại không thấy Vương Hạo đâu cả! Thường ngày thì hai người họ tắt đèn có nhau mà! Ngó tới ngó lui càng làm đau càng thêm đau

-Aa! Lục Hoa! Lục ca! Cáo! Cáo già! Cáo bụng mỡ! Cáo thúi!! Dậy dậy!_Tôi cố gắng vận hết sức mình để hét lên.

-Aiii aii! Đứa nào mà dám lôi cả dòng họ ta vào thế!!_Lục ca ngái ngủ trả lời.

-Giúp!! Còn ngồi đó rủa ai vậy!

-Aaa! _Lục ca lúc này mới nhận ra vội chạy lại ra sức kéo tôi dậy! Ôi buổi sáng tang thương của tôi!

XX Truyền hình trực tiếp XX

Vâng bây giờ thì! Ánh Cơ và Lục Hoa đang tình tứ sức thuốc cho nhau bên giường! Ánh cơ đang cởi áo! À không chỉ là để lộ vai mà thôi! Còn Lục ca thì sao!!

Rớt mạng

XX èn truyền huỳnh trực tiếp XX

-Há há! Cuối cùng ta cũng chạm vào da trần của nàng rồi! Vui cực !! Hẳn là Vương Gà nhìn thấy tức ói máu đây_Ông ấy đang tự mãn

-Ây! Nhẹ thôi_Tôi rên lên.

-À! nhắc mới nhớ, Vương Haọ đâu rồi!?

-Nàng là đang hỏi ta ấy hả!! Không phải hắn là tướng công của nàng à??_Chắc là Lục Ca đang dỗi rồi, đang phê trong trạng thái của hai người à tự nhiên có thêm kẻ thứ ba vô! Không tức mới là lạ.

-Rồi! Nhưng mà chàng với Vương Hạo đêm khuya ôm nhau thắm thiết mà!

-Hắn ôm ta đó!! Ta đang giữ tấm thân trong sạch này cho nàng mà! Nàng cũng biết là ta ngủ mê thế nào cơ mà!!!

Cả hai người nói chuyện được 1 hồi thì im lặng một lát. Vì hai kẻ này đang trong một hồi ức nào đó! Nói thẳng ra là đang tưởng tượng.

-Chẳng lẽ! Vương Hạo bỏ chúng ta mà đi??_Tôi lo lắng nói.

-Há há!! Chắc là muốn nhường nàng cho ta chứ gì!! Huynh đệ tốt! Hảo huynh đệ!! _Con Cáo đang tự đắc.

-Mà hai người ai là huynh, ai là đệ vậy!_Tôi thắc mắc

-À! ừm thì nàng coi đó! ta trẻ như vậy mà hắn bắt ta làm anh! thôi ta không chấp nhất suy tư_Đúng là nói chuyện với lão Cáo không lúc nào là đàng hoàng.

"Uiiii" Mới nói xong được một tí thì Lục ca bị ai đó lôi xuống dưới đất, tôi hoảng loạn quay đầu lại thì thấy Vương Hạo tay chạm vào da tôi rồi nói:

-Ta chỉ mới vừa đi nhà xí thôi mà hai người đã lộng hành vậy hả??? Cười tươi

Qua buổi sáng hôm sau

Cả 3 ăn xong rồi chia nhau đi! Hôm nay tôi cũng không biết Vương Hạo sẽ đi đâu nhưng tôi và Lục ca chắc sẽ đi về phái Lang Tô để tập võ.

-Ô! Sư muội! à không Đại tẩu _Mới bước vào mà đã rần rần lên rồi.

-Cứ gọi muội là tiểu muội như xưa đi! chứ Đại tẩu nghe già lắm!_Tôi cười hì hì đáp lại.

Dạo gần đâyk hông gặp mọi người nên Nhị sư huynh thì mập mạp hẳn ra, còn Tam sư huynh thì giữ dáng kĩ nên chả có gì thay đổi cả, đang hí hửng với những suy nghĩ loạn xa đột nhiên bị Lục Hoa ghé miệng vào tai tôi thì thầm::

-Bọn nó lúc kia hỏi ta xem cảm giác đêm tân hôn thế nào? Có gì khác lạ không! Nàng thấy ta khổ không ?! Ta đành phải giả vờ nói là làm nhiều quá nên bị kiệt sức! Nhưng ta rất muốn bị kiệt sức đó!

Bị câu nói kia làm cho hú hồn, tôi đỏ mặt đánh nhẹ vào đầu của Con Cáo 1 phát.

-Mà nè mọi người!! Ánh Cơ bây giờ là của ta nên không ai được có ý đồ bậy bạ gì hết nhá! Nhất là Nhị đệ.* liếc xéo*

-Sao lại là đệ chớ!_Nhị sư huynh ấm ức nói.

-Thì ta nghĩ ngươi còn ấm ức lần bị Cơ Cơ nhà ta nhìn thấy của quý nên ngươi sẽ trả thù_Lục ca hí hửng nói.

Công nhận ta nói " Không nói thì cũng chẳng ai nghĩ mình câm đâu" Nãy giờ cái ông Cáo này đi đến đâu cũng làm đả kích người khác, tổn thương nhất là tôi bây giờ tôi nhục mà nhục xong thốn luôn! huhuhu.

-Tốt lắm! Tam đệ! Dạo này võ công siêu hơn trước nha_Lục ca vừa xem xong màn biểu diễn võ thuật của Tam sư huynh rồi khen nức nở! Còn lượt tiếp theo không ai khác đó chính là tôi. Ông Cáo tuy nói chuyện điên khùng nhưng mà công ra công thụ ra à không tư ra tư nên tôi cũng hơi có cái cảm giác sợ mặc dù là bang chủ giỏi nhất của thời trước khi xuyên không.

~~ Cái này là đang biểu diễn

~ Biểu diễn xong rồi

-Ánh Cơ!_Lục ca gọi.

Tôi nhìn qua phía Lục ca thấy mặt huynh ấy có vẻ hình sự cộng thêm cái giọng nói chuyển trầm lại tự bao giờ.

1..2..3..5 ây da tim tôi hình như đánh rơi một nhịp rồi! đã run rồi còn đếm nữa!!

-Nàng! nàng...đột nhiên cười tươi Chời ơi! sao mà trong lúc tập nàng đẹp quá vậy!! Làm ta bị mê hoặc mất rồi ú ú!!! lấy tay che mặt, lắc qua lắc lại

Tôi thở ra 1 hơi dài! đúng là Cáo rất khó lường mà

-Có gì nói thẳng ra đi! cứ làm ta ngại đấy tướng công à!_Tôi đáp

-Thế nàng tham gia chính vào đại hội võ thuật nhé!! còn thiếu 1 chỗ luôn. Ây không nói là đồng ý rồi nhé! thôi tập tiếp đi các huynh đệ!* Cười rõ to*

Hình như nãy giờ tôi đâu có nói cái gì đâu cà! Aiiiii thời gian sắp tới khổ rồi đây.

cũng 1 tuần trôi qua rồi

Mọi chuyện diễn ra vẫn như cũ. Và mọi người vẫn bình thường nhưng trừ 1 con người không bình thường đó ra là Vương Hạo cứ ngủ dậy là không thấy ổng đâu! Tới tối khuya mới lết xác về tới nhà! Nói chuyện cũng ít hơn trước làm cho cái tính tò mò của tôi cũng được dịp trỗi dậy! Nhưng mà hỏi thì lại nói là đi chơi, làm việc bí mật nên tôi không hỏi nữa. Tò thì mò nhưng mà cả hai tui tụi ( Ánh Cơ và Lục ca) phải tập luyện nên không có thời gian để theo dõi! thật khổ mà.

~Thật ra mỗi ngày, Vương Hạo đều phải đi đến Phái Nghênh Vương để luyện võ và cũng nghe hóng tin tức! Nhờ vậy mà mấy bữa nay điều tra ra anh mới biết là trong phái Lang Tô có nội gián mà không ai khác chính là ...

~ èn chương 9

Xin lỗi m.n vì đã làm cụt hứng như vậy! cũng như xin lỗi vì đã viết trễ!! đáng lẽ hôm trước là ta đăng rồi nhưng mà bị rớt mạng nên mất hết

Thật khổ mà!! Hẹn gặp lại ở chương 10 nhá m.n

Bạn đang đọc Soái Ca, Đừng Chạy của Krystal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.