Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Quê Thủy

Tiểu thuyết gốc · 4283 chữ

-Tán cái con khỉ nhà mày lại uống say ngu người chết bà mày đi hôm nay mày mà nôn thì tao đạp ra đường mà ngủ đấy

Duy béo lẩm bẩm phản bác

-Ngủ ngoài đường đê anh em

Sơn cũng thấy đau đầu về thằng khỉ này Thủy bên kia cười khúc khích chị Phương lúc này lên tiếng

-Đi Sơn em dùi thằng béo đi rồi Thủy nữa em để ý con Thảo ra xe chị, rồi chị về má cái lũ này uống gì mà say ngu người hết rồi.

Giọng nói của chị Phương cũng mang một chút gì đó tức giận Sơn và Thủy nghe vậy vâng một tiếng rồi vác hai đứa này ra xe rồi chị Phương đèo về tận trọ .Mấy ngày hôm sau Sơn cũng nhận được pháp khí từ một anh shipper Sơn nhận xong cũng thầm cảm tạ thần phật hay pháp khi không có bất chắc gì xảy ra pháp khí cũng được sư phụ hắn gói ghém cẩn thận niêm phong bằng hai tấm trấn linh phù rất to dán ở trong pháp khí pháp khí được bọc trong một cái bao ra có dây quai để đeo rất tiện Sơn cũng cất kỹ càng để ở đầu giường của hắn Duy béo cũng biết là thứ quan trọng cũng không tùy tiện đụng vào mấy ngày còn lại hắn được Thủy mang đi shopping mua ít đồ để chuẩn bị cho đợt đi về quê sắp tới của Thủy, Thủy cũng rất mong ngóng được nhìn thấy cha của mình, anh gì chú bác người cùng dòng máu với mình Sơn đi với Thủy cũng thấy được sự xa xỉ của hội con nhà giàu Thủy mua đồ không cần nhìn giá gì cả tùy tiện hợp mắt là lấy, Sơn há hốc mồm lắc đầu cảm thán không thôi

Đến ngày đi về quê Thủy chỉ có mình Sơn đi theo, quê Thủy ở một vùng quê khá xa Hà Nội về tận Thanh Hóa, đi cũng khá là lâu Sơn hắn lúc đi không quên mang theo cái balo chứa pháp khí pháp dược của hắn mà lần đi này hắn cũng mang theo pháp khí trấn môn vì trong tờ giấy sư phụ đưa cho hắn thì có một lời nhắc về chuyến đi sắp tới sẽ có điều bất chắc xảy ra và một cái túi nữa bên trong gói một thứ gì đó sư phụ bảo rằng đến khi nào sinh tử hãy mở ra cấm được tò mò mở, Sơn cảm thán cái khỉ gì mà kiết vậy không cho xem mà đến lúc sinh tử mới cho mở sợ chưa kịp mở đã thấy đít gà và hít hương rồi, hai người bọn nó xuống đoạn đường cái là đường quốc lộ 1A rồi bắt xe taxi đến địa điểm là một vùng quê khá là yên bình, thật sự nó còn rất dân rã ít xe máy rồi có những con đường đất những đám trẻ ùa nhau đi chăn trâu gợi lại cho Sơn những kỉ niệm về thời thơ ấu của hắn không chỉ là học thầy pháp thuật nhàm chán ở một chỗ mà còn là tung hoành nơi nông thôn đồng lúa, bọn hắn đến nơi cũng là đang gần buổi chiều tà nơi này cũng đang là mùa gặp nên mọi người rất bận rộn đẩy lúa trên xe thồ dưới đồng, những người nông dân cầm liềm gặt lúa mùi lúa chín thơm ngào ngạt Sơn vừa đi vừa hưởng thụ nơi này Thủy cũng thích thú vì lần đầu được thấy những cảnh này vừa có cảm giác yên bình giản dị đôi khi con người ta chỉ cần vậy là đủ, nhân sinh tránh xa những nơi ồn ào tìm đến một chốn thanh bình mà an thân nuôi cá và trồng thêm rau. Thấy một ông lão đang đẩy cái xe thồ trở đầy lúa phía trước Sơn định đi lên hỏi chút thông tin về gia đình của Thủy thì đột nhiên một cái xe máy dream của mấy thằng trẻ trâu vùng thôn quê, chúng nó đá số tăng ga phi như điên vụt qua chỗ Sơn vì phóng nhanh nên quệt nào ông lão kia cái xe thồ bị đâm đổ ra đất lúa vừa mới gặt vương vãi khắp nơi, mấy thằng trẻ trâu cũng bị ngã ra đất bọn chúng hung hăng đứng dậy đi về phía ông lão vừa chửi định đánh.

-Này thằng già này mày đi đứng không nhìn à, mẹ mày

Ông già bị quệt cho cũng ngã lăn ra đất nhưng không có tổn thương gì về thân thể cũng chống lưng dậy khăng khăng nói

-Mấy thằng phá xóm phá làng bọn mày đi ẩu đâm vào tao còn già mồm cha mẹ chúng mày là thằng chó nào mà lại để ra cái thứ mất dạy như chúng mày.

Hai đứa trẻ trâu nghe xong tức lắm

-Mẹ cái thằng già này còn lắm mồm

Định xông lên đánh chúng vừa định tung quyền thì một bàn tay túm lấy cổ tay ghì chặn lại là Sơn hắn từ lúc nào đã đi đến bên bên cạnh hai thằng thằng trẻ nghé này, hai đứa thấy Sơn cũng bất ngờ đứa còn lạ quay sang định đánh Sơn

-Mẹ thằng chó này mày là đứa nào nữa đây

Sơn cười nhẹ một cái người nhẹ nhàng né tránh tay đang nắm tay của tên kia thì buông ra ấn mạnh lên huyệt ở cổ tay thì tên đó như bị điện giật lăn ra đất mà giãy dụa kêu đau Sơn, tên còn lại đánh vài cái nữa nhưng bị Sơn đơn giản né tránh hắn tức lên chạy ra xe mở cốp lấy ra một con dao Thủy và ông lão kia thấy vậy thì khiếp sợ la lên bảo Sơn chạy đi nhưng căn bản Sơn cũng chẳng để tâm cho lắm thằng kia cầm súng thì Sơn mới sợ chứ dăm ba con dao thì đã là gì, tên sửu nhi chưa kịp khua con dao thì Sơn đã nắm lấy cổ tay lay một cái cổ tay như bị trật khớp trẻ trâu la lên đau đớn tay vô lực buông con dao Sơn tiện tay còn lại vả bôm bốp lên mặt thằng sửu nhi đánh đến khi tay hắn đau rồi buông ra hai tên sửu nhi cũng nhanh chóng dắt xe chạy Thủy chạy đến bên cạnh thăm dò toàn thân thể Sơn xem có vết thương nào không.

-Cậu có bị thương chỗ nào không

Sơn lắc đầu nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Thủy hắn cảm thấy trong lòng ấm áp nhưng lâu người ta là hoa đã có chủ thôi thì cũng là bạn bè thân thích thôi ông lão kia nói:

- Này cậu không bị sao thật chứ

-Dạ vâng cháu không có gì đâu mà mấy thằng nhãi ranh này là ai mà láo vậy ông nhỉ

-Không sao thì tốt hình như hai người không phải là người ở đây

-Dạ vâng cháu nay về quê chơi .Thủy đáp

-Thế là quê của bạn nam hay nữ đây

Thủy đáp

-Dạ cháu

-Aahaha dẫn người yêu về ra mắt bố mẹ hả

Sơn và Thủy nghe xong có đôi phần ngại ngùng Sơn thì có chút đắc trí đang tính đến chuyện đập chậu cướp hoa cái thằng kia ngoài giàu ra thì hơn hắn, cứ gì chứ chai mặt với con gái là cách dễ nhất nhất để tán gái rồi, Sơn đang suy nghĩ thì ông lão lại nói tiếp

-Vậy cháu con nhà ai đấy sao ta nhìn không quen nhỉ

-Dạ cháu là con của bà Phạm Thị Hằng ạ dạ ông có biết nhà bà ấy ở đâu không chỉ luôn cho cháu với .

Ông lão kia vừa nghe xong thì bị sững người lại miệng lắp bắp không nói thành lời nhìn chằm chằm vào mặt của Thủy và Sơn, Thủy thấy vậy cũng tỏ ra ngờ vực, tại sao ông lão này lại có biểu hiện như thế khi nghe nhắc đến tên mẹ của Thủy, Sơn định mở lời nhưng ông lão nhanh chóng cướp lời

-Đi nhanh nhanh về nhà ông đi chúng mày cũng đừng ăn nói lung tung cái này ra đấy.

Ông lão do dự vẻ sợ sệt điều gì đó dựng cái xe lên vứt những bó lúa vương vãi Sơn cũng đi lên trợ giúp rồi ba người nhanh chóng đi về nhà ông lão ông lão vào đến sân thì vứt cho cái xe thồ đổ luôn kéo hai người vào trong nhà đóng cửa lại thở hồng hộc uống một ngụm nước lúc này Sơn không nhịn được nữa hỏi

-Có chuyện gì vậy ông sao lại

Ông lão nói:

-Hài chuyện này nó không phải là bình thường đâu ta kể cho bọn cháu rồi nhanh chóng đi khỏi nơi này

-Dạ chuyện gì ông

Ông lão nhìn lại mặt Thủy rồi nhìn ra bên ngoài liền nói:

-Ông mày tên là Cấn chuyện này mẹ mày không kể cho mày à cháu gái

Thủy lắc đầu cũng tỏ vẻ nghiêm trong

-Dạ chưa ạ, dạ cháu tên là Thủy còn bạn này là Sơn ạ

,Hài chắc mẹ mày cũng đã cố giấu chuyện này hồi xưa mẹ mày ấy là người đỗ đại học duy nhất ở cái làng này mẹ mày lên thành phố đi học rồi cái thằng công tử nhà nào yêu mẹ mày quyết lấy mẹ mày cho bằng được nhưng mẹ mày lại hứa hôn với bố mày ở quê, rồi bị cái thằng công tử kia quấy rối nên bỏ không học nữa về quê cưới bố mày rồ đẻ ra mày nhà bố mẹ mày ở cái nhà hoang gần bãi tha ma kia kìa đấy sinh mày được mấy tháng thì không hiểu sao cả nhà mày bị trùng tang chết hết, chết dẫn luôn gần cả họ gần mười mấy hai mươi mấy mạng người bố mày cũng chết bà nội mày cũng chết rồi mẹ con mày sợ quá mẹ mày ôm mày lên thành phố tránh nạn, từ đó biệt tăm luôn nghi ngờ có người nhất là cái thằng công tử kia hãm hại nhà mày đấy có vài anh em nhà cháu chạy đi chỗ khác thì cũng thoát nhưng cứ hễ chỉ cần đặt chân về đất này chết bất đắc kỳ tử thôi cháu nghe đến đây thôi nhanh chóng đi đi mau lên không đến tối thì không biết chuyện gì xảy ra đâu.

Thủy nghe xong như bị sững người thật sự như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào đầu chung quy chuyến đi lần này Thủy hi vọng cũng rất nhiều biết mặt cha ruột mình rồi anh em họ hàng của mình nhưng nghe đến bọn họ đã chết hết thì hai hàng nước mắt cũng đã đỏ ửng chảy xuống đôi gò má khóc nức lên Sơn thấy vậy cũng đi lên an ủi Thủy chung quy cũng khổ thân cho số phận của Thủy mà nghe đến nhà Thủy bị người ta hãm hại tùng tang bản thân là pháp sư những chuyện như thế này đương nhiên là phải can thiệp diệt trừ tà ma Sơn nói:

-Dạ ông cho bọn cháu ở nay qua đêm này không cháu cũng là một pháp sư nên là cháu muốn điều tra xem cái thứ gây ra trùng tang nó là thứ quái quỷ gì nó lộng hành vậy.

Ông Cấn ngờ vực nhìn Sơn tướng mạo ăn mặc không giống một vị đạo sĩ cho lắm định nói thì Sơn lấy ra trong túi một lá phù hất lên không trung tấm phù như bắt lửa cháy bùng lên cái lưu lại những đoạn kim quanh ký tự trên trần nhà được một lúc thì cũng biến mất ông lão nhìn một cảnh này cũng há hốc mồm không tin vào mắt mình, Sơn cũng ít khi khoe mẽ và tiết lộ bản thân hắn là một pháp sư thứ nhất là che giấu thân phận không để cho quá nhiều người biết về hắn thứ hai cũng giúp hắn không có ai biết về thực lực nhưng trong hoàn cảnh này trời cũng đã gần tối cũng muốn lưu lại nhà ông Cấn mà người ta cũng sợ liên lụy nên hắn phải phô diễn một chút pháp thuật để lấy lòng tin ông lão thấy vậy cũng tin tưởng hắn hơn

-Ở đây thì được thoải mái luôn nhà ông thì cũng chả có gì con cái đều lên thành phố đi làm làm ăn hết rồi nên bọn cháu cứ thoải mái nhưng cũng cẩn thận đấy

-Dạ vâng

-Sơn móc trong túi ra hai viên hoàng ngọc thạch đưa cho ông lão

-Dạ bọn cháu có chút quà biếu ông là hai viên đá phòng thủy có giúp cho ma quỷ không dám đến gần tăng vượng khí ạ

Ông lão vui vẻ cầm lấy

-Hài thứ tốt như này

-Không sao đâu ông cho bọn cháu ở lại nhà là tốt lắm rồi ông cũng luôn cầm theo thứ này đề phòng bất chắc đấy ạ

-Ừ ừ rồi à mà giờ ta cũng phải ra đồng đẩy nốt mấy bó lúa về mấy cháu cứ tự nhiên nha

-Dạ vâng

Ông Cần đi ra bên ngoài vẫn không quên đóng cửa căn dặn bọn hắn phải cẩn thận Sơn cũng quay sang an ủi Thủy đầu của Thủy cũng gục vào vai của hắn vô lực mắt như thẫn thờ Sơn chỉ biết thở dài rồi động viên một lúc sau tâm trạng của Thủy cũng mới khá hơn được một chút cũng quên hết đi nỗi đau thương kia, ông bà nhà ông Cấn cũng đẩy lúa về đến nhà một lúc sau thì lại có một cái máy vò được mấy người nữa đẩy đến đầu nhà nhà ông Cấn bây giờ người ta đã phần dùng máy gặt là chủ yếu nhưng hồi xưa nông dân lại phải vò lúa bằng máy vò cứ đến vụ thu hoạch là đi đẩy máy vò đến từng nhà rồi vò lúa có ngứa thật nhưng cũng vui Sơn thấy cảnh tượng này cũng háo hức chạy ra thành thục giúp ông bà vò lúa rồi đổ lúa ra sân để phơi.

- y trai thành phố trắng trẻo thế này mà cũng biết gặt lúa cơ à

-Dạ đâu cháu cũng là dân quê lên tỉnh đi học thôi.

Quê cháu ở đâu đấy

-Dạ cũng ở Thanh Hóa đây ạ

-Thảo nào nghe giọng quen quen cũng dân quê đúng chất đấy

Lúc này đột nhiên có tiếng gọi Sơn hắn nghe thấy cũng rất quen

-Anh Anh Sơn đúng không anh ơi anh

-Sơn quay đầu nhìn thì là một thằng nhóc lúc này trời cũng nhá nhem nên khó để nhìn rõ mặt Sơn cau lại hai hàng lông mày nhìn rõ thì là thằng cu Bi Sơn liền đáp lại

-Cu Bị à đù em ở đây à

Thằng cu Bị nhanh chóng chạy đến chỗ Sơn ngay sau còn thêm mấy thằng nhóc nữa, cu Bị mặc một cái áo lao động của người lớn rộng thùng thình đầu đội cái mũ phớt đi dép tổ ong sách theo trai nước to đằng sau mấy thằng hóc cũng vậy nhưng chân chúng nó đi dép cu Bi liền nói:

-À đây quê của em mà sao anh ở đây hay quê anh cũng ở đây

-Không à anh đi chơi thôi đây là nhà ông bà bên nội của anh quen xa ý mà rảnh về xem ông ra sao

-Hả ông Cấn sao

Sơn vội bịa ra lý do:

-Ừ ừ đúng đúng ông Cấn là họ hàng xa với ông nội anh

-À vậy à anh không nói với em sớm tụi em dẫn anh đi chơi

-Thôi để sáng mai đi

-À hay tí nữa em qua rủ tối nay đang tập thiếu nhi mà

-Ừ cũng được đấy mà em đi đâu đây

-Dạ em đi đẩy lúa với ông và chú em vừa đi về lấy nước xong giờ còn đẩy mấy nhà xong dưới nữa thôi là xong

-Ờ ok ok vất vả nhỉ

-Hahaha có gì đâu anh

Rồi một tiếng gọi thằng Bi và đám nhóc lại, máy vò cũng đã xong và đi sang nhà khác thằng Bi quay lại Sơn hẹn hắn tối qua rủ chơi, bên này ông Cấn cũng bê những thúng lúa đổ vào trong sân

-Lúa vò rồi hết rồi à ông

-Ừ nay nhà ông gặt xong rồi nhưng mai lại phải đi gặt cho nhà khác cơ thôi mày cứ để đấy cho ông vào tắm rửa đi.

-Vâng ông

Sơn nhanh chóng đi vào lấy ra bộ quần áo mắc luôn ở dây phơi người ở quê không có cái nhà tắm nào đâu người ta tắm chủ yếu bên cạnh cái giếng đàn ông cởi trần tắm luôn còn con gái thì đợi đến ban đêm khi không còn ai đi lại nữa. Thủy lúc này cũng đang trong bếp với bà Cấn đây cũng là lần đầu Thủy thấy người ta nấu bằng bếp lửa. Thủy cũng chỉ thấy cái này trên điện thoại ở trên thành phố dùng bếp ga bếp từ chủ yếu nhưng ở quê có mỗi cái kiềng ba chân và đống củi mà nấu Thủy căn bản cũng chưa bao giờ đụng đến thứ này và cũng không biết nấu ăn nên chỉ ngồi một bên vuốt ve con mèo mướp xem bà Cấn nấu và nói chuyện, bà cũng nghe ông kể lại về nhà Thủy lúc đầu cũng hơi hoảng hốt nhưng biết là có bạn là thầy cao tay nên cũng yên tâm phần nào mà cái chuyện đó cũng xảy ra ngót hơn hai mươi năm rồi ấy nó cũng chìm vào dĩ vãng đi chỉ có số ít người già trong thôn này còn nhớ cũng còn ít người đồn thổi về chuyện này. Sơn cởi áo ra để lộ ra thân hình của hắn thân, thể toàn sẹo và những vết thương ngay cả vết thương bên sườn bụng cũng chỉ mới lành miệng nó bị thi độc nên cũng mất thời gian để lành lại Thủy ở trong bếp chỉ thấy hắn cởi trần tắm lúc đầu cũng khá là ngại nhưng một lúc thì hai mắt mở nhìn hắn ở xa nên Thủy cũng không thể nhìn được những vết sẹo trên người, tắm rửa xong thì cũng nấu cơm xong chiếu chải ở ngoài hè ở quê âu nó cũng đớn giản lắm một cái mâm đặt lên chiếc chiếu trải ngoài hè bữa cơm cũng đạm bạc, nay có Sơn với Thủy cũng thêm chút đồ rau muống luộc cá chiên đậu phụ chiên và bát canh rau muống, trong nhà tivi nhỏ mở phim tôn ngộ không bóng điện lập lờ công trùng bay lác đác, vài con châu chấu, mùi lúa chín mới gặt âm thanh côn trùng và những con ve sầu không gian thật yên bình của vùng quê ông bà Cấn cũng vui tính rất mến khách một lúc cũng đã coi hai người bọn nó là cháu của mình luôn, ăn cơm xong thì thằng cu Bi sang rủ đi ra nhà văn hóa côi người ta tập thiếu nhi ấy ở vùng thôn quê nó là vậy, cứ hè đến tầm này người người ta sẽ tổ chức thiếu nhi mỗi thôn sẽ có một đội riêng rồi để ngày thi đấu với nhau duyệt đội ca múa các thứ.

-Anh Sơn đây là thằng Ngọng, còn kia là em thằng Ngọng nó là Hớt còn thằng kia là Sanh, à mấy đứa là Anh Sơn cái anh mà tao kể khi lên thành phố trừ ma cho tao đấy

-Em em em chào anh

-Ờ ôk bọn bay cũng không gì phải ngại anh đâu cứ coi như người nhà là được tầm tuổi bay tao cũng quậy phá như vậy đấy à Bi đưa anh xem cái vòng cổ nào

Bi nhanh chóng tháo cái vòng cổ xuống đưa cho Sơn Sơn cầm lấy kiểm tra xem bùa chú có hư hại gì không

-Này còn xài tốt đấy mà dạo này không còn bị ma quỷ nào quấy rối nữa hả

-Dạ vâng mà anh có diệt luôn con ma kia không

-Ờ tiện thể luôn vậy xiên nó luôn nhưng để bữa nào đã mà ngày mai anh còn nhờ mấy đứa nữa

-Nhờ gì vậy anh

-À mai rồi nói mai tầm tám giờ qua nhà kêu anh đấy

-Ok anh mà ông em mai kêu anh qua nhà ông ăn cơm đấy, anh nhớ sang nhà ông em ăn đấy

-Ừ ừ ok

-À còn chị này là ai vậy người yêu anh à

Sơn nghe xong có chút vui sướng trong lòng nhưng sự thật nói lại không phải như vậy trong lòng có chút hụt hẫng

-À không không là bạn anh thôi

-HỬm cái gì mà bạn anh điêu vừa thôi nói quách ra đi ai mà chả biết

Sơn nghe xong cũng chán nản

Đi đến nhà văn hóa thì ở đây đã tụ tập một lũ trẻ con rồi có lưa thưa vài đứa cấp ba, mấy đứa Bị nhanh chóng nhập hội chơi với mấy thằng nhóc Thủy lúc đầu cũng hơi ngại ngùng nhưng được một lúc cũng nhảy vào chơi với hội nhóc này, Sơn ngồi trên một bức tường người dựa vào cột điện hắn cũng muốn tham gia nhưng bản thân thấy mình cũng to đầu rồi nên chắc cũng chả hợp nữa mà ngồi ánh mắt hướng theo bóng lưng của Thủy, Sơn như có một thứ gì đó khó nói ở trong lòng cái cảm giác đó chả biết làm sao cả, nhìn Thủy chơi với đám con nít vui vẻ hắn cũng bị hấp dẫn theo. Bỗng hắn giật mình mũi ngửi thấy một tia quỷ khí Sơn giật mình nhưng không vội manh động hắn từ đầu cũng đã thu lại toàn bộ cương khí nên chắc chắn tà vật không phát hiện ra hắn là pháp sư vì từ khi nghe đến nhà Thủy bị trùng tang và cứ mỗi người trong gia tộc của Thủy về cái đất này đều bị chết thì hắn cũng đã thu liệm lại khí tức và cũng hạ một bùa chú lên người Thủy, khiến tà ma không thể nhìn ra thân phận của Thủy hắn nghi ngờ cái sự trùng tang này là có nguyên nhân sâu xa và có người đứng sau vụ này, bình thường thì trùng tang cũng chỉ có hai nguyên nhân căn bản một là do chôn người thân trong gia đình ở chỗ

mộ huyệt xấu lâu ngày tích tụ âm khí địa khí khiến con cháu đời sau sức khỏe giảm sút làm ăn thất bát có thể dẫn đến cái chết nhưng bình thường cũng chỉ chết đến người thứ bảy là cùng, vì qua số bảy cũng sẽ hết đi cái hạn của trùng tang và khoảng thời gian người trong gia đình chết cũng cách một đoạn thời gian như một tháng may một năm đều chết vào ngày đó giờ đó chết một cách kì bí, còn cái trùng tang thứ hai là do gặp phải thần trùng những con tà ma chuyên đi ăn xác người chết nhất là những người vừa mới chết chúng sẽ ăn xác đó và tìm đến những người thân trong gia đình của người bị chết để hãm hại chúng làm việc này chủ yếu để tu một loại tà thuật nào đó nó phải bắt buộc ăn máu thịt của những người mang cùng dòng máu nhưng chúng cũng mất một đoạn thời gian để tiêu hóa và tu luyện nhưng theo như ông Cán kể thì cả nhà Thủy cả họ đều chết trong vòng một tuần quá nhanh Sơn nghi ngờ không phải là trùng tang đúng hơn là bị người khác hãm hại yểm bùa ngải gì đó khiến cho cả nhà Thủy mới chết nhanh như vậy mà bùa ngải thì có cả trăm nghìn loại còn có cả những loại mà Sơn cũng không biết, nên hắn mới muốn che giấu bản thân và từ từ tìm hiểu xem. Quỷ khí mờ nhạt kia vẫn lởn vởn đâu đây hắn cũng đã xác định được nguồn gốc của tia quỷ khí kia nó ở trên cao đúng hơn là ở trên cây phát ra từ một vật thể nhỏ, Sơn giả vờ quay đầu lại đằng sau mắt đảo lên thì thấy nó là một con chim đen chưa kịp nhìn xem nó là con chim gì thì con chim đầu cúi đầu để ý Sơn, nó nhìn chằm chằm vào Sơn như phát hiện được điều gì đó nhưng, Sơn liền nhanh chóng quay đi hắn thở phào một hơi đầu suy tính xem đối phó và điều tra mấy thứ này làm sao đến khuya lũ trẻ cũng giải tán ai về nhà đây Sơn dẫn Thủy đi về nhà ông Cấn cái con chim đó cũng theo dõi hai bọn họ một đoạn rồi bay đi.

Bạn đang đọc Sinh Viên Tróc Quỷ sáng tác bởi letruongsonct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letruongsonct
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.