Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dời Khỏi Hồ Nước

Tiểu thuyết gốc · 2578 chữ

Từ đằng xa những ánh đèn pin lập lờ chiếu loạn xạ khắp nơi giường như đang tiến gần về phía này chị Phương thấy vậy trong lòng gấp gáp vì chung quy chị và Sơn đều chèo tường vào cũng không khác gì bọn trôm là mấy nếu bị phát hiện rắc rối chưa kể còn nhiều điều phiền phức chưa kể từ nãy đến giờ khi Sơn rơi xuống cùng con thi quỷ chưa thấy hắn ngoi lên trong lòng chị Phương như loạn lên nếu như hắn có mệnh hệ nào ở đây thì không biết nửa đời sau chị sẽ ăn năn đến bao giờ.

Trong lòng hồ sau một tia xét xét tan không gian yên tĩnh, âm khí xung quanh đây đều bị thiên lôi đánh cho tiêu tan chỉ phảng phất vài tia lẻ loi từ mặt hồ những làn khói bốc lên là dấu hiệu âm khí tiêu tan vừa nãy hắn sử dụng thiên lôi thần diệt là một loại pháp thuật cấp cao là một loại phá thuật có sức sát thương cực cao với các tà vật như cương thi hay thi quỷ bản thân hắn bắt người thi triển phải họa được năm tấm phù lần lượt dán lên năm huyệt vị của cương thi lần lượt niệm "khai" "định""từ" "nhậm" "diệt" sau khi dán được năm lá phù lên trên người thiên lôi sẽ cảm ứng được vị trí mà hạ xuống đây là thiên lôi do linh phù dẫn độ nên không giống sấm xét bình thường nó chỉ đánh vào âm khí tà vật nhưng người xung quanh cũng sẽ chụi tổn thất về linh hồn hoặc tinh thần.

Trong lòng hồ đột niên một cái xác trồi lên mặt úp xuống chị Phương thấy vậy liền chạy nhanh đến bên bờ hồ nhìn xuống kĩ thì thấy bóng lưng của Sơn không do dự nhảy thẳng xuống hồ với mấy năm nghiệp vụ của chị thì bơi mang theo một vật thể nặng cũng chỉ là chuyện bình thường bơi đến giữa hồ thì túm lấy người hắn lôi vào trong bờ, vất vả kéo được hắn lên bờ nhưng lúc này xung quanh đã toàn những kêu hô hoán của bảo vệ tường không chừng cách chị em hắn còn ba trăm hai trăm mét gì đó đèn pin bắt đầu tập chung đến bên hồ, chị Phương cũng chẳng quan tâm mấy chuyện đó làm gì, trước mắt Sơn đang nằm trước người chị đang bất tỉnh nhân sự toàn người một màu đen vết thương khắp cơ thể không sơ cứu kịp nguy hiểm đến tính mạng đặc biệt chỗ bụng cạnh sườn hắn đang có một vết thương lớn máu không ngừng chảy ra chị Phương nhanh chóng xé trên cái áo cộc tay trên người, phần dưới bụng ra chỉ buộc lại miệng vết thương để cầm máu chung quy lần đi diệt quỷ lần này chị cũng không mang theo đồ sơ cứu, lấy hai tay đè lên ngực hắn cố ấn hô hấp nhân tạo cho người bị đuối nước sau một hồi vẫn không thấy hắn tỉnh lại chị Phương liền không do dự cũng không nghĩ gì cả dán môi hôn thẳng lên môi hắn thở một luồng khí vào kích thích phổi hô hấp lại bình thường sau trừng vài ba lần thấy trong miệng hắn phun ra một ngụm nước to rồi Sơn mở mắt miệng thở há mốc cố hít thở chị Phương thấy vậy vui mừng khóc lên ôm lấy hắn trong giây phút vừa nãy khiến chị không thể quên được cảm giác nhìn người mình thân nó chiến đấu rồi mất đi trước mặt mình nó đau đớn khó tả lắm, Sơn bị chị ôm lấy cũng khó chụi căn bản hắn đang cần thở mà chị lại ôm trước người mình khóc không thành tiếng chỉ nấc lên mai dòng lệ chảy xuống từ đôi mắt thuần mĩ chung quy từ khi gặp chị Phương cũng gần một năm trời hắn cũng chưa thấy chị khóc qua lần nào nhưng lần này hơi quá, lực tay chị ôm chặt khiến lồng ngưc bị ép lại khó thở vô cùng chưa kể cái thứ đồ xộ của chị đang ép khiến hắn không biết nói gì thêm chỉ ho lên vài cái chị Phương thấy vậy cũng hiểu ra ý vị liền buông người hắn ra mặt nhăn lại như đang nghĩ đến chuyên gì đó dương nắm đấm lên định đấm nhưng nhìn lại cơ thể tàn tạ của hắn nằm dưới đất lại thôi, Sơn thấy vậy trên mặt đất khuôn mặt của hắn cười lên hai tay chống xuống đất cố gắng ngồi chị Phương cũng đỡ hắn ngồi dậy.

-Chị lấy cho em cái lọ mày xanh xanh trong túi có bốn chứ nôm vết thẳng hàng trên lọ cho em với.

Chị Phương ukm một tiếng rồi lấy ba lo của hắn ra mò một hồi thì cũng tĩm thấy lo thuốc đổ ra ba viên rồi đút vào miệng cho hắn, Sơn cắn nát viên thuốc nuốt xuống vận vân cương khí được một lần thì thân thể ổn định lại một chút mở mắt ra thì ho ra một búng máu đúng lúc có tiếng quat từ bên kia hồ

-Này ai đấy trộm kia.

Bác bảo vệ chiếu ánh đèn pin về phía này nhưng chị Phương đã kịp dùi hắn vào trong lùm cây bác bảo vệ thấy có trộm liền thông báo báo qua bộ đàm cùng lúc đuổi tới đây, chị Phương cũng không quan tâm bị bắt vì cùng lắm chị chỉ bị khiển trách nhưng Sơn, hắn cứ một mực đòi chạy chị Phương cũng chả hiểu nổi thằng đần này như thế nào nữa bộ dạng be bét của hắn mà còn cố sức làm gì cũng không hiểu sao hắn lấy đâu sức lực mà đến bây giờ không cần mình dùi đi nữa, đằng sau ông bảo vệ vẫn đang đuổi đến đoạn tường bao thì Sơn vô lục để trèo nhưng chị Phương kiệu hắn lên cố sức mới qua được bức tường đúng lúc ông bảo vệ đằng sau túm lấy vai chị Phương, nãy giờ chị Phương cũng sẵn đang bực mình liền quay người túm tấy cổ tay ông bảo vệ vặn ngược một cái chân đạp vào chân bảo vệ vật ngã ông bả vệ ra đất tay đánh nhẹ vào gáy khiến ông bảo vệ ngất đi chị Phương nhanh leo qua bờ dào nhưng dẫm phải không là đường mà là đường đất à là ruộng hai chân lún xuống bùn nhão lúc vào thì một đường lúc ra thì khác chị Phương vừa phải lội vừa phải đành sài đến google map, chị Phương bật lên thì toát mồ hôi hai chị em hắn phải lội qua nguyên một cánh đồng mới tới được đường chính hai người vất vả cũng chỉ biết nhìn nhau mà cười một lúc sau thì cũng đến đoạn đỗ xe Sơn xử lí vết thương xong thì hắn cũng vô lực nằm bệt xuống lòng đường thở một hơi miệng lại chửi.

-Đù má

Chị phương rửa chân xong cũng nằm bệt ra đường giống hắn mặt vẫn lá len bùn cười cũng với Sơn nói:

-Đêm nay mày làm chị mày thót tim đấy cứ tưởng mày tòi rồi cơ.

Sơn cười nói nhưng miệng vừa mở thì lại ho ra một búng máu chị Phương thấy vậy lo lắng định đưa hắn vào bệnh viện nhưng Sơn xua tay

-Bỏ đi chị em bị tổn thương đan điền nên bệnh viện chả giúp được gì đâu đệ cần dưỡng thương dài dài ngày là được.

Chị phương nói:

-Hừm làm chị mày lo muốn chết bây giờ có sao không thật đấy nhìn mày...

-Hahaha em nói rồi em không sao đừng lo gì cả.

-Nhưng

-Có gì đâu thương tích thế này cũng bình thường thôi chả đáng bận tâm đâu chị.

Chị Phương nhìn lên trên người hắn một đống máu còn dính trên người hòa với đám sẹo.

-Mày nhìn đi như thế này mà bình thường như thế này là tổn thất cơ thể trên mười một phần trăm rồi truy cứu trách nhiệm hình sự rồi.

-Uầy đền bù có được nhiều không chị không em làm vài vết đi ăn vạ kiếm ít xiền.

-Má cái thằng này không nghĩ gì cho bản thân à

Sơn cười nói:

-Cũng tùy chứ chị mà sao môi em thấy ngọt ngọt thế nhờ.

Sơn đưa tay lên sờ trên môi thì quệt ra được một vệt máu và một vệt son ánh mắt nghi ngờ nhìn sang chị Phương, chị Phương thấy ánh mắt thăm dò của hắn thì liền xua tay.

-Không không lúc đó đó nguy cấp chị mày cứu người thôi đừng nghĩ vớ vẩn.

Sơn bày ra bộ mặt ăn vạ

-Đùa, chị lấy đi nụ hôn đầu em rồi

Chị Phương đỏ mặt nói:

-Này cái này không tính là hôn được là hô hấp nhân tạo để cứu mày thôi.

Chị Phương ra sức giải thích Sơn nhìn một cảnh này trông chị chẳng khác gì một đứa trẻ con cả khác xa so với những ngày mặc cảnh phục với lại bình thường chị chả bao giờ đánh son mà tối này tự nhiên dở hơi như vậy .

-Này sao đêm nay dở hơi đánh son vậy hay là có âm mưu gì nói đệ nghe coi.

Chị phương nghe xong mặt càng thêm đỏ

-À à chị mày mày

Sơn chen ngang vào:

-Có phải là đi gặp người yêu rồi đúng không.

Chị Phương như bị túm vào ót giật mình đấm ào ngực hắn đẩy ra một cái.

-Không

Sơn đau đớn vô lực ngã trên đất miệng kêu cha gọi mẹ chị Phương thấy mình quá tay đi đến định dùi hắn thì Sơn hù cho chị một cái khiến cho chị Phương giật mình

-Cái thằng khỉ này dám chêu bà.

Chị Phương dơ một nắm đấm lên định đấm hắn một đấm nữa thì thôi bỏ tay xuống

-Đi lên xe đi kiếm chỗ nào băng bó lại vết thương cho mày đàng hoàng đi đã.

Sơn gật đầu đồng ý cả hai lên xe được một lúc thì cái xe hôi toàn mùi bùn trên cơ thể hai người Sơn thì người không có áo quần ướt xũng chân thì còn một cái dép tổ ong chị Phương cũng chẳng khá hơn chị đi giầy lúc chân lội bùn bị mất luôn cả đôi trên người chị quần áo lả tả để lộ ra cả áo trong dù thế Sơn cũng chả dám liêc mắt nhìn một cái thôi là mắt mình sẽ bị móc ra đem đi muối dưa, xe đậu bên ngoài dãy trọ của Sơn hắn mở cửa vào phòng trọ sinh viên của hắn, tên Duy mập không ở trọ hắn đoán là thằng mập đang ở cùng Thảo trong bệnh viện chăm sóc cho Thủy không thì cũng đang ở quán nét đánh liên minh căn phòng trọ chỉ vỏn vẹn hai lăm mét vuông một cái giường một tủ hai cái bàn học một nhà vệ sinh hết, chị Phương thấy xong cũng cảm thán không thôi chê lên chê xuống nhất cái giường của Sơn quần áo vứt lộn xộn cả cái giừơng, cả quần lót sơn cười như che đậy xấu hổ rồi vớ hết đám quần áo nhét vội vào tủ chị Phương định ngồi xuống giường nnhưng bị hắn cản lại

-No no no chị bẩn lắm chị hôi toàn mùi bùn em tắm trước rồi chị tắm sau.

Chị Phương cau mày

-Trọ mày như cái truồng lợn còn biện minh sạch hay bẩn à

Sơn cau mày truồng lợn thì cũng có cái sạch chứ lợn ở đây không cho người toàn bùn ngồi lên giường

-Chị Phương bực mình chỉ biết ngồi ở góc cửa rút điện thoại ra nghịch vài thứ Sơn vào tắm trước sau khi hắn tắm xong thì chi Phương vào tắm nhưng được một lúc thì trong phòng tắm chị Phương gọi hắn đến:

-Này Sơn này.

-Dạ chuyện gì vậy hết nước à chị.

-Không

-Chứ cái gì đây

-Mày có quần áo không cho chị mượn

Sơn liền ngứa đầu đúng chị Phương có mang quần áo đâu cũng không thể mặc lại quần áo ướt được

-Đợi em tí

Hắn đặt một bộ quần áo trước của phòng tắm nhưng chưa được một lúc thì chị Phương lại nói:

-Mày có quần lót không cho chị mượn luôn.

Hắn đang xử lí vết cương thi cào một nắm gạo nếp vừa đắp lên thì chị Phương lại gọi khó chụi nói

-Size của em to lắm chị mặc không vừa đâu.

Chị phươgn ngại ngùng

-Cũng được mặc được là được cho chị mày mượn nào

Sơn nhăn mặt phải lấy trong tủ đồ của hắn một cái quần lót để trước của thì chị Phương lại nói

-Mày có áo lót không

Nghe đến đây Sơn như suýt bị phụt máu trong miệng.

-Chị điên à em con trai mặc áo lót làm gì

Chị phương cũng ngớ người ra.

-Thế ra bên ngoài mua cho chị một cái.

-Chị hâm không giờ đang hai giờ đêm thằng con trai đi mua áo lót nó tưởng em biến thái à.

-Thế mày kiếm cái gì cho chị cũng được

-Kệ đi thả dong cũng được

Chị phương nghe xong cũng hơi ngại:

-Được không

-Được mà em có thèm đâu mà nhìn mà có gì ngại

Chị phương lúc này cũng tin lời hắn chung quy cơ thể hắn đang suy kiệt cũng chả thể làm gì được chị Phương mà cho hắn thêm chục cái gan nữa cũng chả giám. Từ trong phòng tắm bước da dáng đi cúi cúi để cái áo phông không căng về phía trước Sơn nhìn xong liền á khẩu

-Chị bị thoái vị gế đệm hay gù lưng mà sao dáng như cụ bà vậy

Chị Phương nghe xong máu trong người cũng tức định ưỡn người dậy đấm cho hắn phát nhưng nhớ ra điều gì lại khom người xuống.

-Không được quay mặt ra đây tau cấm đấy.

Sơn đồng ý vì hắn cũng chẳng có tâm trí đến cái này nữa hắn đang cầm lá thuốc gì đó đắp lên vếtt thương, sau khi chị Phương bò lên được giường thì lấy một cái áo nưã che đi phần trên người của chị lúc này mới quan sát kĩ được phòng trọ của hắn trong góc tường để một kho tượng gì đó được lấy vải tre đi một góc của căn phòng có những cái lọ những tấm bùa rất nhiều pháp khí được Sơn sắp xếp cẩn thận.

-Này tất cả thứ này của em hả.

-Vâng

Nhiều vậy em học làm thầy pháp chắc từ nhỏ đúng không

-Đúng zợ tầm 3 tuổi gì đấy

Chị Phương nghe xong liền sửng sốt ba tuổi nhưng cũng dễ hiểu thôi pháp lực của hắn ghê như vậy thì chắc chắn được dèn luyện từ lúc rất nhỏ ấy cũng là chuyện bình thường.

Bạn đang đọc Sinh Viên Tróc Quỷ sáng tác bởi letruongsonct
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letruongsonct
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.